Q1 – CHƯƠNG 104: CẢI BIẾN CHÚ Ý


Editor: Luna Wong


Thu Nha ngã xuống đất, lại đứng lên, ôm Mai thị lắc nàng, “Nương, ngươi tỉnh tỉnh a.”


Mai thị không tỉnh, nàng ôm Mai thị vẫn ngồi trong ngõ hẻm, cũng không gọi người, cũng không nói chuyện, chờ trời sắp đen, Mai thị mới tỉnh lại.


“Thu Nha, ngươi không sao chứ, hắn đánh ngươi sao?” Mai thị hít hơi đứng lên, ôm nữ nhi, “Để nương xem.”


Thu Nha nhìn Mai thị, mở miệng nói: “Để hắn chết! Ta muốn hắn chết!”


Mai thị hãi mở to hai mắt nhìn, “Thu Nha, ngươi… Ngươi đừng làm ta sợ, ngươi làm sao có thể nói lời này?”


“Hắn không chết, nãi nãi, gia gia, ngươi, ta đều không sống được.” Thu Nha nói: “Nếu đều phải chết, dựa vào cái gì một mình hắn có thể sống tốt?”


Mai thị sửng sốt, nhìn nữ nhi, nhất thời nói không ra lời.


“Ngươi đừng huyễn tưởng, hắn sẽ không cho ngươi tiền. Dù là nãi nãi chết ở trước mặt hắn, đến liếc nhìn hắn cũng sẽ không liếc.” Thu Nha nói: “Đó là nương của hắn, dựa vào cái gì để một mình ngươi quản.”


Mai thị nói: “Làm sao có thể nói như vậy, ta là thê của hắn, ngươi là nữ nhi của hắn, huyết thống này không cắt đứt được a. Nãi nãi cũng là nãi nãi của ngươi, là nương của ta .”


“Không phải!” Thu Nha nói: “Thê tử của hắn không phải ngươi, là tiện nữ nhân kia. Ta cũng không phải là nữ nhi của hắn, trong mắt hắn, ta ngay cả con chó cũng không bằng.”


Mai thị nhìn mũi nữ nhi sưng, hàng loạt yêu thương trong lòng.


Nàng thế nào đều không sao, nhưng nữ nhi là mạng của nàng, nàng không nỡ để nữ nhi thụ thương.


“Vậy làm sao bây giờ.” Mai thị hỏi.


Thu Nha nói: “Đi tìm Đỗ tiên sinh, hắn nói chỉ cần ngươi không sợ, nàng có thể để hắn trả giá thật lớn, không chỉ thường tiền, còn có thể để hắn ngồi tù.”



“Nhưng vài năm sau hắn ra, chúng ta. . . Vẫn là không sống được.” Mai thị sợ nói.


Thu Nha đập nồi dìm thuyền, “Lý chính gia gia không phải nói, một con bò trong tù, cũng sống không qua mấy tháng, loại ác nhân như hắn, khẳng định ra không được.”


“Được, nương, nương nghe lời ngươi.” Mai thị cùng đường, sinh tử của nàng có thể mặc kệ, nhưng không thể hủy nữ nhi, “Chúng ta đi tìm Đỗ tiên sinh.”


Thu Nha đỡ Mai thị, hai người mò trong bóng êm lảo đảo đến Tam Xích đường, gõ cửa, Tống Cát Nghệ nóng nửa mở cổ áo quạt, hô: “ai, ai, trễ, như thế!”


Cửa mở, hắn vừa nhảy , theo bản năng kéo kín cổ áo, cấp tốc cầm quần áo chỉnh lý thoả đáng, “Ngươi, các ngươi, làm, làm sao quay, quay lại?”


Tiên sinh.” Thu Nha phù phù quỳ, “Chúng ta cáo, cáo hắn ngồi tù!”


Tống Cát Nghệ nhìn thoáng qua trong phòng, ba người Tiền Đạo An đều đi ra, hắn hỏi: “Không, không, không oán?”


“Không oán!” Thu Nha nói chuyện, kéo y phục của nương nàng, Mai thị cũng gật đầu, “Chúng ta cái gì cũng nghe các tiên sinh.”


Tống Cát Nghệ thở phào nhẹ nhõm, Đậu Vinh Hưng cũng đi ra, đỡ mẫu tử hai người dậy, nói: “Suy nghĩ minh bạch là được rồi. Bất quá Đỗ tiên sinh buổi tối không ở đây, sự tình phải đợi sáng mai hắn đến mới nói, hai người các ngươi, ngày hôm nay ở nơi nào?”


“Chúng ta tùy tiện tìm chỗ ở một đêm là được.”Thu Nha nói: “Nếu Đỗ tiên sinh không ở, chúng ta đây sáng mai trở lại.”


Đậu Vinh Hưng do dự một chút, quay đầu lại nhìn Chu Tiếu và Tiền Đạo An một chút.


“Đối diện của có khách, các ngươi ở, ta trả tiền cho các ngươi.” Tiền Đạo An cầm túi tiền cho các nàng, “Sau này kết toán tụng phím trả lại cho ta là được.”


Mai thị không dám lấy, Thu Nha lại lấy, nói: “Được! Tạ ơn tiên sinh.”


Lúc nói chuyện, đỡ Mai thị đi khứ.


bookwaves.com – Luna: Thích tính cách của Thu Nha rồi đó.


Tiền Đạo An do dự nói với Chu Tiếu: “Cửu Ngôn hắn. . . Có tức giận hay không? Hắn nói tụng án này không nhận.”



“Hắn không nhận là bởi vì cân nhắc lợi và hại, không đáng nhận. Nhưng nếu như Mai thị suy nghĩ minh bạch, Cửu Ngôn sẽ không cự tuyệt.” Chu Tiếu mỉm cười đóng cửa lại, nói: “Con người hắn, nhận chuyện không nhận người, sẽ không tức giận.”


Tiền Đạo An cảm thấy có đạo lý.


Ngày thứ hai, Đỗ Cửu Ngôn đến Tam Xích đường, vừa vào cửa liền thấy Mai thị mang theo Thu Nha, ngồi ở trong chính đường lang thôn hổ yết ăn điểm tâm, năm đem lễ vật sáng sớm tiện đường nhận được lên bàn, một bó hoa, hai khối bánh nướng cộng thêm một đôi hài vài đen.


“Hài này. . . Làm sao biết chân ngươi bao nhiêu?” Vẻ mặt Đậu Vinh Hưng không giải thích được.


Đỗ Cửu Ngôn rất vô ngữ, “Nói là ta đi qua bùn, đi theo sau lưng ta, thử một chút, vừa vặn vừa chân.”


“Cao thủ a.” Đậu Vinh Hưng cảm thán không thôi.


Đỗ Cửu Ngôn ngồi xuống, mẫu tử Mai thị chùi miệng đứng lên.


“Làm sao vậy, là nghĩ thông suốt sao?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Mai thị, “Vô luận kết quả gì, ngươi đều sẽ không hối hận?”


Mai thị gật đầu, nói: “Không, không hối hận.”


“Tốt lắm. Đệ đơn kiện lên phản chính cũng không có thu hồi lại, vụ án này chúng ta cứ tiếp tục.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Các ngươi hai ngày này nghỉ ngơi, phỏng chừng trong ba năm ngày sẽ khai đường, không nên chạy loạn khắp nơi, cũng không cần tìm hắn nữa.”

Mai thị và Thu Nha gật đầu xác nhận.


“Ta cùng ngươi đi chung quanh cửa hàng của Chu Nhất Chính xem thử.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Đậu Vinh Hưng rồi ra cửa, Mai thị ngồi đờ ra, Thu Nha cơ linh chổi quét rác, Tiền Đạo An ngăn nói: “Các ngươi nghỉ ngơi là được, ở đây không cần quét tước.”


Thu Nha nói: “Ta nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, lập tức làm xong, tiên sinh người nghỉ ngơi thì tốt rồi.”


Dù sao cũng là cô nương mười tuổi, Tiền Đạo An cũng ngại nói nhiều, lầm bầm đứng ở một bên, Thu Nha làm việc, một hồi Mai thị cũng theo nàng, hai người vẩy nước quét nhà vẩy nước quét nhà, còn giặt luôn quần áo năm sáu ngày trong phòng của bốn người.


Vẻ mặt Tiền Đạo An đỏ bừng, mượn cớ có việc ra ngoài, Chu Tiếu cười ha hả đi mua đồ ăn vặt cho Thu Nha.


Bên này, Đỗ Cửu Ngôn đang ở trong cửa hàng văn chương sát vách bố trang, hỏa kế biết nàng, vừa thấy lại hỏi: “Tiên sinh là tới công tác hay mua đồ?”



“Nếu như công tác, tiểu ca nguyện ý hỗ trợ sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Tiểu ca nở nụ cười. “Chỉ cần Đỗ tiên sinh không phải cáo tiểu nhân, tiểu nhân biết cái gì cũng sẽ không gạt tiên sinh. Tiên sinh là người tốt, khẳng định là cáo người xấu, tiểu nhân càng phải nghĩa bất dung từ.”


“Vậy cám ơn nhiều.” Đỗ Cửu Ngôn cũng không khách khí, hỏi: “Bố trang sát vách, vốn là Chu Nhất Chính hùng hạp với người có, ngươi gặp qua chưa?”


Hỏa kế gật đầu, “Gặp qua, Tần tướng công đặc biệt tốt, thành thật còn rất dễ nói chuyện. Lúc vừa khai trương, hắn còn tặng tiểu nhân một khúc vải lam, hiện tại lhúc vải kia làm y phục, nương ta còn đang mặc.”


“Tần tướng công đã chết bao lâu, thì Chu Nhất Chính thành thân?”


Hỏa kế trả lời: “Tần tướng công là tháng năm chết, ta nhớ kỹ, lúc quan nha tới hỏi, ngày đó vừa lúc mưa xối xả, hai mươi tháng năm. Lúc Chu tướng công thành thân, khí trời rất nóng, ta nhớ kỹ thời gian qua lấy bánh kẹo cưới mặc sam mỏng, hẳn là thời gian trung tuần tháng sáu.”


“Cách chưa đến một tháng a, thi thể của Tần tướng công ai lấy?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Chu Nhất Chính cùng Liễu gia khi nào thì bắt đầu vào lúc nào, những thứ này ngươi biết không?”


Hỏa kế cười hắc hắc, nói: “Đỗ tiên sinh hỏi những thứ này, tiểu nhân đều biết. Không chỉ tiểu nhân biết, trên con đường này chỉ cần có người ở trên bảy tám năm đều biết.”


“Thi thể của Tần tướng công, là Chu tướng công đi lấy, linh đường đặt ở ngoài thành, chúng ta đều đi.” Hỏa kế trả lời: “Về phần Chu tướng công cùng Liễu gia, hình như là Tần tướng công biết Liễu gia trước, hắn đi Liễu gia đưa vải, thường xuyên qua lại.”


“Chúng ta lúc đó còn trêu ghẹo, nói Liễu gia vì sao không có nhìn trúng Tần tướng công, trái lại nhìn trúng Chu tướng công, đoán chừng là cảm thấy Chu tướng công người cao mã đại, rất giống Liễu lão gia.”


Đỗ Cửu Ngôn cũng cảm thấy kỳ quái, nàng cười nói: “Thời gian Chu Nhất Chính thành thân, rất náo nhiệt? Ta mới vừa nghe ngươi nói, ngươi còn qua đó lấy bánh kẹo cưới.”


“Ân, phát kẹo cả phố, ta còn đi uống rượu. Tất cả mọi người nói, Chu tướng công và Liễu tiểu thư rất xứng đôi. Hiện tại phải gọi là Liễu tẩu tử.” Lúc nói chuyện, đầu hướng ra ngoài nhìn thoáng qua, thấp giọng nói: “Liễu tẩu tử thân cao, thân thể rắn chắc, hơn nữa lão gia tử nhà nàng, trên con đường này không người nào dám chọc bọn họ.”


“Vậy thật là không dám chọc.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Đa tạ tiểu ca, ngày hôm nay làm phiền rồi.”


Hỏa kế nói không dám, cười khanh khách tiễn bọn họ ra ngoài.


Đỗ Cửu Ngôn đi ra, ngẩng đầu quan sát bố trang một mắt, mặt tiền của cửa hàng lớn đến không tính được, thế nhưng sinh ý rất tốt, rất nhiều khách nhân ra ra vào vào còn có người đang chọn vải.


Có trùng hợp hay không, nàng đang muốn đi, liền thấy phụ nhân cả người cao mã đại, mang theo một tiểu hài tử chừng mười tháng từ bên trong đi ra, mắt thấy được Đỗ Cửu Ngôn, nhìn lướt qua đi xa.


Phụ nhân mặc quần áo tơ lụa, mang trâm vàng, ăn mặc rất tinh xảo.


Vô luận là dung mạo hay khí chất, nếu so với Mai thị tốt hơn rất nhiều.


bookwaves.com


“Đây là Liễu thị đi.” Ngữ khí của Đậu Vinh Hưng thổn thức, có loại cảm giác bất đắc dĩ, “Cửu ca, nhìn ăn mặc, quả thực không tầm thường.”


Đỗ Cửu Ngôn không nói chuyện, trực tiếp đi nha môn, Tiêu Tam nghe xong lời của nàng, đầu lông mày nhướng lên, “. . .mấy ngày không gặp, vừa gặp mặt đã tìm việc cho ta a.”


“Tam gia, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, người đi một chuyến. Thay đổi người, người khác đi còn sợ không làm được a.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Nàng đây là trình tự bình thường, Tiêu Tam không có cách nào cự tuyệt, tối đa cái cọ với nàng thôi, liền phất tay nói: “Được rồi, ta đây liền đi. Nhớ kỹ lấy được tụng phí mời ta uống rượu.”


Đỗ Cửu Ngôn cười xác nhận.


Tiêu Tam dẫn theo hai huynh đệ, đi bố trang, không nói gì, cưỡng chế chép sổ sách gần năm tháng nay của đối phương, lại đi cửa hàng khác, chép tiếp, để người đưa đi Tam Xích đường cho Đỗ Cửu Ngôn.


Đỗ Cửu Ngôn cầm bàn sao sổ sách từng của cửa hàng, nói với Mai thị: “Tháng một là năm sau, lợi tức hàng tháng chính là sáu mươi hai lượng, hai cửa hàng gần một trăm bốn mươi lượng.”


“Tháng tư đổi mùa, tháng này lợi nhuận sắp tới chín mươi lượng, hai cửa hàng gần hai trăm lượng.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Gia sản như thế, năm trăm lượng dư dả.”


Mai thị nghe mục trừng khẩu ngốc, một tháng có nhiều tiền như vậy, một năm lại được bao nhiêu?


Nàng biết Chu Nhất Chính có tiền, nhưng là cho tới nay không nghĩ, hắn sẽ có tiền như vậy.


“Ngày hôm nay chúng ta đi nha môn, Phó đại nhân nói ngày mai sẽ đường, ngươi an tâm chờ xem!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Mai thị xác nhận.


Ngày thứ hai, Phó Thao đưa công văn nha môn đi bố, Chu Nhất Chính thấy xong. Dường như bò đi, tìm mẫu nữ Mai thị khắp Thiệu Dương, mãi cho đến buổi tối, mới tài văn chương không thuận trở về.


Nhạc phụ của hắn Liễu Thanh Ngưu xem qua công văn, ngưng mi nói: “Nếu như cáo ngươi đình thê tái thú, vụ án này ngươi không đánh được rồi.”


“Cha, vậy làm sao bây giờ. Tiền của chúng ta không có khả năng cho đôi tiện mẫu nữ kia.” Đôi mi thanh tú của Liễu thị đứng chổng ngược, “Chúng ta cũng đi thỉnh tụng sư.”


Chu Nhất Chính gật đầu, “Thỉnh một tụng sư năm mươi lượng, nhiều lắm một trăm lượng, nhưng nàng vừa mở miệng lấy của ta năm trăm lượng, nghĩ đẹp.”


Liễu Thanh Ngưu gật đầu, nói: “Sáng sớm ngày mai đi Tây Nam. Hiện tại Tây Nam và Tam Xích đường thế bất lưỡng lập, bọn họ nhất định sẽ nhận tụng án của chúng ta.”


Chu Nhất Chính xác nhận, sáng sớm hôm sau đi Tây Nam.