Chu Trúc Thanh được như ý nguyện, bữa tối hôm đó được ăn cá.

Đầu đuôi lọc ra nấu cháo, thân mình đem chế biến đủ món, có cả một nồi canh chua cay bé hơn một chút thả giữa sân.

Mã Hồng Tuấn ngồi thổi lửa liên tục. Bữa tối nay hắn chưa được ăn, phải duy trì hồn lực thổi lửa ở mức độ này. Cửu muội bảo nếu hắn có thể bảo trì, đồ ăn ngon ban đêm muội ấy chừa lại cho hắn.

Mặc dù nhìn mọi người ăn vui vẻ có chút ganh tỵ, nhưng Mã Hồng Tuấn vẫn vui vẻ. Ai bảo hắn có học muội biết nấu ăn cơ chứ.

Đại Sư nhìn nồi cháo thả ở giữa sân, cuối cùng cũng biết ý định của Diệp Phi Linh. Nàng muốn chứng minh cho hắn thấy sự tiến bộ của Mã Hồng Tuấn.

Cháo cá là cái dạng gì, mọi người còn chưa nếm qua, bây giờ nếm được, mọi người đều cảm thấy viên mãn. Thịt cá tươi mới săn chắc xào cùng gia vị thơm thơm. Cháo chín mềm vừa độ lửa, không bị loãng mà sánh ngọt. Đặc biệt hành phi cùng rau thơm bỏ chung vào cháo là mọi người chưa bao giờ ăn được, nếm một miếng liền thấy ấm bụng.

Nguyên liệu gần như miễn phí mà lại ăn thật ngon, Phất Lan Đức dường như muốn vái tạ trời cao mang đến cho hắn một đồ đệ tuyệt phẩm như này.

Ăn cháo tất nhiên là không no, bởi vậy bột của Đái Mộc Bạch lại được trổ tài.

Há cảo nhân cá cùng mỳ sợi. Để nặn được mấy cái há cảo này, Đái Mộc Bạch đã tốn không ít tâm tư, không những công thức mì sợi kéo khiến hắn cảm nhận được Cửu muội ác độc với bản thân như thế nào, chính là Chu Trúc Thanh chạy đến hỗ trợ hắn.

Cửu muội, đại ca cám ơn cám ơn cám ơn muội thật nhiều, cho dù muốn làm há cảo hay mì sợi, đại ca cũng không chối từ!

Rau dưa của Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp cũng không tệ, chính là món ngon ngọt giải ngấy trong buổi tối nay. Diệp Phi Linh khéo léo bỏ thêm ít đồ trong không gian, bởi vậy mà hương vị càng thêm tươi ngon cùng giúp đỡ mọi người tăng tiến hồn lực.

Triệu Vô Cực yêu chết món mỳ của Đái Mộc Bạch. Mẹ nó, thơm thơm cay cay, ăn vào quá sướng!

Tiểu Vũ ăn cay cũng ghê gớm, chính nàng còn bỏ thêm một muôi ớt vào bát Đường Tam, cho nên bữa tối nay Đường Tam vừa ăn vừa vận chuyển Huyền Thiên Công trị thương.

Hắn nhận thấy chỗ tốt kì lạ, và mọi người cũng vậy.

- Các ngươi thấy rồi chứ, giờ chúng đã là một nhóm chung tay chung sức!

Đại Sư vui vẻ nói với Phất Lan Đức. Mấy người còn lại đều gật đầu.

Tiến độ cấp tập huấn thứ nhất cũng sau buổi tối hôm đó mà 2 ngày sau hoàn thành.

Tất cả những món ăn mà Đại Sư để trong ảnh đều được dọn lên trên bàn, căn phòng dưới con mắt của Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh được trang hoàng thật sự sang trọng.

Điều này làm Phất Lan Đức lẩm bẩm xa hoa lãng phí mãi không thôi!

Sau khi trải qua bữa ăn, Đại Sư nhẹ giọng tuyên bố:

- Các vị, giai đoạn huấn luyện thứ nhất: Hoàn Thành!

8 người đều hoan hô reo hò đầy vui sướng, đó chính là thành quả mà bọn họ nỗ lực có được.

**********************************************************************

Sau đó một ngày, Đại Sư bắt đầu tiến hành cấp tập huấn thứ 2.

Sân tập.

- Từ nay trở đi, các ngươi sẽ tiến hành huấn luyện cường hóa!

- Đường Tam, tiến lên đối kháng với Đái Mộc Bạch, không được sử dụng Bát Chu Mâu, hồn kỹ thứ 3 cùng vũ khí của ngươi! Rõ chưa?

- Đã rõ!

Thế nhưng Đái Mộc Bạch không đồng ý, hắn đã 37 cấp hồn lực, làm như vậy thì là đang cố ý vũ nhục hắn. Sau đó, Đại Sư điều chỉnh cho Đường Tam được xài thêm hồn kỹ thứ 3.

Đại Sư nói, hồn sư hệ khống chế, khi chưa gặp đối thủ có võ hồn tương khắc thì một đối một là mạnh nhất!

Quả nhiên Đái Mộc Bạch nằm đo đất. Hắn bại bởi hồn kỹ thứ 3 của Đường Tam: Chu Võng.

Diệp Phi Linh cảm thán không thôi, nếu nàng cũng đi theo hệ khống chế, liệu sợi xích có thể ngăn cản cường công như Đái Mộc Bạch?

Đáp án của Đại Sư là không. Nếu như vậy, Đồng Hồ võ hồn của nàng phải gia tăng rất nhiều sức nặng, cộng thêm hồn kỹ biến đổi lệch, cuối cùng trở thành phế võ hồn.

Tuy nhiên nếu như đệ tử dụng tâm luyện tập thì không cần hồn kỹ cũng có thể khiến đối phương bị trói buộc. Điểm này Diệp Phi Linh sẽ chứng minh cho Đại Sư thấy.

Trận tiếp theo Đái Mộc Bạch cùng Tiểu Vũ một đội, Đường Tam Áo Tư Tạp Mã Hồng Tuấn một đội đối kháng.

Ngay từ đầu Đái Mộc Bạch đã lao vào tấn công. Tiểu Vũ thì chỉ chăm chú đến Đường Tam.

Quả nhiên 2 người này không có người dẫn lối đều phá hư hết. Một kẻ chỉ chăm chăm đấm người, một kẻ chỉ biết tấn công kẻ rõ nhược điểm, lại bỏ quên đi một kẻ phụ trợ có năng lực bay.

Nếu như vậy mà lao vào đấu hồn trường, đội Đường Tam sẽ thắng.

Đang đánh nhau nhưng lại ngừng tay phân tâm chú ý đối thủ cũng không được.

- Biểu hiện như vậy thật sự quá tệ! Tất cả đều chịu phạt đi!

Diệp Phi Linh nhìn tràng cảnh, trong lòng vô cùng mong đợi.

Cấp tập huấn thứ hai tới rồi!