Linh hồn tiên pháp không làm gì được Thập Dương Châu, nhưng trên quyết đấu công kích tiên pháp, Kiều Tam mới chỉ bắt đầu tu luyện so với bậc tu chân vẫn kém xa không thể bằng được.

Một cổ gió lạnh vô hình lặng yên không một tiếng động từ tứ phía thổi đến, Kiều Tam thương thế còn chưa khỏi hẳn thần sắc lập tức cả kinh, giống như con chim sợ cành cong xoay người bỏ chạy.

Ánh sáng Quỷ Kinh biến nam nhân thành một đoàn bóng đen quỷ dị, đáng tiếc còn chưa trốn vào mặt đất, bóng đen đã bị đông cứng thành băng, một hình người bằng băng với tư thế tức cười đứng sừng sững trên cỏ.

Nơi giao giới giữa ngoại cung với nội cung, tình cảnh tương tự cũng đang diễn ra, cảnh tượng bất phân thắng bại điên đảo thị phi.

Bắc Cung Bình nhận được tin tức từ hoàng hậu, lập tức triệu tập các phái tu chân, thời gian trì hoãn rất ngắn, nhưng vẫn đến chậm hơn so với Tử Phủ thánh nữ độc lai độc vãng (đi một mình) vài bước.

Mắt thấy các phái tu chân đang chạy ào vào nội cung bắt yêu trừ ma, Lôi Hỏa chân nhân mặc dù thầm lo lắng, nhưng cũng không dám công nhiên chống lại chính đạo.

" Hi hi hi..." Đột nhiên tiếng cười mờ ảo từ bốn phương tám hướng truyền đến, chúng tu chân còn đang nhìn trái ngó phải, một cổ gió lạnh không thể chống cự đã nhẹ nhàng thổi tới.

Không gian trở nên cực kỳ khó thở, hơn mười kẻ tu chân bị thổi bay văng khỏi mặt đất, vài kẻ khổ tu pháp lực mấy chục năm tựa hồ cũng bị ngọn gió vô tung vô ảnh thổi trúng.

" A.... " Một đám người đang còn sợ hãi liền đứng im tại chỗ mà kêu, một chuỗi bóng người đã tựa như lá lục bình khô, bị gió lạnh thổi bay xa ngoài trăm dặm.

Tinh tế hoàn mỹ yêu ảnh từ trong hư vô hiện ra, Vạn Yêu công chúa nhẹ phất Bạch Ngọc Phiến, vừa lòng nhìn không gian thanh tịnh, sau đó quay người lại, bay đến Ngự hoa viên.

"Phù phù!" Hơn mười tiếng gió thổi vang lên buồn bực, thổi tung không gian đầy bụi bặm, đám tu chân tự xưng là thế ngoại cao nhân lại chỉ biết ngơ ngác ngây ngốc, thật lâu sau đã không quản thân thể nát nhừ của mình mà lê mình bò ra bên ngoài.

Cũng may Ngọc Phiến e sợ sẽ làm nhân gian oán thù với Địa Giới, cho nên không có hạ độc chiêu sát thủ, nếu không, địa phủ nhất định sẽ có nhiều thêm mười một oan hồn đáng thương!

Trong Ngự hoa viên, tiên pháp kết giới vẫn đang thống trị không gian hỗn loạn.

Mây trắng tung bay, Tử Phủ thánh nữ tiêm trần bất nhiễm bay tới trước mặt băng điêu, khí tức lẳng lặng thần kỳ huyền ảo, phảng phất không phải người đang động, mà là không gian vì nàng mà động.

Tiên nữ phất nhẹ tay áo, đầu "Băng điêu" yên ắng nứt ra, lộ ra khuôn mặt đang bị đè nén của Kiều Tam. xem tại TruyenFull.vn

Huyền Nữ cùng Kiều Tam nhìn nhau một lát, đối phương cất tiếng nói:" Nguyện ý giao ra nửa tấm da dê rồi sao?"

Kiều Tam không thể nhúc nhích dùng ánh mắt khinh thường đáp lại, Huyền Nữ vẫn như cũ không giận không nóng, lãnh đạm như nước, hàn như băng "khuyên bảo":" Ta biết ngươi là Thập Dương bất tử thân; bất quá, nguyên nhân chính là như thế, ngươi ở trong băng trụ càng lâu lại càng thêm thống khổ, không thể sinh, lại vừa không thể tử được!"

Ai nói tiên nữ sẽ không uy hiếp người ta chứ, sau khi Huyền Nữ thành công làm cho Kiều Tam sắc mặt trắng bệch, liền thay đổi cách nói, rốt cục bình tĩnh nói ra lời có vài tia thành khẩn ý vị:" Ta đã thay đổi chủ ý, không cần lấy đầu của ngươi nữa; chỉ cần ngươi giao ra bí đồ, Huyền Nữ lấy danh dự Tử Phủ tiên sơn cam đoan với ngươi, nhất định thả ngươi rời đi!"

"Này...." Kiều Tam chắc chắn không phải loại anh hùng khí thế hiên ngang ngẩng đầu tiến về phía quỷ môn quan, sau khi trầm ngâm suy nghĩ một lát, một tên rất sợ chết lại lắc lắc đầu, không ngờ lại lựa chọn phản đối!

" Lạc, lạc...... Huyền Nữ muội muội, hoa viên đẹp thế này bị ngươi làm thành như vậy, rất đáng tiếc à!"

Lại là một trận gió lạnh thổi tới, bất quá lại không thổi bay cánh hoa tan tác, ngược lại thổi "Sống" lại hơn mười một vị mỹ nữ, lại còn thổi tan hàn băng bao vây quanh thân Kiều Tam.

Núi cao còn có núi cao hơn, Vạn Yêu công chúa kịp thời xuất hiện, giúp cho Ngự hoa viên lại tràn ngập dâm sắc mê tình.

Huyền Nữ đứng trên đám mây trắng liền lui về phía sau, mặt ngọc mặc dù vẫn phiêu dật xinh đẹp, nhưng đáy mắt lại gợn lên một cột sóng, Đại Đảm Tam lại cùng Địa Giới công chúa liên lạc, Thập Dương Châu sắp bị Địa Giới lợi dụng, đây chính là chuyện sư tôn lo lắng nhất! Ôi... làm sao bây giờ?

" Đại Đảm huynh, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng, tiếp tục chơi đi, tiểu tiên nữ vướng chân vướng tay này hãy giao cho Ngọc Phiến đối phó!"

Vạn Yêu công chúa kỳ thật đã đến đây được một lúc, nhưng yêu nữ giảo hoạt luôn lựa chọn thời cơ tốt nhất, nếu Huyền Nữ thủ đoạn tàn nhẫn một chút, nàng sẽ lại càng thêm vui mừng, giống như mục đích của Thập Nhị. nàng rất muốn nhìn cảnh Thập Dương Châu cùng Thiên Giới hoàn toàn kết thành cừu địch!

Trong tích tắc nữ yêu xuất hiện, không gian vẫn còn là hai không gian, nhưng phàm trần không gian đã hồi phục tự nhiên, đối với chúng phi tử mà nói, bọn hắn chỉ là biết việc trước mắt mà thôi, căn bản không biết thời gian đã qua được một lúc, đã nhìn không tới bên cạnh có nhiều thêm tiên nữ cùng yêu nữ.

" Ưm...." Tiếng rên rỉ say lòng người đã hoàn toàn được phóng thích, dục vọng của các hoàng phi không hề bị ảnh hưởng chút nào.

Cơ hồ không cần khiêu khích, dục hỏa từ đáy lòng Kiều Tam đích lập tức phất cờ trở lại, mặc dù biết rõ còn có hai người xem, nhưng dục hỏa ngược lại càng thêm hung mãnh!

Đến đây đi, để cho dục vọng mây mưa càng thêm mãnh liệt một ít đi! Để cho tiên nữ nhìn xem, để cho yêu nữ nhìn đã một cái, nam nhân nhân gian ta cường hãn đến mức nào!

Tâm tư Kiều Tam cuồng dại hưng phấn, Kiều Tam từ trước đến nay tác phong dũng cảm vô cùng, hiện diện Tử Phủ thánh nữ cùng Vạn Yêu công chúa, hắn ý niệm vừa động, dương căn thô cứng trong nháy mắt bành trướng thêm vài phần, viên đầu lại quay về phía bên trong tiên pháp kết giới làm hai nàng liếc nhìn một chút!

" Lạc, lạc... Đại Đảm huynh, hảo bảo bối!" Địa Giới công chúa quay về phía nam nhân cười to, đôi mắt đẹp lấp lánh hàng mi dài nhỏ như tơ, tia sáng kỳ dị lóe ra, tựa hồ muốn tuôn chảy ra nước!

Huyền Nữ đối với cái ấy của Kiều Tam vẫn như xem như không thấy, Vạn Yêu công chúa xuất hiện hoàn toàn vượt ngoài dự kiến của nàng, tình cảnh không ổn làm cho Tử Phủ thánh nữ nghĩ đến chọn đường lui.

Hết thảy nói ngắn nói dài, hiện thực là ngay trong tức khắc lúc này, các hoàng gia mỹ phụ mê loạn lúc này mới hoàn toàn cởi bỏ hết quần áo, dưới sự hương thơm của Hầu Mộng hương vờn quanh, chúng nữ hoặc to gan, hoặc ngượng ngùng.... đều đem ánh mắt đầu hướng về vật ngạo nghễ cương cứng trên thân Kiều Tam.

" Hắc, hắc... Các vị nương nương, để cho Tiểu Tam Tử hảo hảo hầu hạ các người, cho các người biết, cái gì là sung sướng của nữ nhân!"

Kiều Tam cố gắng đưa dương căn vào bên trong các vị vương phi, bởi vì Ngọc Phiến cùng Huyền Nữ xuất hiện, hắn quyết định dùng tới tràng cảnh dâm mĩ nhất kích thích dùng dương căn thật to thần thông của nam nhân để đả Huyền Nữ đích kiêu ngạo kia.

Con mẹ nó, bổn thiếu gia đánh không thắng ngươi, khô chuyện này chung quy mạnh mẽ hơn ngươi!

Ma âm dục vọng chui vào tâm linh chúng phi, các nàng không tự kìm hãm được kẹp chặt đùi ngọc của mình, dùng sức ma xát âm động ngứa ngáy phát điên lên

Mười vị phi tử bị Kiều Tam dao động thành một vòng tròn hướng mặt ra bên ngoài, mười vị cao quý mỹ phụ nhân đều một nằm úp sấp về phía trước, cặp mông đẹp nhất tề nhếch cao lên, to tròn như nhau, lập tức mĩ mông dính sát vào nhau, sau đó mười đóa hoa đẹp mất hồn ở giữa các mỹ mông lộ ra gợi dục.

" Đại Đảm huynh, thực sẽ lại chơi!"

Ngọc Phiến công chúa một bên khí tức áp chế Huyền Nữ, một bên cố ý "Nhắc nhở":" Huyền Nữ muội muội, ngươi có biết chiêu này của Đại Đảm huynh này kêu cái gì sao? Lạc, lạc... Ngươi tại Tử Phủ Sơn chưa thấy qua đâu, nói cho ngươi hay, cái này gọi là hoa khai tịnh đế(hoa cùng nở 1 lúc), Đại Đảm huynh có thể tùy thích từ phía sau ra vào các mật huyệt, còn có thể…"