Không gian xung quanh Diệp Huyên lập tức nứt toác.

Ầm!  
Diệp Huyên bị chấn động bay xa cả trăm trượng!  
Hắn vừa rơi xuống đất, người đàn ông áo bào đen phía xa đã nhảy lên cao trăm trượng, trên không trung, hắn ta đột nhiên mở tay phải ra, không gian vạn trượng xung quanh lập tức rung động kịch liệt.


Trên không trung, người đàn ông áo bào đen từ từ nhắm mắt lại, sau một thoáng yên lặng, hắn ta đột nhiên đánh một chưởng xuống.

Ầm!  
Trời đất rung động, không gian vạn trượng xung quanh lập tức rạn nứt thành hình mạng nhện!  
Cùng lúc đó, một sức mạnh rơi xuống từ trong không trung, nhắm thẳng vào Diệp Huyên!  
Lực lượng mạnh mẽ như muốn hủy thiên diệt địa!  
Bên dưới, Diệp Huyên hít sâu một hơi, hắn cầm kiếm bằng hai tay, một giây sau, hắn rút kiếm chém lên trên một nhát.

Vào khoảnh khắc đó, linh hồn của hắn đột nhiên rời khỏi cơ thể, linh hồn cũng chém ra một chiêu kiếm…  

Một cảnh vô cùng kỳ lạ!  
Vì lúc này, thân thể và linh hồn của Diệp Huyên đều đang ra kiếm!  
Thấy thế, đám người Mạc Tà trên đỉnh núi lập tức nhíu mày.

Thân thể và linh hồn của Diệp Huyên gần như xuất kiếm cùng một lúc, mà khi hai chiêu kiếm này hạ xuống lại như được hợp thể thành một!  
Một kiếm chém xuống!  
Một luồng kiếm thế cường đại lập tức ép cỗ sức mạnh to lớn kia phải dừng lại, im lặng trong phút chốc!   
Ầm!  
Sức mạnh kia vỡ tan trong nháy mắt!  
Một luồng kiếm quang phóng lên trời, lao thẳng về phía người đàn ông áo bào đen.


Giữa không trung, tay phải người đàn ông áo bào đen cuộn lại thành nắm đấm, sau đó hắn ta nện xuống phía dưới.

Ầm!  
Người đàn ông áo bào đen tung ra một quyền!  
Ầm!  
Lực đấm mạnh mẽ lập tức làm nổ tung tia kiếm quang kia, thế nhưng, lại có một tia kiếm quang khác lao đến!  
Gần như không hề dừng lại, liên tiếp lao đến!.