Đại hoàng tử nói:
- Thường Lăng không có độc dược, không phối ra được thuốc giải.

Nếu như Thường Lăng có thể cứu Tịch Dao, đương nhiên tận hết sức lực, cũng nhanh chóng đưa tiễn.

Nhưng nếu như cứu không được, rất có thể nàng sẽ diệt trừ Tịch Dao, sau đó vứt xác.

Đối với Đan quốc mà nói, hai lựa chọn này cũng không tệ.

Hình Luyện đưa ra quyết định, suy nghĩ cũng sinh động.

Đinh Linh Lung cũng nhịn không được mà nhìn Hình Luyện, gia hỏa này quả nhiên không đơn giản, không hổ là đệ nhất thiên tài La Phù.

Trong trang viên đại hội Đan Tông.

Thường Lăng kỹ càng tìm kiếm đan thuật, nhưng mãi vẫn không tìm thấy đan dược thích hợp.

Có mấy loại rất thích hợp, nhưng lại có chút triệu chứng khác biệt.

- Ta hoài nghi...!Đây không phải độc dược thông thường mà là Đại hoàng tử để Hoàng Phong cốc điều phối riêng.

Thường Lăng sợ nhất là kết quả này.

- Có thể khống chế lại độc tính cho ta trước hay không?
Thân thể Tịch Dao dần dần có phản ứng.

Có thể là do nàng đang tương đối khẩn trương, máu chảy quá nhanh, tạo thành độc tính sớm phát tác.


- Chỗ này ta có mấy viên đan dược định thần ngưng khí, cô ăn vào trước.

Ta sẽ thử căn cứ tình huống của cô, luyện riêng một viên đan dược cho cô.

Thường Lăng từ nhỏ xem chỉ đạo của đan thuật.

Mặc dù luyện chế đan dược hoàn toàn mới sẽ có tính khiêu chiến, nhưng phải buông tay thử một lần.

- Tạ ơn! Nhưng… cô phải nhanh...!
Tịch Dao vừa muốn thúc giục, thị vệ bên ngoài đột nhiên xông tới bẩm báo.

- Đại hoàng tử đến trang viên, hơn một vạn binh tướng ở vây quanh bên ngoài, cường giả võ viện cũng đuổi tới nơi này.

Người của chúng ta đang ngăn cản nhưng sẽ không ngăn được bao lâu.

Thị vệ nhìn Tịch Dao, nếu như bị Đại hoàng tử nhìn thấy Thánh Nữ này, hậu quả quá nghiêm trọng.

Thường Lăng gỡ yêu quyển trên cổ xuống.

- Không gian trong này rất lớn, vào Bạch Ngọc Tượng của ta.

Ngươi có thể đến bên trong ở tạm, ta đi ứng phó.

Tịch Nhan vội vàng nói.

- Không được! Đinh Linh Lung đã hiến thân cho Đại hoàng tử.

Linh văn của nàng là Sinh mạng Thụ, có thể dò xét sinh mạng.

Nếu như Đại hoàng tử lật khắp sân nhỏ cũng không tìm được khẳng định sẽ tra vũ khí không gian.

Thị vệ cũng do dự, lấy tính cách táo bạo của Đại hoàng tử, tuyệt đối sẽ không quan tâm mà lật khắp mỗi cái gian phòng, lại đem trang viên này đào sâu ba thước.

Tại trước mặt loại bá quyền này, cái gọi là tôn nghiêm Đan quốc của bọn hắn vốn là không có lực uy hiếp bao nhiêu.

- Nạp Lan Thanh Diệu?
Thường Lăng bỗng nhiên nghĩ đến một người.

Người kia xuất thân từ Nạp Lan gia, rất có thể mang theo vật liệu không gian vô cùng đặc thù trong người.

Mà Đại hoàng tử muốn điều tra mà nói, điều lo lắng duy nhất khả năng chính là Thánh Hỏa giết chóc mà hắn gấp rút đón đỡ thu phục này.

Nếu có cơ hội, Nạp Lan Thanh Diệu còn có thể chuyển Tịch Dao đến chỗ Nạp Lan Thanh Lạc.

Chỉ là, hắn có nguyện ý phối hợp hay không?s
Thường Lăng vừa nhét Tịch Dao vào phòng Khương Phàm, Đại hoàng tử đã cưỡng ép xông phá ngăn cản phía ngoài, tiến vào trang viên.

- Bảo vệ tốt cho nàng! Nghĩ biện pháp chuyển nàng ra ngoài! Thường Lăng ta nợ ngươi một ân tình.

Thường Lăng không kịp suy nghĩ liền nhanh chóng rời khỏi, mang theo thị vệ đi ra bên ngoài ngăn cản.


- Ngươi làm thế nào trốn được tới đây?
Khương Phàm quái dị nhìn vị Thánh Nữ La Phù này.

- Ngươi có thể bảo vệ ta đêm nay không, tương lai ta nhất định sẽ trả ân ngươi.

Tịch Dao cảnh giác nhìn Khương Phàm, vị này chính là người được Đại hoàng tử mời chào.

Một khi động tâm tư đến gì khác rất có thể trực tiếp ném nàng cho Đại hoàng tử.

Mà, Sát Lục Chi Hỏa?
Có được người có hỏa diễm này khẳng định vô cùng tàn nhẫn tà ác.

Khương Phàm quái dị nhìn nàng.

Thánh Nữ quả nhiên là Thánh Nữ, vậy mà lại có thể trốn thoát từ trong tay Đại hoàng tử.

Nàng đây là muốn tìm Thường Lăng làm nơi nương tựa sao?
- Ngươi có trữ vật không gian đặc thù hay không? Mau đưa ta vào.

Tịch Dao khẩn trương nhìn Khương Phàm, ánh mắt này để nàng cảm giác rất nguy hiểm.

- Không vội, Đại hoàng tử một lát cũng không náo đến nơi này.

Cô đã dùng điều kiện gì để Thường Lăng ra mặt cho cô?
Đối với vị Thánh Nữ này Khương Phàm chưa nói tới hảo cảm, nhưng cũng không có ác ý gì.

Mà, có thể mang vị thánh văn bên cạnh Đại hoàng tử này đi, hắn vô cùng vui lòng.

- Mau đưa ta vào, nhanh đi.

Tịch Dao không chỉ khẩn trương bên ngoài, cũng cảm giác độc dược đã bắt đầu phát tác, thân thể bắt đầu từ từ phát nhiệt, ý thức cũng bắt đầu hoảng hốt.

Loại cảm giác này để nàng vừa xấu hổ giận dữ, cũng vừa làm cho nàng sợ hãi.

Nàng không nguyện ý bị tên xa lạ này nhìn thấy bộ dáng chật vật của mình.


- Phải là trữ vật không gian rất đặc thù.

Đinh Linh Lung bên cạnh Đại hoàng tử có thể dò xét sinh mạng bên trong trữ vật không gian.

Tịch Dao lo lắng thúc giục.

Khương Phàm không cần phải nhiều lời nữa, hắn lấy ra thanh đồng tiểu tháp:
- Không nên phản kháng, ta sẽ thu cô vào.

Tịch Dao bỗng nhiên cảm giác thứ này có chút quen thuộc, lại nhất thời không nhớ ra được.

Thanh đồng tiểu tháp lóe lên tia sáng, thu Tịch Dao vào, đặt ở trong tầng đầu tiên.

Tịch Dao ngạc nhiên nhìn xung quanh, một mảnh trắng xóa, tầm nhìn không đủ mười mét, nhưng vẫn có thể cảm giác được phạm vi nơi này lớn vô cùng.

Nhưng nàng không lo được đi dạo bốn chỗ, nàng lấy ra đan dược Thường Lăng cho, bắt đầu điều trị.

Sau khi uống hai viên đan dược, khí tức mát mẻ nhanh chóng lưu chuyển khắp toàn thân, để nàng thoáng thở phào.

Nhưng, vừa mới nhẹ thở ra, một cỗ sóng nhiệt kinh người lại mãnh liệt quét sạch toàn thân nàng.

Hai viên đan dược kia như dầu tưới trên lửa, trợ tăng độc tính.

- Aaa…!
Tịch Dao phát ra một tiếng than nhẹ ngay cả mình đều xấu hổ, cố gắng chống chọi, toàn thân trở nên vô cùng khô nóng.

Một loại cảm giác vừa ngứa lại tê dại, bắt đầu lan tràn từ xương cốt, kích thích đến huyết nhục để nàng đau đớn khó nhịn..