Lưu Kim sau khi tung Huyết Long Quyền, thân vẫn còn đang theo quán tính lao đi, chân còn chưa chạm đất đã nhanh chóng nhận một đòn trời giáng từ Alex.

-Ầm !!!!-

Tiếng kêu lớn vang lên, báo hiệu Lưu Kim đầy bất lực kia đã chạm đất...

Hắn lồm cồm bò dậy, thở hồng hộc, mắt vẫn đầy cảnh giác nhìn Alex kia. Áo vốn lúc nhận đòn đã rách bươm, bị Lưu Kim xé xuống dễ dàng, cố ý phô ra cái cơ thể bàng bạc đẹp đẽ rèn dũa bao lâu kia.

Lưu Kim mỉm cười, khó khăn ưỡn ngực ra, nhìn Alex mà trêu ghẹo. Tất nhiên, với tư cách một công tử ngày ngày hưởng lạc, Alex thể chất yếu ớt, hình thể lại càng đáng thẹn, giờ đây nhìn Lưu Kim vai năm thước rộng thân mười thước cao không giận sao được, liền thét lớn lên.

( Chỉ so sánh thôi, không phải hắn to như cự nhân vậy đâu...)

Lưu Kim thấy thế cười phá lên, hắn từ từ giơ tay phải tới ngang vai, vận huyết tới đó, từ trong túi quần hắn trào ra những làn bụi vàng kim, thoáng trông thật giống tiên nhân giữa bồng lai vân cảnh. Hắn cảm giác trong tay ngày càng chắc, ngày càng nặng, cuối cùng khi thần khí thành hình mới kinh hô:

" Thiên Hoàng Kim Bổng !!!!"

Một âm thanh nhưng vậy vang vọng, khiến khán giả lúc trước vốn đã sửng sốt giờ lại càng kính phục, họ nhìn hắn, tự như chứng kiến một vị thần chiến tranh hừng hực khí thế giáng tại nhân gian, đồng thời lại cao quý thoát tục không vấy chút bụi trần.

Lưu Kim đối diện với Alex đang như trâu điên húc tới, mặt chỉ có tiếu dung, khẽ lướt thân mình tới đáp lễ. Hai bên giáp nhau, Alex chưa kịp ra đòn liền bị Lưu Kim bổ Thiên Hoàng Kim Bổng vào ngực, Hoàng Kim va chạm với hợp kim đặc chế vô cùng cứng chắc liền trượt dài trên bề mặt, để lại một vết khía sâu.

Lưu Kim bật ngược ra xa, lại lao tới tiếp, lại tung đòn vào tấm giáp ngực. Dần dần, tấm đó vốn đen lì một màu sơn đã phải bong tróc đến chuyển qua màu bạc bóng, lởm chởm lỗ chỗ những vết găm. Hắn tấn công như vậy cũng hao sức, càng lúc càng chậm lại.

Alex dần làm quen với liên tục chấn động, hắn vặn thân giáp đấm tới !!!

-Ầm !!!!!-

Lưu Kim bay ra xa, cũng vì đau đớn mệt mỏi mà chưa đứng dậy được, chỉ đành từ từ chống Thiên Hoàng Kim Bổng mà bò dậy.

Alex chờ thời cơ đã lâu, mãi mới có lúc Lưu Kim đứng yên, nhanh chóng chuyển sang vũ khí hạng nặng tốn thời gian kia. Hai vai bộ giáp tách ra, nhô khỏi đó là bốn thanh kim loại mạ bạc bóng loáng, mỗi bên hai cái song song.

Ở đầu chúng, dần tụ một quả cầu nhỏ màu xanh, tạo ra vô số tiếng xèo xèo như điện giật, toả một lớp ánh sáng yếu ớt kì dị. Chúng to lên, đồng thời càng lúc càng nhiều tia điện phóng tới xung quanh.

Hai quả cầu lôi điện giờ đã bằng quả bóng rổ, Lưu Kim lúc này mới đứng dậy được, lảo đảo biến Thiên Hoàng Kim Bổng thành một bức tường, sẵn sàng chặn đòn.

-Bụp!!!-

Tiếng không khí kêu lên do đột ngột thay đổi áp suất, hai quả cầu được phóng ra, chúng bay cực nhanh về phía Lưu Kim, trên đường để lại hai đạo dư quang xanh biếc vô cùng đẹp mắt.


-xẹt xẹt xẹt ...-

Hai quả cầu liên tục phóng điện vào bức tường Hoàng Kim Lưu Kim dựng nên, càng lúc càng dày đặc, lắm tia còn tiếp tục truyền tới Lưu Kim phía sau.

Lưu Kim bị giật, bị giật, lại bị giật, hắn dần nhận ra đó chỉ là cảm giác nhột nhột, còn đau đớn không có...

Thánh Kim...chính là điều Lưu Kim đang nghĩ tới !!!

Hắn như lấy thêm động lực, lao tới bức tường kia, đặt tay vào rồi thu tất cả về thành Thiên Hoàng Kim Bổng. Tia điện lấy thần khí đó làm trung tâm, liên tục toả ra xung quanh, lan tới khắp người Lưu Kim. Hắn bây giờ không biết đang tỏa sáng do khí phách hơn người hay là do cái lôi quang bàng bạc kia nữa.

Alex thấy cảnh này, sợ tới run lên, thiết bị trong khoang lái rung kêu lạch cạch, hắn không bao giờ ngờ được, tấn công bằng điện lại bị đối phương tay không khắc chế như đây.

Lưu Kim mặt nghiêm như lão tướng đẫm sa trường, lao tới bộ giáp đen kia, nhảy lên thét:

" Thiên Hoàng Kim Bổng - Lôi Long Trảm !!!!"

Nói rồi, vung Thiên Hoàng Kim Bổng trong tay thẳng vào tấm giáp ngực, ngay lập tức xuyên qua, vào tới tận chỗ đang Alex điều khiển. Lôi điện còn dư, lấy thân Alex làm mục tiêu mà phóng tới, rất nhanh khiến hắn bất tỉnh nhân sự.

Alex rơi từ khoang lái xuống sàn sân đấu, nằm yên không nhúc nhích, khiến không ít người phát hoảng.

.....

Lưu Kim cầm Thiên Hoàng Kim Bổng ngồi trên bộ giáp, nghịch nghịch cái vũ khí trong tay, đồng thời đưa mắt tới chỗ đội y tế đang sơ cứu cho tên kia. Hắn bây giờ bắt đầu rõ ràng vì sao bản thân nghẽn mạch máu, vì sao còn khó khăn ở lúc trước, chính bởi, kim loại tái tạo trong máu quá nhiều.

Hoàng Kim cho hắn khả năng triệu hồi Thiên Hoàng Kim Bổng.

Vậy còn, dẫn lôi vô sự như lúc nãy...

Chính đó, trong máu hắn còn Thánh Kim cực trần dẫn điện !!!

Hai kim loại mạnh mẽ cùng hoà trong huyết mạch, tạo nên cái tình huống quá dày đặc, mới ngăn máu lưu thông. Lưu Kim lúc này cười ngốc, hắn chưa từng nghĩ bản thân lại có thể nhận được nhiều thiên phú ở Huyết Luyện Cảnh như vậy.

Hắn nhảy khỏi bộ giáp bất động, đáp xuống cáng đang mang Alex, hỏi han mấy điều, ra là hắn ta cũng chỉ sợ quá đến ngất đi, giật điện không mấy tạo ra sát thương.

Sợ tới ngất đi... nghe danh đã lâu giờ mới bắt gặp !!!


Hắn thu lại Hoàng Kim vào mấy túi trên người, nhằm cửa sân đấu ra ngoài, định đi tìm Linh Linh, nhưng đã thấy nàng chạy vào đón, khắp dung nhan một vẻ kinh hỉ.

Nàng tay trái, tay phải hai bên đang cầm hai vali đen, giơ giơ trước mặt hắn, nói:

" 8 triệu tiền mặt, lớn tới nặng luôn !!"

" Vậy hả, để ta bỏ bớt một túi đi" Lưu Kim lờ đờ nói.

" Ai cần !!!" Nàng nhướng mày, ngước lên nhìn hắn nói, xong nhìn lại thấy tên này đánh trận, quả thực rất kinh khủng mới hỏi tiếp:

" Mà ngươi có sao không ?"

" Không, chỉ cần có ngươi, ta tất thảy đều không cảm thấy gì..." Lưu Kim nói, ngả người về phía mà tựa vào nàng, cảm nhận cái hương thơm của một loài hoa nào đó cũng như cái mềm mại ở đâu đó.

" Không cảm thấy gì hả ???" Linh Linh nói, vừa nói vừa chọc nhẹ vào vết thương Lưu Kim đang vận Ngưng Huyết để ngăn chảy máu.

" Đau !!!" Lưu Kim biết hét lớn thế này có phần quá đáng, chỉ là, nũng một tí cũng có sau đâu.

............

Lưu Kim ở trên bục nhận giải, im ắng đến mức ban tổ chức phải đệm loa vỗ tay vào, cũng là vì người ta thua cược thì buồn nhưng nhìn hắn thi đấu lại thấy kính phục, đành ngồi im không biểu cảm, coi đó là giải pháp tốt nhất.

Hắn sương sương cái giải nhất này cũng được 10 triệu, trích từ tiền vé vào cửa, tiền quảng cáo, tiền bản quyền, tiền cha Linh Linh đóng góp, tiền đồ lưu niệm.

Vậy đó, hai kẻ, một bạch y nữ tử, một cởi trần nam tử, mỗi tên hai tay xách nặng vali ra khỏi đó, cũng phải gọi là khiến người ta ganh tị.

....

Bên này, Bạch Hiếu Quân xem trực tiếp Lưu Kim thi đấu, nửa sau nhìn cái Thiên Hoàng Kim Bổng khi đến đờ đẫn, khó hiểu với tên nghĩa đệ này tận cùng thực lực là thế nào, lại đến đoạn trao giải nữa, sao tiểu nữ hắn lại lên cùng, hắn nhớ đã dặn nàng phải tránh thị phi mà.

Hắn vò đầu bứt tai, giờ đây nhìn thế này, ai ai cũng nói Bạch Tiểu Linh với Lưu Kim là một đôi, hắn còn biết thế nào để dùng chiêu vờ hứa hôn được, hơn nữa, thiên hạ thấy vậy, chắc hẳn nói chuyện cũng sẽ rầm rộ tới phát sợ, phóng viên sẽ bu kín vào Hiếu Quân hắn mà hỏi.

Nói chung, nhiều phiền phức thì đúng thật, chỉ là tên có khả năng làm con rể này rất có tiền đồ...

....


Đào Hải Bảo lúc sau chưa kịp về tới đấu trường xem Lưu Kim thi đấu, lại một lần nữa bị 10 tên áo đen chặn đầu, nói chung di chuyển kì dị vô cùng, đánh gục Đào Hải Bảo.

-Rầm !!!!-

Từ trên cao đáp xuống một vị hai tay cầm dao plasma, tuy nhỏ bé nhưng sắc bén vô cùng, sau lưng mang hai cánh cũng từ plasma cấu thành, trong suốt nhìn xuyên qua được. Hắn vung cánh, múa dao, mở được một vị trí thoáng giữa 10 tên hắc y nhân kia rồi cắp Đào Hải Bảo bay lên, đi mất.

Một tên hắc y nhân đưa tay lên, rất nhanh nối máy tới kẻ khác báo cáo:

" Thưa, giáo đồ bất tài, đã để mục tiêu chạy thoát."

" Vô lý, rõ ràng U Quỷ Miêu đã làm hắn trọng thương ở tay, sao có thể thoát được, các ngươi phế vật tới mức đó sao !!!" Âm thanh truyền lại đã bị làm đục, ẩn đi giọng thật nhưng không hề thay đổi cái giận dữ vô cùng ngữ điệu đó.

" Hắn được hỗ trợ bởi một kẻ mang cánh plasma. " Tên giáo đồ rối rít đáp.

" Lại là tên khốn Dạ Minh Ưng phá hỏng việc của ta !!!" Đầu dây bên kia rít lên.

" Vâng, xin Giáo gia bớt giận..." mấy tên bên này đều sợ hình phạt, đành chỉ có thể như vậy mà hạ hoả đối phương.

" Các ngươi, mục tiêu chính đã ra rồi, Nam Hà đấu trường khoảng 2 km về phía Bắc, không bắt được tên tân vô địch này, các ngươi cũng đừng về nữa !!!"

" Vâng !!!" Bọn chúng đồng thanh đáp.

....

Lưu Kim bên này đang cùng Linh Linh sóng đôi, bỗng từ trên mái nhà nhảy xuống mấy tên hắc y, đếm lại chẵn là 10, hắn nhếch mép rồi nói:

" Ta mới vô địch đó, tuy vậy thách đấu cũng cần đợi mấy hôm nữa chứ !!"

" Muốn không đau đớn thì mau quỳ xuống, ta đồng thời sẽ tha cho cái tuyệt sắc nữ nhân cạnh ngươi !!!" Một tên hắc y lách lên phía trước nói.

Lưu Kim nhíu mày, một bộ hiểu tình huống, đặt vali xuống nói:

" Nàng là người yêu ta, ngươi không xứng để nhìn !!!" Lưu Kim thét lên, đồng thời hiện ra Thiên Hoàng Kim Bổng trong tay.

Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .