Lúc này, một tia khinh thường của nàng đối với Lôi Động trước khi tiến vào Tâm Ma Điện đã tan thành mây khói, đổi lại là sự kiêng kỵ, trình độ hắn thật đáng sợ, thậm chí còn trên Đông Phương Thức và Đinh Uyển Ngôn. Ít nhất là hai nàng dù mạnh thì mạnh, nhưng vẫn không giảo hoạt tàn nhẫn như hắn.

Lý Nhất Kiếm nhìn bọn hắn, trong nội tâm suy đoán một chút. Đối với yêu cầu của Lôi Động thì hắn cũng vội vàng truyền tin đi, không bao lâu liền có mấy đệ tử Trúc Cơ Kỳ Thiên Đạo Minh hợp lực lái một chiếc tàu cao tốc cỡ trung đến, tạm thời chở bọn người Lôi Động trở về tổng bộ Thiên Đạo Minh, Thiên Đạo thành.

Kế tiếp là một loạt an bài dừng chân trị liệu. Lôi Động được phân phối cho một viện tử tương đối thanh tịnh tại một nơi vắng vẻ, được thành lập trên một nơi có linh mạch không tầm thường. Hiển nhiên đây là đãi ngộ của khách quý. Lôi Động ngược lại không sợ Thiên Đạo Minh sẽ làm ra hành động gì loạn thất bát tao, im im lặng lặng điều trị thân thể, khôi phục nguyên khí ở chỗ này.

Hao tốn trọn vẹn một tháng, lúc ấy thương thế Lôi Động mới xem như là khỏi hẳn. Thời gian dần qua, Quỷ vệ trong dưỡng hồn tháp và Phệ Hồn Ảnh Hổ trong Linh Thú Đại cũng đã được điều trị, dần dần khôi phục thực lực. Bất kỳ tên nào trong số bọn chúng đều không chết trong trận chiến ấy, thật sự khiến Lôi Động thấy nhẹ nhõm một chút. Dù sao thì đào tạo một thượng phẩm quỷ vệ đều cực kỳ không dễ dàng. Mà Phệ Hồn Ảnh Hổ lại càng khó được.

Một ngày này, Lôi Động vừa mới thu công. Lại nghe thị vệ Thiên Đạo Minh an bài canh gác ngoài cửa vào bẩm báo, nói là có Đông Phương Phức tới thăm.

Đối với Đông Phương Phức, từ trước đến nay Lôi Động đều một mực lôi kéo nịnh nọt nàng. Dù sao thì thân phận, địa vị của nàng đều cực kỳ bất phàm. Giao hảo với nàng thì sau này chỉ có thể triển, thu được chỗ tốt mà không có chỗ xấu nào. Liền tự mình tiến đến phòng khách nghênh đón, pha trà, trên mặt tràn ngập dáng tươi cười, nói:

- Đông Phương sư tỷ đại giá quang lâm, tiểu đệ không tiếp đón từ xa, xin sư tỷ thứ tội. Bình trà này, tiểu đệ mượn làm hoa hiến phật.

- Lôi sư đệ khách khí rồi.

Thế giới này thực lực vi tôn, trước kia Đông Phương Phức còn chưa chính thức nhìn thấy thực lực của Lôi Động thì không nói làm gì. Hôm nay nàng đã nhìn thấy tận mắt Lôi Động lợi hại như thế nào. Tâm lý nào không khỏi đối đãi với hắn cùng một cấp bậc với mình. Nàng nhẹ nhàng nói:

- Lôi sư đệ, trước khi tiến vào Tâm Ma Điện, ta đáp ứng giúp ngươi thu một Tẩy Tâm Quả, cầm lấy.

Dứt lời, nàng ném một bình ngọc ra. Cũng không thèm hỏi xem Lôi Động đã có Tẩy Tâm Quả cho mình chưa.

- Đa tạ Đông Phương sư tỷ.

Lôi Động đưa tay tiếp bình ngọc, thật lòng mà cảm tạ. Sau đó lấy ra một Tẩy Tâm Quả giao cho Đông Phương Phức, nghiêm mặt nói:

- Tẩy Tâm Quả này, phiền sư tỷ giao cho Uyển Ngôn...

Đông Phương Phức gật đầu nói:

- Có thể, nếu như không có việc gì, ta cũng muốn về Âm Sát Tông trước...

Thoáng dừng một chút, nàng nghiêm mặt nói:

- Về thực lực của ngươi, ta sẽ không nói cho Hoàng Phủ Sách...

- Đông Phương sư tỷ, tiểu đệ còn có một yêu cầu quá đáng...

Lôi Động có chút do dự nói:

- Sự tình của Thích Phỉ Phỉ, xin Đông Phương tỷ tạm thời giấu kín, Lôi mỗ không muốn làm cho nàng lo lắng quá mức.

Đông Phương Phức không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Lôi Động, tựa hồ muốn nghe Lôi Động có thuyết pháp gì. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Lôi Động Lôi Động không giấu diếm, liền kể sự tình tiền căn hậu quả nói một lần. Sau đó lại thở dài:

- Lôi mỗ cũng không hy vọng Đông Phương sư tỷ nể mặt Lôi mỗ. Sau này Lôi mỗ sẽ đích thân giải thích với Uyển Ngôn.

Đông Phương Phức nhìn chằm chằm Lôi Động thật lâu, sau đó nhẹ nhàng thở dài nói:

- Tốt.

Dứt lời, nàng liền hóa thành một đoàn hắc vụ, lượn lờ mà đi.

Sau khi Đông Phương Phức rời đi, Lôi Động bắt đầu trầm tư.

Thiên Đạo Minh gần đây rất hữu tình, cung cấp không ít thánh dược chữa thương, khiến cho Lôi Động đáng lẽ phải nằm cả tháng cũng đã hết đau nhức. Thương thế tốt rồi, tự nhiên sẽ cân nhắc đến việc tu luyện để tấn cấp. Chuyến đi Tâm Ma Điện lần này thu hoạch rất nhiều. Tầm mười loại Linh Dược đủ loại, giá trị xa xỉ, còn có hơn mười khối khoáng thạch giá trị cực cao, những điều này đều là phần thưởng công chiếm được hoàn toàn Hắc Ma tháp.

Trừ cái đó ra, còn thêm bốn viên Luyện Ngục Hồng Liên Tử, một Tẩy Tâm Quả. Lôi Động không có nhiều Tẩy Tâm Quả, nhưng lại khách khí với Đông Phương Phức, mặc dù giá trị một Tẩy Tâm Quả xa xỉ, nhưng Đông Phương Phức không giống mình, cần phải có lượng lớn tài nguyên mới có thể miễn cưỡng tấn cấp. Từ chối Tẩy Tâm Quả kia là hoàn toàn không cần thiết.

Trữ vật thủ trạc và Tiêu Dao Phiến của Vương Huy không có hư hao, cùng với một cái gói đồ tùy thân cũng bị Thích Phỉ Phỉ lấy đi. Tiêu Dao Phiến kia nghe nói tồn tại không kém cực phẩm linh khí là bao, nhưng đối với Lôi Động mà nói cơ hồ không có chút ý nghĩa nào. Phiến này mặc dù thần kỳ, nhưng phải phối hợp với Thái Cực Tiêu Dao quyết mới có thể sử dụng. Mà người có tư cách tu luyện Thái Cực Tiêu Dao quyết thì chỉ có người của Tiêu Dao Đạo. Chẳng lẽ lại cầm cái Tiêu Dao Phiến này đi bán cho bán cho người Tiêu Dao Đạo sao? Lôi Động cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng, thu nó lại rồi tính sau.

Lại xóa đi thần niệm lạc ấn bên trên trữ vật thủ trạc của Vương Huy, nhìn xem đồ vật trong đó, thực sự khiến Lôi Động mắt sáng ngời. Mười viên thượng phẩm linh thạch, hơn một ngàn viên trung phẩm linh thạch, cùng với mấy vạn hạ phẩm linh thạch. Chỉ khoản linh thạch này cũng đã khiến Lôi Động phát tài rồi, nhưng càng làm hắn sảng khoái không thôi chính là tất cả chiến lợi phẩm trong Hắc Ma tháp, đều lưu trong trữ vật thủ trạch, thêm sổ lượng linh dược và quáng thạch, tổng cộng vượt qua ba mươi, so với thu hoạch của Lôi Động còn nhiều hơn một chút.

Không những như thế, đánh chết yêu thú Trúc Cơ kỳ trong tất cả khu vực, thi thể, thú hồn, dã quỷ vệ hồn phách các loại, hắn đều giữ lại, số lượng cũng không ít. Đương nhiên hắn giữ lại cũng là bình thường, dù sao nếu bán lấy lời mà nói..., cũng được một số lớn linh thạch. Có những thi thể thú hồn này rồi, Lôi Động xem chừng sẽ tốt trong một thời gian ngắn, chính mình không cần lo lắng Quỷ Vệ và Ảnh Hổ không đủ đồ ăn rồi.

Ngoài ra, một ít thượng vàng hạ cám, như là một ít thượng phẩm pháp khí, trung phẩm linh khí hắn đều thu thập một ít tài liệu, hay là một ít đan dược tu luyện cực phẩm..., những cái này nhiều vô số, đoán chừng cũng không thấp hơn mười vạn linh thạch.

Đương nhiên, còn có một ít ngọc giản công pháp tu luyện của Tiêu Dao Đạo, nhưng những thứ này Lôi Động biết rõ chính mình không có cách nào sử dụng được.

Đáng tiếc một chút là, lúc chiến đấu Vương Huy đã tiêu hao linh thú phù, lôi sát đạn, hay là Tiểu Nhân Uân hoàn linh đan... sạch sẽ, nửa điểm cũng không dư thừa. Nếu không, hắn còn có thể phát tài lớn chút nữa.

Nhưng làm cho Lôi Động thoải mái nhất chính là bên trong bọc đồ của hắn, có một ít bình ngọc không gian. Bên trong một cái bình ngọc đều có một Tẩy Tâm Quả.