Sự kiện hành hạ tàn nhẫn lần này có quá nhiều nghi vấn, vốn dĩ không phải do con người làm ra, song Lưu Anh Nam chỉ cảm giác được quỷ khí lại không nhìn thấy bóng quỷ. Điều này chứng minh đối phương vượt khỏi phạm vi công hiệu của Âm Dương Nhãn, vả lại có thể hành hạ người sống đến chết, tuyệt đối là một con hung quỷ đáng sợ oán niệm ngất trời.

Chỉ có điều, mọi chuyện xảy ra ắt có nguyên nhân của nó, đây là đạo trời, cũng là đạo của con người. Thế giới này không có nhân quả một cách vô duyên vô cớ.

Cho nên Lưu Anh Nam vội vàng chạy về, liên quan tới quỷ vật trong lòng hắn đã có suy đoán, nhưng phải tìm nguyên nhân từ trên người chết, cũng chính là vị sao nữ kia.

- Anh muốn làm gì? –Hồng Hà tò mò nhìn Lưu Anh Nam. Hắn vừa vào cửa liền cướp lấy laptop của hắn, vốn dĩ cô còn muốn gửi tin tức ở nơi này về, nhưng Lưu Anh Nam ôm laptop vào ngực hệt như cực cưng vậy, đồng thời nhanh nhẹn click vào tấm ảnh của vị sao nữ vừa chết thảm kia. Hồng Hà chợt hiểu ra, cười xấu xa nói:

- Lẽ nào anh muốn save ảnh của cô ấy? Ừm, đây là chủ ý hay, biết đâu sau này có một ngày sẽ trở thành vật sưu tập.

Lưu Anh Nam lườm cô một cái, chán ngán nói:

- Phóng viên giải trí như em đúng là không làm vô ích rồi, còn có thể kiếm thu nhập thêm.

Hồng Hà bị hắn nói cho xấu hổ, tức giận nói:

- Anh rốt cuộc muốn làm gì? Nếu không có việc gì thì trả laptop cho em, em còn phải viết bài nữa đó.

- Anh đương nhiên có việc, hơn nữa còn liên quan tới mạng người. –Lưu Anh Nam bỗng nghiêm túc, nhưng càng là như thế Lưu Anh Nam càng không tin, trực tiếp động thủ cướp laptop:

- Anh đừng mơ dùng lap của em down phim x!

Lưu Anh Nam dở khóc dở cười, nhân phẩm của ca từ khi nào mất sạch vậy, cầm laptop thì chắc chắn là down phim ư? Lưu Anh Nam nói thẳng:

- Em cho rằng cô sao nữ chết thảm lúc nãy, thật là án giết người do sát thủ biến thái làm ư?

Lần này thoáng cái hỏi cho Hồng Hà thộn ra, thân là một phóng viên chính quy, vào Nam ra Bắc kiến thức rộng rãi, từ phản ứng của phía cảnh sát lúc vừa rồi có thể nhìn ra họ hoàn toàn không có đầu mối nào với sự kiện này, hoàn toàn bất lực.

Hiện trường không có người khác đi vào, người chết sau khi chết vẻ mặt an tường, lúc xảy ra vụ án xung quanh không có bất kỳ nhân vật khả nghi nào, hiện trường cũng không có dấu vết ẩu đả, thậm chí ngay cả hai ngọn núi bị xẻo đi của người chết cũng không tìm thấy. Thế này bảo người ta tra như thế nào đây, hoàn toàn vượt khỏi phạm trù lực lượng con người.

Lúc này vừa nghe Lưu Anh Nam nói, rồi kết hợp với đủ mọi chuyện từng trải qua trước kia với Lưu Anh Nam, lại nhìn nét mặt trịnh trọng trước nay chưa từng có của hắn, Hồng Hà thoáng cái khẩn trương. Cô vút một cái nấp ra sau lưng hắn, hai tay vòng qua cổ hắn, nằm úp lên lưng hắn, đáng thương nói:

- Lẽ nào… lại có thứ kia à?

Lưu Anh Nam bất lực gật đầu, trong lòng rất khó chịu. Chủ yếu là vì, Hồng Hà dán sát lên lưng hắn như thế, hắn lại không hề cảm giác được sự tồn tại của hai ngọn núi, sau này nhất thiết phải bỏ hết sức lực ư?

- Rốt cuộc là thế nào? –Hồng Hà không hề hay biết tâm tư của Lưu Anh Nam, vẫn rất lo lắng dò hỏi. Phụ nữ đúng là, rõ ràng bản thân sợ muốn chết nhưng vẫn không áp chế được lòng hiếu kỳ.

Lưu Anh Nam hiện tại cũng không thể cho cô câu trả lời chính xác, mọi chuyện đều là suy đoán của hắn mà thôi. Song ngược lại có thể nhờ Hồng Hà giúp đỡ:

- Hết thảy mọi chuyện đều sẽ không xảy ra một cách vô duyên vô cớ, mọi sự đều có nhân quả, sẽ có liên hệ nhất định. Nếu đúng như anh suy đoán, việc này là do một con hung quỷ đáng sợ gây nên, vậy nó và cô sao nữ ắt có liên hệ, hoặc sao nữ có chỗ nào đó kích thích oán niệm của nó. Cho nên bây giờ anh đang xem lại tư liệu hồi sao nữ còn sống, xem có chỗ nào khác thường hay không.

Hồng Hà nghe chỗ hiểu chỗ không, nhưng rất phối hợp giảng giải:

- Người phụ nữ này rất đơn giản, từ hồi trong trường nghệ thuật đã là hoa hậu giảng đường nổi tiếng. Lúc ấy cô ta chụp rất nhiều quảng cáo mỹ phẩm, hiệu quả không tệ, do đó tự nhiên tiến vào giới giải trí, bắt đầu từ vai diễn bình hoa xinh đẹp nhưng không trí tuệ, dần dần rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình. Nổi vài năm, đến thời điểm hiện tại bắt đầu chuyển mình theo con đường gợi cảm, con đường mà hầu hết các nữ diễn viên đều đi theo.

- Trong thời gian này cô ta truyền ra hai tin đồn, một lần với nam diễn viên, một lần với tên giàu đời hai nào đó, đều là tin đồn truyền ra gần đây, có khả năng là xào xáo nhằm chuyển mình đi lên con đường gợi cảm. Song, lần xào xáo này rất chân thật, nam diễn viên hình như rất yêu cô ta, trước đây cũng ân ái triền miên, làm người bên cạnh ai ai cũng hâm mộ. Sau khi cô ta nâng ngực, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tên giàu đời hai, kết quả rất dễ dàng bị câu đi mất.

- Biến tin đồn thành scandal là cách thức xào nấu hay gặp nhất trong giới giải trí, nhưng diễn tình cảm nồng thắm như họ lại rất hiếm thấy. Còn nhớ sau khi tên giàu đời hai kia chen ngang, nam diễn viên nọ chỉ cần có cơ hội lộ diện với truyền thông, thì luôn lệ nóng vương đầy hai mắt tố cáo sao nữ vô tình vô nghĩa, lăng loàn đáng khinh.

- Tuy nhiên cô gái kia cũng không thèm đếm xỉa, đang sắp chuyển mình đi lên con đường gợi cảm, fans chỉ cần thấy cô ta hở, lại không nhìn nhân phẩm của cô ta.

Hồng Hà là mẫu hình theo đuổi sự nghiệp, là một người công tư phân minh, cho dù thân là phóng viên giải trí thì cũng tận hết chức trách, chăm chỉ học hỏi, không ngừng hiểu thêm tình hình nội bộ để bổ sung cho mình, vô cùng quan tâm với mọi tình huống có giá trị tin tức. Mà người phụ nữ này gần đây được đưa tin không ngừng, cho nên tình hình về cô ta rất là hiểu rõ.

Nghe cô giới thiệu qua, suy đoán trong lòng Lưu Anh Nam lại được chứng thực thêm vài phần. Hồng Hà cảm thấy mình nói vẫn chưa đủ chi tiết, cướp lấy laptop trong tay hắn, mở một folder ẩn, bên trong không ngờ toàn bộ đều là ảnh về sao nữ nọ. Có điều nhìn góc chụp và ánh sáng, vừa nhìn biết ngay là chụp trộm.

Hồng Hà xấu hổ gãi gãi đầu, cũng cảm thấy hổ thẹn vì bản thân đang dần chuyển mình theo con đường paparazzi.

Nhưng khi cô nhìn rõ ảnh chụp, lại cảm thấy mình rất đáng kiêu ngạo, ít nhất sau khi công bố những tấm hình này với công chúng, có thể đưa ra chân tướng cho các fans. Trước đây cô là một phóng viên thời sự chính thống, cũng từng quyết chí đưa tin đúng sự thực, phục vụ công chúng. Nhưng nhiều năm qua hễ là tin tức cô cho rằng có giá trị, toàn bộ đều không thông qua xét duyệt, ngược lại chuyển mình làm paparazzi lại thể hiện được giá trị bản thân.

Ít nhất ảnh cô chụp lén có trợ giúp rất lớn với Lưu Anh Nam, hắn vừa nhìn liền sững sờ.

Trên đó đều là chụp trộm lúc Hồng Hà theo dõi người chết, không chỉ là đi phòng khám gặp chuyên gia chỉnh hình, trong đó còn đeo kính râm đi tới một tiệm café, là vì gặp mặt nam diễn viên bị cô ta vứt bỏ. Từ trên bức ảnh thì thấy rằng, nam diễn viên thật sự thích cô ta, ở nơi kín đáo anh ta biểu lộ ra tấm chân tình, chân tâm hòng níu giữ cô gái này lại.

Nhưng cô gái này lại hoàn toàn khác hẳn với hình tượng ngây thơ ngoan ngoãn trên màn ảnh, hoàn toàn chính là một dâm phụ lăng loàn dâm đãng hám của, khuôn mặt tuyệt tình lạnh lùng lúc từ chối nam diễn viên kia cực kỳ xấu xí.

Ra khỏi tiệm café, cô ả lập tức đổi sang khuôn mặt dịu dàng xinh đẹp, bước lên xe sang của tên nhà giàu.

Tiếp đó Hồng Hà một mực đi theo, cô gái này mang theo vẻ lẳng lơ trong ngây thơ, quyến rũ tên đời hai nọ đến điên đảo thần hồn, suốt ngày ra vào hội sở cao cấp, cửa hàng thời trang cao cấp, tiệm trang sức, sau khi ra ngoài thì ngọc ngà gấm vóc đầy mình, hệt như biến thành người khác.

Hồng Hà vô cùng khinh bỉ loại phụ nữ này, nhưng Lưu Anh Nam nhìn vào lại chẳng phải cô ta hay tên giàu đời hai, mà là một người khác trong ảnh!

- Người này là ai? –Lưu Anh Nam chỉ vào bức ảnh hỏi.

Hồng Hà tò mò dán mặt lại gần, nhìn đi nhìn lại, vô cùng kinh ngạc nói:

- Trên này ngoài hai người họ ra nào còn ai khác nữa?

Hồng Hà rất có lòng tin với kỹ năng quay chụp của mình, cho dù là chụp trộm. Mà đập vào mắt cô, trên ảnh quả thật không có người khác, nhưng nhìn kỹ theo vị trí ngón tay Lưu Anh Nam chỉ, hình như có thứ gì đó.

Cô "Ơ" một tiếng, nhìn kỹ càng, chỗ đó loáng thoáng có thể nhìn thấy một khuôn mặt người, nhưng lại rất mờ, có cảm giác không chân thật, giống như là ánh sáng phản xạ lại, vừa giống như một luồng khói mông lung, nhưng nhìn cẩn thận lại giống một khuôn mặt đàn ông.

Hồng Hà lập tức nổi hứng thú, cô bắt đầu lục xem ảnh chụp, toàn bộ đều là ảnh của sao nữ và tên nhà giàu cùng nhau chơi bời. Họ ra vào hội sở cao cấp, tiệm thời trang hàng hiệu, quán bar… Hồng Hà đi theo chụp suốt dọc đường, không bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào. Những bức ảnh kia toàn bộ đều lưu giữ trong này, lúc này vừa nhìn, không ngờ mỗi một địa điểm, đằng sau mỗi bức ảnh đều có một khuôn mặt đàn ông lờ mờ lại mông lung.

Nếu chỉ xuất hiện một lần thì có khả năng là phản xạ ánh sáng hoặc khói bụi, hơi nước tạo thành. Nhưng các địa điểm khác nhau, góc độ khác nhau, mỗi bức ảnh đều có một khuôn mặt quỷ dị như thế, điều này chẳng còn là trùng hợp nữa rồi.

Hồng Hà sợ hãi vội vàng nhét laptop vào trong tay Lưu Anh Nam, đây không phải lần đầu tiên cô xem ảnh quỷ dị. Lần trước cô và bạn thực tập chụp ảnh, trong ảnh xuất hiện khuôn mặt một bé trai, kết quả cô bị con quỷ nhỏ ấy bám lấy. Nhưng cuối cùng việc xấu biến thành việc tốt, thành công khơi dậy tình mẹ của cô, tác thành cho duyên phận giữa cô và Lưu Anh Nam.

Mà lần này lại xuất hiện một khuôn mặt lờ mờ trong bức ảnh. Song rất hiển nhiên không phải tới tác hợp cho cô và Lưu Anh Nam, có điều khuôn mặt này quá mờ, nếu không có Lưu Anh Nam để ý chỉ ra, chắc chắn sẽ không có ai nhìn thấy. Lúc này nhìn cẩn thận, đây là một khuôn mặt đàn ông, mày nhíu chặt, ánh mắt sắc bén, nghiến chặt răng, vẻ mặt hung tợn. Nhìn thì thấy, ánh mắt của anh ta trước sau luôn nhìn chằm chằm vào sao nữ trong ảnh, hơn nữa cách cô rất gần, như thể ở ngay đằng sau cô ta vậy.

- Đây rốt cuộc là thế nào? –Hồng Hà run giọng hỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Lưu Anh Nam bĩu môi xòe hai tay:

- Rất hiển nhiên, cô gái lăng loàn ngực lại lớn này bị hung quỷ bám lấy.

- Ý anh là một con hung quỷ đã giết chết cô ấy? –Hồng Hà nói:

- Nhưng vì sao chớ?

Lưu Anh Nam lẳng lặng châm điếu thuốc, một tay nhón cằm, làm bộ làm tịch nói:

- Haizz, nếu anh không đoán sai, đây là một con quỷ nghèo có tâm sự!

- Quỷ treo cổ? –Hồng Hà ngạc nhiên.

- Quỷ nghèo! –Lưu Anh Nam chữa lời:

- Nói một cách chuẩn xác, hồi còn sống loài quỷ này là một tên trai nghèo, theo cách thức gây án xẻo mất hai ngọn núi của người bị hại thì thấy, hẳn là một con "Quỷ Xẻo Ngực" trong truyền thuyết!

- Hả? –Vừa nghe đến cách gọi đáng sợ này Hồng Hà liền giật mình thon thót, cô vô ý thức che hai ngọn núi của mình. Lưu Anh Nam lập tức ném ánh mắt kỳ quái tới, hai người đấu mắt, Lưu Anh Nam không địch lại, vội vàng nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ cô nhất định phải bảo vệ hai ngọn núi của mình cho thật tốt, Hồng Hà lúc này mới hừ một tiếng tha cho hắn.

Trong lòng Lưu Anh Nam lại đang nghĩ, tốt hơn hết nên tìm một người bạn gái ngực nhỏ, ít nhất sẽ không bị Quỷ Xẻo Ngực nhớ thương…