Lưu Anh Nam và Hồng Hà lười biếng co cụm ở trong chăn, Lưu Anh Nam được đã đời, lúc này đến lượt Hồng Hà hưởng thụ mát xa khác giới rồi.

Thực ra mát xa vẫn rất có hiệu quả. Theo Hồng Hà tự mình nói, sau khi mát xa, cảm thấy hai ngọn núi nong nóng, rất căng chặt, có cảm giác như măng non trồi lên mặt đất. Nếu tiếp tục kiên trì nhất định sẽ có hiệu quả lớn hơn thậm chí là kinh ngạc.

Lưu Anh Nam đương nhiên đồng ý, công việc này làm cả đời cũng được.

Chỉ có điều, hai ngọn núi tuy nhỏ nhưng công năng đầy đủ, có con cũng có thể cho bú no, chưa có con cũng mẫn cảm. Vì không để Hồng Hà quá kích động, hai người cũng muốn cùng nhau hưởng thụ thời gian mật ngọt ấm áp khó có được. Đặc biệt là Lưu Anh Nam, sau này khẳng định sẽ có lúc đối mặt với rất nhiều cuộc chạy sô, xây dựng hậu cung là giấc mộng của mỗi người đàn ông, cũng đều sẽ vùi đầu vào cố gắng thực hiện.

Nhưng hậu cung bây giờ không giống hậu cung của hoàng đế thời cổ, không có cảm tình, toàn bộ dựa vào quyền lợi và địa vị, không khác gì lấn nam hiếp nữ. Mà Lưu Anh Nam muốn xây dựng chính là một hậu cung tràn ngập tình yêu, tình thương, tình cảm, đều dùng sự thật lòng đổi lấy thật lòng, dùng tính mạng để giữ chặt. Song điều này ít nhiều hơi bất công với những cô gái kia, cho nên hắn sẽ nắm chắc mỗi một cơ hội ở riêng, tận khả năng thương yêu hết cỡ.

Hắn một bên mát xa, vì Hồng Hà phản ứng quá kích động cho nên chỉ chòng ghẹo câu được câu không với Hồng Hà. Nhất là nhìn cả căn phòng bừa bộn khắp nơi, không chỉ quần lót, bvs và quần áo vụn rơi trên đất, hành lý của Hồng Hà cũng ném ở bên giường, hôm qua mặc đồng phục, sáng sớm đổi áo ngủ, buổi trưa mặc sơ mi, tất chân dài ngắn khác nhau, màu sắc khác nhau ném đầy trên đất, có thể nói là một đống bừa bộn, cũng là một cô nàng lôi thôi.

Lưu Anh Nam cười đùa:

- Nhìn căn phòng này đi, quá bầy bừa, em cũng nên dọn dẹp một chút đi.

- Em chả thèm dọn dẹp đâu, huống hồ em thích bừa, đặc biệt là trong phòng, đây gọi là "giai nhân phòng loạn". –Hồng Hà tinh nghịch nói.

Lưu Anh Nam nắn hai ngọn núi của cô, cười hềnh hệch nói:

- Vậy anh chính là anh hùng phòng loạn rồi.

Hai người cứ thế vô tư rúc trong đống chăn, hi hi ha ha, sờ sờ nắn nắn hưởng thụ niềm vui trong tình yêu, thi thoảng còn xuất hiện hình ảnh không dành cho trẻ em, ngoài việc không thể xxx đề phòng dính máu ra, việc hai người làm, trong mắt đám cổ hủ đương nhiên vô cùng dơ bẩn, trong mắt hủ nữ và dê xồm đó đương nhiên là đủ mọi kiểu dạng, tài năng nổi bật. Nếu truyền đi, có thể trợ giúp ngành AV ngày càng đi xuống lại lần nữa bước lên đỉnh huy hoàng.

Gần đây Diệp Tinh im tiếng quay phim, không cho bất kỳ phóng viên nào tham dự, Hồng Hà rơi vào nhàn rỗi, Lưu Anh Nam vừa hay cũng không có việc gì, cách đêm rằm tháng tám còn có hai ngày, tuy người đẹp bác sĩ Nhậm Vũ cũng đang ở thủ đô tham gia hội thảo chuyên gia nghiên cứu gì gì đó, nhưng lại không liên lạc được, Lưu Anh Nam có thể thoải mái vui vẻ cùng Hồng Hà. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hai người cứ thế rúc trong chăn cả ngày, căn phòng vẫn bừa bộn, cho dù Lưu Anh Nam suýt vài lần lau súng lên cò vượt đèn đỏ, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được. Đương nhiên trong này Hồng Hà có công lao rất lớn, cô xem như liều mạng, cuối cùng cảm thấy miệng đau lưỡi rát răng mỏi, song thành tích cũng rất đáng mừng. Hai ngọn núi của cô nhờ việc mát xa liên tiếp không ngừng của Lưu Anh Nam, có cảm giác nong nóng, căng căng, như thể thật sự lớn hơn vậy.

Song sáng sớm hôm sau, Lưu Anh Nam lại sờ mờ mó mó trong chăn, Hồng Hà thì sống chết không chơi đùa với hắn nữa. Cứ tiếp tục như thế, cô sợ không chịu nổi Lưu Anh Nam, hôm nay phải "thưởng ass".

Đây là lần đầu tiên Lưu Anh Nam tới thủ đô, Hồng Hà đề nghị hai người đi dạo phố, nào hay Lưu Anh Nam đã từng đi từ Đông sang Tây, từ Tây sang Đông, bỏ đống tiền lớn thuê taxi du lịch. Có điều hắn đương nhiên sẽ không chưa đánh đã khai, Hồng Hà nhưng là một người rất nhạy cảm.

Song lần này có Hồng Hà đi cùng, du lịch thủ đô lại là một sự cảm nhận khác.

Những năm gần đây thủ đo đã hoàn toàn phát triển thành đô thị lớn quốc tế hóa. Nhưng song song với sự phồn hoa, một vài thứ truyền thống cũng bị mất đi, ví dụ như quà vặt đặc sắc của thủ đô, người bản địa niềm nở. Người ngoài vùng thậm chí người nước ngoài cũng vô cùng hướng tới.

Hồng Hà từng học hành ở thủ đô vài năm, cho nên vẫn khá hiểu rõ thủ đô. Vừa sáng sớm cô đã lôi Lưu Anh Nam từ trong chăn, hai người trần truồng cùng nhau vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt tắm rửa. Lưu Anh Nam chà lưng cho cô, Hồng Hà giúp hắn cạo râu, vô cùng đằm thắm.

Trong bầu không khí yêu thương khiến lòng người mê say này, hai người tay nắm tay, bắt đầu chuyến du lịch thủ đô. Lưu Anh Nam cố gắng làm cho mình quên hết mọi chuyện, hoàn toàn buông lỏng tâm tình, cho dù nhìn thấy du hồn dã quỷ ở trên đường hắn cũng sẽ không quan tâm.

Chỗ họ đang trọ ở ngoại ô thủ đô, cách khu trung tâm phồn hoa của thủ đô còn rất xa, muốn dạo thủ đô thì đầu tiên phải quen với các tuyến tàu điện ngầm trong thành phố. Mà xe bus và tàu điện ngầm có thể chen cho phụ nữ mang thai, chen cho đàn ông liệt dương ở thủ đô, được du khách liệt vào một trong mười cảnh quan lớn của thủ đô.

Lưu Anh Nam quá quen với nhịp sống không nhanh không chậm, ung dung thoải mái ở thành phố nhỏ, đột nhiên tới thủ đô, nhất là nhìn thấy cảnh biển người trong bến tàu điện, người chen người chân giẫm chân trong khoang xe, chỉ bầu không khí chật chội này đã khiến hắn có chút đau đầu.

Song tới thủ đô không đi xe bus và tàu điện thì chẳng khác nào tới vô ích. Không chỉ phải đi tàu điện, còn phải ngồi xe vào giờ cao điểm đi làm buổi sáng, đây mới xem như không uổng chuyến đi!

Lưu Anh Nam giống như con diều bị Hồng Hà túm đi, trong lòng thư thái. Chuyến du lịch này, hoàn toàn không phải việc người nghèo có thể làm, không có tiền ra ngoài du lịch, mua cái gì cũng chê đắt, ở nhà trọ cũng phải kiếm lợi, ăn cơm đều là bánh bao tự mang đi, đi chỗ nào cũng leo xe bus tàu điện rồi chen chúc. Đây đâu phải du lịch, đây rõ ràng là tìm khổ mà!

Lưu Anh Nam và Hồng Hà đi ra ngoại ô thủ đô, đi đường vòng hai lần, rốt cuộc đặt chân lên tuyến tàu điện đi thẳng tới trung tâm, tương tự cũng là tuyến đông người nhất. Hai người Lưu Anh Nam miễn cương chen lên, vừa vào khoang xe nhất thời bị dòng người vây chặt. Giống hệt như Lưu Anh Nam từng nghĩ, đúng là người chen người, chân giẫm chân.

Vả lại, nơi nhiều người ắt sẽ nhiều chuyện. Chuyện cãi vả nhau, động thủ, đơn đấu, đánh hội đồng trong bến tàu xảy ra liên tiếp, đa số là người thích gây chuyện, nhưng nhiều nhất vẫn là dê xòm trên tàu điện.

Tuy hai ngọn núi của Hồng Hà không lớn, nhưng về mọi phương diện khác, bất kể là dung mạo khí chất, dáng dấp nửa người dưới đều là mỹ nữ cực phẩm. Hơn nữa, cô mặc quần áo rất có phong cách, vì không để người ta chú ý đến hai ngọn núi sinh ra đã không đầy đặn, nửa người dưới luôn thích mặc váy ngắn, hoặc quần bò bó sát người, lộ rõ đôi chân thon dài, mông cong vút, đủ để hấp dẫn ánh mắt mọi người từ trên xuống phía dưới.

Hôm nay cũng như thế, cô mặc một chiếc quần bò bó màu lam nhạt, hiện rõ cặp mông vừa tròn vừa cong, hơn nữa cặp chân thẳng tắp kia không phải loại chân gầy quắt như que củi, nhỏ nhắn lại mượt mà, đường cong tuyệt đẹp, cộng thêm dung nhan mỹ lệ và mùi nước hoa đắt tiền. Vừa mới bước vào khoang xe, lập tức bị bầy yêu râu xanh đói khát vây quanh.

Yêu râu xanh trên xe điện thông thường đều thích đứng gần cửa xe, như vậy thì một khi có cô gái nào hợp khẩu vị xuất hiện sẽ tiện cho chúng ra tay ngay lập tức, tránh bị người khác chiếm trước. Mà một khi gặp tình huống xấu hổ hoặc phản kháng, hoặc ẩu đả, chúng cũng tiện chạy trốn.

Vả lại yêu râu xanh tàu điện không chỉ một người, rất hiển nhiên giữa chúng không quen biết nhau, đều tự dựa vào bản lãnh của riêng mình. Cạnh tranh dưới tình huống công bằng, họ có người mặc đồ tây giầy da, xách cặp công văn, đầu vuốt keo, cách ăn mặc như thành phần trí thức cao cấp. Còn có người mặc quần áo lao động màu lam, tay cầm mũ bảo hiểm, giống như sắp chuyển đi công trường khác làm việc. Có ông chú lớn tuổi, cũng có người ăn mặc kiểu học sinh.

Lúc này Hồng Hà đang bị mấy loại người này vây ở giữa, đồng thời ngăn cách Lưu Anh Nam ở ngoài. Lưu Anh Nam cũng chẳng buồn chen vào trong, hắn cũng nhìn ra, những người này đều là những kẻ sắc lớn gan nhỏ thích ra vẻ.

Tuy họ vây Hồng Hà lại, nhưng ai cũng không dám động thủ, thậm chí ngay cả dùng ánh mắt mê đắm nhìn Hồng Hà cũng không dám, mà mỗi người mỗi việc. Người đàn ông mặc trang phục học sinh kia đang vuốt mớ tóc vụn của mình, thỉnh thoảng hất hất, rất là tiêu sái. Người đàn ông ra vẻ thành đạt bên cạnh gã thỉnh thoảng sửa sang đồ tây của mình, một nếp nhăn đều không có, như muốn chứng tỏ bộ đồ Tây đắt tiền.

Một thành phần tri thức khác đang cầm điện thoại, thì thào nói hôm nay cổ phiếu lên xuống, mua vào bán ra, bày mưu tính kế. Một dân công khác tương tự cũng đang gọi điện thoại, hình như đang bắt chuyện với quản đốc, nói tiền lương tháng này nếu ít hơn tám ngàn, hắn ta sẽ dẫn các anh em đi công trường khác.

Lưu Anh Nam vừa nhìn biểu hiện của họ nhất thời bật cười, xưng bọn họ là yêu râu xanh tàu điện, thật là tổn hại uy danh của cách xưng hô này mà. Đây chính là mấy kẻ đáng khinh sắc lớn gan nhỏ không có phụ nữ.

Đủ mọi biểu hiện của họ chính là muốn lợi dụng ưu điểm của mình để hấp dẫn sự chú ý của Hồng Hà, mong chờ một đoạn diễm ngộ trên xe, tiến tới phát triển thành một cuộc tình tuyệt đẹp.

Trong cuộc sống có rất nhiều người như vậy, lúc chen lên xe bus bên người có một mỹ nữ, đàn ông sẽ không kìm được mỉm cười, giơ tay nhấc chân đều giả bộ ưu nhã thể hiện mình giàu sang có sức hấp dẫn. Nếu lúc này có điện thoại gọi tới, đó chắc chắn là khoác loác vô biên cương, trong điện thoại ắt sẽ là người có tiền có thế có địa vị.

Song thời nay có mấy người phụ nữ sẽ bị loại kỹ xảo này hấp dẫn. Muốn diễm ngộ, khiến phụ nữ vừa nhìn một cái đã ưng bạn, nếu không phải đẹp trai đến long trời lở đất thì chính là giàu sang, ngoài những điều này ra thì cái khác đều là vô nghĩa.

Song kẻ đẹp trai có tiền chân chính, lại có mấy ai đi tìm diễm ngộ trong tàu điện xe bus chứ.

Vài gã đàn ông đáng khinh tự cảm thấy mình tốt đẹp vây quanh Hồng Hà khoác loác một trận. Hồng Hà vẻ mặt chán ghét, nhưng bị họ vậy quanh, trước trước sau sau đều là người, đi lại không đi được, đàn ông bên cạnh còn thi thoảng liếc mắt, đá lông nheo với cô, càng khiến Hồng Hà buồn nôn mắc ói.

Lúc này, Lưu Anh Nam xuất hiện, vai chen lên, mông ưỡn ra, mặc kệ người bên cạnh oán giận, thuận lợi phá vây đi vào. Khoang xe này người chen người, ai cũng không biết ai đi cùng ai, càng không biết Hồng Hà và Lưu Anh Nam là một đôi, lúc này thấy hắn chen vào đám người, rất tự nhiên cho rằng hắn là yêu râu xanh có hứng thú với Hồng Hà.

Song liếc qua dung mạo cùng cách ăn mặc của hắn, lập tức bị quy thành một cấp bậc trong bốn vị khác, khẳng định cũng không diễn trò gì cả, có lẽ cũng là đi tới giả đò ngây ngô, khoác loác hòng hấp dẫn ánh mắt người đẹp.

Ngay khi mọi người chả thèm đếm xỉa tới hắn, Lưu Anh Nam đã chen tới bên cạnh Hồng Hà. Dưới ánh mắt khinh miệt của mọi người, hắn trực tiếp nâng mặt Hồng Hà, hôn mạnh một cái, tiếp đó là một nụ hôn dài, hôn đến rung trời chuyển đất, trăng sao lu mờ, người bên cạnh trợn mắt há mồm nhìn, không dám tin vào mắt mình, hận không thể móc mắt ra ngoài làm bóng nổ.

Sau một nụ hôn dài, Lưu Anh Nam đầy thâm tình nói với Hồng Hà:

- Bé cưng, chúng mình làm bạn nhé?

Hồng Hà đỏ mặt xấu hổ cười:

- Vâng ạ.

Đám người xung quanh có người khiếp sợ, có người thán phục, trong một khoảng thời gian sau đó, trong tàu điện liên tục xảy ra rất nhiều sự kiện lưu manh cưỡng hôn, cưỡng sờ…