- Ừ …

Hứa Đan Lộ gật gật đầu, có thể nói Trương Dương xuất hiện đã trở thành hy vọng chống đỡ duy nhất cho nàng, hiện tại nếu bảo nàng rời khỏi Trương Dương, nàng cũng không biết mình nên làm cái gì bây giờ .

- Hì hì, xem ra người này cũng không phải hoàn toàn không có lương tâm.

Cao Kỳ bu lại, kéo hứa đan lộ đi ra.

- Ít nhất còn lo lắng bệnh tình ba của em, xem như đủ tư cách nửa con rể.

Trương Dương không nói gì mà nhìn nàng một cái, nói rằng:

- Bà chị, buổi tối một mình chị ngủ ở cái giường bên trái này đi. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trong phòng có hai cái giường lớn rộng 1.5m, thật sự chỉ để ngủ mà nói, đủ để bốn người ngủ.

Trương Dương đánh giá Cao Kỳ đang tính toán nhất định là muốn ôm Hứa Đan Lộ ngủ. Người này cả ngày nhìn chằm chằm hình dạng Mimi của Hứa Đan Lộ đã thèm đến mức nhỏ dãi 3m, buổi tối nhất định là sẽ thi triển móng vuốt.

Cho nên Trương Dương nói trước, chặn miệng của nàng trước.

Quả nhiên nói vừa nói, Cao Kỳ liền không vui lòng:

- Oa, cậu em, mỗi ngày cậu đều ôm Lộ Lộ ngủ, cũng nên thôi đi, tốt xấu để tôi nếm thử thức ăn tươi.

- Nếm thử thức ăn tươi?

Trương Dương trừng lớn tròng mắt. Than bùn. Người này cũng đòi nếm thức ăn tươi, trước hết để cho tôi nếm đã có được không?

- Trương Dương, để em cùng chị Kỳ ngủ chung nha!

Một bên Hứa Đan Lộ nhìn thấy hai người tựa hồ có khuynh hướng động dao kéo, vội vàng chạy tới giảng hòa, đồng thời cho Trương Dương một cái nháy mắt ám chỉ.

Phương diện này ẩn chứa nhiều ý, nhưng Trương Dương đại khái có thể hiểu, chờ bà già này ngủ, chúng ta liền làm cái kia cái ...

Vừa nhìn thấy ánh mắt nàng, Trương Dương lập tức yên lặng, bên cạnh một đại mỹ nữ lén lút mà làm những chuyện ABC, ngẫm lại đều cảm thấy kích thích vô cùng. . . nhưng nói lại, mình có phải thật là tà ác hay không?

- Vậy được rồi, nhưng nói trước nha, buổi tối con người của tôi luôn luôn thích ôm gì đó ngủ mới an tâm, tôi sợ tôi ngủ đến nửa đêm sẽ lên trên giường hai người mất!

Cao Kỳ xích cười một tiếng, nói trong tiếng sặc:

- Nếu ngươi dám lại đây, ta dám thiến ngươi.

Hừ! Trương Dương không thèm quan tâm.

- Tôi đi tắm rửa.

Trương Dương nhìn đến không có cách nào khác trục xuất đại mimi này, chỉ có thể là nuốt vào quả đắng, lấy quần áo ngủ từ trên kệ, chuẩn bị tắm rửa, ngủ.

- Chờ một chút!

Cao Kỳ vươn tay chặn ở trước mặt hắn.

- Lại có chuyện gì?

- Tôi đi tắm trước!

Nàng đoạt lấy quần áo trong tay Trương Dương, đi qua.

Trương Dương ngẩn người:

- Cô thích tắm trước thì tắm nhưng đây là quần áo của tôi … Cô lấy nó làm cái gì?

- Tôi không chê đã tốt lắm rồi, cậu hét lên cái gì?

Thế này có được không?

Trương Dương không nói gì mà nhìn nàng ôm quần áo ngủ của mình đi vào phòng tắm:

- Này, cô … xác định quần áo của tôi thích hợp với cô sao?

- Mắc mớ gì tới cậu?

Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn Hứa Đan Lộ đứng một bên dường như không có việc gì:

- Lộ Lộ, biểu hiện của em không khỏi có chút kỳ quái . . . Đây thật không logic…

- Kỳ quái? Vì cái gì?

Hứa Đan Lộ vô tâm vô phế mà duỗi duỗi người, từ một bên giường đi đến bên cạnh Trương Dương, ôm cổ hắn, chụt một hơi:

- Anh ghen à?

Ta ăn cái gì mà ghen, ta muốn nói cô sẽ không thực cùng giường với cô kia chứ ...

Trương Dương vươn tay gõ gõ cửa phòng tắm, thấp giọng nói:

- Chơi bách hợp đi?

Nếu thực như vậy, đại ca sẽ chạy thoát thân.

Hứa Đan Lộ nhún vai, tròng mắt dạo qua một vòng nói rằng:

- Đề nghị của anh ngược lại rất hay, hay là, chúng ta thử xem?

- Thử xem.

Trương Dương ôm nàng vào trong ngực, vươn tay sờ soạng từ cổ áo nàng, nhỏ giọng hỏi:

- Hết thật à?

- Ừ ! ừ!

Hứa Đan Lộ nằm trong lòng ngực của hắn, giống con mèo nhỏ, nhẹ nhàng gật gật đầu.

- Ngày hôm qua đã sạch, sợ chưa sạch hẳn, nhưng hôm nay sạch sẽ, nghe nói là thời kỳ an toàn đấy.

Trương Dương không khỏi là nuốt một hơi nước miếng, nha đầu kia rất điêu dân.

Cái gì gọi là thời điểm an toàn, trong khoảng thời gian này Trương Dương cố ý đi phổ cập kiến thức khoa học một chút, ý là nói đúng lúc đó cho dù không mang theo cái gì, cũng chắc chắn là không mang thai, đây rõ ràng là cổ vũ ta phạm tội.

Cao Kỳ chết tiệt, nếu ngươi không tới, hiện tại ta đã cùng Lộ Lộ làm một số việc nam nhân đều thích làm, thực mất hứng, ta mãnh liệt khinh bỉ ngươi.

Trong phòng tắm, Cao Kỳ thì dùng tiếng xả nước đáp lại hắn. Trương Dương lơ đãng mà nghiêng đầu, phát hiện cách kính mờ, mơ mơ hồ hồ mà có thể nhìn được một thân hình tuyết trắng ở bên trong qua lại di động, khi nàng tới gần cửa, thậm chí còn có thể thấy rõ hình dáng hai quả núi non tròn vo của nàng kia kỹ càng tỉ mỉ. . .

Trương Dương đáng xấu hổ cương cứng lên. Ả này, nàng không biết phòng tắm khách sạn nhà mình chỉ dùng để làm gì sao?

- Oa. . . dáng người chị Kỳ thật đẹp, Dương Tử, sướng cho anh ...

Hứa Đan Lộ cũng nhìn thấy, kết quả nàng thêm một câu như vậy.

Trương Dương không nói gì mà tăng thêm lực đạo trong tay, chà đạp núi non nở nang của nàng, hung tợn mà nói rằng:

- Hứa Đan Lộ, em không che mắt anh thì cũng thôi, tối thiểu cũng phải biểu hiện có chút ghen chứ?

- Hả, vậy em liền hung hăng mà trừng phạt anh.

Hứa Đan Lộ cười quyến rũ, vươn ra tay phải trắng nõn tinh tế nắm chặt chỗ bộ vị Trương Dương đang bành trướng.

Trương Dương rốt cuộc nhịn không được, phản thủ trực tiếp vén áo ngủ nàng lên, trực tiếp ném nàng lên trên giường.

Trong phòng tắm, đang hì hục cọ rửa thân mình, Cao Kỳ đột nhiên nghe được bên ngoài một tràng tiếng rên rỉ không thể nghe rõ, dưới chân vừa trượt, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, đồng thời cái lỗ tai nàng không khỏi dựng thẳng lên.

Đáng tiếc chỉ nghe thấy một tràng thanh âm quần áo sột soạt cùng tiếng thở dốc như có như không. Cứ việc như vậy, trong lòng nàng vẫn không kìm lòng nổi sinh ra một loại tình cảm kỳ diệu, tựa hồ bộ vị mẫn cảm đã xảy ra một chút phản ứng hóa học, có cái gì đang lưu động vậy.

Vội vàng tắm rửa xong, nhìn nhìn áo ngủ treo ở cái móc, nàng vẫn nhịn không được đắc ý nở nụ cười.

- Hừ, tiểu tử thối, cũng có lúc ngươi kinh ngạc à?

Xuyên thấu qua kính mông lung, nhìn nhìn dáng người kiêu hãnh của mình, Cao Kỳ vừa lòng mỉm cười, nhịn không được vươn tay sờ bộ vị cao ngất nhô ra, thấp giọng lẩm bẩm:

- Dáng người này, không kém cô gái đó bao nhiêu chứ?

Có chút không nỡ mà mặc vào đồ ngủ của Trương Dương che khuất thân hình tuyết trắng, nàng cúi đầu vừa nhìn, không khỏi nhướng mày. Cái nầy sao mặc đi ra ngoài được? Áo ngủ của Trương Dương không khỏi quá rộng. Chỉ cái cổ áo, trực tiếp liền chạy đến rốn mình, đi ra ngoài như vậy, hai khối hung thịt kia còn không trực tiếp toàn bộ bị hắn nhìn trống trơn.

Tên đáng chết, như thế nào không còn sớm nhắc nhở chính mình, nhất định là cố ý!

- Lộ Lộ...

Nàng cực độ khó chịu mà quát.

Làm cho Hứa Đan Lộ sắp lên đỉnh, đang chuẩn bị huy quân bắc thượng, Trương Dương bị Cao Kỳ rống như vậy, sợ tới mức trực tiếp lui quân, nhịn không được thấp giọng mắng câu:

- Này! Cô thật không phải người!

Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu, lưu luyến không rời mà đem móng vuốt thu lại từ thân hình tuyết trắng của nàng.

Hứa Đan Lộ đỏ bừng mặt, trừng mắt liếc nhìn Trương Dương một cái, luống cuống tay chân mà mặc nội y vào, lại nhanh chóng mặc áo ngủ, đáp về phía cửa phòng tắm:

- Làm sao vậy, chị Kỳ?

- Đưa một bộ áo ngủ của em cho chị, áo ngủ của gia súc nhà em kia chị mặc không được.

Hứa Đan Lộ nghe vậy, nhịn không được vươn ra tay nhỏ bé trắng như tuyết, che cái miệng nhỏ nhắn cười trộm một cái, mới trộm liếc mắt vớiTrương Dương một cái, thấp giọng nói:

- Đồ xấu xa, em hỏi sao vừa rồi anh ngăn cản mà không kiên quyết, anh khẳng định biết.

Nói xong, nàng quay đầu lại la lớn:

- Chị Kỳ, em chỉ mang theo một bộ áo ngủ thôi! Hiện tại đang mặc ở trên người.

Trương Dương nhìn nàng một cái, nha đầu kia thật tà ác, chính mình rõ ràng đã thấy nàng đầy là áo ngủ.

- A a a, ta mặc kệ!

Trong phòng tắm, Cao Kỳ phát điên, có thể rất rõ ràng mà nghe được thanh âm nàng dậm chân:

- Em đưa một bộ cho chị, không thì chị chết cho em xem.