- Ba người bọn họ, đương nhiên, còn có người phỏng chừng hôm nay còn không tới được, từ hôm nay trở đi chính thức gia nhập tiểu tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ, bọn họ đều sẽ được cậu lãnh đạo, có chuyện gì cậu có thể phân phó bọn họ chấp hành.

Ông ta nhìn nhìn Trương Dương, nghĩ nghĩ lại bổ sung nói:

- Đừng ngại, trong lĩnh vực khoa học, không tồn tại vấn đề chênh lệch tuổi tác, trong mắt khoa học gia, Joyce cũng chỉ lớn hơn ba tuổi so với cậu, nhưng cô bé đã là tổ trưởng vài hạng mục nghiên cứu khoa học.

Nghe vậy, Trương Dương gật gật đầu, đáp:

- Dạ, em biết rồi!

Hắn hiện tại, tuy rằng vừa mới cảm thấy có chút là lạ, để một sinh viên chưa tốt nghiệp dẫn dắt ba vị thạc sĩ, như thế nào đều cảm thấy không được tự nhiên, nhưng nghe lời nói của giáo sư Đinh Bằng Sơn, lập tức liền bình thường trở lại.

- Các anh chị, từ nay về sau chiếu cố em nhiều hơn nha.

Trương Dương nhất nhất cùng bọn họ nắm tay, nhưng khi đến Điền Điềm, cô gái bộ dạng rất ngọt ngào này cố ý hỏi thêm một câu:

- Cậu em, có bạn gái hay chưa?

Một bên Kiều Hi Nhi hắc mặt giành trước, đáp:

- Khụ. . . Khụ, Điền sư tỷ, gia súc này là hoa có chủ ha, đừng nghĩ có ý với hắn!

- Ai nha, hóa ra là bạn trai sư muội, chị cũng không dám xuống tay.

Điền Điềm vừa nghe, trên mặt nhất thời lộ ra một tia thất vọng.

Trương Dương nghe thấy mà trợn mắt há hốc mồm, quả nhiên con gái mà chỉ số thông minh thì EQ-Chỉ số cảm xúc ngược lại, tuy rằng người ta là thạc sĩ, nhưng dầu gì cũng là mỹ nữ mà, tuy rằng không có xinh đẹp đến mức yêu nghiệt bằng Kiều mỹ nữ, nhưng đặt ở Mai Đại cũng đủ để kinh sợ một số người, cư nhiên lưu lạc đến nơi thấy đàn ông liền hỏi đối phương có bạn gái hay không.

- Hừ, hắn không phải bạn trai em.

Kiều mỹ nữ ngắm Trương Dương, vội vàng lên tiếng, nàng bĩu môi nói:

- Bạn gái cậu ta phỏng chừng các chị cũng đều biết, hoa hậu giảng đường hóa viện, Hứa Đan Lộ!

- Ồ… là cô ấy à, khó trách!

Điền Điềm cùng Diệp tiểu như đồng thời phát ra một thanh âm bừng tỉnh đại ngộ.

- Nhưng lần này cô bé khẳng định sẽ có đối thủ, Tiểu ma nữ đó còn có thể buông tha hắn mới là lạ.

Điền Điềm lòng có không cam mà nói.

- Ai là Tiểu ma nữ?

Trương Dương nghe ra đến đây, Lộ Lộ trong mắt các nàng phỏng chừng phong bình không ra sao, nhưng cũng khó trách, người bình thường chỉ nhìn ăn mặc cùng phong cách hành sự của Hứa Đan Lộ, mặc cho là ai cũng sẽ không có ấn tượng tốt về nàng, nếu nói cho các nàng, Lộ Lộ còn là một trinh nữ, phỏng chừng bọn họ đều ngã gục.

- Tiểu ma nữ? Hắc hắc.

Điền Điềm nhìn nhìn Diệp tiểu như, lại nhìn nhìn Kiều Hi Nhi, cười đến là cười rung hết cả người.

- Nha đầu kia dám ngày đầu tiên liền không tới, cậu em, tôi nói trước cho cậu nha, đụng tới họ Lưu xinh đẹp đề phòng chút là được rồi.

- Mấy người các cô, nơi này cũng không phải là hiện trường tiết mục làm quen nha.

Giáo sư Trịnh Duẫn Thái nhìn vài người tại kia tán gẫu đến đề tài tình cảm, vội vàng đi tới cắt lời:

- Nhiệm vụ khẩn cấp, trong một tháng từ lý luận thành thực tiễn, rất nước rút, nhưng lý luận Trương Dương cung cấp duy trì đã đầy đủ kỹ càng rồi, từ thân thể tế bào đơn nuôi trồng được tổ hợp tế bào siêu cấp, ức chế gien thực nhập, tổng cộng ba giai đoạn, một giai đoạn mười ngày, nếu là thường ngày, không có 2-3 năm không dám tưởng tượng, hiện tại nếu chúng ta đều nói được, vậy cần chạy đua thời gian . . . Nói này, không có việc gì liền khởi công đi.

Viện sĩ lên tiếng, năm người trẻ tuổi từng người thè lưỡi, vội bắt đầu động tay.

Đối với Trương Dương mà nói, cơ hội vào phòng thí nghiệm hiển nhiên muốn so với 4 người bọn họ ít hơn đến đáng thương, ưu thế duy nhất của hắn đó là có thể đủ cung cấp lý luận, mà Kiều Hi Nhi hiển nhiên là hai thứ cùng kết hợp, cho nên người ta nói nàng là thiên bẩm không có sai.

Không thể không nói tính công tác của loại nghiên cứu khoa học này đối với Trương Dương tuyệt đối là cái công tác có tính tai nạn. Bận một ngày, kỳ thật ngay cả một chút tiến triển đều không có, nhưng trừ hắn ra mọi người lại không hẹn mà cùng nói, tiến triển thuận lợi.

Điều này làm cho Trương Dương bi ai, rõ ràng nuôi cấy ra cái lông mao đều không có, như thế nào mà gọi là tiến triển thuận lợi, nhưng nhìn hai viện sĩ giáo sư Đinh Bằng Sơn và giáo sư Trịnh Duẫn Thái đều lộ vẻ vừa lòng hắn đương nhiên cũng không tiện nói cái gì.

Nhưng đồng thời hắn cũng hiểu được, công tác nghiên cứu khoa học chân chính là buồn tẻ vô vị như thế, rất nhiều người chỉ nhìn những thành công, vinh quang người ta có được sau khi đưa ra thành quả, mà không biết sau lưng ẩn chứa bao nhiêu mồ hôi cùng vô số đêm lẫn ngày không ngủ của bọn họ.

- Buổi tối tiểu Ngô, tiểu Diệp, Điền Điềm ba người tăng ca một chút, giám hộ tiến triển. . .

Trước khi ra khỏi phòng thí nghiệm, giáo sư Đinh Bằng Sơn cố ý phân phó một chút, sau đó lại nhìn Trương Dương và Kiều Hi Nhi hai người:

- Hai người thì sao?

Ý tứ của hắn là, các hai người xong là xong, nhưng ý đồ là có thể ở thì tốt nhất, Kiều mỹ nữ nhìn nhìn Trương Dương, vừa định mở miệng nói, Trương Dương lại giành trước nói rằng:

- Buổi tối. . . Cái này, em còn phải đi làm.

- Đi làm?

Giáo sư Đinh Bằng Sơn cởi một nửa áo dài trắng nhất thời ngừng lại, đám người Kiều Hi Nhi cũng nhất tề ngây người.

Nhìn thấy biểu hiện kinh ngạc của bọn họ, Trương Dương thấy kỳ quái:

- Rất kỳ quái sao? Tôi đương nhiên cần đi làm, không thì tôi lấy cái gì nuôi sống chính mình?

- Khụ. . . Cũng không phải ý tứ này, nhưng cậu có biết, tổ viên công trình Long Duệ chúng ta mỗi tháng kỳ thật cũng có một khoản tiền trợ cấp, mức không lớn, tạm thời chỉ có chừng hai vạn, nhưng tiền trả sinh hoạt phí hẳn là được rồi.

Giáo sư Đinh Bằng Sơn nhìn nhìn Trương Dương, bổ sung nói:

- Đương nhiên, bao nuôi minh tinh là không đủ.

Hắn nói lời này ý tứ đại khái là, tiểu tử, không phải mới chuyển năm mươi vạn cho ngươi sao, ngươi. . . Cũng quá biết cách moi đấy, nhất định là đi nuôi gái.

Nhưng Trương Dương hoàn toàn không có tâm tư đi lĩnh hội ý tứ trong lời của ông ta, tâm tư của hắn đã hoàn toàn đặt ở hai vạn kia, tiền trợ cấp còn có hai vạn. . . Ối, đây chính là khoản tiền không nhỏ, hiện tại người làm nghiên cứu khoa học không thiếu tiền.

- Trương Dương, cậu làm gì, sao mà tôi không biết?

Trên đường đưa Trương Dương về nội thành, Kiều mỹ nữ nhịn không được mở miệng hỏi.

- Mới vừa tìm được , chưa kịp hội báo với chị.

- Phì …

Kiều Hi Nhi nguýt hắn một cái, cuối cùng có chút không cam lòng, lại hỏi:

- Là công việc như thế nào, tôi cũng nhàn đến hoảng đây, giới thiệu một chút đi, tôi cũng đi làm, kiếm khoản thu nhập thêm.

- Hừ . . .

Đến phiên Trương Dương vẻ mặt hắc lại mà nhìn chằm chằm nàng:

- Nhân viên phục vụ Khách sạn, không bao ăn không bao ở, có làm hay không?

- Đừng nói với ai khác tôi quen cậu!

Kiều mỹ nữ đột nhiên gia tốc.

Qua một lát, nàng lại quay đầu lại, nói rằng:

- Không đúng, sao tôi cảm thấy có chút kỳ quái. . .

Nàng đột nhiên đem ánh mắt trừng lớn, nhìn chằm chằm Trương Dương nói:

- Cậu nhất định là coi trọng cái vị đại mimi ở chỗ Lễ tân đúng hay không?

- Khụ. . . sức tưởng tượng của chị quá phong phú đấy? Lại nói người ta cũng không phải lễ tân, quản lý phòng hành chính, quản lý hiểu không?

Trương Dương không nói gì mà chỉ chỉ con Hphone nàng đặt ở trên xe, đánh lạc hướng của nàng :

- Điện thoại kêu kìa, giúp chị nhận nha!?

Trương Dương chú ý thấy, lúc này Kiều Hi Nhi đã đổi vỏ IP từ màu trắng đổi thành màu đen, không hổ là kẻ có tiền.

Kiều Hi Nhi nghiêng đầu liếc biểu hiện số gọi đến, chu miệng nói rằng:

- Tiểu tử thối, Thượng Quan giáo sư, cho ngươi nhận hộ, ông ta khẳng định cho rằng tôi lên giường với cậu!

Chính cô ta tự nhận điện thoại, đơn giản nói vài câu, rất nhanh liền cúp điện thoại, sau đó ném IP sang một góc, thản nhiên mà nói rằng: Nguồn tại http://Truyện FULL

- Ngày mai tổ nghiên cứu khoa học cùng với một vài xí nghiệp hợp tác chính thức ký hợp đồng, bảo chúng ta cùng đi tham gia, đương nhiên, đây chính là cơ hội tốt cho bọn họ tuyên truyền …

- Ký hợp đồng?

Trương Dương không khỏi vừa nhíu mày, à, thiếu chút nữa quên việc này, Thượng Quan giáo sư gọi điện thoại đến cũng thật đúng lúc.