Cơ Huyền và Tiểu Y Tiên phi hành khoảng một ngày thời gian thì tới vị trí đánh dấu hỏa diễm.

Nơi được đánh dấu có khả năng chứa dị hỏa là một ngọn núi băng khổng lồ, to với vài trăm trượng không khác gì một ngọn núi lửa chỉ có điều hoàn toàn được cấu tạo lên từ băng tuyết. Ở vị trí này thoạt nhìn thực sự rất hùng vĩ, hàn khí từ ngọn núi băng lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, nửa dặm xung quanh cũng bị hàn khí ảnh hưởng toàn bộ cây cối kết thành rừng băng.

- Đây chính là nơi chứa đựng dị hoả sao?

Tiểu Y Tiên nhìn nơi cực hàn này nghi hoặc hỏi.

Cơ Huyền cũng không dám khẳng định, dị hỏa là khải niệm gì cho dù là băng phách ngàn năm cũng dễ dàng bị nó đốt trụi, nếu nó ở đây theo lí phải đốt ngọn núi băng này tan chảy mới đúng.

Tử Tinh Dực sư vương bay vòng quanh một hồi phát hiện ra lối vào của ngọn băng sơn này, nói liền hạ xuống vị trí đó. Cơ Huyền và Tiểu Y Tiên nhảy xuống khỏi lưng Tử Tinh Dực sư vương rồi nhìn tới lối vào này. Không hiểu sao Cơ Huyền cảm thấy nơi này có cảm giác giống với một cái động phủ của một con ma thú cao giai vậy.

Cơ Huyền lắc đầu ném bỏ nghi hoặc nhìn Tiểu Y Tiên nói:

- Tiến vào nơi này thì phải nàng theo sát ta. Tránh để bị lạc, nếu có biến cố gì thì chúng ta còn kịp trở nay. Nghe chưa.

Tiểu Y Tiên gật đầu thật mạnh.

Cơ Huyền thấy Tiểu Y Tiên gật đầu thì hướng tới phía hang động băng, tay không quên nắm lấy tay Tiểu Y Tiên, tay khác thì huy động ra một ngọn tiểu hỏa thanh sắc. Tâm niệm điều khiển Tử Tinh Dực sư vương tiến vào trước, cậu và Tiểu Y Tiên tiến vào sau.

Vừa bước vào bên trong hang động băng thì hàn khí liền ập tới, nhiệt độ trong nháy mắt liền thụt giảm liên tục. So với bên ngoài thì bên trong mới chân chính là cực hàn, thoáng một khắc mà Cơ Huyền và Tiểu Y Tiên trên mặt và y phục đều kết một tầng băng mỏng. Cảm nhận được biến hóa hai người biến sắc, vận chuyển đấu khí khu trục hết hàn khí trong người ngưng kết thành một màng đấu khí bao bọc toàn thân kháng lại cái lạnh.

Làm xong thì hai người tiếp tục tiến sâu vào bên trong ngọn núi. Tòa băng sơn này thực sự rất rộng lớn, tiến vào bên trong tựa như đi vào một cái mê cung khổng lồ. Nếu không cẩn thận sẽ lạc vào trong đó, cái lạnh của mê cung này đủ khiến một đại đấu sư cường giả không chống trọi được lâu, đủ khiến họ mất đi phương hướng rồi đi đến tử vong…..

……

- Ta kháo, mẹ nó cái nơi chết tiệt này rộng lớn bao nhiêu vậy đi vài canh giờ đồng hồ cũng thấy đích đến.

Nhóm Cơ Huyền đi vòng vòng trong hang động băng sơn này cũng khoảng vài canh giờ đồng hồ rồi mà vẫn chưa thấy tận cùng. Hơn nữa hàn khí nơi này ngày càng dày đặc, liên tục xâm thực vào màng đấu khí của cậu, có điều cậu có thú hỏa hộ thân nên không bị ảnh hưởng nhiều.

Tiểu Y Tiên thì không được như vậy, một khoảng thời gian đầu nàng có thể kiên trì nhưng càng lâu thì nàng càng bị hàn khí ảnh hưởng nặng nề, nếu không phải có Cơ Huyền liên tục giúp đỡ nàng khu trục hàn khí thì nàng đã không chịu nổi. Dù vậy sắc mặt Tiểu Y Tiên cũng trở nên nhợt nhạt không chút huyết sắc.

Tử Tinh Dực sư vương thì hoàn toàn không bị hàn khí ảnh hưởng.

Xuyên qua một thông đạo dài thì Cơ Huyền gặp phải ba thông đạo khác, nhìn ba cái thông đạo này Cơ Huyền hận không thể chửi ầm lên. Tốn thời gian lòng vòng cuối cùng còn chơi ba cái thông đạo nữa, tính đùa người hay gì vậy.

Cơ Huyền đành dựa theo cảm giác của Tử Tinh Dực sư vương chọn thông đạo giữa đi tới. Thông đạo này vẫn như trước vòng vo khúc triết, điều biến đổi duy nhất là nhiệt độ nơi này ngày càng giảm xuống.

Đi tới một đoạn đường bỗng tối đen như mực. Cơ Huyền cau mày lại linh cảm thấy điều không lành, nâng cao cảnh giác với xung quanh. Đấu khí quanh cơ thể bắt đầu lưu động nhanh hơn, cậu điểm vào đạo tử quang vào hư không, theo nhịp điệu năm đạo tiểu hỏa xuất hiện trong hư không. Sau đó nhanh như tên bắn, hóa thành tử tiễn hướng tới phía thông đạo đen nghịt kia lao tới.

Tử hỏa đâm thẳng tới đem đoạn thông đạo hắc ám phía trước thoáng thắp sáng trong chốc lát. Trong chốc lại thời gian Cơ Huyền và Tiểu Y Tiên thấy được đoạn đường phía trước được bao bọc bởi đầy rẫy nhưng con rơi to như một đứa trẻ màu trắng như tuyết.

- Băng Cuồng Bức Yêu.

Tiểu Y Tiên liếc qua đàn dơi khổng lồ đó liền kinh hãi thét liên.

Cơ Huyền nghe thấy tên đàn dơi mặt mày cũng lóe lên âm trầm. Băng Cuồng Bức Yêu là một nhị cấp đỉnh phong ma thú, bản thân nó cũng không có gì đáng sợ có điều đấy là nếu đơn độc tác chiến.

Nhưng Băng Cuồng Bức Yêu này lại là ma thú săn theo đàn, thông thường một đàn của chúng khoảng gần một trăm con với kích thước to lớn, băng cấp đấu khí và khả năng ẩn mình trời sinh thì cho dù một Đấu linh đi chăng nữa va chạm với bọn chúng tuyệt đối là tìm đường chết.

Đàn Bức Yêu bị Cơ Huyền phát hiện tung tích cũng không còn ẩn nhẫn những, cả đàn Bức Yêu lao tới phía họ, con đường phía trước bị đàn bức yêu này bao bọc.

- Gầmmmmm!

Tử Tinh Dực sư vương lúc này thấy Bức Yêu tấn công thì tiến lên phía trước chặn trước Cơ Huyền và Tiểu Y Tiên. Nó gầm liên tiếng kinh thiên, đem toàn bộ băng động chấn rung lắc. Một lượng lớn Bức Yêu bị tiếng gầm của nó làm chấn động, liên tục rơi rụng. Nhưng vẫn còn rất nhiều con không sợ chết lao tới.

Tiêm giác của Tử Tinh Dực sư vương rực cháy một hỏa cầu to lớn, hỏa cầu như được giải phóng năng lượng hóa thành một chùm tử hỏa bắn tới phía số Bức Yêu còn đang lao tới kia.

Đàn Bức Yêu cảm nhận thấy nguy cơ, bọn chúng tập chung lại với nhau tạo thành vòng xoáy, miệng bọn chúng đồng loạt thở ra băng sương. Trước mặt bọn chúng ngưng kết lại thành một tấm băng thuẫn to lớn với tốc độ mắt thường cũng nhận thấy, đem băng thuẫn che chắn.

- Rầm….

Chùm tử hỏa và băng thuẫn va vào nhau, tiếng nổ kinh thiên vang vọng khắp băng động, những dải băng kết bén nhọn trên trần nhà bị rung lắc dữ dội. Ánh tử quang chói mắt phản vào vô số mặt băng khắp sơn động đem cả sơn động này thắp sáng lên.

Cơ Huyền và Tiểu Y Tiên phía sau Tử Tinh Dực sư vương cũng phải che mắt. Ánh tử quanh nhanh chóng biến mất, trả lại ánh sáng thông thường cho băng động. Cơ Huyền và Tiểu Y Tiên nhìn kết quả chiến đấu thì khảm khái không thôi.

Tử Tinh Dực sư vương một đòn đem băng thuẫn lẫn Bức Yêu thôi bay đi, nướng két lẹt lũ rơi đó. Kết quả là nghiền ép, cũng phải thôi dù bọn chúng có lợi hại đến đâu cũng không so được với đấu hoàng.

Có điều băng động này cũng thực kiên cố, lĩnh nguyên chùm tử quang của Tử Tinh Dực sư vương mà hoàn toàn không bị ảnh hưởng nhiều. Xem ra đúng là có khả năng dị hỏa bị nhốt ở trong này.

Cơ Huyền vẫn tiếp tục đi tới phía trước nhưng lúc này tình tâm trí cậu cảnh giác hơn hẳn, đề phòng trường hợp mà có đàn ma thú như Băng Cuồng Bức Yêu. Sau một hồi cuối cùng họ tiến vào vị trí trung ương của tòa băng sơn khổng lồ này, nơi này xuất hiện một cái hồ nước khổng lồ.

Hồ nước có màu lam quang nhẹ nhẹ, ở giữa nơi cực hàn này mà hoàn toàn không bị hóa đá còn xuất hiện hồ nước. Bên trên mặt hồ có hai dải quang trụ lớn nhỏ khác nhau. Một dải băng trụ giống một đài sen nở rộ, trên đài sen để một viên băng châu to giống đầu người phía trên, băng châu phát ra hàn khí kinh tâm.

- Băng Phách Thương châu… nếu vậy cái hồ ở dưới này chính là Băng Hàn Linh tuyền.

Cơ Huyền ánh mắt lóe lên kinh nghi nói. Băng Phách Thương châu chính là bảo vật đối với người tu luyện băng hệ công pháp, nguồn năng lượng dồi dào của nó đủ cho đấu hoàng cường giả đến liều mạng tranh đoạt. Nó cũng thứ có thể gián tiếp hình thành Băng Hàn Linh tuyền.

Tiểu Y Tiên cũng bị câu nói của Cơ Huyền làm giật mình, nàng đương nhiên biết Băng Hàn Linh tuyền là bảo vật chân quý như nào rồi vậy mà ở đây lại có cả một hồ nước.

Cơ Huyền cùng Tiểu Y Tiên và Tử Tinh Dực sư vương tiếng tới hồ nước, càng tiến tới hàn khí toát ra càng mạnh. Đến thực lực như Cơ Huyền cũng hoàn toàn không thể lại gần thêm.

Cơ Huyền tạm không để ý tới Băng châu, cậu nhìn tới băng trụ còn lại. So với băng liên bàn thì to gấp mấy lần, thông trụ từ mặt đất nối thằng lên băng đỉnh trên đầu họ. Bên trong dường như có thứ gì đó mờ nhạt như bị nhốt vào bên trong.

Đúng lúc là tiểu thanh hỏa bỗng bạo động dữ dội, lập lòe như bị mất kiểm soát. Băng trụ lồ cũng bắt đầu bắt đầu rung động dữ dội, thứ bị giam bên trong bắt đầu di động, phát ra nhiệt lực cường hãn rồi đánh tan băng trụ thoát ra ngoài.

- Bùm!

Băng trụ bị nguồn nhiệt lực kinh hãi này toát nát, một đạo xích quang mau chóng thoát khỏi băng trụ. Biến cố làm mọi người không kịp đề phòng, Tử Tinh Dực sư vương dùng thân thể khổng lồ của mình che chắn cho Cơ Huyền.

Cơ Huyền lúc này mới nhìn rõ thứ bị nhốt bên trong băng trụ khổng lồ đó. Một ngọn hỏa diễm đỏ rực xuất hiện như muốn nhốm bầu trời xanh thẳm kia thành màu đỏ, hàn khí cũng vì sự xuất hiện của ngọn xích diễm này mà giảm bớt đi. Bên trong còn có một bộ khô cốt đang ngồi khoanh chân trong trạng thái tu luyện nhưng Cơ Huyền nào có thời gian để ý tới bộ khô cốt đó.

Thanh hỏa bạo động trên tay Cơ Huyền là cậu đã nhận ra hỏa diễm đó chính là dị hỏa. Chỉ là không phát hiện ra là dị hỏa nào thôi.

Tử Tinh Dực sư vương nhìn đoàn xích diễm kia, cảm thấy nguy hiểm. Nó ngưng tụ vô số hỏa tiễn tử sắc hướng tới đoàn xích diễm kia bắn tới. Nhưng đoàn tử tiễn khi lại gần nó thì bỗng trở nên yếu ớt cuối cùng bị đoàn xích diễm chôn vùi.

Lúc này thì hệ thống vốn trầm lặng cũng đã lên tiếng:

- Tinh. Kí chủ hiện giờ đã gặp phải bài danh thứ 22 trên dị hỏa bảng “ Vạn thú Linh hỏa ”. Đối với thú hỏa mà nói đây chính là vật xung khắc nhất.

Cơ Huyền nghe vậy thì sắc mặt biến ảo khổng thôi. Không ngờ lại gặp phải dị hỏa xung khắc nhất với thực lực của họ hiện giờ.

Tiểu Y Tiên cảm thấy Cơ Huyền không đúng lắm liền vội hỏi:

- Có chuyện gì xảy ra sao?

- Hắc, chúng ta đã gặp được Dị hỏa rồi đó, chính là đoàn hỏa diễm đỏ thẫm đang phát uy trên bầu trời kia. Có điều nó lại là hỏa diễm khắc chế mọi thú hỏa trên đời, tình thế bất lợi với chúng ta.

Tiểu Y Tiên cũng cười khổ, không nghĩ hôm nay lại gặp được dị hỏa nhưng lại đá trúng thiết bàn, gặp lại loại xung khắc với tình trạng của họ.

- Tinh. Có điều không phải không có cơ hội. Vạn thú Linh hỏa bị phong ấn trong băng trụ kia một thời gian dài rồi, vì vậy suy yếu đến cùng cực. Chỉ cần kí chủ thúc ép nó liên tục sử dụng năng lượng, khiến nó hao mòn thì lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để bắt nó.

Cơ Huyền trong đầu bắt đầu suy tính kế hoạch. Khôi Mĩ luôn ẩn nấp trong hư không cũng đã xuất hiện. Cơ Huyền nhìn đóa hỏa diễm kia khóe miệng cười lạnh nói:

- Ta cũng muốn xem dị hỏa cường đến mức độ nào.