Người ra giá chính là Hoắc Vũ Hạo.
Khi thấy Hoắc Vũ Hạo ra giá thì cả nhóm người của học viện Sử Lai Khắc đều chấn động, cho dù mấy người không hiểu rõ Hồn Đạo Khí như Bối Bối, Từ Tam Thạch, sau khi nghe cô nàng Đấu Giá Sư Thanh Nhã giới thiệu cũng thấy rõ thanh đao kia có vấn đề. Vậy mà Hoắc Vũ Hạo còn có thể giá, hơn nữa tên nhóc kia còn chưa hỏi ý mọi người. Hắn muốn làm gì đây?
- Tiểu sư đệ, đệ...
Bối Bối nhíu mày lên tiếng, hắn biết rõ tiểu sư đệ của mình tuyệt đối không phải là người dễ xúc động như thế này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hoắc Vũ Hạo nhìn vị Đại sư huynh của mình với vẻ ái náy, sau đó quay sang nói nhỏ với Vương Ngôn:
- Vương lão sư, ban nãy thông qua Tinh Thần Tham Trắc, đệ tử đã cảm nhận được thanh hung đao Phệ Linh ấy có vấn đề. Nhưng đệ tử có cách khắc chế được điểm yếu của nó. Nếu đệ tử không nhìn nhầm thì thanh Đao Khắc này được làm bằng một kim loại cực kỳ quý hiếm gọi là Sinh Linh Kim. Với Tinh Thần Lực và thuộc tính băng cực hạn, đệ tử có thể gột rửa hoàn toàn phần trớ chú còn sót lại, tuyệt đối đảm bảo không có vấn đề gì.
Vương Ngôn nhíu mày nói:
- Vũ Hạo, con đừng quá xúc động. Chuyện này liên quan đến vấn đề tính mạng và tương lai của con, ta tuyệt đối không thể để con xảy ra chuyện được.
Hoắc Vũ Hạo suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Vương lão sư, hay là thế này đi, trước tiên chúng ta mua nó đã, sau đó đợi khi trở về học viện, đệ tử sẽ nhờ viện trưởng hệ Hồn Đạo và sư phụ Phàm Vũ giám sát khi đệ tử giải quyết trớ chú trên thanh hung đao này. Khi nào đảm bảo chắc chắn trớ chú đã được gột rửa đệ tử mới sử dụng. Còn nếu không làm được thì đệ tử sẽ vứt bỏ cho, cho nó phủ đầy bụi ở học viện. Số tiền lãng phí đệ tử sẽ trả lại cho học viện sau. Có được không?
Nghe hắn nói thế Vương Ngôn cũng có chút động tâm. Một thanh Đao Khắc lọt được vào bảng xếp hạng chỉ có giá mười vạn kim hồn tệ, hơn nữa nếu như Hoắc Vũ Hạo nói, nó có thể gột rửa sạch trớ chú thì tính ra lần này bọn họ lời to rồi.
Từ trước đến nay các thanh Đao Khắc lọt được vào bảng xếp hạng Đao Khắc rất ít khi xuất hiện ở các phòng đấu giá, vởi vì nó đa số đều trở thành chí bảo của các gia tộc Hồn Đạo Sư, thường thì sẽ được truyền từ đời này sang đời khác, chỉ có một ít kẻ phá gia chi tử mới đem ra bán đấu giá mà thôi. Ngày trước từng xuất hiện một thanh Đao Khắc xếp hạng trong khoảng hai mươi mà giá đã lên đến trên một ngàn vạn kim hồn tệ.
Cho dù bỏ mười vạn kim hồn tệ mua về không dùng được thì ít ra ở học viện Sử Lai Khắc cũng đã có đến ba thanh Đao Khắc lọt được vào bảng xếp hạng. Như thế cũng không phải là chuyện xấu.
Vương Ngôn nghĩ đến đây liền gật đầu với Hoắc Vũ Hạo. Còn một nguyên nhân nữa mà hắn chưa nói ra chính là ở học viện Sử Lai Khắc có vài vị hồn sư hệ Quang Minh khá mạng, nếu thanh đao này về đến học viện Sử Lai Khắc cũng chưa thể gột rửa trớ chú thì chắc hẳn chẳng còn ai có khả năng làm nữa. Thanh hung đao kia được làm từ Hồn Đạo Sư cấp Chín, cũng là một Tà Hồn Sư, nhưng cấp bậc này ở học viện Sử Lai Khắc chưa hẳn là vô địch. Hơn nữa, Vương Ngôn nhớ mang máng ba ngàn năm trước hình như Sử Lai Khắc Giám Sát Đoàn có làm một nhiệm vụ khá quan trọng và phải trả giá khá đắt, mà đối tượng dường như cũng là một Tà Hồn Sư khá cường đại.
Sau câu hỏi ban nãy của Thanh Nhã, bên dưới đài cũng không có ai ra giá nữa, vì rất có thể lúc này bọn họ ra giá e là phải rước "em" hung đao này về.
- Mười vạn kim hồn tệ lần 1.
Cuối cùng Thanh Nhã đành lập lại giá ba lần cho xong thủ tục.
- Mười vạn kim hồn tệ lần 2.
- Mười vạn kim hồn tệ lần 3. Thành giao.
"Rầm", một tiếng búa đập lớn vang lên cũng chính thức tuyên bố thanh hung đao kia đã thuộc về học viện Sử Lai Khắc, ít nhất lúc này nó chưa phải là của Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo thấy đã mua được thanh đao kia trong lòng cũng hết sức vui mừng.
Hòa Thái Đầu nghiêng người sang hỏi nhỏ hắn:
- Vũ Hạo, Sinh Linh Kim là thứ gì thế?
Hoắc Vũ Hạo vội đáp:
- Lúc trước đệ từng đọc được trong một bảng cổ tịch ở Đồ Thư Quán. Sinh Linh Kim là một loại kim loại rất đặc biệt, bản thân nó đã có sẵn sinh mệnh, chỉ là không có trí tuệ mà thôi. Mà so với những kim loại khác, có thể nói nó cực kỳ hiếm thấy. Theo sách cổ đã viết bên trong Sinh Linh Kim ẩn chứa một luồng năng lượng vô cùng khủng bố. Có điều đến giờ vẫn chưa có ai hoàn toàn nắm rõ phương pháp sử dụng nó mà thôi.
Hòa Thái Đầu gãi đầu nói:
- Xem ra huynh phải đi đọc thêm nhiều sách mới được. Trước giờ huynh chưa từng nghe thấy có loại kim loại đặc biệt đến thế.
Hoắc Vũ Hạo khẽ thở phào nhẹ nhõm, ban nãy những gì hắn nói hoàn toàn không phải được đọc từ sách cổ, mà Sinh Linh Kim kia e là cũng không phải thuộc về đại lục Đấu La này. Bởi vì những gì hắn vừa giải thích về thứ kim loại kia cũng do vị Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư nói cho hắn biết.
Ngay khi Tinh Thần Lực của Hoắc Vũ Hạo bị hung đao Phệ Linh cắn trả cũng là lúc thế giới tinh thần của hắn xuất hiện dấu hiệu nguy hiểm, cho nên toàn bộ những vị cường giả đang ngủ say ở đấy đều đồng loạt thức tỉnh.
Trong đó, Thiên Mộng Băng Tằm là người nhạy cảm với Tinh Thần Lực nhất nên hắn là người đầu tiên tỉnh dậy, khi đó hắn đã nói cho Hoắc Vũ Hạo biết thứ đồ chơi gọi là hung đao Phệ Linh kia rất nguy hiểm, không dễ tiếp túc được. Mà phản ứng của Băng Đế lại hoàn toàn trái ngược, nàng nhìn thanh hung đao với vẻ khinh thường rồi nói thanh đao kia tuy rằng có trớ chú nhưng Hoắc Vũ Hạo có Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính băng, bên trong Tinh Thần Hải còn có con sâu lớn am hiểu về Tinh Thần Lực là Thiên Mộng Băng Tằm nữa, nên sẽ không bị trớ chú ảnh hưởng đâu. Có điều hắn khó mà sử dụng thanh đao ấy được.
Ngay lúc cả hai đang say mê tranh luận thì Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai, Y Lai Khắc Tư thốt lên một tiếng đầy kinh ngạc. Từ sau lần trước, lão đã ngủ say nhưng lúc này vừa bừng tỉnh và trông thấy thanh đao kia lại vô cùng khiếp sợ.
Sau đó lão mới nói ra ba chữ Sinh Linh Kim.
Những gì Hoắc Vũ Hạo giải thích với Hòa Thái Đầu đều là những lời khi đó Y Lai Khắc Tư nói cho hắn biết. Còn ban nãy Hoắc Vũ Hạo xúc động kêu giá cũng vì Y Lai Khắc Tư đã nói với hắn một câu, bất cứ giá nào cũng phải mua được thanh đao ấy. Cho nên hắn chưa kịp hỏi ý kiến Vương Ngôn đã lập tức kêu giá.
Lúc này thanh đao đã đến tay rồi, thì Y Lai Khắc Tư lại im lặng, nhưng Hoắc Vũ Hạo có thể cảm nhận được ông lão thần bí kia đang kiềm nén một cảm xúc vui mừng lẫn sợ hãi.
Bất kể là Thiên Mộng Băng Tằm hay Băng Đế đều có chút kiêng kị Y Lai Khắc Tư, nhưng bọn họ không lên tiếng phản đối. Vì lần trước nếu không có lão ra tay, có lẽ Hoắc Vũ Hạo khó mà toàn mạng sống sót từ tay tên Tà Hồn Sư kia. Y Lai Khắc Tư đã thể hiện ra thực lực mạnh mẽ của mình thì làm sao bọn họ còn không thừa nhận sư tồn tại của lão nữa...
- Vũ Hạo, thanh Khắc Đao làm từ Sinh Linh Kim này không phải tầm thường, đợi đến khi ngươi có thể sử dụng thì ta sẽ giúp ngươi giải quyết vấn đề của nó, có nó sau này một số vấn đề của ngươi cũng dễ xử lý hơn, mà một tia tàn hồn của ta cũng không lo bị biến mất.
Y Lai Khắc Tư nói xong lại im lặng, lần này lão chỉ cho một mình Hoắc Vũ Hạo nghe thôi, còn Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Đế có lẽ đã bị lão dùng một kỹ năng đặc biệt ngăn lại rồi.
Buổi đấu giá hôm nay có thể nói mọi người học viện Sử Lai Khắc đều có thu hoạch rất phong phú, nhưng đồng thời cũng tốn không ít tiền, Vương Ngôn bảo mọi người về trước còn hắn ở lại viết hóa đơn chứng từ và nhận vật phẩm. Còn thanh Phệ Linh Đao Khắc của Hoắc Vũ Hạo thì chỉ cần để lại thẻ bài cho Vương Ngôn là được.
Sau lần giao dịch này, cấp bậc của Vương Ngôn ở phòng đấu giá Tinh Quang đã thăng từ bạch cấp lên tử cấp, lúc này hắn đã có tư cách tham dự các buổi đấu giá cấp 1. Còn buổi đấu giá cấp cao nhất ở phòng đấu giá này chỉ dành cho những người hắc cấp trở lên mà thôi.
Phệ Linh Đao Khắc đã để lại cho Hoắc Vũ Hạo một ấn tượng rất sâu sắc, nhất là những lời Y Lai Khắc Tư vừa nói lại càng làm hắn vui mừng hơn. Bản thân là Hồn Sư hệ Tinh Thần nên hắn đặc biệt nhạy cảm, mặc dù Tinh Thần Lực của hắn kém xa ba người Y Lai Khắc Tư, Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Đế, nhưng hắn vẫn phân biệt được từ Y Lai Khắc Tư chỉ đơn thuần là thiện ý, còn Thiên Mộng Băng Tằm hay Băng Đế vẫn còn một chút gì đó xa cách, cảm giác này chỉ dần dần giảm bớt khi tu vi của hắn càng tăng cao mà thôi. Vì dù sao, bọn họ không còn đường lui nữa.
Khi cả nhóm về đến Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm, Hoắc Vũ Hạo cũng không về thẳng phòng mình mà đi thẳng sang phòng của Vương Đông rồi gõ cửa:
- Ai?
Bên trong vang lên giọng nói của Vương Đông.
- Là ta, ta về rồi.
Cánh cửa lập tức hé mở, Vương Đông xuất hiện trước mặt Hoắc Vũ Hạo với vẻ mặt có chút thẫn thờ.
Hoắc Vũ Hạo cũng không khách sáo mà đẩy cửa đi vào sau đó đóng cửa lại, lo lắng hỏi:
- Vương Đông, hôm nay ngươi bị làm sao thế?
Vương Đông lắc đầu, nhíu mày nói:
- Chắc ngươi không tin nhưng chính ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Khi mọi người nói về Hồn Đạo Khí thật lòng ta cảm thấy rất khó chịu, trong đầu óc có một chút gì đó tự động bài xích Hồn Đạo Khí. Cảm giác này rất quái lạ và đặc biệt không thoải mái chút nào. Mà ta lại không sao kháng cực được nó. Cho nên ta mới quyết định trở về, thật ra những gì Vương lão sư nói hoàn toàn chính xác, còn ta, dường như ta không thể sử dụng Hồn Đạo Khí nữa.
Hoắc Vũ Hạo giật mình.
- Tình huống gì thế này? Chẳng lẽ Tinh Thần Hải của ngươi bị gì rồi sao?
Hắn vừa nghe Vương Đông nói lập tức liên tưởng đến bản thân mình, không lẽ bên trong thế giới tinh thần của Vương Đông cũng tồn tại một linh hồn nào khác sao? Hắn nhớ rõ khi bọn họ bắt đầu dung hợp vũ hồn, Thiên Mộng Băng Tằm từng nói hai người bọn họ là Tam Sinh Vũ Hồn, hiện giờ hắn đã tin bản thân mình có ba vũ hồn, vũ hồn thứ hai là Băng Bích Đế Hoàng Hạt, còn vũ hồn thứ ba mặc dù không thể thêm Hồn Hoàn nhưng cũng là một vũ hồn thật sự.
Còn Vương Đông? Chẳng nhẽ hắn cũng là Tam Sinh Vũ Hồn sao? Hoắc Vũ Hạo tin Thiên Mộng Băng Tằm sẽ không phán đoán sai đâu.
- Vương Đông, ngươi tin ta không?
Hoắc Vũ Hạo đưa tay bắt lấy bả vai Vương Đông hỏi.
Vương Đông ngẩn người một lúc, sau đó gật đầu.
- Dĩ nhiên, làm sao ta lại không tin ngươi được.
Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói:
- Ngươi cũng biết ta là Hồn Sư hệ Tinh Thần, ta khác với những Hồn Sư bình thường ở chỗ thao tác sử dụng Tinh Thần Lực. Tinh Thần Lực của ta so với những người bình thường có thể nói mạnh hơn rất nhiều, mà nơi chứa đựng Tinh Thần Lực gọi là Tinh Thần Hải. Tình huống vừa rồi của ngươi không phải chuyện đùa, ta muốn vào Tinh Thần Hải của ngươi kiểm tra một chút, có được không? Chỉ cần ngươi hoàn toàn tin tưởng ta thì chúng ta sẽ kiểm tra được Tinh Thần Hải ngươi có gặp vấn đề gì không.
Vương Đông nhìn thật sâu vào đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo rồi nói:
- Ta tin ngươi, nếu thật sự Tinh Thần Hải của ta có vấn đề thì phải làm sao đây?
Hoắc Vũ Hạo ngay lập tức đáp:
- Ta sẽ giúp ngươi giải quyết.
Về những phương diện khác hắn không nắm chắc nhưng về Tinh Thần Lực hắn còn có Thiên Mộng Băng Tằm đây mà. Có kinh nghiệm phong phú từ Thiên Mộng ca cho dù xảy ra vấn đề gì cũng có thể xử lý đi. Huống chi bên cạnh hắn còn có Băng Đế giám sát nữa.
Nghe câu trả lời của Hoắc Vũ Hạo xong, Vương Đông gật đầu nói:
- Được, vậy giờ ta phải làm gì?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Ngươi cứ nhắm mắt lại không được cử động, cho dù xảy ra chuyện gì hay cảm nhận được cái gì cũng không được kinh ngạc, cố gắng giữ bình tĩnh, ta dùng Tinh Thần Lực của mình tiến vào kiểm tra Tinh Thần Hải của ngươi.
- Ừ.
Vương Đông gật đầu nói:
- Vậy bây giờ bắt đầu được chưa?
Hoắc Vũ Hạo gật đầu đáp:
- Lập tức bắt đầu, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi.
Vương Đông từ từ nhắm mắt sau đó thả lỏng cả người. Hắn và Hoắc Vũ Hạo có Vũ Hồn Dung Hợp nên rất thân thiết, giữa bọn họ đã sớm có một sự tin tưởng không nói thành lời.
Hoắc Vũ Hạo hít sâu một hơi, sau đó lấy lại sự bình tĩnh, lúc này Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Đế đều đã tỉnh dậy, Hoắc Vũ Hạo cũng đã hỏi ý kiến cả hai, nhờ bọn họ giúp hắn xem xét tình huống, nếu có vấn đề gì bọn họ sẽ lập tức ra tay.
Hoắc Vũ Hạo buông bả vai của Vương Đông ra, sau đó từ từ cúi đầu, đặt trán của mình lên trán của Vương Đông, lúc này cả hai thậm chí có thể nghe thấy tiếng thở của nhau.
Cả người Vương Đông khẽ run một cái, hai mắt hí hí nhìn Hoắc Vũ Hạo.
- Đừng nhúc nhích, thả lỏng người. Ta bắt đầu đây.
Hoắc Vũ Hạo nhỏ giọng dặn dò.
Lúc này Vương Đông với bình tĩnh lại, có điều sắc mặt hơi đỏ một chút.
Tinh Thần Lực của Hoắc Vũ Hạo nhẹ nhàng di chuyển, thông qua trán của Hoắc Vũ Hạo mà di chuyển sang cơ thể Vương Đông.
Nơi giao nhau giữa hai mắt, trán và xương mũi tạo thành hình chữ thập (十) chính là Thiên Linh Căn của Hồn Sư, đồng thời cũng là vị trí của Tinh Thần Hải. Cả hai tiếp xúc ngay vị trí này sẽ dễ dàng di chuyển Tinh Thần Lực giữa hai cơ thể.
Bởi vì hai người có vũ hồn dung hợp nên cực kỳ quen thuộc hồn lực lẫn nhau, Vương Đông cũng tin tưởng Hoắc Vũ Hạo nên Tinh Thần Lực của hắn cực kỳ dễ dàng đi vào Tinh Thần Hải của Vương Đông.