Ði vòng quanh bàn tròn hội nghị Ở Quang minh thánh điện, rồi lại nhìn Sở Thiên, thần Sắc hắn không ngừng thay đổi, khi thi vui mừng, lúc lại thất vọng Sở Thiên nheo mắt nhìn Sử Ðế Phân, cười nói: "Thực ra Sử Để Phân trước đã tìm ra đứa trẻ đó, vì vậy hắn mới đến bên cạnh ta!"

"Ngươi không gạt ta chứ?" Sử Đế Phân ngồi bên cạnh Sở Thiên, vò đầu, uể oài hỏi. Sở Thiên thấy hắn còn chưa tin, liền chậm rãi nói: "Mę đứa trẻ tên là Khải Sắt Lâm, thuộc tộc Tri Chu, lĩnh vực là Kinh Cức nguyên tố, nhưng bây giờ Kinh Cức nguyên tố lĩnh vưc đã ở trên người ma sủng của ta - Anh Cách Lạp Mỗ! Còn nữa, đứa trẻ đó tên là A Tư Nặc, lĩnh vưc tổng cộng có Sáu tầng, thứ nhất là linh hồn thôi miên... tầng thứ sáu vẫn chưa biết!"

_ Mỗi một việc Sở Thiên nói ra, sắc mặt Sử Đế Phân lại thay đổi, đợi Sở Thiên nói xong, hắn liền thở dài," Vậy ngươi có thể đem ta tới chỗ của A Tư Nặc được không?"

Sở Thiên cười, "Không cần ngươi tự đi đâu" Nói xong, hắn lấy máy quay ở Quang minh thánh điện, dùng ma pháp tinh thạch mở ra, chỉ vào máy quay cười nói: "Tự ngươi Xem đi, A Tư Nặc đã là cha của mười đứa trẻ rồi!"

Trên màn hình, đang chiếu hình ảnh sinh hoạt của cả gia đinh A Tư Nặc, trên đảo Tri Chu, A Tư Nặc đã biến thành bản thể, đang ngủ ngon lành dưới ánh mặt trời, cách đó không Xa, mười con nhện nhỏ Xếp thành một hàng, Ban Ðịch Tư treo trước mặt chúng một cái bảng rồi dạy dỗ: "Chỉ biết học theo cha các ngươi, mỗi ngày đều ngủ! Nhớ lấy, ai còn dám ngủ, ta sẽ vứt hẳn lên đảo heo thú, để La Tân biến chúng thành canh thịt "

"Ðó chính là vợ của A Tư Nặc ư?" Sử Ðế Phân kinh ngạc hỏi.

"Ha ha, chính là cô ta, có chút hung dữ, nhưng A Tư Nặc thích cô ta!"

"Không, không hề hung dữ, so với Mẫu Thần thì còn tốt hơn nhiều!"

Sở Thiên chỉ vào màn hình giới thiệu: "Ðây là con trường tử của A Tư Nặc, cũng là con nuôi của ta, tên là Mã Đinh đã là hạ vị thần rồi! Giống như cha nó vậy, mỗi ngày đều tìm thấy bí pháp trong linh hồn ký ức trong mơ!"

Sử Ðế Phân cười vui mừng, "Đứa trẻ này quả là hạnh phúc, còn hạnh phúc hơn Ốc Nhĩ Đốn nhiều!"

"Đúng vậy, hắn sống rất thoái mái, mỗi ngày ngoài việc cùng vợ con du ngoạn ra, thì còn việc ngủ thôi!" Sở Thiên dừng lại một lát, rồi lại hỏi: "Bây giờ có thể nói cho ta biết rồi chứ?"

Đột nhiên Sử Đế Phân bước ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Chà, Ốc Nhĩ Ðốn hại ta rồi, không ngờ Tam giới lại thay đổi nhiều như vậy, thực ra Ốc Nhĩ Ðốn ban cho ta co thể bất tử, là bảo ta tìm hộp sáng Thần Chi Tâm Ở trong đường hầm thời không sau đó giao Sáng Thần hạp lại cho A Tư Nặc, nhưng đáng tiếc..."

"Ðáng tiếc cái gi, mặc dù Khố Khoa Kỳ đã có được Sáng Thần Chi Tâm, nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội giành lại!"

"Chà, đoạt lại Sáng Thần Chi Tâm`thì khó lắm, Ốc Nhĩ Ðốn nói với ta.. " Sử Ðế Phân cười khổ nói: "Nêu đường đến Sáng Thần Chi Tâm không được, ta lại dùng cách khác."

"Cách khác? Cách gì?"

"Ngươi cứ cho ta gặp A Tư Nặc rồi sẽ biết!"

Lúc hai người đang nói, thì đã đến được đảo Tri chu.

Ban Ðịch Tư thấy Sử Để Phân, liền vung tay lên, đuổi bọn trẻ đi, vui vẻ cười nói: "Chà, Sử Đế Phân, nghe nói ngươi đã quay về, đang định đi gặp ngươi đây!"

Tin tức của Ban Ðịch Tư hơi chậm, không biết Sử Đế Phận này là Sử Ðế Phân thứ hai, Sở Thiên giấu A Tư Nặc hắn là con riêng của Sáng Thần, nên đương nhiên Ban Ðịch Tư cũng không biết - nên tin tức của họ cũng giống nhau.

Sử Đế Phân không trả lời, chỉ gật đầu với Ban Ðịch Tư, rồi đến trước mặt A Tư Nặc. Sở Thiên cười nói: "Có cần ta đánh thức hắn dậy không?"

"Đau lòng quá! số phận lại không may như thế,_Sự sinh tồn của ta lại vô vị như vậy " Sử Đế Phân dường như phát điên, giơ cao hai tay, ôm cô hét lớn.

Sờ Thiên sửng sốt, Ban Ðịch Tư tiến đến bên Sở Thiên, nói nhỏ: "Ông chủ, mấy năm nay Sử Đế Phân ở bên ngoài, có phải đã phát điên rồi không?"

"Bây giờ cứ mặc kệ hắn, yên tâm, hắn sẽ không làm hại A Tư Nặc đâu!" Sở Thiên nói Ở dưới bóng mặt trời, A Tư Nặc không hề biêt sự hiện diện của Sử Ðế Phân, hắn vẫn đang ngáy khò khò, hon nữa tư thế ngủ của con nhện này cũng thật gai mặt, bụng phình to, mắt thì toàn rỉ măt.

Sử Đế Phân la hét đủ rồi, mặt mày ủ dột đi lại bên cạnh A Tư Nặc, hắn vẽ một vòng pháp trận bằng đât cát quanh chân.

Sở Thiên hơi quen mắt với pháp trận này, nó hơi giống với pháp truyền đặt Ở bên ngoài Vùng đất chuộc tội hôm nọ, bèn hỏi: "Sử Đế Phân, có phải ngươi định đem A Tư Nặc đến bên cạnh cha hắn không?"

"Hả?"Ban Địch Tư ngạc nhiên nói: "Không phải cha mẹ của A Tư Nặc đã mất từ lâu rồi Sao?"

Sở Thiên ra hiệu bảo Ban Ðịch Tư yên lặng.

Lúc này, pháp trận của Sử Ðế Phân cũng đã được vẽ xong, hắn đứng bên cạnh A Tư Nặc, nói với Sở Thiên: "Ngươi còn nhớ ta từng nói, Ốc Nhĩ Đốn không phải là Sáng Thần chứ?"

"Ngươi đã tùng nói, Sử Ðể Phân trước đây cũng đã từng nói!"

"Vậy người có nhận Xét gì về Sáng Thán Chi Tâm?"

Sở Thiên nheo mắt, "Lẽ nào Sáng Thần Chi Tâm quả thật là do Sáng Thần để lại?"

"Thông minh! Ha ha!" Sử Ðể Phân cười ha hả, "sáng Thế Thần Hạp là do Sáng Thần tạo ra, nhưng thứ bên trong thì không phải!" Nói đến đây, đột nhiên hắn thờ dài, lẩm bẩm: "Mục đích sự tồn tại của ta, là để tim ra Sáng Thế Thần Hạp và giao lại cho A Tư Nặc, nếu ta không có Sáng Thế Thân Hạp, thì phải...."

Hắn ngừng lại, nói giọng tiếc nuối: "Thật ra.... cơ thể bất tử của ta, là do vật liệu còn thừa của Sáng Thê Thần Hạp tạo ra!"

Nữ thần tại thượng! Sở Thiên đã hiểu rõ, nếu Sử Ðế Phân không có được Sáng Thế Thần Hạp, thì sẽ phải giao chính hắn cho A Tư Nặc! Nghĩ đến đây, hắn nói vội: "Ngươi định tự sát ư? Ðem co thể bất tử cho A Tư Nặc?"

"Ðúng vậy, A Tư Nặc chậm tiến bộ quá, Ốc Nhĩ Đốn không đợi nổi nữa!" Nói Xong, dung mạo của Sử Đế Phân đột nhiên thay đổi, mờ ào dần, biến thành một hình người cao khoàng tám tấc, vô cùng tuấn tú, tóc đen dài, mắt đen, da vàng, nhìn qua, thì không ai có thể nhận ra giới tính thật của hắn.

Ðây mới chính là dung mạo thật của Ốc Nhĩ Ðốn!

Sử Ðế Phân biến thành dung mạo của Sáng Thần, cơ thể_bắt đầu phân giải, hóa thành một tia tinh quang kỳ dị, lại gắn người A Tư Nặc,`"Có cơ thể bất tử hoàn toàn giống với Sáng Thần hạp, thì A Tư Nặc có thể sử dụng lĩnh vực tầng thứ Sáu rồi!"

_ Sở Thiên vội la lên: "A Tư Nặc dù có lĩnh vực tầng Sáu hay không thì cũng đã sống rất tốt rồi, người không cân phải..."

"Phải cần!" Sử Đế Phân lại rùng mình thêm một lần nữa, "Ốc Nhĩ Đốn đã không đợi nổi nữa rôi!"

Nói xong câu đó, cơ thể hắn tan ra hết, toàn bộ tụ lại bên cạnh A Tư Nặc, còn A Tư Nặc không biết gì hết, đang ngáy ngủ.

"Ông... ông chủ, Sử Đế Phân đang làm gì vậy?" Ban Địch Tư không hiểu nổi.

Không chỉ Ban Ðịch Tư, ngay cả Sở Thiên cũng không thể hiểu nổi, tại sao nhất định phải giao Sáng Thế Thần Hạp lại cho A Tư Nặc, hay có thể nói, tại sao nhất định phải mở lĩnh vực tầng thứ Sáu của A Tư Nặc? Ốc Nhĩ Đốn đang chờ đợi điều gì? Mà lại không đợi nổi nữa!

Ban Ðịch Tư không thể chờ thêm nữa bèn đến bên cạnh A Tư Nặc, sau đó vội nói: "Ông chủ, A Tư Nặc sẽ không Xảy ra chuyện gì chứ, hắn, hắn không thể..."

Lúc này các con của A Tư Nặc cũng đã vây lại quanh hắn, ai cũng nhìn cha minh như khóc

_ Sở Thiên kiểm tra cợ thể của A Tư Nặc, rỗi nói: "Không có gi đâu, hắn đã có được thứ tốt trong thiên hạ, nên đang rất phấn chấn, đừng làm phiền hắn, đợi một lúc nữa hắn sẽ tỉnh lại thôi!"

Nói Xong. Sở Thiên xua tay, "Ban Địch Tư, đợi A Tư Nặc tỉnh lại rồi, ta sẽ kể hết mọi chuyện cho các người biết, bây giờ, người phải chăm sóc hắn cẩn thận!"

................................................

Sở Thiên quay trở về Quang minh thánh điện, rốt cuộc Ốc Nhĩ Đốn đang chờ đợi điều gì vấn đề này rất_dễ giải thích, chờ cho A Tư Nặc tỉnh lại rồi dùng lĩnh vực tầng thứ sáu thì biết liền, nhưng điều làm Sở Thiên phải Suy nghĩ là Khố Khoa Kỳ.

Mấy năm nay, Sở Thiên và_Khố Khoa Kỳ cũng đã gặp nhau mấy lần có thắng có bại, nhưng lần nào cũng vậy, mỗi lần đánh bại Khố Khoa Kỳ đều phải dùng quần ẩu, nếu đấu đơn, Khố Khoa Kỳ có thể nói là vô địch Tam giới, bởi trong tay hắn có hai Sáng Thế Thần hạp.

Sử Ðế Phân chẳng qua chỉ là một đầu thừa đuôi thẹo của Sáng Thế Thần Hạp, mà đã có cơ thể bất tử và Thần Vương lực, vậy Khố Khoa Kỳ nắm giữ hai Sáng Thế Thần Hạp, có phải cũng có cợ thể bất tử không? Nếu hắn quả thật có cơ thể bất tử, thì phải đối phó như thế nào! Có thể đánh bại hắn, nhưng lại không thể giết hắn, chà!

Thời gian ba ngày cũng đã trôi qua.

_ Ba ngày Sau, người trong Bố Lôi Trạch chia làm hai phe, một đi cứu Tiểu Bạch, một đi đên chô A Mạt Kỳ và Bố Lai An Ðặc quyết đấu.

Sở Thiên vì đề phòng, nên đã mời bd lộ mặt, mời Lạp Lý Bác Đức từ Huyết Luyện Ngục đến đây, bảo Lạp Lý hỗ trợ cho A Mạt Kỳ, còn Mỹ Nhân ngư nhờ vào sự khuyên giải của Sở Thiên đã ở lại Bố Lôi Trạch chờ ngày Sinh, hơn nữa sau khi Sở Thiên đi rồi, Vưu Nhân sẽ tự minh thống Soái Hải tộc đại quân phòng vệ Bố Lôi Trạch.

Bây giờ nguyện vọng duy nhất của Sở Thiên là lúc Lạp Lý và Vưu Nhân gặp nhau sẽ không Xảy ra chuyện tranh cãi gì!

Trước tiên không nói đến A Mạt Kỳ, chỉ nói về Sở Thiên, hắn mang theo đại quân cả người lẫn ngựa đến Tiếp Nguyệt tháp, để chuẩn bị đi đến mặt trăng Hơn mười năm nay, Đặng Khẳng vẫn không chịu tiếp khách, Sở Thiên không muốn Xông vào trực tiếp, liền giao phó: "Khách Thu Sa, người đi chào Đặng Khẳng miện hạ một tiếng!"

Khách Thu Sa đang ngồi Xổm bên cạnh ba tên Hùng Miêu Kiệt Khắc Tốn làm như không nghe thấy gì, ánh mắt mơ màng "Khách Thu Sa!" SỞ Thiên quát lớn: "Ði nhanh!"

_ Khách Thu Sa vẫn bộ dạng ngờ nghệch, Kiệt Khắc Tốn đáp thay hắn: "Ông chủ, tha cho hắn đi, Húng Miêu Sắp làm bố đều như vậy cả!"

Sở Thiên chau mày, Mạt Khắc Nhĩ thật không ra Sao cả, bây giờ trong phòng sản của Bố Lôi Trạch, cả Mỹ Nhân ngư và Tây Mê Cách đều đang chờ sinh!

Nhưng như vậy cũng tốt, Mạt Khắc Nhĩ vì phải luôn để mắt theo dõi thành công của thí nghiệm mình làm, nên không muốn rời Tây Mễ Cách, còn Phan Đa Lạp và những đứa trẻ khác như An Na cũng rất có hứng thú với một sinh mạng mới sắp Xuất hiện, nên luôn Ở yên trong Bố Lôi Trạch, nên không còn làm Sở Thiên đau đầu nữa.

"Khách Thu Sa, chuyện này, chuyện này quả thực Mạt Khắc Nhĩ không đúng. đợi cho việc này kết thúc rồi, ta sẽ giải quyết việc này giúp ngưƠi!" Sở Thiên đến bên cạnh Khách Thu Sa, vỗ vỗ lên đầu hắn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

"Không phải, hừ!" Cuối cùng Khách Thu Sa cũng đã có phản ứng lại, chau mày nói: "Ta lo là đứa trẻ đó sẽ ra như thế nào! Trời ơi, nêu nó là một đứa trẻ ngu ngốc, đần độn, Sinh non thật, ta làm Sao có thể ngẩng mặt lên nhìn những người khác nữa được chứ!"