Mọi người trong phòng nhìn thiếu niên đeo chiếc mặt nạ vô diện thản nhiên tiếng vào nói lời lớn mật trong chốc lát liền thoát khỏi ngạc nhiên. Lôi Lặc là kẻ đầu tiên lên tiếng, hắn phẫn nộ quát:

- Ngươi dám đột nhập vào Lôi gia, đúng là không biết tốt xấu hôm nay sẽ là tử kì của ngươi. Gia gia, người đừng giết hắn vội chỉ cần phế hắn thôi, con muốn tận hưởng quá trình tra tấn hắn. Khạc khạc khạc.....

Lôi Lặc nằm trên giường nở nụ cười điên dại, ánh mắt hả hê nhìn về phía Cơ Huyền.

Trái ngược với tâm trạng của Lôi Lặc, Lôi Âu cả người như chết lặng nhìn vô diện thiếu niên đang thảnh thơi nhìn họ kia. Cả người lão cảm thấy từng cơn ớn lạnh, ánh mắt của Cơ Huyền như đầu ma thú hung ác đang nhìn. Lôi Âu hung tợn gầm với Lôi Lặc:

- Câm miệng cho ta.

Tam phẩm dược sư thấy Lôi Âu sợ hãi với một thiếu niên này thì lạ kì nhưng trung niên nhân không nghĩ nhiều. Trung niên nhân nhìn Cơ Huyền nói:

- Thiếu niên thì tuổi trẻ khí thịnh nhưng trên có một vài thế lực ngươi không đắc tội được đâu. Lời nói bồng bột có thể bóp chết một người đó.

Luyện dược sư tam phẩm thân phận này đủ khiến một vài thế lực tâm trụg kiêng kị, thậm chí đấu linh cường giả thấy mình cũng phải khách khí, dù Lôi Âu có kiêng kị Cơ Huyền nhưng hắn thì không vì có tầng thân phận.

Lôi Âu trong lòng thầm mắng trung niên nhân ngu xuẩn, cái tam phẩm luyện dược sư nho nhỏ trong mắt thiếu niên kia không là cái gì cả. Hộ vệ của hắn là đấu hoàng có ngu cũng biết thế lực chống lưng cho thiếu niên cường đại đến bực nào, có khi Cổ Hà trước mặt mới miễn cưỡng thu vào mắt.

Cơ Huyền thì thảnh thơi tiến vào phòng ngồi trên chếch ghế gác chân nhàn nhã cười nhạt trước lời của hai tên hề kia:

- Một tên phế vật với một lão già đầu mới dược sư tam phẩm vừa lên tiếng sao? Đến Lôi Âu trưởng lão cũng chưa lên tiếng đâu, ai cho phép các ngươi lên tiếng ở đây. Chó thì nên biết nhìn mặt chủ.

Lời nói càn rỡ, kiêu ngạo của Cơ Huyền khiến mặt trung niên nhân thoạt xanh thoạt tím khó coi đến cùng cực. Trung niên từ lúc trở thành dược sư tới nay chưa bao giờ ăn nhục nhã như vậy, hắn cười gằn:

- Tuổi trẻ khí thịnh, đúng là tuổi trẻ khí thịnh. Nay để ta thay sư phụ ngươi giáo huấn tên không biết trời cao đất dạy như ngươi.

Trung niên nhân toát ra đấu khí hừng hực như lò lửa, vung cánh tay hướng tới Cơ Huyền đánh tới. Bàn tay của trung niên nhân hình thành một hoả thủ to hơn thân người lao, nhiệt hoả thiêu cháy khiến không khí trong phòng có chút nóng lên.

- Đừng tay.

Lôi Âu thấy trung niên ra tay liền biến sắc muốn ngăn cản nhưng chậm mất một nhịp. Hoả trảo không lồ đã đánh tới hướng Cơ Huyền.

Chứng kiến hoả trảo đánh tới, Cơ Huyền cười nhạt Ẩm Huyết kiếm xuất hiện trên tay, đấu khí màu tím bao bọc toàn bộ trường kiếm nhiệt lượng từ tử hoả toát ra còn mạnh mẽ hơn hoả trảo rất nhiều. Siết chặt cán kiếm, Cơ Huyền vung mạnh thanh kiếm theo đường chéo. Tử hoả như được phóng thích, hoá thành hình bán nguyệt lao tới hoả trảo.

- Phùng.

Hai loại hoả diễm va chạm với nhau, tiếng thiêu đốt nho nhỏ vang lên. Hoả trảo đối đầu với tử nguyệt giằng co một hồi cuối cùng như bị yếu thế, đấu khí của hoả trảo liên tục bị tử hoả thiêu đốt. Tử nguyệt đánh tan hoả trảo lao tới phía trung niên nhân.

Trung niên nhân sắc mặt đại biến, thúc dục đấu khí nhanh chóng trào ra khỏi cơ thể, năng lượng đấu khí kết lại thành một khôi giáp hồng quang bao bọc lấy toàn thân trung niên nhân. Trung nhiên nhân cũng đánh ra một thủ ấn kì dị khôi giáp trên người như trở nên đồng đậm ơn. Trung niên nhân cắn chặt rằn muốn ngạnh khác với tử nguyệt.

Tử nguyệt lao với tốc độ cực nhanh sau đó mạnh mẽ va chạm với hồng diễm khôi giáp của trung nhiên nhân. Trung niên nhân liên tục bị đẩy lùi lại phía sau, trên khôi giáp xuất hiện vô số vết rạn nứt, đối đầu trực tiếp với tử hoả cuồng bạo trung niên nhân cảm thấy lớp da như bị thiêu đốt tới bỏng rát. Một hồng diễm một tử diễm cứ liên tục đối đầu với nhau, vết nứt trên khôi giáp ngày càng chằng chịt như mạng nhện có đấu hiệu đổ vỡ bất cứ lúc nào. Nhưng tử quang cũng bắt đầu trở nên ảm đạm có vẻ như sắp cạn kiệt năng lượng, trung nhiên nhân thấy vậy mặt tràn đầy kinh hỉ, lão tin chỉ cần kiên trì thêm một lúc nữa là an toàn.

Chỉ là Cơ Huyền nào có cơ hội đó, khoé miệng nhếch lên cười quỷ dị, miệng khẽ nói:

- Bạo.

- Rắc rắc.

Vầng tử nguyệt vốn đã ảm đạm nhưng đột nhiên dấy lên khí tức huỷ diệt, tử nguyệt liên tục co rút lại rồi bùng nổ kéo theo trung niên nhân bao bọc lại bên trong. Tiếng vỡ nát của khôi giáp liên tục vang lên trong căn phòng tĩnh lặng.

Lôi Âu cũng phản ứng cực nhanh đấu khí như biển kết thành một màng đấu khí xung quanh bao bọc lão là Lôi Lặc tránh thoát khỏi năng lượng xung kích của vụ nổ, tiểu dược đồng thì không may mắn vậy bị sóng xung kích của vụ nổ hất bay đập vào màng đấu khí của Lôi Âu, người loang lổ vết máu khoé miệng vẫn còn chảy máu tươi.

Vụ nổ kết thúc, trung niên nhân hứng trọn vụ nổ trở nên vô cùng thảm thương. Giáp đấu khí vỡ nát không bảo hộ được nên vô số chỗ trên cơ thể bị thiêu đến cháy đen, quang mang trên bộ hồng bào cũng tắt ngỏm, bị thiêu cháy hai phần ba. Hiện giờ trung niên nhân kiêu ngạo trở thành một tên khất cái xấu xí.

Vụ nổ khiến căn phòng dù có khả năng cách âm vô cùng tốt cũng gây ra tiếng động lớn. Các hộ vệ của Lôi gia nhanh chóng đạp cửa tiến vào. Vào trong phòng họ nhìn thấy một vô diện thiếu niên tay cầm một thanh hắc kiếm quỷ dị, một kẻ như khất cái và tiểu hài đồng đang nằm xuống đất trọng thương, còn Lôi Âu thì bảo hộ Lôi Lặc. Đám hộ vệ nhận ra ngay Cơ Huyền là kẻ thù, nhanh chóng hướng vũ khí về Cơ Huyền dành trận.

Cơ Huyền liếc tới năm người này, mạnh nhất là một nhị tinh đại đấu sư còn lại thực lực cũng điều là thất tinh, bát tinh đấu sư. Xem ra bữa ăn hôm nay thịnh soạn lắm đây. Tâm niệm khẽ động căn phòng bị một luồng uy áp kinh khủng phủ lên, từ bên ngoài ban công mỗi nữ nhân có dáng người quyến rũ tiến vào.

Căn phòng bị uy áp kinh khủng này bao phủ khiến bọn hộ vệ, thậm chí là Lôi Âu trở nên đẫm mồ hôi. Không ai dám cử động chứ đứng im như tạt tượng ở đó. Lôi Âu nhìn nữ tử này bước vào liên biết xong đời, màn đấu khí của lão cũng như bị ma diệt trở nên ảm đạm rồi biến mất. Cả căn phòng trừ Cơ Huyền không ai chịu được luồng uy áp này bị đè bẹp xuống.

Lôi Âu biết hiện giờ là giây phút tồn vong mặt mũi gì đều ném hết đi, lão hướng tới Cơ Huyền gian nan nói:

- Tiểu.. Tiểu huynh đệ...

- Tiểu huynh đệ là để ngươi gọi sao?

Cơ Huyền không bị uy áp ảnh hướng, nhàn nhã bỏ mặt nạ nhâm nhi li trà trên bàn, lắc đầu không tán thành cách gọi của Lôi Âu.

Lôi Âu nghẹn họng, cắn răng sửa lời:

- Đại nhân, chỉ cần người ta cho Lôi gia một con đường sống thì toàn bộ Lôi gia sẽ thế trung thành với ngài. Hàng năm sẽ nộp lên phần cũng phụng cho ngài, thậm chí ngài muốn quyền lực của Thước Đặc Nhĩ gia tộc Lôi gia cũng ủng hộ ngài vô điều kiện. Tài nguyên, nhân lực.... đều mặc ngài sử dụng.

Lô Âu đưa ra một lời đề nghị cực kì hấp dẫn, người khác khó lòng từ chối được. Lôi gia cũng được tính vào một thế lực lớn ở đế đô, nhân lực, tài lực đã đạt đế độ tích luỹ khổng lồ hơn nữa Lôi gia còn có quan hệ với một trong tam đại tộc của đế đô khiến tầm ảnh hưởng của Lôi gia cũng không nhỏ. Có thế lực này bồi dưỡng thì một tên bình thường cũng có thể trở thành đại đấu sư.

Chỉ là Cơ Huyền đâu giống kẻ khác, cậu nhàn nhạt đáp lại Lôi Âu:

- Thứ nhất: ta chưa bao giờ có ý định diệt Lôi gia cả.

- Thứ hai: ta cũng không cần sự tồn tại của thế lực nào giúp đỡ, nhất là những con sói già thành tinh như các ngươi.

- Thứ ba: Nếu ta muốn lấy đi đồ vật của Lôi gia thì các ngươi ngăn được ta sao?

Lôi Âu nghẹn họng, nhưng qua lời nói của Cơ Huyền là không có dự định lấy mạng của Lôi gia khiến lão thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa kịp nhẹ nhõm thì nghe thấy lời tuyên bố sét đánh của Cơ Huyền.

- Nếu ta là một người rất tốt bụng vì vậy để lão nhân gia ngươi nói xong lời cuối cùng rồi. Vậy nên các ngươi có thể chết.

- Ngươi không phải vừa nói.....

- Ta nói gì?

Lôi Âu nhìn vẻ mặt vô tội của Cơ Huyền liền cứng họng. Đúng vậy lời Cơ Huyền nói là " không có ý định diệt Lôi gia " chứ không phải không có ý định diệt bọn hắn. Lôi Âu gào to:

- Người đâu mau tới đây, ở đây có kẻ đột nhập.

Cơ Huyền để mặc sức lão gào, sau một hồi cậu nói:

- Lão càng già càng ngu đi sao? Căn phòng này đã được bao bọc đấu khí rồi lão gào to đến đâu cũng vô dụng. Đều cơ bản vậy mà lão cũng không nhớ sao?

Lôi Âu biết mình không thể thoát được nên hướng tới Cơ Huyền nguyền rủa chửi bới:

- Ngươi sẽ nhận quả báo sớm thôi, có ngày ngươi sẽ rơi xuống địa ngục vì tội ác mà ngươi đã làm. Mà chết ta sẽ trở thành oan hồn đeo bám lấy ngươi, ngày ngày nguyền rủa ngươi. Cả Nhã Phi tiểu tiện nhân kia cũng sẽ bị ngươi kéo xuống địa ngục hả kẻ tiện nhân....

- Dù ngươi có đấu hoàng cường giả bảo hộ thì sao, ở Gia Mã đế quốc này cũng tồn tại đấu hoàng cường giả, sự việc này lộ ra ánh sáng thì ngươi sẽ bị truy sát bởi cường giả đế quốc. Đến lúc đó một tên đấu hoàng có thể bảo vệ ngươi không? Ngươi chết chắc rồi haaaaaaa....

Cơ Huyền nghĩ thầm trong lòng. Con sói gian xảo này giả điên giả dại mắng chửi nhưng thực chất là đe doạ cậu. Nhưng Cơ Huyền là một kẻ thích đá đổ hi vọng của kẻ khác, cánh tay phất nhẹ lên không gian trong phòng ba động mãnh liệt. Một đầu sư tử với tiêm giác xuất hiện, thân thể không lồ thoát ra khí tức hung bạo của yêu thú.

Lôi Âu tiếng cười im bặt, ánh mắt không thể tin được nhìn về phía đầu ma thú khổng lồ vừa xuất hiện.

- Tử... Tử Tinh Dực sư vương... Lục cấp cao giai....

- Ánh mắt không tệ, nhưng đáng tiếc không có thưởng rồi.... Thôi muộn rồi, ta còn phải về đi ngủ nữa.

Cơ Huyền tận hưởng ánh mắt tuyệt vọng của Lôi Âu. Sau đó hướng tới phía tam phẩm dược sư đang trọng thương đi tới. Tam phẩm dược sư vừa bị trọng thương nay bị uy áp kinh hoàng kia đè lên khiến hắn cảm thấy sinh cơ đang trôi đi mau. Hắn nhìn tới Cơ Huyền muốn mở miệng van xin.

Nhưng Cơ Huyền không muốn nghe hắn nói phế thoại, hấp lực thi triển kéo tên tam phẩm dược sư này lại. Tên tam phẩm dược sư bay tới bị Cơ Huyền chộp mạnh vào cổ họng. Hỗn Nguyên công thi triển, trong thoáng chốc biến tên tam phẩm này thành xác khô.

- Tinh. Linh hồn lực tăng trưởng

- Tinh. Danh hiệu tam phẩm luyện dược sư ( hoàn thiện).

Nghe hệ thống thông báo trong đầu Cơ Huyền liền nhíu mày, tên dược sư vừa rồi tốt xấu cũng là nhị tinh đại đấu sư vậy mà không đột phá là sao?

- Tinh. Kí chủ đừng quên kí chủ gây ra vết thương lớn cho tên đó như thế nào, hắn hao tổn đấu khí duy trì sinh cơ đương nhiên là kí chủ hấp thụ không được bao nhiêu rồi.

Hệ thống giải thích.

Cơ Huyền gật đầu đem ánh mắt hướng tới năm tên hộ vệ kia. Hi vọng bọn chúng giúp cậu tăng lên đại đấu sư.

.....

- Bát tinh đấu sư. Không phải chứ hấp thụ mấy tên này cũng chỉ đột phá chút đỉnh thực lực vậy sao?

Cơ Huyền cảm nhận đấu khí lưu động trong cơ thể không hài lòng lắm. Thôn phệ mấy tên này mà thực lực tăng thêm có ba tinh, đại đấu sư và bốn đấu sư cao giai.

- Tinh. Kí chủ đã từng qua cải tạo thể chất của chủng dị hoả khiến kinh mạch, đan điền, đấu toàn.... Đương nhiên thể chất của kí chủ khác với trước kia như trời với đất rồi, nên nhu cầu đấu khí đột phá cũng bạo tăng.

Hệ thống phân tích lại yếu tố rồi đáp.

- Tinh. Hơn nữa kí chủ nên biết tự hài lòng với những gì mình có.

Cơ Huyền nghe vậy cũng gật đầu, như nhớ ra cái gì hướng tới phía Lôi Lặc đang nằm trên giường, tôm tép thì cũng là thức ăn, méo mó có hơn không.

- Ma quỷ.... Ngươi tính làm gì cháu ta, dừng lại đừng..... Ta cầu xin ngươi.

Lôi Âu thấy Cơ Huyền tiến tới phía Lôi Lặc lên tiếng van xin.

Cơ Huyền thì không để ý tới lão, tiến tới hấp chưởng kéo Lôi Lặc đang run như cầy sấy lắp bắp không nói ra lời bắt đầu thôn phệ. Rất nhanh sau đó Lôi Lặc trở thành cái xác khô bị Cơ Huyền vứt sang một bên.

Lôi Âu tuyệt vọng nhìn cháu của mình cứ thế trở thành xác khô, trong thoáng chốc như già đi vài chục tuổi, ánh mắt hồn nhìn xác của Lôi Lặc.

- Haizz, nhìn ngươi như vậy trong lòng ta có chút áy náy.... Như vậy đi ta giúp ngươi đoàn tụ với cháu của mình. Tử Tinh Dực sư vương tiễn lão một đoạn.

Cơ Huyền giả mèo khóc chuột điều khiển sư vương ăn thịt Lôi Âu, sư vương tiến tới một ngụm nốt vào bụng, tôm tép cũng vẫn ăn được. Tuy chỉ là đấu linh nhưng vẫn chứa chút dinh dưỡng với sư vương. Nhìn căn phòng còn vương lại mấy cái xác khô, Cơ Huyền điểm vào hư không mấy điểm, Tử Tinh Thanh hoả hiện ra hướng tới mấy cái các khô thiêu đốt thành bột phấn. Xử lý xong mọi việc Cơ Huyền thu hồi hai đấu hoàng lại, phi dực hiện ra bay rời khỏi.