"Đi về phía trước, vào rừng cây bên phải." Đúng lúc này, bên trai Mỹ công tử truyền đến thanh âm rất nhỏ.

Trong lòng nàng khẽ động, cầm ly trà sữa đi theo.

Trong rừng cây, Tu La một thân đồ đen đã đứng ở nơi đó, chăm chú nhìn nàng.

Thật sự có đến. Mỹ công tử rất hiếu kỳ, hắn làm sao thấy được mình cầm ly trà sữa trong tay? Hắn mỗi ngày đều đến đây sao?

"Đi đến tiệm cơm kia nói chuyện. Chúng ta chia nhau ra." Tu La không nói nhiều, quay người thi triển Báo Thiểm, nhanh chóng biến mất.

Mỹ công tử nhìn theo bóng lưng hắn, ngập ngừng một lát cũng quay lại đường lớn, bước nhanh mà đi.

Khi nàng đi đến tiệm cơm nhỏ ở quảng trường Gia Lý, ở một góc tối Tu La đi ra. Hắn không có mở miệng, chỉ là cùng nàng đi vào trong tiệm cơm.

Mỹ công tử dẫn hắn vào gian phòng lần trước mang theo Đường Tam đến, rồi khoá kỹ cửa.

"Ngươi vẫn theo dõi ta?" Ánh mắt Mỹ công tử trở nên sắc bén hơn.

"Ngươi vẫn không tín nhiệm ta?" Tu La hỏi lại.

Bốn mắt nhìn nhau, Mỹ công tử cau mày.

Mấy lần trước Tu La xuất hiện đúng là đều giúp nàng,nhưng một người xa lạ như vậy có mục đích gì? Nếu hắn không phải nhân loại, Mỹ công tử đã sớm gϊếŧ hắn rồi, nhất là khi hắn phát hiện ra bí mật của nàng.

Tu La nói: "Hành động lần này là gì?"

Mỹ công tử thở sâu, đè xuống nghi hoặc trong lòng, nói: "Mục tiêu là đánh chết Tộc trưởng Phong Lang tộc. Cửu giai đỉnh phong. Phong Lang tộc không có cường giả Thần cấp, chuyện này có thể xác nhận."

Phong Lang tộc? Nghe được cái tên này, Tu La không khỏi chấn động một lát, dù sao, đây cũng là chỗ ban đầu hắn ở. Đối với Phong Lang tộc, hắn tràn đầy căm hận. Thân mẫu ở thế giới này của hắn đã chết trong tay bọn chúng, mà khi đó, hắn không thể làm được gì. Phong Lang tộc là nơi hắn sớm muộn gì cũng tới, Đại Tế Ti trong trấn Phong Lang lúc trước là người đầu tiên hắn tìm đến.

"Được. Ngươi có địa đồ không?" Tu La lại hỏi.

"Có." Mỹ công tử lấy ra một tấm địa đồ, mở ra trên bàn.

"Đây là phụ cận tổ ốc Phong Lang, trừ Đại Trưởng Lão đóng quân ở Tổ đình, không có cường giả Thần cấp nào khác. Năm gần đây bọn chúng luôn phát sinh xung đột với Thiểm Báo tộc, làm giả hung thủ là bọn họ sẽ không bị bại lộ thân phận."

Tu La nhìn địa đồ, nàng nói: "Ngày kia là Tế tự đại điển mỗi năm một lần trong Phong Lang tộc, nhất tộc này chuyên dùng máu của nô ɭệ nhân loại chúng ta làm huyết tế tế tự Tổ tiển, đại điển sẽ được tiến hành ở tế đàn trong tổ ốc. Tộc trưởng cùng thủ lĩnh nhất định sẽ tham dự. Đây là thời điểm tụ tập nhiều cường giả trong Phong Lang tộc nhất. Dựa theo thói quen, sau khi tế tự sẽ có một buổi lễ cuồng hoan (chè chén say sưa), ta nghĩ sẽ hành động sau khi bọn nó cuồng hoan xong."

Tu La nhìn địa đồ, nhẹ gật đầu, nói: "Ý kiến hay. Đó là lúc bọn nó buông lỏng nhất, nhưng có nhiều cường giả ở đó, ngươi nắm chắc sao?"

Mỹ công tử nói: "Ta am hiểu ẩn núp, không dễ dàng bị phát hiện. Tìm được cơ hội, một kích đánh trúng, sau đó lập tức chạy xa."

"Cứ như vậy sao?" Tu La khoé miệng co giật một lát.

"Bằng không thì sao?" Mỹ công tử nhìn về phía hắn thắc mắc. Lần trước nàng cũng làm như vậy và thành công. Đương nhiên lúc đó có Tu La phụ trợ khống chế, nhưng nàng không biết, hơn nữa nàng tin tưởng mình sẽ thành công.

Tu La nói: "Ám sát, đầu tiên phải nhớ là chữ "ám", vô luận có thành công hay không, sau khi hoàn thành không thể để đối phương phát hiện. Như lần trước ngươi tập kích Kim Cương Hùng, vì để cho nó rống lên mới gây phiền phức như vậy, nếu không, có thể thần không biết quỷ không hay hoàn thành ám sát, thong dong xoá bỏ tất cả các dấu vết rồi bỏ chạy, càng không để lại bất kỳ manh mối nào cho đối phương."

"Cái kia làm sao có thể chứ?" Mỹ công tử cau mày nói.

Tu La cười trừ, "Quả nhiên vẫn là một tiểu nha đầu."

"Ngươi nói cái gì?" Lông mày Mỹ công tử giương cao, đôi mắt đẹp trợn lên.

"Khụ khụ, không có ý gì, ý của ta là, ta có biện pháp tốt hơn, ngươi có muốn nghe một chút không?" Tu La vội vàng nói.

"Ngươi nói." Mỹ công tử thản nhiên.

"Chúng ta có thể động tay vào đồ uống trong yến hội, để cho bọn nó uống xong liền hôn mê, hành động sau đó chẳng phải rất dễ dàng sao?"

"Ngươi nói là hạ độc?" Mỹ công tử sửng sốt, "Điều này sao có thể chứ? Huyết mạch chi lực của Yêu Quái đều có kháng tính rất mạnh với độc, căn bản không có khả năng trúng độc."

"Đó là độc bình thường, còn chúng ta dùng là độc không bình thường." Tu La bình tĩnh nói.

Không biết vì sao, khi nghe những lời nói này, Mỹ công tử cảm thấy lạnh cả người.

"Cái gì là độc không bình thường?" Mỹ công tử hỏi.

Tu La nói: "Không bằng thế này, chúng ta đặt cược đi. Nếu như ta thành công thì về sau ngươi phải tín nhiệm ta, không nên lúc nào cũng phòng bị ta, được chứ? Hãy coi như là ta chứng minh với ngươi."

"Chứng minh cái gì?" Mỹ công tử nghi ngờ hỏi.

"... chứng minh chính là, chúng ta làm việc xấu, lần này ta chủ động coi như đã bị ngươi nắm được nhược điểm rồi."

"Ta không làm chuyện xấu." Mỹ công tử lạnh lùng nói.

"Ân, ân, không làm chuyện xấu. Nhưng chúng ta là đồng đội, mà đồng đội thì phải tin tưởng lẫn nhau, ngươi hãy tín nhiệm ta." Tu La có chút bất đắc dĩ, hắn có thể cảm giác được Mỹ công tử cảnh giác với hắn. Khi Mỹ công tử đối mặt với Đường Tam thì buông lỏng hơn.

"Kế hoạch cụ thể của ngươi như thế nào?" Mỹ công tử hỏi.

Tu La nói: "Ta hạ độc trong rượu. Rượu có vị dày, dễ dàng che giấu mùi độc dược, độc dược sau khi hoà tan sẽ trì hoãn thời gian phát tác, do đó sau khi chúng uống rất nhiều mới có tác dụng, hơn nữa hiệu lực khá lâu. Độc này không trực tiếp lấy mạng bọn chúng như kịch độc, kịch độc khi đi vào cơ thể sẽ dễ bị phát hiện. Ta dùng dược vật làm bọn chúng mê man, sau khi bọn nó gục xuống, chúng ta sẽ hành động. Khi đó, ngươi muốn gϊếŧ ai thì gϊếŧ."

Ánh mắt Mỹ công tử sáng rực nhìn hắn, "Vậy thử phương pháp của ngươi."

Tu La nói: "Nếu như lần này thành công, hy vọng ngươi sẽ không còn phòng bị ta. Ta sẽ dùng hành động chứng minh, ta là đồng đội đáng tin cậy."

"Được." Mỹ công tử nhàn nhạt lên tiếng.

Tu La nói: "Ta đi trước. Ta trở về sẽ suy nghĩ kỹ càng hơn, địa đồ cho ta mượn. Buổi trưa ngày kia, chúng ta sẽ gặp mặt ở đây. Lúc chạng vạng tối sẽ triển khai hành động."

"Được."

Tu La thu lại địa đồ, nhanh chóng rời đi. Mỹ công tử ngồi trong phòng trong chốc lát, tự ngẫm lại quá trình trao đổi với gia hoả thần bí này.

Đối với nàng, Tu La lúc này quá thần bí. Hắn có được nhiều loại Yêu Thần biến, hơn nữa có thể vận dụng tự nhiên, nàng thậm chí không cách nào nhìn thấu thực lực của hắn, bởi vì hắn chưa bao giờ toàn lực ứng phó, nhưng mang lại cho nàng cảm giác nguy hiểm. Quan trọng hơn là, Chư Cát Thần Nỏ mà hắn tặng nàng, quả thật quá tốt. Trên đó được khắc pháp trận hết sức phức tạp, nàng đã thử khắc lại, nhưng thất bại.

Nếu không có Chư Cát Thần Nỏ, lần trước nàng rất khó có thể đánh chết Kim Cương Hùng. Hôm nay hắn nói có thể chế tạo độc dược, rốt cuộc có cái gì mà hắn không biết?

Từ ngữ khí của hắn có thể thấy được hắn không có ác ý với nàng, hơn nữa cũng biết một vài chuyện của nàng. Chẳng lẽ là cao tầng Cứu Thục phái tới hay sao? Nếu là cường giả Cứu Thục, chỉ có khả năng này mới giải thích được mọi chuyện. Nhưng hắn không thừa nhận mình là thành viên Cứu Thục, điều này thập phần kỳ quái.