Cái gì!

Câu nói này khiến lão gia và mọi người xung quanh đều choáng váng.

Từ...chối?

Soạt!

Trong phút chốc, mọi người xung quanh đều xôn xao, từng người từng người nhìn Lâm Phàm như đang nhìn một kẻ điên.

Cho phép hắn gia nhập tập đoàn, làm cố vấn trưởng, vị trí mà biết bao nhân tài chuyên môn chỉ có thể mơ ước!

Còn tên này, vốn là một kẻ vô dụng, hoàn toàn vô dụng, mà lại dám cự tuyệt lão gia, đúng là điên rồi.

Dương Mỹ Phượng vui mừng khôn xiết! Đồ ngul

Trong mắt bà ta, Lâm Phàm chắc chắn là một kẻ ngu ngốc:

"Bố! Bố có nghe thấy không? Cho dù bố có tốt bụng cất nhắc tên vô dụng này, thì vô dụng vẫn là vô dụng, thịt chó thì không lên được bàn tiệc!”

"Hắn lại còn từ chối bố, chính là khiêu chiến quyền uy của bố. Xin hãy ra lệnh đuổi hắn ra ngoài! Đuổi cả nhà bọn họ ra khỏi Bạch gia chúng ta!"


Nụ cười nham hiểm trên môi Dương Mỹ Phượng càng rõ rệt.

Tuy nhiên, lão gia dường như không nghe thấy gì cả. Ông nhìn chằm chằm Lâm Phàm, sau đó trầm giọng hỏi:

"Nói đi! Cậu rốt cục muốn như thế nào? Mới chịu nhận chức trưởng cố vấn kỹ thuật!”

Trước khi đến!

Lão gia đã hỏi lão Đường, không có sự tham gia của Lâm Phàm, cho dù có phương thuốc trong tay, nhưng phương pháp điều chế cũng không hoàn chỉnh, vẫn không thể điều chế ra Hoàn Hồn Đan!

Đây chắc chắn là điều mà lão gia không thể chịu đựng được.

"Rất đơn giản!" Lâm Phàm khế mỉm cười, sau đó chỉ vào gia đình Dương Mỹ Phượng:

"Bọn họ tới sỉ nhục mẹ tôi! Tôi muốn đuổi cả nhà bọn họ ra khỏi Bạch Thị!!!"

Uỳnh!

Những lời này vừa nói ra, toàn bộ đại sảnh lập tức náo động.


Đám người Bạch Xuyên, Bạch Yến đều tái mét mặt.

Còn Dương Mỹ Phượng, như thể bà ta đã nghe thấy một trò đùa buồn cười nhất trên thế giới, bà ta hét lên và mỉa mai nói với Lâm Phàm:

"Tên súc sinh này, mày đừng có nằm mơti Đuổi nhà chúng †ao sao? E là đầu mày bị lừa đá rồi?"

"Chồng tao Bạch Xuyên là người đứng thứ ba trong tập đoàn, chỉ đứng sau lão gia và anh cả! Con gái tao Bạch Yến hiện tại cũng là giám đốc của tập đoàn! Con rể tao Mã Chí Đào, công ty càng có quan hệ mật thiết với Tập đoàn Bạch Thị!"

"Đuổi chúng tao đi? Mày là cái thá gì!" Khuôn mặt của Dương Mỹ Phượng đầy mỉa mail

Nhưng vào lúc này, bà ta chợt nhận ra bầu không khí không ổn.

Bởi vì tất cả mọi người xung quanh, dù là anh cả Bạch Hải, con trai ông Bạch Nhất Phàm hay những nhân vật cấp cao của tập đoàn Bạch Thị, đều nhìn mình như đang nhìn một kẻ ngốc.

Hả?

Ánh mắt của mọi người khiến mí mắt của Dương Mỹ Phượng giật giật.

Một linh cảm xấu chợt hiện lên trong đầu. Tiếp đói

Lời nói của lão gia trong chớp mắt đẩy bà ta xuống vực sâu:

"Bắt đầu từ hôm nay! Mọi chức vụ của Bạch Xuyên, Bạch Yến trong tập đoàn sẽ bị miễn nhiệm! Tập đoàn Bạch Thị sẽ đình chỉ mọi quan hệ làm ăn với công ty Mã Chí Đào!"

"Cả nhà Bạch Xuyên, đuổi ra khỏi Bạch Thị!"