Chương 72

Trình Uyên theo bản năng cảm thấy không ổn, vì vậy ngay cả quần áo cũng không kịp thay, đã đuổi theo, trong lúc đó vội vàng gọi điện thoại cho Bạch Long: “Đến đón tôi!” Công ty thép Long Đằng là một trong những công ty con dưới trướng Tập đoàn Long Đăng, cũng là công ty do.

Long Thầm Vũ đứng tên, vì Tập đoàn Long Đằng, cho.

nên công ty này cũng được Long Thầm Vũ kinh doanh rất tốt.

Bạch An Tương gọi điện thoại cho Long Thầm Vũ, sau khi biết anh ta ở đây, cô gọi xe đi thẳng đến.

Đi vào phòng làm việc của Long Thầm Vũ, anh ta đang trò chuyện với mấy người, trong đó có cả bạn học cũ của Trình Uyên, Thiệu Đình Đình.

Sau khi công xưởng của nhà Thiệu Đình Đình bị Trình Uyên thu mua, lại được ghi dưới danh nghĩa Tiêu Mục, bây giờ cũng đang phát triển rất tốt, có qua lại về mặt làm ăn với Tập đoàn Long Đăng.

Thiệu Đình Đình nhìn thấy Bạch An Tương đẩy cửa bước vào, hơi ngẩn ra.

Lần đó khi họp lớp, người khác chế giêu Trình Uyên không tìm được người yêu, Bạch An Tương đẩy cửa đi vào, cho nên Thiệu Đình Đình nhận ra Bạch An Tương, nhưng Bạch An Tương lại không nhận ra Thiệu Đình Đình.

Sao cô ấy lại đến đây? Thiệu Đình Đình cảm thấy kỳ lạ.

Long Thầm Vũ thấy Bạch An Tương đến đây, vội vàng †ạm dừng buổi trò chuyện, cười nói với mọi người bao gồm cả Thiệu Đình Đình: “Được rồi, trước tiên chúng ta nói đến đây thôi, tôi còn có chút việc riêng, mọi người về trước đi, cụ thể cứ làm theo những gì chúng ta đã bàn bạc trước đó là được.” Mấy người nhìn thấy gương mặt xinh đẹp hơn người của Bạch An Tương, cũng ngầm hiểu trong lòng, có người còn nháy mắt mấy cái với Long Thầm Vũ, lập tức đứng dậy rời đi.

Thiệu Đình Đình cũng đi theo ra ngoài, nhưng cô ta vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ, thỉnh thoảng còn quay đầu nhìn một cái.

Sao cô ấy lại đến đây? Không phải cô ấy là vợ của Trình Uyên sao? Chẳng lẽ cô ấy còn có quan hệ với Long Thầm Vũ? Trình Uyên bị đội cắm sừng rồi sao? Mình đã nói rồi, loại đàn ông không có gì cả như Trình Uyên, làm sao có thể cưới được người vợ xinh đẹp như vậy chứ, hóa ra người ta coi anh ta là đồ ngu, ngoài mặt là vợ anh ta, thật ra…

Cô ta không kiềm được cảm thấy đau lòng thay cho.

Trình Uyên, đồng thời trong lòng cũng đang cân nhắc, có nên nói với Trình Uyên chuyện này hay không.

Trong phòng làm việc của Long Thầm Vũ, Bạch An Tương sầm mặt hỏi Long Thầm Vũ: “Có phải anh làm không?” Long Thầm Vũ hơi nhíu mày, anh nghe mà không hiểu Bạch An Tương có ý gì: “Anh làm cái gì?” “Có phải anh tìm người đi giết Trình Uyên không?” Bạch An Tương hỏi thẳng vào vấn đề: “Long Thầm Vũ, tôi khuyên anh hãy từ bỏ ý định đi, dù Trình Uyên thật sự xảy ra chuyện gì không may, tôi cũng sẽ không để ý đến anh đâu” Long Thầm Vũ nghe nói như vậy, dường như cũng hiểu ra rồi.

Hóa ra Trình Uyên bị người ta ám sát, có điều xem ra người kia không thành công, mẹ nó thật sự quá đáng tiếc, hơn nữa nghe xong lời nói của Bạch An Tương, anh †a cũng nổi giận.

Anh ta rất phẫn nộ không kiềm được hỏi ngược lại Bạch An Tương: “An Tương, em cho rằng anh là ai? Anh giống loại người hèn hạ như vậy sao? Nếu anh là loại người đó, ngày đó khi em uống say, anh có thể…” Bạch An Tương nghe vậy cũng ngẩn ra.

Đột nhiên cô cảm thấy Long Thầm Vũ nói cũng rất hợp lý, ngày đó mình uống say, Long Thầm Vũ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, điều này đủ để chứng minh nhân phẩm anh ta rất tốt.

Ngày hôm qua Trình Uyên còn nói Long Thầm Vũ này không ổn, quá nửa là do nhìn thấy mình và anh ta uống rượu trong quán karaoke cho nên ghen thôi, vì vậy mới nói xấu Long Thầm Vũ.

Cô đột nhiên cảm thấy mình quá xúc động, nhưng nếu.

không phải Long Thầm Vũ thì là ai? Nhớ đến con dao sáng loáng kia cắm trên bụng Trình Uyên, cô lại hoảng sợ.

Long Thầm Vũ thấy Bạch An Tương không nói gì, sau đó đưa cho cô một chén trà nói: ‘An Tương, em hãy tin anh, không phải anh làm” Bạch An Tương không đề phòng chút nào nhận chén trà kia, nhấp một ngụm, ý thức của cô hoàn toàn không tập trung vào trà, mà tiếp tục hỏi: “Vậy anh có biết Trình Uyên còn đắc tội ai nữa không?” Long Thầm Vũ cười lắc đầu: “Thật ra anh cũng cảm thấy rất kỳ lạ, loại đàn ông chẳng ra gì như anh ta, tại sao lại có người muốn giết anh ta? Có phải anh ta đi quyến rũ người phụ nữ nào đó không nên quyến rũ, thế lực sau lưng người ta muốn xử lý anh ta không?” “Không thể nào, Trình Uyên không phải loại người như vậy” Bạch An Tương vội vàng bác bỏ.

Long Thầm Vũ lại cười nói: “Biết người biết mặt khó biết lòng, hơn nữa thứ thấp kém như vậy, cũng không phải loại người như anh và em có thể hiểu được đâu” Nghe thấy lời nói của Long Thầm Vũ, Bạch An Tương không kiềm được nhíu mày, sắc mặt tối sầm: “Long ‘Thầm Vũ, tôi cảnh cáo anh lần nữa, anh ấy là chồng tôi, tôi không cho phép anh sỉ nhục anh ấy” Long Thầm Vũ cười khẩy nói: ‘Anh ta không xứng với em” “Giày có vừa chân hay không, chỉ có chân mới biết được” Bạch An Tương cũng lạnh giọng đáp lại: “Tạm biệt!” Nói xong, xoay người định bỏ đi.

Nhưng lúc này, Long Thầm Vũ lại bước nhanh ngăn trước cửa ra vào, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm: “Tin anh đi, anh ta thật sự không xứng với em, bởi vì…” “Chỉ có anh mới xứng với em” Nhìn thấy biểu cảm trên mặt Long Thầm Vũ, trong lòng Bạch An Tương run lên.

“Anh định làm gì?” Cô theo bản năng lui về phía sau.

Long Thầm Vũ đột nhiên nổi giận nói: “Trình Uyên là cái thá gì, thế mà em lại đến chất vấn anh vì anh ta? Em có biết anh thích em bao lâu rồi không? Nếu không phải vì tên chó má kia, chúng ta đã ở bên nhau từ lâu rồi, đều do anh ta hại, thế mà em cứ luôn che chở anh ta?” Khi nói chuyện, Long Thầm Vũ đẩy Bạch An Tương ngã xuống sô pha.

Bạch An Tương bị hành động của Long Thầm Vũ dọa cho sợ hãi, cô muốn chống cự lại, muốn đứng dậy khỏi ghế sô pha, nhưng chợt phát hiện bản thân mình không.

còn chút sức lực gì, giống như bị bệnh nặng, toàn thân không có chút sức lực nào.

Cô đột nhiên bắt đầu hối hận, hối hận đã không nghe lời Trình Uyên.

Trình Uyên nói Long Thầm Vũ không tốt đẹp gì, nhưng ngay vừa nãy, cô còn nghi ngờ đây chẳng qua là Trình Uyên còn đang ghen nên mới nói như vậy, cô còn ngây thơ cho rằng Long Thầm Vũ là một quân tử.

“Anh… Cho tôi uống cái gì?’ Đến bây giờ, Bạch An Tương mới nhìn rõ gương mặt thật của Long Thầm Vũ, cũng nghĩ đến chén trà mà anh ta vừa đưa cho cô.

Long Thầm Vũ cởi áo khoác của anh ta ném mạnh xuống bên cạnh Bạch An Tương, sau đó vừa cởi cà vạt vừa cười nham hiểm nói: “Hôm nay ông đây sẽ để cho.

em biết, anh mạnh mẽ hơn Trình Uyên gấp trăm lần.” Bạch An Tương sợ hãi, nhưng bây giờ cô chẳng còn sức lực để chống cự, mát nhanh chóng đỏ lên.

“Long Thầm Vũ, anh không thể làm vậy!” Cô nói: “Tôi là vợ của Trình Uyên” “Không, em không phải, anh đã nói rồi anh ta không xứng với em, anh ta chỉ là một tên rác rưởi, một thứ bỏ đi, cho dù có biết anh làm em chăng nữa, anh ta cũng không thể làm gì được anh, không biết chừng đưa cho anh ta mấy đồng, anh ta còn có thể vui lòng dâng em lên cho anh nữa đấy!” Long Thầm Vũ cởi cà vạt của mình, đi thẳng đến trước mặt Bạch An Tương, giơ tay định cởi quần áo của Bạch An Tương.

“Anh dừng tay, Trình Uyên không phải loại người như vậy… Chồng tôi không phải rác rưởi!” Bạch An Tương.

muốn chống cự, nhưng cánh tay cũng không nhấc lên được, chỉ có thể nhanh chóng kêu lên.

“Reng reng reng…’ Đúng lúc này, điện thoại phòng làm việc Long Thầm Vũ vang lên.

Long Thầm Vũ tạm thời dừng tay, vươn tay với đến điện thoại, gào to: “Alo, có chuyện gì lát nữa nói sau.” Nhưng đầu bên kia điện thoại lại vội vàng nói: “Ông chủ… Có người xông vào công ty!” Xông vào? Long Thầm Vũ sửng sốt một lát, sau đó vội vàng đến trước máy vi tính điều chỉnh, lập tức có hình ảnh theo dõi hiện ra.

Trình Uyên mặc quần áo bệnh nhân, có một người đàn ông cao lớn đi theo, mạnh mẽ xông vào tòa nhà làm việc của anh ta, mà đằng sau bọn họ có bảy, tám bảo vệ đã nằm vật xuống.

“Ngăn anh ta lại! Gọi tất cả mọi người đến đây, ngăn anh †a lại, đánh chết cũng được!” Long Thầm Vũ rống lên giận dữ trong điện thoại.