Đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo nhất thời liền lóe ra tia sáng màu tím ánh kim, kỹ năng tinh thần kết hợp giữa Tử Cực Ma Đồng và Linh Hồn Trùng Kích nháy mắt xuất hiện.
Tên cướp là mục tiêu của Hoắc Vũ Hạo lập tức ngã xuống, một màn tiếp tục sau đó khiến Hoắc Vũ Hạo kinh hãi trợn mắt há hốc mồm, đầu của tên cướp đó đột nhiên nổ tung, máu huyết văng tung tóe bay tán loạn ra xung quanh, cảnh tượng đó kinh khủng đến mức khiến các tên cướp đồng đội của hắn hoảng sợ bỏ chạy, bọn hắn căn bản không biết được tên kia làm sao lại chết.
Hoắc Vũ Hạo cực kỳ chấn động, hắn vạn lần không ngờ uy lực Linh Hồn Trùng Kích của mình lại mạnh mẽ đến thế, nhìn thấy cổ thi thể không đầu đang từ từ ngã xuống rốt cuộc hắn cũng nhịn không được nữa, quay đầu sang một bên ói xói xả. Một giây trước rõ ràng người kia vẫn là một người nguyên vẹn a.
Không chỉ hắn ói, cả Tiêu Tiêu ở bên cạnh hắn cũng không ngoại lệ, nãy giờ cô bé đã cố nhịn rồi nhưng trông thấy cảnh tượng kia còn có thể kềm chế được thì thật sự...
Đúng lúc này, một tiếng thét sắc bén từ nơi sâu nhất của hang động vang lên:
- Những ai đối nghịch với Sử Giả Tử Thần đều phải chết, đều phải trở thành Thi Nô của ta.
Giọng nói này vừa vang lên, tất cả bọn cướp còn sống sót không những không hưng phấn mà còn nhanh chóng run rẩy lui về sau.
- Cẩn thận.
Hoắc Vũ Hạo vừa mới ói xong liền hét lớn một tiếng. Bởi vì Tinh Thần Tham Trắc của hắn vừa báo lại một tin tức kinh khủng, tất cả các thi thể nằm rải rác dưới mặt đất bắt đầu phình lên với tốc độ khủng khiếp.
- Đùng, đùng, đùng, đùng, đùng, đùng...
Hàng loạt tiếng nổ vang lên không ngờ trong động, nương theo tiếng nổ là huyết nhục văng khắp nơi.
Bảy người đội dự bị vì còn chưa tiến sâu vào, hơn nữa bọn họ cũng được Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng trợ giúp nên phản ứng nhạy hơn, tất cả lập tức chạy về phía không có thi thể, cho nên không bị ảnh hưởng gì.
Nhưng... bảy người nội viện đang kịch chiến bên trong thì không may mắn như vậy, nơi bọn họ đứng chính xác là trung tâm của vụ nổ đấy...
May mà Hoắc Vũ Hạo lên tiếng nhắc nhở nên mọi người kịp thời phóng ra tầng phòng ngự, tuy nhiên, vụ nổ đó quá mạnh, khung xương và huyết nhục từ những thi thể đó đã trở thành những vũ khí sắc bén, nhất là tên Hồn Vương bị Đái Thược Hành xé xác ban nãy, khi thi thể của hắn phát nổ mơ hồ khiến cả hang động run lên một trận.
Vụ nổ này phải hơn mười giây mới dần yên tĩnh lại. Sử Lai Khắc Giám Sát Giả ngàn vạn lần không ngờ sẽ gặp phải chuyện ngoài ý muốn này. Một tên thủ lãnh bậc Hồn Vương lại có kỹ năng khủng bố đến thế này sao? Uy lực của nó đã hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của bọn họ, cũng bởi vì thế, bọn họ mới gặp phải đả kích lớn như thế này.
Ngay khi vụ nổ vừa vang lên, ông lão đang ngồi nhắm rượu ngoài hang động lập tức sững sờ, sau đó nhanh chóng bay vọt thẳng vào bên trong.
Huyền lão đã sớm đến từ lâu rồi, lão luôn lặng lẽ quan sát bọn họ từ phía sau. Lão thông qua hơi thở của mọi người để kiểm soát mọi diễn biến, lão rõ ràng cảm thấy được ở đây cường giả mạnh nhất chỉ là Hồn Vương mà thôi, tuy số lượng nhiều hơn một nhưng lão tin chắc không đủ để uy hiếp mấy đứa nhỏ đó. Huống chi còn có Vương Ngôn dày dặn kinh nghiệm chỉ huy nữa. Cho nên lão mới yên tâm ngồi bên ngoài uống rượu.
Cho nên Huyền lão tuyệt đối không ngờ lại xuất hiện một biến số lớn đến thế này, uy lực của tiếng nổ ban nãy hoàn toàn vượt khỏi phạm vi của Hồn Vương, phải có cường giả bậc Hồn Đế mới có thể phát huy ra công kích đến mức này.
- Ha ha ha ha ha ha. Hương vị Thi Bạo của bản Sứ Giả thế nào? Cho dù thực lực của các ngươi mạnh đến mức nào đối mặt với Thi Bạo cũng chắc chắn phải chết. Cho dù không chết cũng bị độc chết, ha ha ha ha ha.
Bên trong hang động lúc này mùi huyết tinh vô cùng nồng đậm, những thi thể ban nãy nổ xong lại tạo nên một lượng lớn thi thể khác. Thi Bạo ban nãy là một kỹ năng công kích trong phạm vi lớn, hoàn toàn không phân biệt địch ta, nó không chỉ làm bị thương các đệ tử học viện Sử Lai Khắc mà còn làm một số lượng lớn đạo phỉ ngã xuống. Tuy nhiên phần lớn bọn chúng đều đã có chuẩn bị mà chui xuống một ngõ ngách nào đó trốn tạm.
Kinh khủng nhất là sau khi nổ xong lại xuất hiện một chất lỏng như axit có tính ăn mòn không ngừng lan rộng phát ra những tiếng xèo xèo vô cùng kinh khủng. Không những khiến những thi thể nổ mạnh mà còn cho vào đó kịch độc, đúng là ác độc, tàn nhẫn.
Tuy trước khi vụ nổ bắt đầu, Hoắc Vũ Hạo đã nhắc nhở và mọi người cũng đã phòng hộ cơ thể nhưng thật lòng năng lực vũ hồn khác nhau, khả năng phòng ngự cũng không giống nhau.
Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành bị thổi văng về một nơi, cả hai đều phun máu tươi, nhưng nhờ kỹ năng hộ thể mạnh mẽ nên không bị máu độc dính vào, nơi Mã Tiểu Đào ngã xuống cách chỗ Hoắc Vũ Hạo đang đứng không xa lắm.
Lăng Lạc Thần có hàn băng bảo hộ nên mặc dụ cũng bị nổ bay đi nhưng nàng giống Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành, chỉ bị phun máu tươi và không có vết thương nào cả.
Nhưng mấy người còn lại không may mắn như thế, Trần Tử Phong đồng dạng cũng là Chiến Hồn Sư hệ Cường Công, sở trường của hắn là tấn công, nếu so sánh bình thường thậm chí có thể xếp hắn ngang hàng với Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành. Nhưng về Truy Hồn Kiếm nào có tác dụng phòng ngự? Trong thời điểm cấp bách hắn chỉ có thể dựa vào hồn lực bảo hộ quanh cơ thể và bộ áo bảo hộ của Sử Lai Khắc Giám Sát Giả.
Lúc này Trần Tử Phong bị thổi bay sang một bên, đùi phải của hắn không còn, hơn nữa còn bị kịch độc ăn mòn không ngừng kêu gào thảm thiết. (M2: bi kịch chỉ mới bắt đầu, ôi tui không muốn dịch nữa :41: )
Người bị trọng thương không chỉ có mình hắn, Công Dương Mặc mặc dù cũng khá mạnh, nhưng hắn tuyệt đối chỉ thiên về phụ trợ nào am hiểu gì phòng ngự đâu? Huống chi đám thi thể đó đột nhiên nổ tung, mặc dù Lăng Lạc Thần ở bên cạnh đã cố gắng trợ giúp hắn nhưng trước ngực, bụng, chân của hắn đều đã rách nát, thậm chí còn thoáng toát ra sương khói, người đã hôn mê rồi.
Bi thảm nhất chính là Diêu Hạo Hiên, hắn đang trong trạng thái chiến đấu nên cơ thể to lớn, đồng thời cũng là người chịu công kích nhiều nhất, nửa người đã bị nổ tan tành, rõ ràng không còn sống nữa (M2: :315: khôngggggggggggggg )
Tây Tây thì đỡ hơn một chút, nàng có lôi điện bảo hộ cơ thể, tốc độ lại nhanh nên chỉ bị thương ở lưng, nhưng cả lưng nàng lại đầy máu, ngã xuống đất cố nén đau đớn.
Bảy đệ tử nội viện sau vụ nổ đều bị thương nặng, một người chết trận. Cục diện thay đổi một cách chóng mặt.
Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, các đệ tử ngoại viện vì ở ngoài không bị cuốn vào nhưng lúc này cũng kinh hoảng không thốt nên lời.
- Khốn kiếp.
Mốt tiếng rống đầy giận dữ vang lên khiến cả huyệt động run bần bật. Một luồng ánh sáng màu trắng tràn vào khiến các chất lỏng có tính ăn mòn đang lan tràn lập tức biến mất (M2: mô phật... )
Một bóng người già nua từ phía ngoài bay thẳng vào, Huyền lão nhấc tay làm động tác như lôi kéo về phía sâu trong huyệt động, sau đó từ trong đó bay ra một bóng người, đi thẳng về phía Huyền lão.
Tâm trạng của Huyền lão lúc này đã không thể dùng từ đau buồn phẫn nộ để hình dung nữa, lão tuyệt đối tuyệt đối không ngờ hậu quả của lần hành động này lại lớn đến thế, hơn nữa những người bị thương đều là đội ngũ Sử Lai Khắc Thất Quái. Vài ngày nữa bọn chúng phải dự thi Đấu Hồn Đại Tái rồi, vậy mà hôm nay 6 trọng thương 1 chết trận.
Bóng người bị Huyền lão kéo ra là một người mặc trường bào màu đen, cả người có vẻ gầy yếu, Hồn Hoàn trên người hắn đúng thật chỉ có năm cái ba vàng hai tím, hắn rõ ràng chỉ là cường giả bậc Hồn Vương. Hồn Vương có thể tạo nên một thảm kịch như vậy sao?
Hắn bị Huyền lão tóm lấy trong lòng vô cùng hoảng sợ rồi hét lên một tiếng chói tai. Hắn liều mạng giãy giụa, nhưng với tu vi của Huyền lão, hắn có thể làm được gì sao? Mắt thấy bản thân sắp rơi vào tay người khác hắn liền hành động.
Nửa người còn sót lại của Diêu Hạo Hiên lại một lần nữa phình ra.
- Huyền lão cẩn thận.
Hoắc Vũ Hạo giật mình hô to.
Huyền lão cũng nhạy cảm không kém, tên Tà Hồn Sư kia rõ ràng không quan trọng bằng các đệ tử còn lại. Đã có thảm kịch kia, lão làm sao có thể để phát sinh thương vong nữa. Nguồn: http://truyenfull.vn
Lão vung tay lên, một luồng ánh sáng màu trắng nháy mắt xuất hiện bao phủ lấy thi thể Diêu Hạo Hiên. Còn tên Tà Hồn Sư, năm Hồn Hoàn trên người hắn nhất thời lóe sáng, một màn quỷ dị lại xuất hiện, Hồn Hoàn màu tím trên người hắn lóe sáng, sau đó cả người hắn liền hóa thành một làn sương khói, nhưng không lập tức chạy trốn mà bay thẳng về phía Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo tuy rằng đang sử dụng Tinh Thần Tham Trắc, nhưng tốc độ của đối phương quá nhanh, căn bản hắn không có thời gian phản ứng. Ngay sau đó hắn cảm thấy mọi thứ xung quanh đột nhiên biến đổi, xa xa vang lên tiếng Huyền lão rống giận. Mặt đất dưới chân cũng biết mất, hắn nhanh chóng chìm xuống.
Một tiếng nổ lớn vang lên, phần thân thể còn sót lại của Diêu Hạo Hiên cũng nổ tung, thịt nát xương tan. Uy lực từ vụ nổ đó cũng đã được Huyền lão khống chế. Đấy cũng là nguyên nhân tại sao Huyền lão lại không kịp quay sang cứu viện Hoắc Vũ Hạo. Lúc này Hoắc Vũ Hạo và tên Tà Hồn Sư đã biến mất không còn dấu vết.
- Khốn kiếp.
Huyền lão giận dữ gầm lên một tiếng, rõ ràng lão đã thật sự tức giận rồi, lão đấm một quyền xuống mặt đất, phiến đất bên dưới lập tức nứt toát, tuy nhiên lão không sử dụng nhiều hồn lực, lão sợ làm bị thương Hoắc Vũ Hạo đang ở bên dưới. Cũng ngay lúc này, từ bên trong vang lên từng tiếng nổ liên hoàn, mặt đất liên tục sụp xuống. Rất rõ ràng, người thực sự tàn nhẫn nhất trong đám cướp Tử Vong Chi Thủ chính là tên thủ lãnh, và hắn cũng là người vô cùng cẩn thận, từ đâu hắn đã chuẩn bị sẵn đường lui rồi.