*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta muốn nhờ tiền bối giúp một chuyện nhỏ!”
Ông lão có vẻ đề phòng: “Chuyện gì?”
Diệp Huyên chỉ cười nói: “Chỉ là vấn đề nhỏ thôi, thật đó”.


Ông lão hờ hững đáp lời: “Cậu nói thử coi!”
Diệp Huyên: “Chắc hẳn tiền bối cũng biết ta đến từ Thanh Thương giới, mà ở bên đó ta có mấy người bạn, giờ ta đang có vài thứ muốn tặng cho bọn họ, nhưng lại không thể rời khỏi đây được.

Thế nên mới muốn nhờ tiền bối phái người giúp đỡ”.

Ông lão nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Chỉ có vậy?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”
Ông lão lại hỏi: “Thật ư?”
Khóe miệng Diệp Huyên giần giật, lão già này có ý gì thế? Không tin mình tới vậy sao?

Thấy vậy, ông lão mới bảo: “Nếu chỉ có thể thì tất nhiên không thành vấn đề”.

Diệp Huyên búng tay, một chiếc nhẫn chứa đồ bay tới trước mặt ông lão.

Lão ta nhìn lướt qua, bên trong chiếc nhẫn có khoảng năm mươi triệu viên Tử Nguyên Tinh.

Thế là lão ta nhìn về phía Diệp Huyên.

Diệp Huyên lại bảo: “Năm mươi triệu viên Tử Nguyên Tinh này, xin tiền bối hãy làm giúp ta một thanh đao bậc Thánh, một cây roi bậc Thánh, rồi mua một quyển thân pháp võ kỹ bậc Thánh cùng một món bảo vật loại roi bậc Thánh.


À còn nữa, mua thêm một quyển công pháp và võ kỹ bậc Thánh, số còn lại thì giúp ta đưa cho bọn họ là được”.

Mấy người họ ở Thanh Thương giới, nơi đó tài nguyên có hạn, tất nhiên việc thăng cấp cũng chậm chạp theo.

.