Nghe được lão tổ phân tích đạo lý rõ ràng, nhưng Lôi Động lại không rõ. Vì sao lão tổ biết rõ Hoàng Phủ Sách tới là vì tham luyến quyền thế của Vạn Quỷ Quật, tại sao lại có ý muốn cân nhắc?

Nhưng đối với chuyện này, lão tổ lại ngậm miệng không nói, ngược lại giao cho Lôi Động một nhiệm vụ. Đó chính là đi tổng bộ Âm Sát Tông báo danh, thay mặt lo liệu một ít chuyện trong lễ mừng Nguyên Anh, nói đến tổng bộ, số lượng đệ tử tiếp khách có chút căng thẳng.

Đối với chuyện lão tổ chính miệng phân phó, Lôi Động cũng không dám mò mẫn trì hoãn.

Nhưng mà, hắn lại muốn đi tới chỗ Triệu Bách Vạn trước, lấy mấy khỏa Mộc Châu tràn ngập mùi đàn hương, cùng với vài con yêu thú Luyện Khí cao cấp, hoặc một ít thi thể yêu thú Trúc Cơ còn tươi sốt.

Mà Mộc Châu đen nhánh, tên gọi là Phong Hồn Cầu. Thứ này chỉ có tác dụng, đi bắt cô hồn dã quỷ mà thôi. Vật ấy có tính chất cùng loại giống như Dưỡng Hồn Tháp, nhưng có một khác biệt rất lớn, Dưỡng Hồn Tháp bắt được toàn là những âm hồn sức chiến đấu thấp, có tác dụng là nơi trú ẩn cho quỷ bộc, tẩm bổ tăng năng lực của quỷ hồn.

Mà Phong Hồn Châu tác dụng lớn nhất, chính là bắt được quỷ tốt, dã quỷ vệ các loại. Chỉ cần bắt được một con dã quỷ, sau đó mới phong ấn vào trong Phong Hồn Cầu.

Mục đích, tuyệt đại đa số là bán đi.

Tỷ như Lôi Động, có nhu cầu về phương diện này, hơn nữa nhu cầu rất lớn. Nuôi dưỡng con Phệ Hồn Ảnh Hổ, trời sinh là ăn cô hồn dã qủy. Thôn phệ quỷ hồn thực lực càng cao, nó phát triển càng nhanh. Hơn nữa dã quỷ tốt dã quỷ vệ các loại, còn có thể tế luyện vào trong Vạn Quỷ Phiên, đề cao chiến lực của Vạn Quỷ Phiên. Đối với vật ấy, Lôi Động chỉ ngại ít, chê ít.

Đáng tiếc, giá cả xa xỉ. Nhất là chỉ phong ấn một con dã quỷ vệ các loại, nhưng giá trị thế nào cũng hơn một ngàn linh thạch. Càng lên cao, giá cả càng cao. Nhưng Lôi Động lại không có biện pháp, hắn phải mau chóng tăng thực lực của chính mình lên, trở nên càng mạnh hơn nữa.

Về phần huyết nhục yêu thú, là cho bổn mạng quỷ bộc hưởng dụng. Bổn mạng quỷ bộc, mặc dù nói cũng có thể thông qua thôn phệ các loại dã quỷ khác, cũng đạt mục đích tấn chức. Nhưng chung quy không bằng thôn phệ yêu thú cùng giai, hoặc là huyết nhục tu sĩ tấn chức càng nhanh hơn. Càng không nói đến, càng không nói tới những dã quỷ vệ trong .... Vạn Quỷ Phiên bị hắn tế luyện, hoặc giả cần phải nuôi nấng Phệ Hồn Ảnh Hổ nữa chứ.

Đương nhiên, Lôi Động cũng có thể tự mình đi săn, tự mình đi bắt những yêu thú và dã quỷ kia, nhưng tổng thể mà nói, hiệu suất quá kém, cũng làm chậm thời gian rất lâu. Ngẫu nhiên một lần coi như cũng được, một lúc sau, ảnh hưởng tới quá trình tăng tu vi của mình. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Dù sao trên thế giới này, cũng không có các loại dã quỷ vệ cùng yêu thú đứng một chỗ cho ngươi đi tìm, đi giết. Cho dù chuyên môn đi tìm, bình quân một tháng cũng chỉ có thể kiếm được một hai con là không tồi rồi.

Mà thời gian đó, còn không bằng Lôi Động chuyển sang tìm việc khác, nhiều lợi nhuận linh thạch hơn.

Kỳ thật, Lôi Động muốn thu mua nhất, vẫn là liệt quỷ, bởi vì liệt quỷ thu mua được nhiều nhất. Nhưng hắn cũng không dám. Bởi vì trên thế giới này, không có người nào hao phí số tài phú cực lớn, thu mua liệt quỷ số lượng khủng. Thu ít, cơ hồ không có tác dụng quá lớn, không tiết kiệm được thời gian của mình. Nhưng một khi mình tiêu xài hết linh thạch của mình, thu được mấy chục vạn, trên trăm vạn liệt quỷ, nhất định sẽ làm cho người ta suy đoán, Lôi Động thằng này thu mua nhiều liệt quỷ như vậy làm cái gì?

Quá không bình thường. Mà người có trí tưởng tượng vô cùng nhiều, khó bảo toàn không có người sẽ nghĩ tới phương diện khác.

Cho dù chỉ là lời đồn bên ngoài, cũng sẽ biến thành trí mạng với mình. Đối với một ít tồn tại trâu bò, lòng tham nổi lên, dù chỉ là một chút ít hoài nghi nhỏ, nói không chừng sẽ động thủ trước rồi nói sau. Đến lúc đó khóc không ra nước mắt, cũng khó lòng phòng bị.

Bởi vậy, cho dù Lôi Động thu mua thật nhiều liệt quỷ, cũng dốc sức liều mạng khắc chế ý niệm tham lam trong đầu, nếu làm như thế, thức sự quá dễ khiến người ta chú ý, kích phát trí tưởng tượng của người ta.

Khống chế Ác Quỷ Chướng, kích phát tốc độ nhanh nhất, toàn thân bao bọc trong đám khói đen, lượn lờ, gió lạnh trận trận. Mà Đinh sư tỷ, vài ngày trước đã bị phái tới tổng bộ. Dù sao lấy danh đầu Âm Sát Song Anh của nàng, cần phải tỏ thái độ, lộ ra uy danh của Âm Sát Tông, đừng nhìn nàng mới tu vi Trúc Cơ kỳ tầng hai đỉnh phong, nhưng lúc này lại có điều kiện tiên quyết, nàng mới tu luyện có mười lăm năm, chuyện này làm cho người ta kinh hãi.

Càng không nói đến, tu vi và thực lực của nàng không tầm thường, vô số người tu luyện cả đời, đều không thể tấn chức Trúc Cơ, ảm đạm mà chết.

Lôi Động bay lên giữa không trung, tâm tình có chút buồn bực. Vốn định thông qua Triệu Bách Vạn nhìn xem có thể thu mua một ít Thượng phẩm linh khí. Nhưng chỉ hỏi chơi đùa mà thật không ngờ là, Triệu Bách Vạn lại nói một kiện Thượng phẩm linh khí, nó có giá trên mười lăm vạn, rẻ nhất cũng cần mười lăm vạn. Hơn nữa, không giống với thượng phẩm pháp khí. Thượng phẩm linh khí bởi vì tài liệu khan hiếm, luyện chế rườm rà, coi như là đại năng Luyện Khí Giới, thời điểm luyện chế xác xuất thành công không cao. Thế cho nên, Thượng phẩm linh khí cực kỳ khan hiếm, cho dù ngẫu nhiên xuất hiện một kiện trên hội bán đấu giá, giá cả cũng cao tới tận trời.

Ngoài ra, Lôi Động đã lường trước một ít công pháp, cũng rất khó đạt được, Âm Sát Tông vốn là một trong những tông phái đỉnh cấp thiên hạ, có rất nhiều công pháp, các loại pháp thuật đỉnh cấp. Trong một ít phòng đấu giá, thỉnh thoảng có bán ra một ít pháp thuật tạm được không thuộc về các môn phái. Nhưng đa số uy lực không cao. Cho dù dưới tình huống cực kỳ ngẫu nhiên có được pháp thuật cực mạnh, uy lực nhiều nhất cũng chỉ có thể cùng pháp thuật của Âm Sát Tông đánh đồng, nhưng giá cả, lại không phải Triệu Bách Vạn có thể cầm tới tay.

Bởi vậy, Lôi Động tạm thời bỏ qua tâm tư này. Hết sức chuyên chú, đợi sau đại điển lần này, liền đi theo các sư huynh tới Hắc Hổ trại phát tài, lúc đó được phân ít nhất là năm mươi vạn linh thạch, đủ cho mình tiêu xài trong thời gian ngắn, còn có thể mua một hai kiện Thượng phẩm linh khí.

Đi mấy ngày, rốt cuộc Lôi Động cũng bay tới trên không tổng bộ Âm Sát Tông. Hắn cũng không dám học lão tổ, tùy tiện trực tiếp bay vào trong tông phái. Một khi có tu sĩ Trúc Cơ kỳ làm như thế, nghênh đón chính mình, ít nhất cũng là môn quy tông phái xử trí.

Thành thành thật thật, đáp xuống bên ngoài tông môn. Thông qua tự báo sơn môn, nói rõ ý đồ đến, sau khi nghiệm chứng thân phận. Lôi Động mới được phép tiến vào, cũng đi tới Luân Hồi Điện là nơi trù bị nhân viên làm việc trong lễ mừng.

So với đại điển tông phái mười năm trước, lúc này đây hiển nhiên nóng bỏng hơn trước. Trên đường đi, Lôi Động thấy rất nhiều cái lạ, tuy còn cách đại điển nhiều ngày.