*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Diệp Huyên vội quay đầu nhìn Đế Khuyển, lúc này, Đế Khuyển và con Ác Kỳ Lân kia đang bị vô số yêu thú vây công.

Tuy Đế Khuyển và Ác Kỳ Lân có thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng không chịu được chuyện bị vây công!

Đế Khuyển giận dữ nói: “Còn không mau tới giúp đỡ?”
Diệp Huyên cười ngượng ngùng, sau đó xoay người nhìn về phía Liên Vạn Lý: “Ta sẽ đưa cô đến một chỗ nghỉ ngơi!”
Nói xong, hắn bèn đưa Liên Vạn Lý vào trong tháp Giới Ngục, sau đó bay về phía đám yêu thú trong không trung!
Bên trong tháp Giới Ngục.

Liên Vạn Lý hơi ngạc nhiên quan sát xung quanh, lúc này, Tiểu Linh Nhi xuất hiện trước mặt nàng ta, Liên Vạn Lý chớp mắt: “Thật đáng yêu!”

Tiểu Linh Nhi: “…”

Bên ngoài, lúc Diệp Huyên xông về phía Đế Khuyển, vô số tia phi kiếm cũng tới theo, chẳng mấy chốc, trong không trung lại vang lên những tiếng kêu thảm thiết!
Thần Pháp Sư dẫn đầu đang đứng trong đám mây trên chân trời đột nhiên quay đầu nhìn xuống dưới, khi thấy Diệp Huyên còn sống, sắc mặt ông ta lập tức trở nên cực kỳ khó coi, lúc này, ông ta lại quay đầu một lần nữa, nhìn thấy Vị Ương Thiên đã xuất hiện trước mặt ông ta!
Thấy thế, Thần Pháp Sư dẫn đầu hoàn toàn biến sắc, ông ta giơ hai tay về phía trước, ngọn lửa lơ lửng bên cạnh ông ta lập tức biến thành một làn sóng lửa như muốn nhấn chìm lấy Vị Ương Thiên!
Vị Ương Thiên đấm ra một quyền!
Ầm!

Những ngọn lửa kia lập tức vỡ tan!
Mà lúc này, Thần Pháp Sư kia đã lùi về sau mấy trăm trượng, cùng lúc đó, hai ông lão áo bào đen xuất hiện trước mặt ông ta!
Thần Pháp Sư tên Ngôn Sinh do dự một lát, cuối cùng, ông ta nhìn năm người phía sau: “Bắt đầu sử dụng cấm pháp!”
.