Cũng bởi vì khả năng miễn dịch của Hứa Mao Căn giảm xuống, dinh dưỡng cho thân thể theo không kịp đi, cho dù là muốn đổi sang phương pháp trị bệnh bằng hóa chất mới, thân thể cũng không có khả năng chịu đựng nổi.

Vấn đề nan giải giống như rất nhiều gia đình có người bị chứng ung thư giai đoạn cuối, đặt trước mặt Hứa gia.

Cứu sống là có hi vọng, nhưng khả năng lớn hơn nữa có thể là trong quá trình điều trị trực tiếp tử vong hoặc là bệnh tình tăng lên; Không cứu, thời gian có lẽ còn có thể hơi dài một ít, nhưng khẳng định sẽ không có bất cứ hy vọng nào.

Mẹ của Hứa Đan Lộ sợ hãi đến chính mình không dám quyết định, cuối cùng toàn bộ triệu tập ba cô con gái nhà họ Hứa đến bệnh viện X.

Ba tỷ muội không hổ là cùng một lò, ba người vẻ ngoài rất giống, ngay cả thân cao đều không khác nhau lắm. Trong ba người thì cô Hai là Hứa Đan Đông nhìn có vẻ xinh đẹp nhất, càng mấu chốt chính là khoa nàng theo học. Nàng học vật lý năng lượng hạt nhân, hơn nữa là đại học liên kết với đại học khoa học kỹ thuật Hoa Hạ. Lĩnh vực nghiên cứu vật lý năng lượng hạt nhân ở Hoa Hạ chính là ngành học đứng đầu cả nước.

Một người nữ sinh học chuyên môn loại này bản thân liền tương đối kỳ quái, huống chi nàng là một nữ sinh xinh đẹp như thế, nghe nói năm đó nàng nhập học không quá ba ngày, cửa ký túc xá chồng chất hoa hồng liền đủ để cho Dương quý phi tắm hoa hồng cả đời.

Con út là Hứa Đan Oanh, là một mỹ nữ cổ điển ngại ngùng, nhưng cô gái xinh đẹp thoạt nhìn nho nhã yếu đuối như là học văn học nghệ thuật này, lại học ngành công nghệ thông tin. Năm trước còn được tuyển vào khoa công nghệ thông tin của trường đại học Thanh Hoa với thành tích Trạng Nguyên môn khoa học tự nhiên của tỉnh. Những thứ nàng muốn học còn rất kinh người, lĩnh vực tính toán lượng tử, lại là một cô gái xinh đẹp bị khoa học viễn tưởng thế giới mê hoặc.

Nói ngắn gọn, ba tỷ muội đều học ngành kỹ thuật, hơn nữa đều học đại học nổi tiếng, điều này làm cho Trương Dương không khỏi thấy kinh ngạc. Điều này không logic, nhạc phụ tương lai không phải bày hàng vỉa hè sao? Đương nhiên có lẽ có khả năng các nàng chỉ di truyền gien từ mẹ các nàng, mẹ các nàng là giáo viên toán học.

Nhưng một người giáo viên tiểu học dạy môn toán có thể sinh ra nhiều thiên tài khoa học tự nhiên như vậy?

Nói như vậy mỹ nữ có khuynh hướng chuyên môn nên là buôn bán bên ngoài, hoặc là nghệ thuật, dù sao văn khoa sẽ nhiều hơn một ít, nhưng Hứa gia thì ngược lại, một nhà ba mỹ nữ, mỗi người lại học toàn chuyên môn hot của các trường và học viện.

Phỏng chừng cha các nàng là muốn cho các nàng sớm tìm được nhà chồng, sớm đi ôm ông ngoại, an ủi cái khuyết điểm Hứa gia đầu đinh rất thưa thớt này. Dù sao học trong những nghành này, tìm không thấy đàn ông thật đúng là khó.

Nhưng phỏng chừng làm cho cha các nàng tức giận đến hộc máu chính là, ba mỹ nữ này thật đúng là đủ cho hai người già mất mặt, cứ việc sau mông ba chị em đi theo quá nhiều nam nhân, nhưng ba tỷ muội lại vẫn là độc thân quý nữ.

Mẹ của Hứa Đan Lộ vẫn luôn giấu diếm bệnh tình của Hứa Mao Căn với hai chị em Hứa Đan Đông và Hứa Đan Oanh, sợ ảnh hưởng việc học của các nàng, mãi đến hiện tại bất đắc dĩ mới thông báo cho các nàng nhanh chóng tới gặp cha.

Bởi vì suy nghĩ rằng thực khả năng đây có lẽ là lần gặp mặt cuối cùng, bà không còn giấu diếm mà thẳng thắn với Hứa Đan Đông và Hứa Đan Oanh là, tốt nhất có thể đem bạn trai về đây.

Kết quả, không biết là hai tỷ muội thật không hiểu hoặc là giả vờ không hiểu, hai người chỉ mang theo cái ba lô thẳng đến X.

Sau khi bà Hứa thấy các nàng, mặt đều đen lại, bật người kéo Trương Dương, Hứa Đan Lộ, Hứa Đan Đông và Hứa Đan Oanh đến bên ngoài phòng bệnh VIP, bắt đầu quở trách.

- Trong điện thoại không phải mẹ đã dặn các con rồi hay sao? Bảo các con đem bạn trai về theo đây, hiện tại tâm nguyện lớn nhất của ba các con chính là hy vọng có thể nhìn thấy tất cả ba chị em các con sớm một chút thành gia lập nghiệp, như vậy ông ấy mới có thể an tâm. Các con thì ngược lại, một đám chạy trở lại người không,không phải nói các con học những trường học, mà nam so với nữ nhiều hơn ra vài chục lần sao?

Bị bà một quở trách, tuổi khá lớn một chút là Hứa Đan Đông liếc mắt nhìn Hứa Đan Oanh một cái, cắn môi dưới, thấp giọng nói rằng:

- Mẹ, ba đã như vậy, trước tiên chúng ta không nóichuyện này được không? Hơn nữa mẹ xem, chị con đã tìm được anh rể rồi, anh rể còn có bản lĩnh như vậy, mẹ không phải có thể yên tâm rồi sao?

Hứa Đan Đông ngược lại rất thông minh, hai chữ anh rể đều dùng tới, quả nhiên vừa nghe đến nàng nhắc tới Trương Dương, hơn nữa còn là sử dụng hai chữ anh rể thực dễ nghe, mặt Hà Trân mới thoáng giãn ra một ít, lộ ra một tia đắc ý, lườm Hứa Đan Đông một cái nói:

- Hừ, con biết là tốt rồi, con không nói mẹ cũng phải nói đây, con nhìn chị con xem, dáng vẻ cũng không hơn con đâu, như thế nào mà nó có thể tìm được người như thế ưu tú, con thì chỉ nhỏ hơn nó một tuổi, mà ngay cả một bạn trai cũng chưa nói qua đâu.

Hứa Đan Đông nhìn Trương Dương một cái, nói rằng:

- Mẹ, đây không phải là mẹ nói đến tử huyệt sao, con mà cũng có thể tìm được người giống như anh rể, con đã sớm mang trở lại, còn cần mẹ thúc giục, đừng nói cái này nữa, trước tiên vào thăm ba đi ha!

Hà Trân bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, lần thứ hai hung hăng mà trừng mắt nhìn hai tỷ muội, nói rằng:

- Hôm nào thu thập các ngươi sau. Text được lấy tại Truyện FULL

Nói xong không tình nguyện mà đi trở về, Hứa Đan Đông nhìn nhìn Trương Dương, đi theo vào, sau khi vào cửa, đột nhiên vươn tay vỗ vai Trương Dương một cái, nói rằng:

- Anh rể, cảm tạ.

Trương Dương biết ý Hứa Đan Đông muốn nói, chính mình thành tấm che cho nàng, gật đầu xem như đáp lại, nhưng hai chữ anh rể … được rồi, vậy cứ là anh rể đi!

Hứa Đan Oanh liền có vẻ rụt rè hơn nhiều, nhìn Trương Dương một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn còn đỏ lên một chút, cũng theo đi vào.

Hứa Đan Lộ thì ôm cánh tay của hắn, nhìn Trương Dương, có chút đắc ý hỏi:

- Dương tử, hai muội muội này của em thế nào?

Trương Dương nhìn nàng một cái, nhún vai nói rằng:

- Bỉ nhân xin miễn bàn luận vợ người khác!

- Giả vờ! Em thấy anh đang muốn cả ba chị em nhà em đều gả cho anh được rồi đấy!

Hứa Đan Lộ nguýt hắn một cái, cũng đi vào.

Trương Dương nhìn nhìn bóng dáng nàng, chậc lưỡi, làm sao nói chuyện như vậy được?

Bình tĩnh mà xem xét, trong ba chị em, xinh đẹp nhất vẫn là Hứa Đan Đông, bộ dạng nàng có chút giống một người mẫu gợi cảm họ Chu tên cũng mang chữ Đông, dáng người cao như nhau, khuôn mặt cũng xấp xỉ. Hứa Đan Oanh thì hơi chút rụt rè một chút, thoạt nhìn còn nhỏ hơn so với Lưu Tử Tuyền, nhưng cũng tuyệt đối là một mỹ nhân.

Nghĩ đến Hứa Mao Căn, Trương Dương không khỏi lắc lắc đầu, người nầy sao sinh ra nhiều con gái xinh đẹp như vậy cơ chứ? Chẳng lẽ không phải cha ruột?

Khụ … tự nhiên nói nhạc phụ tương lai của mình như vậy. . . Nên đánh!

Sau khi người của Hứa gia đều đến đông đủ, bác sĩ kéo bọn họ vào trong phòng hội chẩn của bác sĩ, thuật lại bệnh tình của Hứa Mao Căn một lần, cuối cùng còn nhắc.

- Bệnh tình lão Hứa không thể kéo dài như vậy, loại tình huống này, nhanh thì khả năng được một tuần, chậm nhất cũng chỉ còn một tháng có thể trụ được, thời gian quý giá, các vị phải nhanh chóng quyết định một chút.

Vương phó viện trưởng lấy ánh mắt đồng tình nhìn nhìn mọi người bọn họ, cõi lòng đầy sự có lỗi mà đi ra ngoài.

Còn lại người của Hứa gia, Hà Trân đã có chuẩn bị tâm lý, còn Hứa Đan Oanh và Hứa Đan Đông vừa tới liền bật khóc, khi mẹ các nàng gọi điện thoại thông báo cho các nàng tới, cũng không nói là nghiêm trọng như vậy.