Q1 – CHƯƠNG 168: LẠI TRA LẠI KIỂM


Dịch giả: Luna Wong


Chu thẩm nói, Phó Vũ là chưa tới giờ tuất đưa Phó Kiều qua, hẹn xong giờ tuất canh ba tới đón. Mà Cao Kim nói hắn là giờ tuất đến, như vậy thời gian cách nhau quá ngắn, không có người khác tới.


Khả năng duy nhất, chính là Cao Kim đi rồi, lại có thêm người đến.


Người này là đột nhiên tới chơi, lúc tới còn thuận lợi hái một đóa nguyệt quý, mà, hắn giống như Cao Kim, ở loại chuyện này, thích dùng tư thế và thủ pháp biến thái.


Xem ra, nàng hẳn là nên đi Hồng lâu xem thử.


Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ đầu Phó Kiều, cùng hắn ngồi dưới đất, lẳng lặng đợi hừng đông.


Sáng sớm ngày thứ hai, nàng dọc theo bốn phương hướng một lần, như trước nhất vô sở hoạch. Đơn giản đi Hồng lâu, tú bà rất hỗ trợ, hỏi tất cả cô nương trong lâu, không ai gặp phải tình huống bị treo cổ.


“Tư thế lấy mạng đó, chúng ta không có khả năng đồng ý.” Mẫu Đơn nói: “Kỳ thực, coi như là cái loại ngược đánh này, chúng ta tình nguyện đắc tội khách nhân, cũng sẽ đuổi người đi.”


Tú bà gật đầu, “Cô nương nơi này, mỗi người đều là ta dạy dỗ, người không phải tế bì nộn nhục, cũng không thể để một súc sinh đạp hư.”


“Cho nên lúc đó ta để Tiểu Vũ đến Hồng lâu, thật là muốn tốt cho nàng.” Tú bà thở dài nói: “Bất quá nha đầu kia có thể không muốn làm nghề này cả đời, nên không muốn đến đây đi.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nghe hàng xóm nói, nàng muốn tiết kiệm mang đệ đệ đi Quảng Tây. Chắc là có nguyên nhân đi.”


“Cũng phải.” Tú bà xoa xoa nước mắt lưng tròng khóe mắt, “Nói chung nữ nhân chính là mệnh. Không sợ tiên sinh người chê cười, có thể có lựa chọn, nữ nhân nào không muốn sinh ra phú quý, không muốn gả vào nhà cao cửa rộng có người thương có người thích. Nhưng trên đời này luôn có người muốn tới chịu khổ, đời này là chúng ta, đời kế tiếp chúng ta giải thoát rồi.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Người nói rất đúng!”


“Vẫn là Đỗ tiên sinh tốt, tới tới đi đi, người nguyện ý nghe chúng ta nói, cũng không có coi thường.” Tú bà cảm động nói: “Trên đời này nam nhân đều giống như người, nữ nhân chúng ta cũng sẽ không khổ như vậy.”



Mẫu Đơn nói tiếp, “Nên chúng ta mới có thể thích Đỗ tiên sinh như thế, chỉ cần có việc, chúng ta vô luận như thế nào cũng phải đi giúp một tay.”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Đều là bằng hữu, sau này các ngươi có việc, chỉ cần ta có thể giúp, định sẽ không từ chối.”


“Cảm tạ Đỗ tiên sinh.” Lúc nói chuyện Mẫu Đơn áp đến, “Hôm qua có phải người một đêm không ngủ hay không, bằng không đến phòng ta ngủ một lát.”


Đỗ Cửu Ngôn cười từ Hồng lâu đi ra, trên đường bên ngoài đã người đến người đi, nàng đứng một lúc lâu, vừa muốn đi Oa Tử mang người tới, thấy nàng nói: “Ngươi tới nơi này, thảo nào không có tìm được ngươi.”


Lúc nói chuyện, lộ ra mờ ám.


Đỗ Cửu Ngôn không có giải thích, hỏi: “Đại nhân thẩm vấn thế nào?”


“Không thẩm. Đơn độc nhốt Cao Kim tại một phòng tối, để hắn tự suy nghĩ một chút.” Oa Tử cười nói: “Còn chưa thấy qua đại nhân thẩm vấn như vậy.”


Quế vương người biết nửa vời, không đánh chết Cao Kim, cũng đã là hắn hạ thủ lưu tình rồi.


Bookwaves.com.vn

“Ngươi là tới tìm ta, hay là hỏi chuyện?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Oa Tử nói: “Đại nhân để cho ta tới ở đây hỏi xem có chuyện hành phòng treo cổ hay không, nói không chừng cô nương trong Hồng lâu từng thấy.”


“Ta hỏi qua, các nàng không ai thấy.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Nhãn tình của Oa Tử sáng lên, cười nói: “Đỗ tiên sinh, ngươi cư nhiên nghĩ giống đại nhân.”


Đỗ Cửu Ngôn khinh thường một chút, Oa Tử đi theo phía sau nàng cười nói: “Đỗ tiên sinh, vì sao Lưu đại nhân ghim ngươi, phải làm rõ?”



“Oan nghiệt.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay đi tới, cau mày, Oa Tử thấp giọng nói: “Tiên sinh, nếu như Cao Kim thật không phải hung thủ, như vậy đầu mối triệt để cắt đứt.”


Đúng vậy, nếu như Cao Kim không phải hung thủ, như vậy tất cả đầu mối hiện ở ở trong tay các nàng, triệt để cắt đứt.


“Ta lại đi nha môn xem, di thể của Phó Vũ còn đó chứ?” Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy, chỉ cần người kia đã tới, lại không thể không có chút dấu vết, Oa Tử nói: “Còn, người xem đi, ngày hôm nay Thi Đại có thể còn đi kiểm tra lần nữa.”


Đỗ Cửu Ngôn đi nha môn.


Đình thi phòng tạm thời không có thi thể khác, chỉ có Phó Vũ lẳng lặng nằm ở chính giữa, trên người đắp khăn tro đen, tóc có một luồng rũ xuống đầu giường, Thi Đại ở một bên viết cái gì, Thi Thường Dương đang lau bàn, nàng đi vào Thi Thường Dương đón, nói: “Đỗ tiên sinh, người đến có cái gì phân phó sao.”


“Nghe nói ngươi tối hôm qua ở Phó gia đợi một buổi tối?” Thi Đại thả bút, châm trà cho nàng, suy nghĩ một chút lại để xuống, “Chỗ ta trà bẩn, ngươi cũng đừng uống.”


Đỗ Cửu Ngôn bật cười, đi tới bên giường xốc khăn lên, Phó Vũ cởi phân nửa y phục, cổ áo mở rộng lộ ra vết roi lung tung trước ngực, tử sắc trên người cũng sâu hơn một ít, nàng tinh tế nhìn, từ đầu lông mày đến khóe miệng rồi đến cái cổ.


“Có phải không tìm được đầu mối khác hay không, lập tức?” Thi Đại qua đây hỗ trợ, hắn biết Cao Kim ở bên kia nói gì, chính là không thừa nhận chuyện giết người, hắn lập tức nghĩ tới Lại Tam trước đây.


Nên sáng sớm hắn mang theo nhi tử qua đây, muốn tra một lần.


“Không phục.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người kia nếu đã tới, nhất định sẽ lưu lại vật gì.”


Vết bẩn trên giường cùng nguyệt quý, cũng không có cách nào kiểm chứng, nhưng nàng tin tưởng, đối phương không có khả năng ngoại trừ những thứ này ra, không có lưu gì cả.


“Vậy ngươi nhìn lại xem.” Thi Đại đang muốn nói, Quế vương từ bên ngoài tiến đến, hắn vội khom mình hành lễ, nói: “Đại nhân.”


Quế vương tùy tiện ừ một tiếng, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Thế nào, còn chưa không có tìm được đầu mối ngươi muốn?”


Đỗ Cửu Ngôn mang cái bao tay, nâng tay của Phó Vũ tinh tế đánh giá, xem cũng không nhìn hắn, “Đại nhân tìm được đầu mối mong muốn?”



“Không vội, nhốt hắn thêm một hai ngày, hắn có thể nghĩ ra chuyện ngày đó.” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn thay đổi xem cái tay còn lại, khoảng cách quét mắt nhìn hắn một cái, “Ngươi tới nơi này làm gì?”


“Đến xem đức hạnh gấp đến xoay vòng của tụng sư có chút nổi danh tìm không được đầu mối.” Lúc nói chuyện, Quế vương ngồi xuống ghế, Thi Đại đưa một ly trà, “Đại nhân người uống trà.”


Quế vương liếc nhìn Thi Đại.


Thi Đại lúng túng thu trà lại, đứng ở một bên không dám nói lời nào.


“Thi đại ca.” Đỗ Cửu Ngôn dừng lại, “Ngươi xem vết thương trên ngón cái này, có phải mới hay không?”


Một vết thương rất nhỏ, không nhìn kỹ căn bản nhìn không thấy, rất giống lấy vật gì không cẩn thận đâm vào, vết thương như vậy có thể khép lại hay không bản thân cũng không biết.


Thi Đại hôm qua đã thấy, nói: “Là mới, bất quá loại tiểu thương này rất thông thường, nàng ở nhà làm việc, quét rác cầm chổi, rửa chén hay cầm gì đó bị thương, không có gì đặc biệt.”


“Cũng phải.” Lúc nói chuyện, Đỗ Cửu Ngôn ngồi xổm bên giường tinh tế nhìn một hồi, lại nhìn chân của Phó Vũ, Quế vương dựa vào ghế theo dõi nàng.


Bookwaves.com.vn

Thi Đại cảm thấy rất xấu hổ, tìm trọng tâm câu chuyện nói chuyện phiếm với Quế vương, còn muốn tận lực non nớt của mình, điều giải hiểu lầm và mâu thuẫn giữa hai người.


“Đại nhân, Đỗ tiên sinh phá án luôn luôn rất nghiêm túc nghiêm cẩn. Trong tay tiểu nhân có hai kiện án kiện, thiếu chút nữa thành oan sai án kiện, đều là Đỗ tiên sinh giúp ta tìm được điểm mấu chốt.” Thi Đại cười ha hả nói: “Đây cũng là chỗ lợi hại nhất của Đỗ tiên sinh. Để lần sau có tụng án, người sẽ thấy, Đỗ tiên sinh ở công đường biện tụng, dáng lúc đó…”


Thi Đại nhớ lại, tấm tắc than thở: “Miệng lưỡi lưu loát, thần thái phi dương. Có thể để cho tất cả tạp thanh đều im, hấp dẫn tinh thần của tất cả mọi người, bị hắn thuyết phục.”


“Ngươi cứ khoác lác đi.” Quế vương quét mắt nhìn hắn một cái, vẫy tay nói: “Nên làm cái gì thì làm cái đó. Ta nghĩ như thế nào không cần ngươi tới khuyên ta.”


Thi Đại lúng túng hơn, không thể làm gì khác hơn là lui sang một bên.


Quế vương đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn kỹ nàng, lớn lên thường thường không có gì lạ, đen thui, vóc dáng cũng không cao vóc người ốm…Bất quá khách quan nói, phần làm việc này độ chuyên chú tạm được.


Chuyên chú làm chuyện xấu! Hắn rất muốn xé bụng Đỗ Cửu Ngôn ra, nhìn thân thể tiểu tử này có mấy trái tim hiểm độc.



Sau đó sẽ lột da của nàng, làm trống quân, không có việc gì gỗ mấy cái trút giận.


Nghĩ tới đây, Quế vương sung sướng ngón tay gõ tay vịn, tâm tình rất tốt.


“Tìm được đầu mối mới?” Quế vương nhìn chằm chằm nàng, Đỗ Cửu Ngôn cởi cái bao tay, ở trong chậu một bên rửa tay, “Đại nhân, người hỏi lời này là lời vô ích, dù là ta tìm được đầu mối mới, cũng không có khả năng nói cho ngươi biết.”


“Đây là nha môn, ngươi tìm được đầu mối nhất định phải báo lên.” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn lãnh đạm nói: “Vậy thật đáng tiếc, học sinh nhất vô sở hoạch, cáo từ.” Lúc nói chuyện, sải bước lớn đi mất.


“Điêu dân.” Quế vương đứng dậy, chắp tay vây bắt Phó Vũ đi một vòng, Thi Đại đưa găng tay qua, Quế vương không có tiếp chỉ là nhìn, lại ngồi chồm hổm xuống chỗ Đỗ Cửu Ngôn vừa ngồi.


Một đôi chân của Phó Vũ không lớn, mu bàn chân có máu ứ đọng bị người bóp, ấn ngón tay trước sau rất rõ ràng, hắn nghĩ đến tư thế ngày hôm qua, bóp chân như thế ngược lại cũng nói thông.


Quế vương lầu bầu nói: “Chờ bổn vương tìm được ngươi, từng đao từng đao cắt thịt ngươi xuống.”


Hắn đứng dậy muốn đi, chợt thấy lòng bàn chân có một vết máu, vết thương còn chưa khép lại, hiển nhiên là mới, hắn ngừng một chút lại đứng dậy lật xem thương trên ngón tay Phó Vũ.


Đi qua lại hai lần, hắn bỗng nhiên phất tay áo bước nhanh đi.


“Đại nhân, người… Người đây là đi?” Thi Đại hỏi.


Quế vương trả lời: “Tiểu tử thối, muốn thắng ta, không có cửa.”


Hắn trực tiếp đi Tứ Đường hạng, lúc đến Đỗ Cửu Ngôn vừa lúc đi ra, tay hắn khoát lên cửa ngăn, hí mắt nói: “Tìm được cái gì?”


“Đại nhân chúng ta đang tỉ thí, nên không can thiệp chuyện của nhau.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương không đi, “Ngày hôm qua ngươi giúp ta đi Hồng lâu, ngày hôm nay ta giúp ngươi. Lễ thượng vãng lai!”


“Không cần.” Đỗ Cửu Ngôn nói phân nửa, tay của Quế vương nắm ở bả vai của nàng, “Ngươi không cần, vậy chính là ta cần.”