Dịch: Độc Lữ Hành

"Nguyên lai là như vậy, bất quá Thẩm công tử ngươi cũng không cần lo lắng, trong thành Trường An nghiêm cấm tranh đấu, dù bọn hắn nhận ra ngươi, cũng không thể làm gì ngươi." Mã Tú Tú nói đến điểm mấu chốt.

"Tuy nói thế, phiền toái nếu có thể giảm bớt thì nên giảm bớt mới tốt." Thẩm Lạc cười cười, nói.

Tạ Vũ Hân cũng nhận ra thanh niên họ Võ kia, bất quá bây giờ nàng che mặt, nên không sợ bị phát hiện.

Ba người Thanh Hoa tiên cô được hai gã chấp sự Hiên Viên các dẫn xuống, đi tới bên cạnh một bàn vuông hồng mộc gần Miên Nguyệt cư sĩ và Kim Khôi Tướng Quân.

"Thanh Hoa đạo hữu, nghe nói nửa năm trước ngươi đã bắt đầu bế quan không ra, còn tưởng rằng sẽ bỏ qua lần đấu giá này, không ngờ ngươi vẫn đến." Miên Nguyệt cư sĩ phần phật khép lại quạt xếp, vỗ nhè nhẹ lòng bàn tay, vừa cười vừa nói.

"Chỉ là bế quan bình thường thôi, đấu giá hội Hiên Viên khó có được, thiếp thân sao lại không đến. Ngược lại là Kim Khôi Tướng Quân, không phải bế sinh tử quan trong phủ à, sao còn rảnh rỗi tới đây?" Thanh Hoa tiên cô ngồi xuống, mặt không biểu tình nói.

"Ha ha, Đại Thừa kỳ cũng không phải cứ một mực khổ tu là có thể đột phá, Kim mỗ đi ra ngoài giải sầu, có lẽ đạt cơ duyên khác cũng chưa biết chừng." Kim Khôi Tướng Quân vừa cười vừa nói.

Thanh Hoa tiên cô nghe vậy không nói gì nữa, phối hợp nhắm mắt dưỡng thần.

Một lát sau, chỗ ngồi trong tràng cơ bản đã đầy, trên đài cao phía trước hội trường chẳng biết lúc nào xuất hiện một lão giả thân hình khôi ngô.

"Chư vị đạo hữu, hoan nghênh tới Hiên Viên các." Lão giả cười chắp tay với mọi người, hai tay lão đỏ thẫm, tựa hồ tu luyện công pháp kỳ lạ nào đó.

"Xích Thủ chân nhân! Hắn không phải là khách khanh Lôi gia sao? Gia nhập Hiên Viên các lúc nào vậy?" Tạ Vũ Hân lộ vẻ kinh ngạc.

"Người này rất nổi danh sao?" Thẩm Lạc hỏi thăm.

"Người này cũng là Đại Sư Luyện Khí ở Trường An thành, Hiên Viên các thời gian này chiêu nạp hiền tài, chắc hẳn bỏ ra vốn lớn đây." Mã Tú Tú nói.

"Lôi gia cam lòng thả người sao?" Tạ Vũ Hân hỏi.

Bản dịch được dịch tại Bạch ngọcc sách. Mời bạn đọc đến đúng trang dịch để ủng hộ diễn đàn và dịch giả.

"Hiên Viên các có biện pháp của mình." Mã Tú Tú nói ra.

Trong lúc mấy người nói chuyện phiếm, thanh âm Xích Thủ chân nhân lại vang lên:

"Trước khi đấu giá bắt đầu, có một chuyện phải cho các vị biết. Thân phận lão phu, chư vị ở đây chắc hẳn đã rõ, Hiên Viên các vì hồi báo mọi người cổ động, phàm khách nhân trên đấu giá hội lần này mua được một kiện vật phẩm, đều sẽ tặng thêm một cơ hội được lão phu khai lò luyện khí."

Lời này vừa nói ra, toàn bộ hội trường "Ầm" một tiếng, như nồi đồng nổ tung nghị luận ầm lên, rất nhiều người trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

"Hiên Viên các thật đúng là biết làm ăn." Tạ Vũ Hân chậc chậc nói.

"Lời này vừa ra, rất nhiều người dù không cần, sợ là cũng phải chụp được một kiện vật phẩm nào đó." Mã Tú Tú đồng ý.

Thẩm Lạc có chút động dung, đồng thời tâm thần cũng bất định thêm.

Hắn vốn đến vì Linh hỏa, nếu có thể chụp được, đồng thời đạt được một cơ hội luyện khí sư giúp tự nhiên sao lại không làm, nhưng điều này cũng có nghĩa là cạnh tranh càng kịch liệt.

Quả nhiên, đã có lời của Xích Thủ chân nhân này, lúc kiện thứ nhất xuất hiện là một hộp Ngũ Hành Kim Sa, cạnh tranh thập phần kịch liệt, từ mới đầu mười lăm tiên ngọc, rất nhanh tăng lên đến ba mươi tiên ngọc, vượt xa giá trị của nó, nhưng vẫn có hai ba người không buông tha, cuối cùng lấy giá ba mươi tám tiên ngọc kết thúc dứt.

Kiện bảo vật thứ hai rất nhanh sẽ ra mắt, là một kiện pháp khí hình khuyên sáu tầng cấm chế, có tác dụng giam cầm.

Qua một phen cạnh tranh kịch liệt, cuối cùng bị một lão đầu mặt mũi như hèm rượu bỏ ra tám mươi lăm khối tiên ngọc mua được.

Kế tiếp, các loại thiên tài địa bảo, đan dược, Pháp Khí, công pháp điển tịch,..., tầng tầng lớp lớp, bất luận là phẩm chất hay là số lượng, so với đấu giá Quỷ Thị lần trước tốt hơn rất nhiều, lại do tặng kèm cơ hội luyện khí nên giá đấu giá cao hơn một chút so với thị trường.

Linh hỏa mà Thẩm Lạc khao khát mặc dù chưa xuất hiện, thực sự hắn cũng được mở rộng tầm mắt, đại khái hiểu được giá cả phẩm giai các Pháp khí trước mắt.

Hạ phẩm Pháp Khí giá trị không sai biệt lắm bắt đầu từ hai mươi khối tiên ngọc, trung phẩm Pháp Khí thì tối thiểu năm mươi khối tiên ngọc trở lên, về phần thượng phẩm pháp khí thì giá trị xa xa trên trung phẩm, cần tối thiểu một trăm hai mươi tiên ngọc trở lên mới có thể mua được.

Về phần cực phẩm Pháp Khí, cho tới bây giờ, đấu giá hội vẫn chưa xuất hiện, bất quá thông qua Tạ Vũ Hân và Mã Tú Tú nghe ngóng, hắn cũng hiểu rõ cực phẩm Pháp Khí trân quý, chớ nói tu sĩ Tích Cốc kỳ, dù là Ngưng Hồn Kỳ cũng chưa chắc có một kiện, giá thị trường tối thiểu ba trăm tiên ngọc trở lên.

Hiểu được giá cả Pháp Khí, Thẩm Lạc hiểu rõ hơn về tốc độ kiếm lấy tiên ngọc của mình.

Hắn vẽ phù lục đẳng cấp cao, trước sau bỏ ra khoảng nửa tháng, liền kiếm khoảng ba trăm tiên ngọc, đủ mua sắm một kiện cực phẩm Pháp Khí rồi.

Thẩm Lạc ngoài hưng phấn, lại hạ quyết tâm, về sau đi vào giấc mộng, nếu có cơ hội, nhất định phải hảo hảo nghiên cứu kỹ nghệ vẽ phù lục.

Trong nháy mắt đã hơn hai mươi kiện vật phẩm đấu giá luân chuyển xuất hiện, nhưng Linh hỏa vẫn không xuất hiện.

Thẩm Lạc một mực lẳng lặng ngồi ngay ngắn, không động tĩnh.

Ngược lại Tạ Vũ Hân xuất thủ một lần, chụp đuợc một loại đan dược trị liệu thương thế thần hồn.

Rất nhanh, lại một kiện bảo vật được đưa lên bàn đấu giá, là một khối ngọc thạch lớn cỡ đầu người, vàng mênh mông, lúc rơi vào trên đài, phát ra "Ầm" một tiếng trầm đục, tựa hồ nặng dị thường.

Bên trong ngọc thạch có một đoàn tia sáng màu vàng đất chậm rãi lưu chuyển, dao động Linh khí mậu thổ trầm trọng hùng hậu từ bên trong chậm rãi phát ra, dường như một tòa núi lớn đứng thẳng trong đó.

"Món đấu giá này, chính là Thượng Cổ Linh vật Huyền Quy Bản, chỉ ở chỗ sâu sơn mạch có Linh khí nồng đậm chiếm giữ ngoài ngàn năm Huyền Quy mới có thể hình thành, tính chất cứng rắn vô cùng, ẩn chứa mậu thổ nguyên khí cực kỳ kinh người, là tài liệu thượng giai luyện chế Pháp Khí Pháp bảo. Thượng Cổ Chí Bảo Phiên Thiên Ấn trong truyền thuyết do chín mươi chín loại Linh vật từ chín tầng trời luyện chế thành, một trong số đó là Huyền Quy Bản đấy." Mặt mày Xích Thủ chân nhân hồng hào giới thiệu.

"Huyền Quy giáp! Lại có Chí Bảo như vậy xuất hiện!"

"Huyền Quy giáp có danh xưng Sơn Thần Ngọc, đã mấy trăm năm qua chưa xuất hiện, ai cũng chưa từng gặp, cái này không phải giả chứ?"

"Hiên Viên các nào bán hàng giả chứ, nếu không sẽ mất danh tiếng sao? Nhất định là thật."

"Nghe nói dung nhập nó vào bên trong bất luận Pháp Khí nào, đều tăng lên uy năng phẩm giai một khoảng lớn, thậm chí có thể trở thành Pháp bảo. Đáng tiếc, trong túi cạn quá!"

Xích Thủ chân nhân chưa giới thiệu xong, quần thể tu phía dưới đã nghị luận om xòm.

Trước mắt Thẩm Lạc cũng sáng ngời, vô thức sờ soạng Lâm Lang Hoàn trên tay một cái.

Nếu có thể đoạt khối Huyền Quy giáp này tới tay, luyện hóa dung nhập vào trong Ngũ Nhạc Sơn Hình Ấn, uy lực của nó không biết sẽ bạo tăng tới trình độ nào.

Đáng tiếc Thần vật như thế, không phải một tu sĩ Tích Cốc kỳ nho nhỏ như hắn có thể nhúng chàm.

Thẩm Lạc thở dài, ánh mắt nhìn lại ba người Kim Khôi Tướng Quân, Miên Nguyệt cư sĩ, Thanh Hoa tiên cô bên cạnh. Ba người kia cũng nhìn chằm chằm Huyền Quy giáp trên đài, hiển nhiên rất cảm thấy hứng thú với vật này.

"Chư vị có thể yên tâm, khối Huyền Quy giáp này, bản các đã tìm cao nhân xem xét, tuyệt đối hàng thật giá thật. Nếu giả, bản các bồi thường gấp mười lần. Hiện tại bắt đầu đấu giá, giá bắt đầu ba trăm tiên ngọc." Xích Thủ chân nhân không nhanh không chậm nói.