Độc Cô Liệt gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: "Rốt cuộc sao ngươi lại làm được! Với năng lực hiện tại của ngươi, căn bản không thể! "  
Nhưng vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Độc Cô Liệt, chớp mắt sau, hắn nắm một cái ấn xông đến đập thẳng xuống đầu Độc Cô Liệt.

Ấn Xã Tắc!  
Mà khi Diệp Huyên dùng ấn Xã Tấc đập xuống đầu Độc Cô Liệt, giọng nói của Giản Tự Tại bỗng nhiên vang lên: "Ấn này không có dùng như vậy! "

Ầm!  
Một chiêu này của Diệp Huyên chấn động đến mức Độc Cô Liệt phải liên tục lùi lại hơn mấy chục trượng!  
Nhìn thấy cảnh này, mọi người có mặt đều hóa đá.

Bị đánh lùi?  
Mà ba cường giả cảnh giới Vô Thượng lại nhìn cái ấn trong tay của Diệp Huyên.

Hiển nhiên họ đã phát hiện được vấn đề.

Còn Độc Cô Liệt đối diện Diệp Huyên cũng nhìn chòng chọc vào cái ấn trong tay Diệp Huyên: "Cái ấn này của ngươi là gì!"  

Diệp Huyên không trả lời Độc Cô Liệt, mà vội hỏi ở trong lòng: "Giản cô nương, ấn này phải sử dụng thế nào?"  
Giản Tự Tại nói: "Muốn thôi thúc thứ này thì trước tiên cần phải luyện hóa nó, ngươi vẫn chưa luyện hóa nó nên không thể thôi thúc được".

Diệp Huyên đen mặt lại: "Nói vậy là bây giờ nó chỉ là một khối sắt vụn thôi?"  
Giản Tự Tại đáp: "Ngươi có thể tiếp tục chọi lão!"  
Diệp Huyên: "! "  
Độc Cô Liệt ở phía xa xa bỗng nói: "Diệp Huyên, thứ trong tay ngươi là gì?"  
Diệp Huyên hoàn hồn, nhìn về phía Độc Cô Liệt: "Là cha đó".

"Cha?"  
Độc Cô Liệt khẽ nhíu mày: "Cha?"  

Diệp Huyên nhếch miệng nở nụ cười: "Nhi tử ngoan lắm!"  
Phụt!  
Độc Cô Liệt tiến lên một bước, đấm một quyền.

Ầm!  
Nắm đấm màu đen kia như tia chớp bùng nổ, lao thẳng đến Diệp Huyên!  
Năng lượng tối!.