(Phần in nghiêng là lặp lại chương trước, có thể bỏ qua).

Đường Tam gật đầu, "Nói như vậy hẳn là đủ thời gian. Vậy liền tiến hành a."

Tiêu Hà nói: "Sau khi giai đoạn đầu hoàn thành, chúng ta có thể cân nhắc xây dựng đất nước. Việc hình thành hệ thống quốc gia rất quan trọng. Ngươi có nên đặt tên cho quốc gia của chúng ta không?"

Đường Tam cười nhẹ nói: "Hải Thiên Thụ tộc có vai trò rất lớn trong việc dựng nước, kết nối các hòn đảo và quần đảo đều do Hải Thiên Thụ tộc hoàn thành. Nó giống như một chiếc bè khổng lồ trên biển, vậy tạm thời gọi là Kiến Mộc Quốc đi, để làm kỷ niệm. Đợi đến khi nhân loại thực sự phát triển thì đổi lại cũng không muộn."

Tiêu Hà gật đầu, nói: "Được, vậy gọi là Kiến Mộc Quốc. Ta sẽ ưu tiên thúc đẩy kế hoạch này, một tháng sau ngươi có thể thấy kết quả ban đầu. Nếu ngươi muốn ra ngoài thì cứ đi đi. Nhưng tốt nhất là có phương thức giữ liên lạc, nếu bên này có vấn đề gì thì chúng ta có thể kịp thời liên hệ với ngươi."


Đường Tam khẽ gật đầu, nói: "Giữa ta và Tiểu Mỹ có phương thức liên lạc đặc thù, dù ta ở chỗ nào nàng đều có thể liên hệ với ta, sau đó ta sẽ dùng Thời Không Chi Tháp truyền tống về đảo Nguyệt Nha."

Bây giờ đã khác lúc trước. Có Thời Không Chi Tháp phụ trợ, hơn nữa có Tu La Kiếm làm cầu nối giữa Đường Tam và Mỹ công tử, nếu có vấn đề gì, chỉ cần Mỹ công tử búng Tu La Kiếm thì lập tức có thể liên lạc với Đường Tam và hắn có thể chạy về ngay.

"Vậy ngươi phải nắm chặt thời gian. Tìm kiếm thiên phú cho nhân loại là điều quan trọng nhất cho sự phát triển của Kiến Mộc Quốc. Không có thiên phú làm cơ sở thì nhân loại vĩnh viễn sống trong bóng ma của Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc, vẫn phải dựa vào Yêu Thần biến và Thiên Tinh biến như trước đây."

Nghe Tiêu Hà nói, Đường Tam không khỏi có chút khác thường, xem ra vị này đã hoàn toàn đảm đương thân phận tể tướng của quốc gia nhân loại.


Tiêu Hà có chút bất đắc dĩ nói: "Ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta đây là sống ở đâu theo phong tục ở đó. Hơn nữa, gần đây Thanh Trúc cho ta huyết mạch, sau khi khôi phục Khổng Tước Biến thì ta càng cảm nhận được chỗ tốt của thân thể nhân loại. Dùng thân thể nhân loại tu luyện Yêu Thần biến dễ dàng hơn nhiều dùng thân thể Khổng Tước Yêu tộc. Điểm này ta đoán không có ai hiểu rõ hơn ta, bởi vì ta từng tu luyện cả hai thân thể. Điều này khiến ta hiểu rõ hơn nhân loại có tiềm năng lớn đến cỡ nào. Nếu không có đủ tiềm năng thì ngươi và Tiểu Mỹ không thể tăng lên cấp độ Đại Yêu Vương bằng tốc độ kinh người như vậy. Các ngươi còn chưa đến 20 tuổi đâu. Đây là chuyện chưa từng có trên Yêu Tinh Đại Lục, nói cách khác, nhân loại cần có kỳ ngộ. Còn cơ sở, nhân loại đã sớm có từ lâu."


Đường Tam khẽ gật đầu, nói: "Đúng là như vậy, điều nhân loại thiếu chỉ là kỳ ngộ."

Mỹ công tử vẫn luôn im lặng lắng nghe lúc này đột nhiên nói: "Chàng muốn đi ra ngoài, không mang ta theo sao?"

Nghe lời nói hiểu tâm tình, Đường Tam cười khổ nói: "Ta không phải không muốn dẫn nàng đi, nhưng ta lo lắng chúng ta bên này có thể gặp phiền toái. Nếu ta rời đi quá xa thì không có bất kỳ pháp khí nào có thể liên lạc với ta, chỉ có nàng mới có thể liên lạc với ta, để cho ta biết kịp thời. Nếu không thì vậy đi, mỗi ngày ta ra ngoài vào buổi sáng, buổi tối sẽ truyền tống trở về, hôm sau lại bắt đầu từ địa điểm dừng lại hôm trước, tiếp tục thăm dò và tìm cơ hội."

Tiêu Hà ở một bên nói: "Tiểu Mỹ, hắn muốn đi tìm cơ hội cần phải yên tĩnh suy nghĩ. Nếu con đi theo hắn thì tâm tư của hắn đều ở trên người con, vậy sao có thể tìm kiếm được chứ?"
Mỹ công tử "phốc" cười một tiếng, nói: "Ba ba, khi nào chỉ số cảm xúc (EQ) của người lại cao như vậy? Ta sao có thể trách hắn."

Tiêu Hà cười nói: "Con chính là không nỡ rời xa hắn. Ta là người từng trải, còn không hiểu tiểu tâm tư của con sao?"

Khuôn mặt Mỹ công tử đỏ ửng, đi đến trước người Đường Tam, nói: "Chàng đi sớm về sớm, ta cũng lo lắng Tổ đình sẽ có hành động nhằm vào chúng ta. Yên tâm đi, không có chuyện đặc biệt quan trọng ta sẽ không triệu hoán chàng, yên tâm đi tìm cơ hội a. Nhưng chàng cũng đừng đi lâu quá."

"Ân, nhất định sẽ không quá lâu. Ta đã có mạch suy nghĩ và ý tưởng, chỉ cần nhìn thêm và hoàn thiện những suy nghĩ này. Về sau ta có thể sẽ đến Nhật Thần Đế Quốc tìm kiếm nhiều cơ hội hơn, lúc đó sẽ để nàng đi cùng. Trên Yêu Tinh Đại Lục, liên lạc hẳn là ổn định."
"Được."

--------------------

Chuyện của Kiến Mộc Quốc giao lại cho Tiêu Hà, Đường Tam rất yên tâm. Kiến Mộc Quốc chỉ là hình thức ban đầu, cũng không vội chính thức thành lập quốc gia. Nhưng cần dùng phương thức quốc gia để thống nhất quản lý dân di cư, đây mới là kế sách lâu dài. Có hệ thống quản lý hoàn thiện mới có thể tiếp nhận nhiều di dân hơn.

Vương Phi phái một vị trưởng lão cấp bậc Đại Yêu Vương đến phụ trợ Tiêu Hà. Trước khi giai đoạn đầu hoàn thành, Tiêu Hà có thể truyền tống đến bất kỳ hòn đảo nào thông qua truyền tống trận. Hiện tại hắn cần xây dựng hệ thống thống nhất, sau đó đi thị sát từng hòn đảo, thống kế nhân số và xác định tình huống cụ thể, tạo danh sách đăng ký và hình thành nề nếp. Tương lai khi nhân loại di cư đến thì phải làm theo trình tự để đăng ký và xác định điểm đến. Công việc này rất rườm rà, Trương Hạo Hiên đặc biệt phái hơn 10 đệ tử học viện Cứu Thục đến nghe lệnh Tiêu Hà.
An bài xong mọi chuyện, Đường Tam liền vung tay chưởng quầy, hắn không thể xử lý hết tất cả mọi chuyện. Thế giới loài người to lớn như vậy, nếu hắn an bài tất cả thì không biết sẽ mất bao nhiêu năm. Hơn nữa, nếu mọi thứ đều do hắn làm thì nhân loại vĩnh viễn không thể thực sự phát triển được.

Hiện tại chuyện Đường Tam muốn làm là giữ cho mình một trạng thái tốt và tìm kiếm cơ hội để nhân loại có được năng lực thiên phú. Về phần tương lai nhân loại phải làm gì thì để bọn họ tự mình nghĩ. Có câu chuyện kể rằng, một con người nuôi dưỡng một con chim non, mỗi ngày vào cùng một thời gian đều đưa một con sâu vào trong miệng chim non và để nó ăn. Dần dần, nó đã hình thành thói quen. Khi nó lớn lên, đi trên đường và nhìn thấy con bọ ngon lành thì chỉ đi tới, há miệng bên cạnh con bọ và chờ con bọ nhảy vào trong miệng mình, mà không chủ động đi ăn chúng.
Bảo vệ quá mức sẽ khiến sinh vật mất đi bản năng sinh tồn, đây cũng là nguyên nhân Đường Tam không trực tiếp tham dự vào việc quản lý nhà nước. Hắn tin rằng, với sự sáng tạo của nhân loại, không lâu nữa nhất định có thể thành công xây dựng một đất nước và một hệ thống quản lý phù hợp với sự phát triển. Mà hắn chỉ cần âm thầm thủ hộ, đảm bảo nhân loại có cơ hội thức tỉnh.

Sớm muộn gì hắn cũng phải rời khỏi nơi này, sự tồn tại của hắn quá đặc biệt với con người. Đường Tam hy vọng sau khi hắn rời đi, nhân loại sẽ quên hắn, thực sự có năng lực sinh tồn và thực lực để chống lại các chủng quần khác trên vị diện. Đây cũng là điều hắn đáp ứng Vị Diện Chi Chủ, tận khả năng không can thiệp vào sự phát triển của vị diện.

Đối với Pháp Lam tinh, sự phát triển của Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc đã đi quá xa, điều này không công bằng với các chủng quần khác trên tinh cầu. Nó cũng khiến số mệnh Pháp Lam tinh bị biến dạng và ảnh hưởng đến toàn bộ vị diện. Đây cũng là nguyên nhân Vị Diện Chi Chủ đồng ý đề nghị của hắn. Nếu vị diện Pháp Lam tinh ở trạng thái đặc biệt tốt thì cách giải quyết hắn tốt nhất là không tiếc tất cả gϊếŧ chết hắn.