- Còn các ông đề xuất ra cái tế bào siêu cấp này nhưng có thể tiêu diệt bất kỳ kháng sinh tế bào ung thư nào, không còn nghi ngờ gì nữa các ông cùng chung mật mã về phá dịch nguyên tế bào ung thư. Cái này thực là thần kỳ nhưng đồng thời tôi cũng muốn đề xuất một vấn đề mà các vị ngồi đây nhất định là muốn biết, tế bào như vậy là dựa vào tự thân phục chế. Như vậy, sau khi tế bào ung thư bị giết cái này có thể giống với tế bào gien ngoại lai hay sao? Nếu không thì các ông chuẩn bị ức chế nó thế nào đây?

Đương nhiên, tiến sĩ Hi Nhĩ đã nói trúng vấn đề còn dở dang trong thành quả nghiên cứu của Mai Đại đã tuyên bố được hơn nửa tháng. Tuy không giới thiệu tỉ mỉ tạo ra tế bào như thế nào nhưng là một chuyên gia bí mật, bọn họ phát hiện ra vấn đề cũng chẳng có gì lạ.

Đương nhiên, đối với cái này Thượng Quan Hoành đã có sự chuẩn bị từ sớm nhưng cái mà ông ta gọi là chuẩn bị tâm lý thực ra là Trương Dương, nhưng đây là nguyên nhân mấu chốt mà Trương Dương và Kiều Hi Nhi mất tích, cái này không khỏi ngửi thấy hương vị âm mưu. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Nhưng cũng may, cuộc họp mời dự không lâu, ông ta có chuyện vui mừng gấp ngàn vạn lần. Trương Dương và Kiều Hi Nhi đã được cứu thành công.

Cho dù là bọn họ không có phương án đối với gien ức chế, lúc này nghe thấy tin tức bình yên của bọn họ. Rốt cục thì trong lòng giáo sư Thượng Quan Hoành cũng được thả lỏng, ông ta tin rằng chỉ cần hai người bọn họ được an toàn thì vấn đề về chế tạo ghe ức chế chỉ còn là thời gian, việc này thoạt nhìn thì có vẻ như không khó thành hiện thực.

- Không tồi, tiến sĩ đã đưa ra một vấn đề mà chúng ta thường lảng tránh, tin là trong lòng mọi người đều giống nhau nhưng trong vấn đề này tôi có thể thẳng thắn mà nói với các vị…

Thượng Quan Hành trầm ngâm một chút, rồi quyết định thừa nhận trung tâm của công trình Long Duệ thì phải ức chế trên tế bào gien. Nếu không tìm được thì cũng đồng nghĩa với việc tiếng nói sẽ bị ảnh hưởng, cho rằng bọn họ làm giả, nhưng ông ta tin rằng bản thân siêu tế bào cũng đủ để làm cho giới sinh vật học xôn xao.

Nhưng hắn còn chưa mở miệng, từ trong phòng họp phía xa đã đột nhiên truyền tới một âm thanh ngọt ngào, thánh thót của người con gái.

- Xin lỗi, đã quấy rầy, tôi đến muộn rồi.

Hơi thở có vẻ gấp gáp, nhưng tiếng Anh vẫn rất lưu loát tự nhiên có một lực hấp dẫn lạ thường.

Mọi người nhìn về phía có tiếng, phát hiện ra một người dáng rất cao gầy, một cô gái rất xinh trắng nõn, mặc bộ đồ màu xanh.

Tham dự cuộc họp đều là những chuyên gia bí mật, hơn nữa cơ bản là đều cùng độ tuổi. Lúc này, lại đột nhiên xuất hiện một cô gái trẻ xinh đẹp, không khỏi khiến cho tiến sĩ Hi Nhi chủ tịch UICC nhíu mày, ông ta nhìn Thượng Quan Hoành, tuy không lên tiếng nhưng lại đặt câu hỏi nghi ngờ, một cô gái xinh đẹp vô duyên vô cớ chạy vào đây làm gì? Chẳng lẽ vào để chia sẻ về buổi nghiên cứu học thuật hay sao?

- Khụ… khụ, xin lỗi tôi tên là Joyce, chúng tôi ở tổ công trình Long duệ, cũng chính là một trong những thành viên nghiên cứu khoa học về tế bào siêu kháng.

Joyce buộc tóc kiểu đuôi ngựa có một hương vị mê người, lúc này cô đang ôm đống tài liệu trong tay cô mặc chiếc quần màu xám, trông giỏi giang mà hiền hòa, đủ để hấp dẫn nhiều ánh mắt của đàn ông.

Nhưng lời nói và tuổi tác của cô khiến cho những người ở đây suýt nữa té sỉu.

- Cái gì?

- Làm sao có thể? Nói đùa đấy à?

Trong phòng họp bắt đầu xôn xao, một cô gái xinh đẹp và còn trẻ như vậy sao có thể làm một trong những người nghiên cứu về tế bào siêu kháng được.

Nhưng không thể nghi ngờ được, rất nhanh thân phận của cô được đám Thượng Quan Hoành xác nhận. Kiều Hi Nhi thản nhiên ngồi xuống, là học giả nghiên cứu tế bào siêu cấp kháng u?

Nói cách khác thân phận của cô ta là chính xác không thể nghi ngờ được.

Cô nhìn về Thượng Quan Hoành ánh mắt tràn đầy vẻ tin tưởng, sau đó hắng giọng nhìn một cái, đứng lên, cô nhìn tiến sĩ Hi Nhĩ và đặt câu hỏi cho tiến sĩ Hi Nhĩ, cô nói tiếng Anh lưu loát:

- Là như này, bây giờ tôi phụ trách việc nhập nội dung về gien ức chế siêu kháng, cho nên tôi có thể trả lời được vấn đề mà tiến sĩ Y Bố vừa mới đề xuất.

Lời vừa nói ra, các chuyên gia UICC ở đây đều phải dựng đứng lỗ tai lên cùng Thượng Quan Hoành và ba người Trịnh Duẫn Thái đều sững sờ, nha đầu kia nói cái gì? Chẳng lẽ cô ta và Trương Dương thực sự từ dự án tìm kiếm gien ức chế sao? Tiểu tử Trương Dương kia chạy đi đâu rồi?

Kiều Hi Nhi lại nhìn Thượng Quan Hoành và Trịnh Duẫn Thái, cho bọn họ một ánh mắt và một nụ cười tràn ngập tin tưởng, sau ba người hoàn toàn trong đờ đẫn.

- Tiến sĩ Y Bố, nguyên lý siêu tế bào, giáo sư Thượng Quan đã giới thiệu qua, tôi cũng không muốn nói nhiều nữa, như vậy tôi đến đơn giản là để thuyết minh một chút về siêu tế bào mà tôi ức chế…

- Từ từ đã!

Kiều Hi Nhi lên tiếng là các chuyên gia nổi tiếng thế giới cũng phải chấn động, nhưng lý trí cho bọn họ biết đây chính là impossinle, không thể. Cô gái trẻ này, trừ phi cô ta được phái đến làm sứ giả, là một thiên sứ phúc âm nếu không cùng độ tuổi làm sao hắn có thể nghĩ được ra cái đồ vật đó.

Ngắt lời Kiều Hi Nhi là một chuyên gia có uy quyền đến từ Đức, ông ta nhìn Kiều Hi Nhi chằm chằm rồi quay về phía Thượng Quan Hoành hỏi:

- Giáo Sư Thượng Quan, tôi cho phép như vậy sao, đây là ai sắp xếp, muốn thay đổi không khí của cuộc họp đúng không?

Thượng Quan Hoành nhìn Kiều Hi Nhi, nhìn người trắng nõn từ phía sau ngọn đèn thấp thoáng biến hợp chất phức tạp thành vầng sáng tinh tế, giống như hào quang của một nữ thần vậy.

Ông ta biết rõ sinh viên của mình người này 21 tuổi tốt nghiệp chính quy. Sinh viên còn trẻ như vậy hẳn là một nghiên cứu sinh thiên tài.

Đương nhiên, học thức của ông ta không thể sánh kịp được với Trương Dương sáng tạo ta siêu kháng ức chế tế bào nham.

Nhưng Thượng Quan Hoành tin rằng cô ta nói tìm được thì phải tìm được. Có lẽ là Trương Dương hoặc cũng có thể là cô ta và Trương Dương cùng tìm được. Ai mà biết được, người đứng ở chỗ này bây giờ lại là cô ta.

Ông ta mỉm cười nhìn bác sĩ Hi Nhĩ rồi gật đầu với chuyên gia người Đức:

- Tiến sĩ Tiếu Ân, Niuton khi thấy quả táo rơi xuống không ăn nó mà phát hiện ra lực vạn vật hấp dẫn, có lẽ cô gái xinh đẹp này cũng giống như lực vạn vật hấp dẫn, cô ấy cũng không muốn ăn cứ để cô ấy nói đi.

- Tôi không có ý kiến!

Tiến sĩ Hi Nhĩ, chủ tịch UICC gật gật đầu với tiến sĩ Tiếu Ân, cặp mắt màu lam sau cặp kính dày cộp biểu lộ một tia chờ mong mà nhìn Kiều Hi Nhi. Nếu thứ này thật sự xuất phát từ một người con gái tuổi còn trẻ xinh đẹp, điều này thật sự rất có ý nghĩa.

Nhìn thấy tiến sĩ Hi Nhĩ cũng đồng ý, tiến sĩ Tiếu Ân lộ ra một nét mỉm cười thật có lỗi, hai tay giơ hàng:

- Thật xin lỗi, Joyce tiểu thư xinh đẹp, ta thực vô lễ mà cắt lời cô, nhưng hiện tại, tôi thực chân thành mà mời cô tiếp tục.

Kiều Hi Nhi nhún vai, ánh mắt của nàng hung tợn mà nhìn lướt qua một phòng nghỉ bí mật bên cạnh phòng họp. Trương Dương … ngươi đợi đấy, chờ tỷ nói xong sẽ thu thập ngươi!

Nhưng lập tức chợt lóe rồi biến mất, ánh mắt khôi phục ôn nhu, nhìn Tiếu Ân mỉm cười nói:

- Tiến sĩ Tiếu Ân, tôi không sao, như vậy tôi liền trở lại chuyện chính…