Q1 – CHƯƠNG 165: BỊ GIẾT TỰ SÁT


Dịch giả: Luna Wong


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Sợi dây trái lại lần đầu tiên thấy.”


Sợi dây là một loại sợi bông thêu hoa do rất nhiều sợi bện thành, tổng cộng có mười sáu sợi, hồng sắc hoàng sắc và lam sắc trộn chung, không giống như là chuỗi đồng tiền thường dùng, như là vòng đeo cổ tay của cô nương gia.


Nàng tìm được cái sọt châm tuyến của Phó Vũ, kim chỉ bên trong đều có, nhưng không có sợi dây đồng loại.


“Đỗ tiên sinh, ” Thi Thường Dương tiến lên đây, nói: “Người tại sao phải tìm cái sọt, là muốn kiểm chứng sợi dây là của nàng hay người khác sao?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Loại đồ tinh tế này, càng giống như đồ của nữ hài tử.”


“Ta cũng thấy thế, ai không có việc gì dùng sợi dây tốt như vậy xâu tiền chứ, cũng quá lãng phí.” Thi Thường Dương nói.


Quả thực, xâu tiền bình thường dùng dây cỏ hay dây thừng, dùng loại sợi dây này thành phẩm rất cao.


“Tiêu Tam.” Quế vương ném dây cho Tiêu Tam, “Đi tra một chút, hỏi các cửa hàng, có người thấy loại dây đồng loại này hay không.”


“Được.” Tiêu Tam xác nhận.


Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương, “Tay ngươi đủ nhanh a.”


“Bổn quan sớm đã cảm thấy sợi dây này có vấn đề, nên phân phó kiểm chứng, ngươi có thành kiến?” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt hắn, đi vòng đến chính đường. Chỉ thấy trên bàn vuông chính đường, có một đóa nguyệt quý nở rộ, nàng cầm lên tinh tế đánh giá, cầm nguyệt quý đi ra.


“Tam gia.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Phụ cận đây nơi nào có hoa nguyệt quý?”


Tiêu Tam không biết, Oa Tử tiếp lời: “Phụ cận đây có vài chỗ, Đỗ tiên sinh muốn tìm đóa hoa này?”


“Có thể tra một chút trước, đóa hoa này hái ở đâu?” Đỗ Cửu Ngôn nói.



Nếu như đóa hoa này đóa hoa này người tối hôm qua mang tới, như vậy tìm được chỗ hái nguyệt quý hoa, nói không chừng suy tính người đó đến từ đâu.


So sánh tìm lung tung không đầu không đuôi, như vậy cũng có thể thu hẹp chút phạm vi.


Tiêu Tam, gật đầu, cùng đồng tiền đưa cho Oa Tử.


Đỗ Cửu Ngôn một lần nữa vào bên trong phòng.


Oa Tử thấp giọng hỏi: “Tam gia, nói như vậy không phải tự sát, mà là bị giết?”


Tiêu Tam nhìn thoáng qua phòng, thấp giọng nói: “Đại nhân lôi kéo Cửu Ngôn đánh cược, chúng ta không nên dính vào, hai người, ai ngươi đều không thể trêu vào.”


Lưu đại nhân là quan, còn là một quan không nói lý. Đỗ Cửu Ngôn là một tụng sư miệng lưỡi bén nhọn đến lý lẽ không buông tha người, còn là một tụng sư rất được ủng hộ ở Thiệu Dương.


Bọn hắn bây giờ thành thật làm hạt châu trên bàn tính là được, “Mọc thêm chút nhãn lực nhìn đi. Bọn họ đấu phần của bọn họ, chúng ta chớ dính vào.”


Mọi người thâm dĩ vi nhiên, đều phân phó đi làm.


Bookwaves.com.vn

“Tam gia, ” Đỗ Cửu Ngôn từ trong phòng đi ra, thấp giọng nói: “Theo tình huống hiện trường cùng với Thi Đại kiểm nghiệm đến xem, nên là bị giết.”


Tiêu Tam gật đầu, hỏi: “Nhưng là trên cổ chỉ có một viết siết, giải thích thế nào?”


“Thi Đại nói đem thi thể mang về kiểm tra tỉ mỉ, có thể người chết còn có nguyên nhân cái chết khác.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Người chết không giãy dụa, không phải sau khi bóp chết hoặc siết chết mới treo lên, như vậy có phải là trúng độc có lẽ hôn mê trước hay không?


Đỗ Cửu Ngôn không biết kiểm thi, nên chỉ có thể chờ kết quả của Thi Đại.


“Còn có cái khác phải tra sao?” Tiêu Tam hỏi, đè ép thanh âm chỉ chỉ sát vách, “Nếu ngươi thua, còn không biết hắn lăn qua lăn lại lăn ra chuyện gì.”



Đỗ Cửu Ngôn lộ ra một biểu tình ngươi yên tâm, “Nếu ta tra không ra, vậy hắn cũng không có khả năng tra được.”


Từ vài lần giao thủ của Đỗ Cửu Ngôn và “Lưu huyện lệnh”, Tiêu Tam rất tin tưởng Đỗ Cửu Ngôn.


“Nói xấu ta?” Quế vương chắp tay từ trong nhà đi ra, nhìn chằm chằm hai người, Tiêu Tam vội chắp tay nói: “Đại nhân hiểu lầm, chúng ta cùng Cửu Ngôn đang thảo luận án.”


Quế vương quét Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi thì không nhưng có người có.”


“Ta không nhàn tình nhã trí.” Đỗ Cửu Ngôn không để ý tới hắn, nói với Tiêu Tam: “Chu thẩm tử báo án có ở nhà hay không, có thể đi hỏi hay không?”


Tiêu Tam để người mời phu phụ Chu Nhị Biển qua đây.


Phu thê hai người có một trai một gái, nữ nhi gả rồi, nhi tử theo cha vợ buôn bán, nên vẫn ở trong nhà cha vợ ở Bảo Khánh.


Bên này cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ, thường ngày hai người một chút nghề mộc cùng làm y phục cho người ta để sống, coi như có thể sống tạm.


“Thời gian Phó Vũ ra đời, vẫn là ta vào Mao thẩm tử đỡ đẻ, hài tử kia sinh rất thể diện, lúc đó ta hận không thể ôm đi về nhà nuôi. Bất quá hài tử này cũng là mệnh khổ, tuổi còn nhỏ không có cha nương, còn mang theo Phó Kiều.”


“Phó Kiều các ngươi cũng nhìn thấy, hài tử này mấy năm trước tuy rằng không nói nhiều, thế nhưng có thể nói, chính là một hài tử hướng nội. Nhưng là từ năm trước, bỗng nhiên không lên tiếng nữa, cũng không đến nhà người khác. Mỗi lần ta gọi hắn ăn cơm, hắn cũng là bưng chén ngồi chồm hổm ở trong viện tử, một chén cơm ăn mấy đũa lại về nhà.”


“Ai!” Chu thẩm nói: “Kỳ thực ta ít nhiều cũng đoán được một ít. Đều là hài tử bên ngoài này không có giáo dục, nhìn chằm chằm mắng hắn bẩn, thấy một lần mắng một lần.”


“Phó Vũ cũng cũng hỏi qua, nàng thật sự là đói không chịu đựng được, muốn mang Phó Kiều ly khai Thiệu Dương. Nên liều mạng tích tiền, nói muốn đi Quảng Tây, nói bên kia hiện tại đặc biệt tốt, tốt hơn Thiệu Dương.” Chu thẩm nói: “Thật không ngờ, xảy ra loại sự tình này, nàng thế nào lại đột nhiên luẩn quẩn trong lòng. Sau này một mình Phó Kiều, làm sao bây giờ?”


“Quyết định này là sáng suốt.” Quế vương nói: “Bách tính bên kia an cư lạc nghiệp, một mảnh tường hòa.”


Hắn nói xong, mọi người kinh ngạc nhìn hắn.


“Đại nhân nói cẩn thận.” Tiêu Tam lúng túng nói.


Quế vương quét hắn một mắt, căn bản không quan tâm, “Cho nên nói, Quảng Tây tốt hơn nơi này!” Quảng Tây không tồn tại vấn đề nói chuyện cẩn thận.



“Người nói tiếp.” Đỗ Cửu Ngôn cắt đứt lời của Quế vương, Chu thẩm lại nói: “Tối hôm qua Phó Vũ hẹn khách nhân, đúng giờ tuất đến. Nên đưa Phó Kiều cho ta trông một canh giờ, nàng tới đón. Nhưng là mãi cho đến giờ hợi Phó Vũ còn chưa qua đón.”


“Ta liền lấy cái ghế, để Phó Kiều chờ ở trong viện tử.” Lúc nói chuyện Chu thẩm xoa xoa nước mắt, “Nhắc tới đều là lỗi của ta, nếu ta đi xem một cái là được rồi. Ta ngủ cái gì, cũng không biết Phó Kiều lúc nào về nhà!”


Lúc nói chuyện nàng tự tát bản thân, “Chết rồi có để ngủ.”


“Ân!” Quế vương gật đầu, “Ngươi quả thật có sai!”


Đỗ Cửu Ngôn liếc nhìn Quế vương không nói chuyện.


Chu thẩm ngẩn ra, sợ nhất thời quỳ xuống, dập đầu nói: “Đại nhân, dân phụ quả thật có sai, còn thỉnh đại nhân thủ hạ lưu tình không nên trị tội a.”


“Đại nhân, thân bá phụ của bọn họ cũng không quản bọn họ, chúng ta cũng không phải cha nương nàng, cũng không có khả năng vẫn trông giữ bọn họ. Huống chi Phó Vũ làm loại sự tình này, chúng ta cũng không tiện tùy tùy tiện tiện lui tới a.”


Quế vương khinh thường nói: “Trong lòng các ngươi đã không cảm giác mình có lỗi. Vậy còn giả mù sa mưa? Lãng phí thời gian của bổn quan!”


“Được rồi, các ngươi đi đi, có việc còn có thể hỏi các ngươi nữa.” Quế vương phất tay nói.


Chu gia phu phụ sợ dập đầu liền đi.


Bookwaves.com.vn

“Nhìn ta làm gì.” Quế vương liếc nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ta nói sai?”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Những câu châm ngôn của đại nhân, học sinh tâm phục khẩu phục.” Lúc nói chuyện đi trong phòng, Thi Đại đã thu thập xong thi thểm chuẩn bị mang về nha môn kiểm tra thực hư tỉ mỉ lần nữa.


“Cho ngươi một ngày, đêm nay bổn quan muốn xem thi kiểm cặn kẽ nhất.” Quế vương nói.


Thi Đại ngẩn ra, khó xử nói: “Đại nhân, đây. . .đây đều xế chiều rồi, buổi tối khẳng định không kịp.”


“Được không? Không được thì đổi người.” Quế vương nói.


Mí mắt của Thi Đại vừa nhảy, liên tục chắp tay, “Kịp, kịp. Tiểu nhân trở về làm việc ngay.” Lúc nói chuyện, cùng nhi tử mang thi thể đặt lên xe bò, kéo về nha môn.


Đỗ Cửu Ngôn đứng ở trước giường nhìn, Quế vương tiến đến, hỏi: “Đang suy nghĩ vì sao chỉ có một vết siết?”


“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn ngẩng đầu nhìn Quế vương, đánh giá hắn.



Quế vương đề phòng lui về sau một bước, hí mắt nói: “Ngươi làm gì.”


“Đại nhân, tra án phải nghiêm cẩn chăm chú, có đôi khi còn phải hi sinh thích hợp, đúng không?” Đỗ Cửu Ngôn vừa mở đai lưng đi về phía Quế vương, Quế vương mắng một câu, hợp với lui về phía sau mấy bước, “Đỗ Cửu Ngôn, nếu ngươi muốn đánh nhau liền trực tiếp nói, bổn quan không sợ ngươi.”


“Nhưng bổn quan không thích nam nhân bà như ngươi , đứng thẳng cho ta!” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn câu thần cười, bỗng nhiên cuốn đai lưng lên cổ hắn, ném cho hắn một nhãn phong, “Chúng ta làm thí nghiệm, người phối hợp một chút.”


Nắm tay của Quế vương gào thét mà đến, Đỗ Cửu Ngôn nghiên thắt lưng tránh một quyền, đai lưng trong tay lại không có thu.


“Vô sỉ tiểu nhi.” Quế vương cả giận nói.


Hai người ở trong phòng quyền cước qua lại, từng quyền đến thịt một chút cũng không nhường.


“Thế nào đánh nhau rồi?” Bên ngoài mọi người nhìn, cũng không dám đi vào, Tiêu Tam hỏi Cố Thanh Sơn, “Cố tiểu ca, đây. . . Làm sao bây giờ.”


Cố Thanh Sơn đứng ở cửa không nhúc nhích.


Võ công của Đỗ Cửu Ngôn thắng ở nhạy bén phản ứng nhanh, nhưng lực đạo ra quyền cùng với kinh nghiệm hiển nhiên không đủ. Chân chính quyết đấu, lại thêm một người như nàng nữa cũng không phải đối thủ của vương gia.


“Không có việc gì.” Cố Thanh Sơn nói: “Đại nhân sẽ không lỗ lả.”


Mí mắt của Tiêu Tam nhất thời nhảy dựng lên, hướng về phía bên trong hô: “Cửu Ngôn, ngươi không nên hồ nháo, mau ra đây.”


Không nhìn ra, Lưu huyện lệnh lại còn có võ công.


Không có việc gì.” Tay của Đỗ Cửu Ngôn thủy chung siết đai lưng trên cổ Quế vương, tay nàng đặt lên bả vai hắn, người cấp tốc tiếp sức xoay người, nhảy lên trên giường, lấy tốc độ cực nhanh lật tới trên lưng Quế vương, lại kéo cổ của hắn, áp vào trên lưng của hắn.


Quế vương xoay người ra sau, xé sợi dây của Đỗ Cửu Ngôn, ghé vào lỗ tai hắn nói: “Đừng nóng vội, liền làm một thí nghiệm mà thôi.”


“Ngươi xuống cho bổn quan, có xấu hổ hay không?” Quế vương cả giận nói.


—— lời nói ngoài ——


Tám tháng tối hậu hai ngày, phải nhớ rõ khoảng không vé tháng và đánh giá phiếu, không thôi hội trở thành phế thãi! Ta vé tháng tiểu yếm giương miệng ni.


Thêm vào phiếu tên sách chương trước chương và tiết mục lục chương sau đầu phiếu đề cử