Quân Niệm tự động bỏ qua chuyện dư luận trong trường, vô vẫn cứ luôn như thế tỏ ra thờ ơ với mọi chuyện trong trường.Chỉ lo đến trường, lên lớp… sau đó là về nhà.

Theo quan điểm của một số học sinh chuyển trường là cảm thấy hơi mệt mỏi, lo lắng. Từ Phong anh cũng không hẳn là ngoại lệ, tuy rằng anh cũng không thể gọi là lo lắng hồi hộp với môi trường mới nhưng cũng khiến anh cảm thấy có phần không thoải mái lắm.

Do đó sau một đên khá trằn trọc, kết quả là anh dậy trễ do không có ai đánh thức. Khi anh giật mình tỉnh giấc thì cũng đã quá trưa.

Từ Phong nhanh chóng chạy đến trường theo địa chỉ đã được cha anh chuẩn bị trước, kết quả khi có thể xuất hiện ở lớp học thì hình như tiết học đã tan từ lâu rồi, cả hội trường trống trơn không một bóng người. Hơi bị sốc, nhưng thực tế là anh đã ngũ quên đến tận trưa… đành thở dài chớ ngày mai vậy.

Lại không kền được thở dài, mới là ngày đầu tiên anh đã đến trễ như thế cũng thật là đáng trách.Nhìn phòng học trống rỗng không một bóng người anh đành quyết định quay trở lại nhà Quân Niệm.

Đúng là người cha tốt của anh đã sắp xếp ra chuyện phiến phức này, đang yên ổn tự nhiên lại bắt anh phải chuyển đến cái thành phố xa lạ này, lại còn phải chuyển đến ngôi trường này nữa chứ.

Nghỉ tới bữa trưa không biết sẽ ăn gì… Từ Phong chợt nhớ đến chuyện đêm hôm qua, anh thực sự không muốn chuyện xấu hổ đó tái diễn nữa … Cho đến lúc ngồi trong bữa ăn được chuẩn bị sẵn trên bàn cùng với Quân Niệm anh cũng không buồn lên tiếng.

“À, tôi cũng nên thông báo cho anh biết một tin xấu” Quân Niệm nuốt miếng cơm vừa lùa vào miệng vừa nói “chú Quách bị mẹ tôi gọi về rồi.”

“Hả, rồi sao?”

Quân Niệm khẽ quan sát phản ứng của anh, nhưng trên mặt anh dường như vẫn là vẻ thờ ơ đến lạnh lùng. Nhìn vẻ mặt của người cùng trọ chung nhà như anh quả thật là tâm trạng cô không muốn nỗi giận cũng không được mà!

“Đương nhiên là anh và tôi phải giải quyết bữa ăn của chúng ta một mình thôi, anh có thể ra ngoài ăn, kêu đồ takeaway hay anh tự nấu nướng lấy thì tùy … Sau đó chúng ta phải tìm ai đó để thay thế vị trí của chú Quách, thế nào?”

Từ Phong dừng đũa, giọng có vẻ mất mát hỏi “Vì sao anh lại phải giải quyết chuyện này?”

“Ý anh là tôi phải thay anh giải quyết chuyện nấu nướng hay sao? Nếu anh có ý nghĩ đó trong đầu thì làm ơn lấy nó ra ngay đi.”

Ý nghĩ đó của Từ Phong khiến trong lòng Quân Niệm có hơi bực mình, nhưng cô cũng không nên hy vọng vào anh là mấy thì phải, nhớ lại cảnh nhà bếp đêm qua cô còn mong mỏi gì chuyện anh sẽ thay hai người bọn họ nấu nướng cho đến khi tìm được người thay thế chú Quách cơ chứ? Kể ra thì cô nấu ăn cũng tàm tạm, chỉ là cô không thích phải loay hoay trong bếp mà thôi …. Hơn nữa chỉ cần có một chút đầu óc là có thể nhìn là được gia đình cô và gia đình anh cố tình sắp đặt chuyện này?

“Đừng có nghĩ đến chuyện anh sẽ nấu ăn, hay là để dì Lý làm đi?”

“Anh cũng biết là dì Lý là dì của anh đúng không, một khi cha anh và mẹ tôi cố tình sắp xếp như thế, ngay cà chú Quách cũng tìm cách kéo về thì liệu bọn họ có để anh nhờ đến dì Lý hay không thì anh làm ơn tự động não đi.” Quân Niện cô buông đũa, dùng tư thế quý phái tiêu sái lau miệng, rồi đoệt nhiên ngẩng lên nhìn anh nói: “ Nhưng nếu anh chấp nhận chuyện sau khi tôi đi chợ nấu ăn thì anh lo chuyện rữa chén bát, dọn dẹp nhà,cửa đổ rác thì coi như chúng ta thoả thuận công việc nhà xong”

Cắt … Từ Phong anh cũng không phải là kẻ ngớ ngẩn, nhưng nhìn ánh mắt như trêu chọc của cô khiến anh cảm thấy rất khó chịu.

“Này … ” Quân Niệm nhìn thấy bàn ăn còn đang bừa bộn không kềm được buột miệng kêu lên … “ Anh không chấp nhận chuyện đó cũng không quan trọng, nhưng trước tiên anh phải giai quyết mất cái thứ lộn xộn này trước đã. Trên thực tế là hôm nay chú Quách cũng đã không ghé đây rồi, tôi đã lo bữa trưa vậy anh chịu khó lo dọn dẹp đi nhé!”

“Còn nữa … ” Quân Niệm tực tiếu phi tiếu quay lại nhìn anh, “cáp internet tầng của anh đã được nối lúc sáng nay rồi, bây giờ anh có thể trả thẻ mạng cho tôi.”

Quân Niệm ngồi trên lầu hai nghĩ đến cảnh người đàn rất đẹp trai kia đang phải hì hục rữa đống bát đũa dưới lầu bất giác không thể nhịn được bật cười ra tiếng. Ít ra sự sắp xếp của người mẹ quá đáng của cô lúc này cũng còn có ích một chút.

Thật ra … cô cũng dường như không thể quên rằng gần như toàn bộ thời gian của chú Quách là dùng để dọn dẹp nhà cửa, sân vườn …Nên gần như chuyện nấu nướng rửa bát là do cô làm hằng ngày…chon ên mới nói bây giờ cho dù chú Quách bị mẹ cô kêu trở về đi nữa thì tình hình đối với cô cũng không đến nỗi quá tệ …nhưng là có thêm một người giúp việc đẹp trai đến thế thì cô làm sao có thể bỏ qua mà lãng phí nguồn nhân lực được chứ.

Đăng nhập vào trò chơi, cuối cùng Quân Niệm cũng quên đi mấy cái chuyện n, nhìn kỹ mới thấy có một nhón ngoạn gia đang đánh nhau rất kích động.

Quân Niệm cô hôm nay tâm trạng khá tốt, cô quyết định mở song khai cho cả hai hào là Thiên Nhai Y Ca và Hải Sừng Hí Thủy.

Thậm chí nếu trang bị PK của Hí Thủy kém đi chăng nữa thì một hào cấp 32 như Hải Dừng Hí Thủy cũng sẽ an toàn nếu ở cùng đội với Yêu Tăng.

Sau khi thay cực phẩm trang bị là Chính Nhất đao rồi quay qua nhìn Boss có level khá thấp Trì Cửu đang đánh nhau với Yêu Tăng, Quân Niệm có thể nhìn ra được Yêu Tăng đang rất bực bội…

Quân Niệm khẽ mỉm cười tinh quái gửi một tin nhắn cho Yêu Tăng.

Hải Sừng Hí Thủy: Với level của huynh đâu cần phải cố sức đến thế, Huynh mau di chuyển qua bên kia một chút đi, để đừng bị ảnh hưởng bởi thiết bị nổ của muội.

Tiêu Diêu Yêu Tăng: aiz … Hí Thủy muội muội.

Hải Sừng Hí Thủy: Anh có chắc là anh muốn đánh tiếp một mình hay không, hay là muôị cho nổ nhé.

Tiêu Diêu Yêu Tăng: (đổ mồ hôi lạnh) Aiz… bây giờ huynh mới biết tại sao Y Y luôn nghe lời em như thế?

Yêu Tăng thêm Hí Thủy vào tổ đội, anh nhanh chóng nghe lời cô di chuyển qua bên cạnh tạm thời ngưng chiến đấu với Boss. Hí Thủy thấy thế cũng không nói hai lời liền nhanh chóng vung đao lên hướng Boss mà chém xuống.

Đang còn muốn đùa giỡn thêm mấy câu với Hí Thủy, Tiêu Diêu Yêu Tăng chợt phát hiện ra là có điều gì đó dường như không ổn lắm. Ai trong gia tộc bọn họ cũng đều biết trang bị nổ của cô chế tạo chưa từng được thử nghiệm lần nào, nhưng với kinh nghiệm làm việc lâu năm với Ca Y như vậy thì chị em tốt của cô chắc cũng không đến nỗi nào.

Nhưng nói gì thì nói anh cũng vẫn cảm thấy lo sợ cho lần thử nghiệm này của cô!

Tiêu Diêu Yêu Tăng: Hí Thủy muội muội, toàn bộ tính mạng của cả đội đang trông chờ vào em đấy( Biểu tượng khóc to).

Quân Niệm khẽ bất cười, đúng là giọng điệu của Yêu Tăng? Cô tự nhủ không hiểu là tình hình nếu anh ta biết Hí Thủy là cô thì anh ta có còn hỏi với cái giọng điệu đó nữa hay không?

Kết quả là, Hí Thủy sau khi sử dụng thành công trang bị mới chế tạo của cô giết Boss thì tiêu sái bước đi không thèm ngoái đầu nhìn lại Yêu Tăng.

Ngay sau đó ai đó đã xuất hiện một cách tiêu sái trong nền băng tuyết – Tiêu Mặc Thiên …

Quân Niệm bất giác nhìn về hướng ấy, chỉ thấy một bóng dáng tiêu sái đứng im lặng, trong lòng cô cũng phải thầm công nhận là anh trong hình ảnh ấy thật đẹp, thật động lòng người …?

Cuối cùng Hí Thủy đã chế tạo thành công trang bị nổ mới, như thế cho dù bây giờ có tộc chiến đi nữa thì thật cũng không công bằng cho bọn họ.

Sau khi tạm biệt Yêu Tăng, Hí Thủy nhanh chóng gia nhập đội với Tiêu mặc Thiên rồi cũng im lặng trầm mặc không nói gì chỉ chờ xem anh hành động như thế nào.

Tiêu Mặc Thiên cuối cùng cũng dừng lại ở bản sao mới để đánh Boss, anh có vẻ như chờ đợi để được nhìn thấy trang bị mới chế tạo của Hí Thủy một lần nữa, muốn được tận mắt chứng kiến uy lực của nó.. Nhưng thật trùng hơi ngay tại bản sao này anh lại đụng đầu với Quân Lăng Phong – phó tộc của gia tộc Quân Tử.

Quân Niệm chăm chú xem xét trang bị có thể cướp được ở bản sao này, trong lòng thầm tự hỏi dường như cũng không có trang thiết bị nào tốt ở đây, tại sao lại có thể thu hút nhiều người muốn đến đây cướp đồ đến thế? Chẳng lẽ chủ game có mưu mô gì hay sao?

Quân Niệm cô bối rối liếc xung quanh để nhận định hoàn cảnh, quay đầu nhìn lại cô cảm thấy được bầu không khí quỷ dị giữa hai người Tiêu Mặc Thiên và Quân Lăng Phong bọn họ…

Nhìn khoảng cách của hai người không phải là đang muốn PK đó chứ, hình như là hoàn toàn không phải, trong lòng cô bỗng có một cảm giác bất an lành lạnh… vẻ tiêu diêu lạnh lùng của hai người bọn họ thật khiến cô cảm thấy không dễ chịu chút nào.

Sau đó, Tiêu Mặc Thiên vẫn không nói gì mà nhanh chóng lướt qua dường như anh chì là ngươì qua đường ất hay giáp gì dấy mà thôi. Quân Niệm cô không tránh khỏi tò mò kèm thêm một chút ngạc nhiên căng thẳng.

Lần này thì Quân Niệm cô đang tận dụng vai diễn của Hí Thủy để chế tạo ra một số trang thiết bị mới giúp gia tộc cô cũng cố thêm một chút. Tình trạng khó sử bây giờ là cô không thể dùng thân phận của Thiên Nhai Ca Y mà tiếp cận xem Lăng Quân Phong có ý đồ gì cho nên với thân phận của “Người không liên quan” Hí Thủy này có có thể hỏi hắn ta vấn đề trực tiếp mà không gây sự nghi ngờ?

Hải Sừng Hí Thủy: huynh muốn tái tạo trang bị thành thiết bị nổ sao?

Quân Lăng Dạ: (khẽ mĩm cười) huynh cũng có thể sao?

Hải Sừng Hí Thủy: A…

Quân Lăng Dạ: muội có thể lén thay ta tái tạo trang bị không? Tất cả tài liệu,kim tệ muội cần huynh có thể cung cấp cho muội, thù lao thì do muội quyết định, có thể chứ? (cười nịnh)

Quân Niệm trong đáy lòng cười một cách cay đắng, trong túi hắn ta có trang bị gía trị nào cô còn không được biết? Bây giờ hắn ta còn dám nhờ Hí Thủy cô hỗ trợ tái tạo trang bị, như vậy là quá rõ ràng không phải là hăn đã chọn lựa phản bội Lăng Quân Dạ hay sao?

Hải Sừng Hí Thủy: (mỉm cười) không thành vấn đề a, huynh trước tiên hãy đem trang bị ra cho muội xem trước cái đã.

Quân Lăng Phong: Được!



Sau đó, sau khi Quân Niệm nhìn kỹ các món trang bị của Quân Lăng Phong rồi quay đầu nhìn lại danh sách trang bị của Tiêu Mặc Thiên quả là Tiêu Mặc Thiên anh ta không phụ kỳ vọng của một chuyện gia chế tạo trang bị như cô. Nhìn thử xem, trang bị tốt như vậy, kim tệ nhiều như vậy đều bị anh lấy cho nhờ cô tái tạo, anh hẳn là nghĩ muốn phải bằng mọi cách thắng mua chuộc cho được Quân Lăng Phong phó tộc trưởng này sao?

Hải Sừng Hí Thủy không lên tiếng, giao dịch xong cô trực tiếp triệu hồi tọa kỵ rồi nhanh chóng biến mất ….

Là một đại thần, nhanh chóng muốn rời khởi vị trí phó tộc để giành vị trí trưởng gia tộc bằng cách liên kết với kẻ đối địch của gia tộc như hắn ta quả là làm choc ô phải mở rộng tầm mắt … Không ngờ hắn lại có thể hoàn toàn tin tưởng vào Hí Thủy như vậy? Được rồi, cứ việc như vậy quả thật cô làm không ít công to, chính là đường đường chính chính giúp hắn ta đánh lại tướng công của cô hay sao?

Nói thật, với sách lược lần này của hai người bọn họ, Quân Niệm thật sự là không dám gật bừa, nhất là đối mặt với gia tộc của Quân Lăng Dạ. Dự cảm không tốt lại bắt đầu sinh sôi nẩy nở trong đầu Quân Niệm, chẳng lẽ Tiêu Mặc Thiên anh ta cứ như thế chuẩn bị âm thầm để tránh chuyện PK… chẳng lẽ sự thật là anh đang toan tính phế tài?

Quân Niệm bỗng nhiên bắt đầu thực sự mong đợi, gia tộc của Quân Lăng Dạ và gia tộc Thiên Cùng Địa Tận xảy ra tộc chiến, cuối cùng thì sự tranh chấp này sẽ phát triển trở thành như thế nào? phó tộc trưởng Quân Lăng Phong không coi ai ra gì kia rốt cục sẽ xảy ra đến tình trạng gì?

Tất cả cảm giác tò mò tựa hồ so với chuyện đây không phải tộc chiến với chính gia tộc của cô thì vẫn thú vị hơn…