Tĩnh Tĩnh, con ngàn lần đừng làm mẹ thương tâm thất vọng......

Ngày 1 tháng 9 năm X

Học kì mới bắt đầu, cha mẹ bận việc không có tới đưa mình, kéo hành lý đi bộ trong đám người, nhìn bạn học ôm ba mẹ làm nũng, trong lòng có một tia cô đơn.

Ngày 2 tháng 11 năm X

Mới gặp nhau được chút xíu baba lại bay đi Úc, không muốn ba đi... lại nói không nên lời.

Ngày 9 tháng 1 năm X

Nhìn mẹ ngồi trên sô pha một mình xem ti vi, trong lòng có chút thương tiếc, lại nhìn thấy chút tóc bạc hai bên thái dương, ánh mắt ươn ướt, có phải mẹ cũng nhớ ba giống mình hay không.

Ngày 4 tháng 2 năm X

Sắp thi chuyển cấp, mỗi ngày đều học tới khuya, nhìn phòng bên kia vẫn đang mở đèn, trong lòng ấm áp, biết rõ mẹ vẫn luôn chờ mình.

Ngày 16 tháng 2 năm X

Hôm nay ba ba điện thoại, ông nói 22 tuổi sẽ giao công ty cho mình.


Vì không cho ba thất vọng, từ bây giờ liền học kiến thức về quản lý.

Ngày 1 tháng 3 năm X

Lên cấp 2 với mình mà nói cũng không có khác biệt gì cả, cái chính là hôm nay gặp một tên đáng ghét, không thể tin được tên này lại là nữ sinh thanh tú, nàng muốn làm gì?

Ngày 16 tháng 3 năm X

Mình sắp bị cô ta phiền đến chết, lẽo đẽo theo đuôi từ sáng sớm đến tối muộn, đi vệ sinh cũng không yên, đứng ngoài cửa canh rồi hát hò. Giọng hát lại giống như tiếng vịt kêu hại mình không dám đi vệ sinh nữa.

Tên là Sở Minh.

Ngày 1 tháng 4 năm X

Hôm nay bị nàng theo dõi, sốt ruột muốn cắt đuôi lại bị té một chút. Bị nàng thô lỗ đỡ dậy, còn còn muốn mình cảm ơn ân nhân cứu mạng. Thật sự muốn đá cho một cái. Về nhà cũng không nói cho mẹ, lạy trời lạy phật đừng cho con gặp Sở Minh nữa.


Ngày 6 tháng 4 năm X

Hôm nay nhiều người không mang sách khiến giáo viên toán tức giận, không ngờ mình cũng sẽ phải loại sai lầm cấp thấp này, không nghĩ tới, Sở Minh đem thư sách cho mình, còn làm mặt quỷ nói cho mình biết sách kia mới toanh nàng chưa có sờ qua, không khéo bị lão sư nghe được, cuối cùng, người kia thành tội nhân bị mời vào văn phòng nói chuyện. Nghe nói, nàng làm lão sư tức đến dở khóc dở cười.

Ngày 17 tháng 4 năm X

Vì đối phó Sở Minh, mình cố ý mua loại chó săn hung dữ nhất, để xem người kia còn có thể làm được gì.

Ngày 23 tháng 4 năm X

Chưa bao giờ thất vọng như này, rõ ràng nó là chó của mình, tại sao luôn nghe lời nàng? Nó nhìn thấy nàng còn vui hơn nhìn chủ nó, thậm chí mình lớn tiếng dạy một chút sẽ bị gầm gừ. Hừ, gọi nó là con Bất Lương đi.


Ngày 29 tháng 4 năm X

Đã lâu không vui như vậy, tên vô lại gặp được đối thủ, là học sinh trao đổi. Nhìn nàng tức giận đến đỏ mặt liền nhịn không được muốn cười. Nàng rốt cuộc là ăn cái gì lớn lên , nói dối không chớp mắt như vậy, thân sĩ thực đáng thương, Tiểu Đản càng đáng thương.

Ngày 3 tháng 5 năm X

Sao mình lại nhớ nàng? Là thói quen đi.

Ngày 11 tháng 5 năm X

Ba ba phải mổ tim, mẹ bay sang Úc để chăm sóc ba. Trong lòng sốt ruột khổ sở, nhưng mình không thể nói với ai. Không nghĩ tới tên vô sỉ kia vì an ủi mà quấn giẻ lên đầu khiêu vũ với cây lau nhà an ủi mình, vũ kĩ không tinh, vấp cây lau té chổng gió. Hahaha thật buồn cười.

Ngày 14 tháng 5 năm X

Hôm nay mang theo em họ đi công viên chơi, em họ thật sự thực đáng yêu, rất giống Sở Minh, thật thích. Sở Minh tên khốn này! Ghen tị lung tung rồi đem giấu rô bốt của em họ vô ổ chó, còn làm bộ như vạn phần sốt ruột giúp đỡ đi tìm. cuối cùng đổ tội cho con Bất Lương, còn đánh nó một chút. Trời ạ! Sao trên đời này lại có người như vậy...
Ngày 23 tháng 5 năm X

Tâm tình không tốt, cãi nhau cùng Sở Minh, nhìn cậu ấy khóc lòng thật khó chịu. Nhưng là, chúng mình thật sự không thể cùng một chỗ, không có tương lai . Không thể mềm lòng, nếu không sẽ càng đau lòng....

Ngày 13 tháng 6 năm X

Chưa từng nghĩ tới nụ hôn đầu của mình bị tên vô sỉ kia đoạt đi vào ngày quốc tế Thiếu nhi, nàng thật sự thực bá đạo, hôn xong còn dám hạch sách với mình, muốn bóp chết nàng. Bất quá, nụ hôn đầu tiên... nó rất mỹ diệu.

Ngày 4 tháng 6 năm X

Nàng bị bệnh, bình thường thần thái sáng láng, hôm nay khuôn mặt nhỏ nhắn ảm đạm không chút ánh sáng, đau lòng.

Không thể tin được, bị vậy còn dám chiếm tiện nghi, miệng ồn ào khó chịu, tay đã thò vào áo của mình! Người này...rút cục là yêu quái phương nào!?

Ngày 2 tháng 7 năm X
Nghỉ hè mỗi ngày bị Sở Minh kéo ra ngoài chơi, hôm nay cứng rắn lôi mình đi thổi bọt nước bắt một đống cái gọi là "trứng ếch". Nói gì mà phải nuôi chúng nó trưởng thành. Không bao lâu chúng nở ra lớn thành con cóc, bị mẹ nhéo mũi đuổi ra, người này...

Ngày 1 tháng 9 năm X

Lại một năm học nữa, bởi vì có nàng, không hề cô đơn.

Gặp được một người rất giống Sở Minh, Nhị Thiếu, ánh mắt thực sạch sẽ. Hy vọng cô ấy có thể chiếu cố Sở Minh, hai đứa không chung ngành, có chút khổ sở......

Ngày 9 tháng 9 năm X

Thực mê mang, rất thống khổ, không thể khống chế được tình cảm của mình.

Nhìn nàng bị người khác ôm lấy trong nháy mắt đầu óc trống rỗng, tâm bị vét sạch.

Đã lỡ yêu rồi làm sao kìm nén, Sở Minh, cậu muốn mình làm sao bây giờ......

Ngày 20 tháng 10 năm X
Tên chết tiệt này, dám chọc nhiều hoa đào vậy, thật phong lưu ha. Đồ vô sỉ chỉ biết chiếm tiện nghi người khác, hôm nay nhìn nàng như thế nào cũng không vừa mắt, hừ, đáng ghét!

Ngày 23 tháng 10 năm X

Trừ bỏ Sở Minh, không ai có thể chơi đùa tình cảm của mình.

Ngày 3 tháng 11 năm X

Tên khốn này! Cư nhiên dám bắt chước phim ảnh dụ dỗ mình? Sở Minh, cậu chờ đó!

Ngày 1 tháng 12 năm X

Theo trực giác của phụ nữ, chắc chắn Trầm Tư Tư  thích Sở Minh. Không thích cô gái này tí nào, không giống Thái Nhan, cô ta không phải loại người đơn giản.

Ngày 3 tháng 12 năm X

Nàng bị người khác hôn, dù khó chịu nhưng không thể đi tranh. Ngủ không được, não chỉ toàn là nàng, mình yêu rồi.

Ngày 4 tháng 12 năm X

Sở Minh, sao cậu không chịu hiểu, trừ cậu ra, tâm của mình đã không thể chứa thêm một ai nữa. Nhìn cậu cùng Trầm Tư Tư đứng chung một chỗ xứng đôi như vậy, lần đầu tiên biết cảm giác đau lòng.
Ngày 16 tháng 12 năm X

Từ trên xe nhìn cậu, hy vọng cậu có thể nhìn thấy mình, nhìn thấy lệ trong mắt mình.

Ngày 17 tháng 12 năm X

Sở Minh, mình nghĩ -- mình yêu cậu, mình sẽ không trốn tránh nữa.

Ba, mẹ, con xin lỗi......

Ngày 4 tháng 1 năm X

Sinh nhật năm nay cả đời mình sẽ không quên, Sở Minh, Tử Đồng, Tiểu Đản, Nhị Thiếu, cám ơn các cậu.

Sở Minh, cho mình thời gian, không cần rời đi.

Ngày 1 tháng 3

Dạo này công việc bận rộn, mỗi ngày đều không đủ thời gian nhìn văn kiện, chức vụ mình tiếp nhận rất nhiều người không phục. Mệt mỏi quá, nhớ cậu. Mình muốn cố gắng, vì người nhà, vì cậu, cũng vì chính mình.

Tập đoàn Tư Ninh, hy vọng không phải như mình đoán......

Ngày 4 tháng 3 năm X

Hôm nay 10 giờ tan làm, vừa ra khỏi cửa liền có bóng người chạy ra dọa mình chạy nhanh chui vào xe. Lại bị người nọ ôm lấy, nguyên lai là cậu, cậu cứ thích hù mình. Thấy cậu, rất vui vẻ.
Ngày 9 tháng 3 năm X

Người kia dạo này bận rộn gì vậy? Sao không thấy đến đây?

Ngày 10 tháng 3

Sở Minh, mình nghĩ cậu, nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu!!!
Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh Sở Minh......

Đóng nhật kí thật mạnh, Lâm mẹ chỉ cảm thấy thân thể từng trận nhũn ra, ngồi ở ghế trên nghỉ ngơi nửa ngày, vịn tường chậm rãi đi ra phòng khách cầm lấy điện thoại:.

"Tĩnh Tĩnh, là mẹ, cô mau về nhà một chuyến."

"......"

"Bên cạnh có người?"

"......"

"Là Minh Minh?"

"......"

"Mặc kệ là ai, Lâm Tĩnh, hôm nay cô phải về đây cho tôi! Một người, một mình cô!!!"

Hết chương 32