“ “Che chắn” của Cổ Thần ảnh hưởng đối với ta chỉ có một giây, cách mỗi mười hơi thở mới có thể thi triển một lần, cổ thuật khác nó còn chưa từng thi triển, nhưng đều không khó chơi bằng Ám Cổ...”

“Tốc độ của Hoang theo không kịp ta, thoạt nhìn rất an toàn, nhưng chỉ cần một cái sai lầm, ta liền xong đời...”

“Nhưng muốn cứu Giám chính, phải đối mặt thiên phú thần thông của Hoang, khó chơi...”

“Đánh khẳng định là đánh không lại hai vị siêu phẩm, thực lực đã không đủ, vậy thì nghĩ biện pháp khác, binh pháp nói, công thành là hạ công tâm là thượng, Cổ Thần có được Thiên Cổ, trí tuệ siêu quần, sẽ chỉ càng thông minh hơn so với ta.

“Ừm, Hoang tuy chỉ số thông minh đủ tư cách, nhưng tính cách tham lam nóng nảy, có chỗ thiếu hụt rõ ràng, có thể lợi dụng một phen...”

Hứa Thất An liếc qua hố đen nhanh chóng lao tới, búng vang ngón tay, lập tức truyền tống đến nơi xa, cao giọng nói:

“Vừa rồi, khí vận trong cơ thể ta cảnh báo, cái này chỉ có thể chứng minh, hoặc là Phật Đà bắt đầu cắn nuốt Trung Nguyên, hoặc là Vu Thần đã giãy thoát phong ấn.

“Các ngươi còn muốn ở nơi này đánh với ta bao lâu?”

Cổ Thần thờ ơ, nhưng Hoang rõ ràng bị ảnh hưởng, hố đen ở không trung hơi co lại.

Ánh mắt Cổ Thần bình tĩnh cơ trí, phát ra thanh âm uy nghiêm hùng hậu:

“Đừng bị hắn mê hoặc, siêu phẩm cắn nuốt Trung Nguyên cần thời gian, mà chúng ta chỉ cần giết hắn, thì có thể trực tiếp cướp đi khí vận trong cơ thể hắn.”

Hố đen không do dự nữa, tiếp tục tấn công.

Cùng lúc đó, Cổ Thần lần nữa thi triển Che Chắn đối với hắn cùng phù đồ bảo tháp, nhưng một lần này, Hứa Thất An tựa như biết trước, bóng người chợt lóe, xuất hiện ở ngoài mấy trăm trượng.

Sau đó, vị trí ban đầu của hắn bị hố đen thay thế.

Đại Trí Tuệ pháp tướng của phù đồ bảo tháp không chỉ có tăng lên trí tuệ, nó còn là một máy tín hiệu, một khi Cổ Thần thi triển Che Chắn đối với hắn cùng phù đồ bảo tháp, trí tuệ tăng thêm sẽ biến mất.

Hứa Thất An có thể tiếp thu tín hiệu, sớm truyền tống nhảy đi.

Mà bởi vì thời gian che chắn chỉ có một giây, cơ bản chẳng khác nào hóa giải hiệu quả của che chắn.

“Gào!”

Trong hố đen truyền đến tiếng Hoang gầm nhẹ phẫn nộ, nó lại một lần nữa vồ hụt.

Nó ở thời đại viễn cổ có thể đi ngang, cho dù cường giả cùng cấp bậc, giống Cổ Thần, cũng không muốn trêu vào nó, nguyên nhân chính là Hoang vừa cường đại vừa thô bỉ, cường đại là vì thiên phú thần thông ngay cả cường giả cùng cấp bậc cũng cảm thấy khó giải quyết.

Thô bỉ là sở đoản của nó quá rõ ràng, cường giả cùng cấp bậc có biện pháp ứng đối, tránh đi.

Cực kỳ giống võ phu!

“Ta là không cứu được Giám chính, nhưng các ngươi cũng không giết nổi ta, làm sao đoạt lấy khí vận của ta?”

Hứa Thất An lớn tiếng nói: “Vu Thần và Phật Đà đang tằm ăn rỗi Đại Phụng, hai ngươi còn ở hải ngoại, chạy về cũng cần thời gian, các ngươi đã mất đi cơ hội tranh đoạt thiên đạo.”

Cường độ cắn nuốt của hố đen đột nhiên tăng thêm.

Lúc này, Hứa Thất An chủ động lao về phía Cổ Thần, trong quá trình đó, ngoài thân hắn hiển hóa ra hoa văn vặn vẹo phức tạp, cơ bắp toàn thân chợt bành trướng lên một vòng, tràn ngập lực lượng đáng sợ dời non lấp biển.

Hư không chung quanh bắt đầu vặn vẹo, như không thể thừa nhận lực lượng của hắn, Thần Ma đảo phía dưới xảy ra động đất kịch liệt, nứt ra những cái khe đất.

Hắn hướng Cổ Thần lao đầu húc tới.

Cổ Thần thấy thế, lập tức để từng khối cơ bắp bành trướng như sắt thép, lỗ khí trên lưng phun ra sương mù máu —— Huyết Tế thuật!

Không khí bên cạnh nó cũng bắt đầu vặn vẹo, khó có thể thừa nhận lực lượng của ngọn núi thịt này.

Mà so sánh với Hứa Thất An võ phu thô bỉ này húc dã man, Cổ Thần cũng không vội va chạm đối chọi triệt để, nó há mồm, phun ra từng người đẹp.

Số lượng đại khái mười mấy người, những người đẹp này có được dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, cả người không một mảnh vải, bộ ngmực nặng trịch, đùi thon dài, bụng phẳng phiu, mông tròn trịa hoàn mỹ...

Các nàng nguy nga hướng tới nửa bước Võ Thần xung phong đến uốn éo, bày ra tư thế dự người.

Trong phút chốc, Hứa Thất An ma âm rót tai, huyết mạch căng tràn, trong đầu chỉ còn lại có: word rất lớn, ngươi nhịn một chút...

Cổ Thần đã kích phát dụ,c vọng của hắn.

Một chiêu này giống như trời sinh vì khắc chế Hứa Thất An, thành công khiến hắn hỗn loạn hẳn chừng mực, loạn hẳn tiết tấu tiến công, mài mòn ý chí.

Cái bóng dưới đáy thân thể Cổ Thần run lên, “Che Chắn” vận sức chờ phát động, ở lúc này, sau lưng Hứa Thất An xông lên một đạo kiếm quang màu đồng thau, mang mười mấy kẻ lẳng lơ quyến rũ chém giết.

Trấn Quốc Kiếm che giấu đã lâu ra tay, phương thức vùi hoa dập liễu thay hắn giải quyết sắc đẹp dụ hoặc.

Các nàng hóa thành những khối máu thịt màu đỏ sẫm mấp máy, chỗ máu thịt đó bỗng nhiên bành trướng, biến thành làn sương tím che cả bầu trời.

“Xẹt xẹt...”

Làn da Hứa Thất An nhanh chóng bốc ra khói tím, làn da ăn mòn nghiêm trọng, mắt đau đớn, tầm mắt trở nên mơ hồ.

Độc Cổ của Cổ Thần không tầm thường, dễ dàng thương tổn đến nửa bước Võ Thần.

Hứa Thất An lúc này ngự phong trầm xuống, đạp không chạy như điên, lao ra khói độc phạm vi bao phủ, cầm Trấn Quốc Kiếm.

Ngay sau đó, hắn lắng đọng lại toàn bộ khí cơ, thu liễm toàn bộ cảm xúc, “hố đen” ở đan điền sụp xuống, tụ lại sức mạnh to lớn toàn thân.

Nhưng ở lúc hắn muốn vung kiếm, cánh tay đột nhiên không chịu khống chế, thân thể hiện ra trạng thái cứng ngắc.

Những độc tố kia xâm nhập trong cơ thể, không biết từ khi nào được ban cho sinh mệnh, lột xác thành những con sâu đen thật nhỏ, chúng nó cắm rễ ở trong máu thịt, khống chế bộ phận mình cắm rễ, tranh đoạt quyền khống chế thân thể với Hứa Thất An.

Thi Cổ... Ý niệm Hứa Thất An hiện lên, ngay sau đó, trước mắt tối sầm, lại bị che chắn rồi.

Đây là thủ đoạn của Cổ Thần, ùn ùn không dứt, quỷ dị khó lường.

Bắt lấy cơ hội, hố đen nhanh chóng bay tới, muốn mang Hứa Thất An cắn nuốt hết.

Ầm!

Đột nhiên, Hứa Thất An ngũ cảm lục thức bị che chắn, bằng vào cảm giác phương hướng, chủ động lao về phía Cổ Thần, trầm giọng rít gào:

“Hoang, cho dù chết, ta cũng sẽ không chết ở trong tay ngươi loại phế vật này.”

Thân thể khổng lồ màu đỏ sẫm của Cổ Thần ra sức vồ, lập tức mang Hứa Thất An từ không trung bổ nhào xuống mặt đất, Thần Ma đảo “Ầm ầm” chấn động, sụp đổ ra vết đất nứt như mạng nhện.

Cho dù là thể phách nửa bước Võ Thần, một lần như vậy, xương ngực và xương sườn không thể tránh khỏi bị gãy, đâm thủng nội tạng.

Cổ Thần có được thủ đoạn của Lực Cổ, khí lực thậm chí vượt qua võ phu.

Còn không chỉ vậy, cổ con như đàn kiến từ ngoài thân Cổ Thần bò ra, chui vào trong cơ thể Hứa Thất An, từng dòng nọc độc tiết ra, nhuộm dần làn da hắn.