Cao Kỳ tỉnh lại trước, nhìn thấy Trương Dương và Kiều Hi Nhi, không khỏi có chút kỳ quái:

- Trời đã sáng rồi sao?

Trương Dương chỉ chỉ ngoài cửa sổ bầu trời đêm tối như mực, tiến lên vỗ vỗ bả vai của nàng nói rằng:

- Sớm lắm, em tiếp tục ngủ đi.

Nàng cùng Hứa Đan Lộ hai người, đêm qua rạng sáng mới trao thân, lại giằng co hơn nửa đêm, không chú ý thì sức khỏe sẽ giảm sút.

Cao Kỳ có chút u oán mà nhìn hắn một cái, lắc lắc đầu:

- Ngủ không được.

Trương Dương nhìn nhìn Hà Đĩnh trong phòng ICU, hỏi:

- Bác sĩ nói như thế nào?

- Còn đang trong giai đoạn nguy hiểm, nhưng đã tốt hơn một chút.

Trương Dương gật gật đầu, lại nhìn nhìn Hứa Đan Lộ đang ngủ như một con mèo con, nói rằng:

- Anh giúp em tìm khách sạn bên cạnh nghỉ một chút nhé, nếu em không nghỉ ngơi, ngày mai làm sao thay thế cho Hà San được?

Cao Kỳ nhìn nhìn em gái đang trò chuyện với Lý Kính Đông, gật gật đầu, mẹ đẻ của nàng chết sớm, cha của nàng và em gái là thân nhân duy nhất của nàng, trách nhiệm chăm sóc cha đương nhiên chỉ có nàng và em gái gánh vác.

An bài nàng và Hứa Đan Lộ đến khách sạn bên cạnh nghỉ xong, Trương Dương liền cùng Kiều Hi Nhi về biệt thự trước.

Lúc này Kiều Hi Nhi đánh chết cũng không để Trương Dương lái xe.

Trở lại biệt thự, đã là 6h rạng sáng, Kiều Hi Nhi ngáp một cái, khi chuẩn bị đi ngủ, lại bị Trương Dương kéo đến phòng.

- Để làm chi? Còn không cho người ta ngủ.

Kiều Hi Nhi nhìn nhìn Trương Dương, đột nhiên đỏ mặt:

- Đừng tưởng rằng hôm nay tôi hôn cậu, cậu đã nghĩ nhân tiện ngủ với tôi! xem tại TruyenFull.vn

Trương Dương nghe vậy thiếu chút nữa hộc máu, ngửi ngửi không khí, mùi rượu đã hết, nha đầu này sẽ không học xấu theo Lưu Tử Tuyền đâu. Trương Dương nhìn nàng một cái, nói rằng:

- Hôm nay cô cho tôi quyền cổ phần là thật?

- Vô nghĩa!

Kiều Hi Nhi như là bị lăng nhục, nhảy dựng lên.

- Vậy giúp tôi bán lấy một ít tiền, tôi có việc cần dùng gấp.

- Muốn bao nhiêu tiền, tôi cho cậu mượn được rồi, cậu không biết cổ phiếu Tinh Vân hiện tại đang tại tăng vọt sao? Thời gian này bán đi không phải ngớ ngẩn sao?

- Một trăm triệu!

Kiều Hi Nhi nhíu mày, hỏi:

- Muốn nhiều như vậy để làm chi?

- Làm cho Bạch thị dược nghiệp suy bại!

- Làm cho Bạch thị suy bại? Cho dù cậu muốn, một trăm triệu cũng không đủ đâu, còn nữa, đang êm đẹp tại sao lại tìm đến Bạch thị dược nghiệp hả? Chuyện buổi tối cùng bọn họ có liên quan?

- Cô nhớ ngày đó chúng ta cứu một lão nhân không? Lão nhân đó chính là người hôm nay nằm ở trong ICU kia, cũng chính là cha của Cao Kỳ!

Kiều Hi Nhi nhìn hắn một cái, trầm mặc một hồi sau, hỏi:

- Cậu muốn dùng một trăm triệu này làm cái gì?

- Thành lập một công ty.

Trương Dương thản nhiên mà nói. Tuy rằng muốn lật đổ Bạch thị, thông qua Tinh Vân đè ép đối phương cũng không có vấn đề, nhưng Tinh Vân dù sao không thuộc về mình, muốn thao tác thực không tiện, nếu như tự mình thành lập một công ty, làm chuyện gì liền tiện lợi hơn nhiều, hắn muốn lợi dụng công ty này, để Bạch thị dược nghiệp chết không có chỗ chôn.

- Đăng ký công ty không khó, hơn nữa cũng không cần đầu tư vào nhiều tiền như vậy, cậu muốn đăng ký loại hình công ty là gì?

Kiều Hi Nhi nhìn hắn, hỏi.

- Công ty chế dược?

- Công ty chế dược ư?

Trương Dương giật mình, nói rằng:

- Tôi nghĩ nghiệp vụ công ty không đơn giản là chế dược, nguồn sinh lực, tài liệu, điện tử, dược vật, thậm chí là trang bị quân sự, thế nào?

- Cái gì?

Kiều Hi Nhi lập tức không kịp phản ứng:

- Nguồn sinh lực, tài liệu, điện tử, dược liệu, thậm chí là trang bị quân sự? Khẩu vị của cậu cũng lớn đấy nhỉ? Cậu cho là mở cửa hàng à, cho dù mở cửa hàng cũng không nhanh như vậy đâu!

Trương Dương liếc mắt một cái với nàng, bỡn cợt cười, nói rằng:

- Không tin tưởng đối với tôi như vậy sao?

- Tin tưởng? Tôi đương nhiên là có tin tưởng, nếu cậu là nói sinh vật dược nghiệp, đây là chuyên nghiệp của cậu, nhưng những thứ khác liền miễn đi, đừng tưởng rằng có chút tiền, là có thể bắt đầu tiêu xài phung phí ha, tôikhông thể để cho cậu làm xằng bậy.

Kiều Hi Nhi tức giận mà nói rằng.

- Vậy cô giúp hay không giúp?

- Không giúp, không có cửa đâu!

- Ok, vậy tôi tìm những người khác, dù sao một người sinh viên tuổi còn trẻ bị người ta đào hố hãm hại cũng không sao.

Kiều Hi Nhi vươn tay lấy cái gối đầu từ trên giường, một phen đánh về Trương Dương:

- Đồ tồi, cậu chỉ biết bắt nạt tôi, nói đi, công ty của cậu chuẩn bị lập tên gọi là gì.

Trương Dương hắc hắc cười không ngừng, vươn tay chà xát cái mũi, nói rằng:

- Công ty khoa học kỹ thuật Nữ Oa tương lai, nhưng tôi muốn cô thuận tiện giúp tôi đăng ký điện tử Nữ Oa, tài liệu Nữ Oa, nguồn sinh lực Nữ Oa, dược nghiệp Nữ Oa, công nghiệp Nữ Oa, 5 công ty con.

- Ăn thịt ngươi . . .

Kiều Hi Nhi lấy ra IPAD, ghi lại toàn bộ tên gọi công ty con, duỗi tay ra, nói rằng:

- Giấy căn cước, chi phiếu.

- Để làm chi?

- Vô nghĩa, không giấy căn cước, không có tiền, cậu có tư cách pháp nhân thành lập công ty không?

Trương Dương nhìn nàng một cái, từ trong túi lấy ra giấy căn cước đưa cho nàng.

Kiều Hi Nhi tiếp nhận đi, nhìn thoáng qua, nhăn cái mũi đáng yêu, cười nói:

- Nha, dê con, còn sinh ra ngày 14/2 à, lễ tình nhân à, trách không được bên người một đống đàn bà.

Ngày hôm sau, truyền đến một cái tin xấu, tuy rằng cha của Cao Kỳ vượt qua giai đoạn nguy hiểm sinh mệnh, nhưng nội tạng bị thương tổn, đại não bị thương tổn nghiêm trọng, chỉ có hệ thống tuần hoàn vẫn cứ duy trì hoạt động, bác sĩ giám định là PVS, cũng chính là người sống thực vật.

Tin tức truyền đến, Cao Kỳ cùng Hà San đều ngất, cô gái luôn luôn hung hãn kia nháy mắt khóc đến chết đi sống lại, Hứa Đan Lộ và Lưu Tử Tuyền an ủi rất lâu mới thật vất vả làm cho nàng bình tĩnh lại, tiện đà lại nhào vào trong ngực Trương Dương, liều mạng đánh vào ngực Trương Dương, khóc thảm thiết:

- Dương tử, anh không phải rất lợi hại sao, ngay cả cái dược liệu kháng ung thư đều có thể nghiên cứu ra, anh ... anh cũng nghiên cứu ra một loại dược vật đến giúp ba của em, anh cứu ông ấy đi!

Một bên Kiều Hi Nhi đứng nhìn Trương Dương, vội vươn tay vỗ vỗ bả vai của nàng, nhẹ giọng nói:

- Chị Kỳ, đừng như vậy, tuy rằng Dương tử tìm được phương pháp khắc chế tế bào ung thư, nhưng cái đó và thương tổn cấp tính dẫn đến hiện tượng người sống thực vật hoàn toàn bất đồng. Tình hình cha của chị, chỉ cần điều trị là được, cơ hội tỉnh lại cũng là có, hiện nay duy trì dinh dưỡng cho hệ thống tiêu hóa thân thể của ông ấy bình thường vận chuyển mới là tối trọng yếu.

Nghe vậy, Cao Kỳ nức nở giơ mặt lên, gật đầu nói rằng:

- Tôi biết, chỉ là tôi không tiếp thụ được chuyện này ngay thôi!

Trương Dương nhìn nàng một cái, nhẹ giọng nói rằng:

- Cao Kỳ, tôi đáp ứng với cô, nhất định sẽ giúp cô làm cho cha cô tỉnh lại, nhưng cái này cần một chút thời gian, có lẽ một tháng hai tháng, nửa năm, nhưng tôi có thể camđoan, trong vòng một năm tôi nhất định có biện pháp.

- Một năm?

Kiều Hi Nhi ngẩn người, nhìn hắn nói rằng:

- Cậu . . . cậu đùa cái gì vậy?

- Tôi không phải nói giỡn.

Trương Dương nhìn nàng, hít một hơi thật sâu, nói rằng:

- Nếu tôi có thể làm ra dược liệu kháng u, dược vật trị liệu cho người sống thực vật, cũng sẽ không là việc khó.

Kiều Hi Nhi nhìn ánh mắt tự tin của Trương Dương, cả kinh trợn mắt há hốc mồm. Người này … nếu ngươi ngay cả cái này đều làm được, vậy anh là thần, không phải người, siêu nhân!

- Thật sao? Dương tử?

Cao Kỳ nghe vậy, nhất thời nín khóc mỉm cười, không để ý mọi người ở đây, ôm thật chặt Trương Dương:

- Nếu cậu có thể trị được bệnh của ba tôi, cậu bảo tôi làm cái gì tôi đều nguyện ý, đừng nói thiếp tiểu tam Tiểu Tứ, Tiểu Ngũ, tiểu Lục, tiểu Thập Bát … tôi đều nguyện theo . . . Còn nữa, sẽ để Hứa Đan Lộ thường xuyên giúp cậu, tôi cũng đáp ứng rồi. . .

Một bên Hứa Đan Lộ vội vàng xông lên, không đợi nàng nói cho hết lời, bật người ngăn chặn miệng của nàng.

Đương nhiên, cho dù như vậy, người bên cạnh cũng đều nhìn mà hai mắt đăm đăm, các nàng này quả nhiên hung hãn.