Bạch Đình đang uống nước thì bỗng sặc một cách dữ dội.

Ngô Phỉ giật mình, lặp tức đến giúp nàng.

Hắn lo lắng hỏi:
- Nè cô có sao không? Trời ơi có ai giành nước với cô đâu, uống từ từ thôi?
Cơn sặc khiến nàng không thể phản biện lại, nàng thầm nghĩ:
*Rốt cuộc là kẻ nào đang nói xấu ta?*
Song nàng bất giác nhìn Phàn Long, thấy chàng cũng giật mình quay đi chỗ khác thì nàng liền hiểu ra:
*Hóa ra là con "giun lửa" thối tha đó.*
Đột nhiên có một tiếng thông báo khiến nàng phải tập trung trở lại chuyện chính:
- Thiên đế, thiên hậu giá đáo!
Cả đại điện đồng loạt đứng lên hành lễ:
- Tham kiến thiên đế, thiên hậu! Thiên đế, thiên hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!
Thiên đế và thiên hậu cùng đi đến vị trí trung tâm của mình.

Thiên đế rất uy nghiêm và lộng lẫy trong bộ long bào của mình, thiên hậu cũng rất nguy nga và kiêu sa trong bộ phượng bào.

Thiên đế ra lệnh:
- Tất cả bình thân!
- Tạ thiên đế!

- Hôm nay là đại yến hội ta chuẩn bị để chiêu đãi chư vị.

Phần là để ăn mừng thiên giới ta toàn thắng, phần là để bồi dưỡng cho những vị thiên tướng đã có công trong chiến thắng lần này.

Bây giờ thì khai tiệc thôi nào!
Thiên đế vừa dứt lời thì mọi người bên dưới liền vỗ tay hưởng ứng.

Thức ăn lặp tức được đưa lên, tất cả đều là thực phẩm quý hiếm như là: canh hồng sâm vạn năm tuổi, trứng chu tước ngàn năm, tuyết linh chi,...!Các chư tiên thưởng thức món ăn đều gật gù, thỏa mãn.

Họ kính rượu nhau, chia sẽ thức ăn cho nhau, cười nói vui vẻ với nhau.

Âm nhạc vang lên, các vũ công xuất hiện từ trên cao.

Họ mặc bộ xiêm y đỏ rực, trang điểm xinh đẹp, động tác uyển chuyển theo điệu nhạc khiến cho ai nấy đều không thể rời mắt ngoại trừ...hai người.

Một là Phàn Long, chàng thì vẫn đang xử lý sổ sách mà chàng mang theo.

Quả là vị hoàng tử mẫu mực.

Người còn lại là Bạch Đình, nàng thì vẫn đang say mê với món ngon trên bàn.

Đúng là nàng hổ háu ăn.

Trong khi mọi người say mê với điệu múa của các tiên nữ thì hai con người này cũng say mê với chuyện riêng của mình.
Màn trình diễn kết thúc, một tràn vỗ tay cực lớn vang lên tán thưởng vì màn trình diễn vô cùng mãn nhãn.

Thiên đế xuýt xoa trước màn trình diễn liền khen ngợi:
- Quả là một màn trình diễn tuyệt vời, đúng không các vị?
- Dạ thưa đúng ạ!
- Ngươi thấy sao Bạch Đình?
Đột nhiên bị kêu tên khiến nàng bối rối, suýt nghẹn thức ăn.
- À...dạ...?
*Toi rồi, sao lại hỏi ta, nãy giờ lo ăn chứ có coi gì đâu chứ.

Đúng là cái miệng hại cái thân.

Thôi chém gió đại đi*
- Dạ bẩm, thật sự là màn trình diễn rất mãn nhãn, thần chưa từng xem qua màn trình diễn nào tuyệt vời như vậy!

Phàn Long nghe xong liền cười thầm:
*haha xưa giờ mỗi lần có yến tiệc ngươi chỉ lo ăn chứ có xem đâu mà nói như đúng rồi, quả là hổ đội lốp heo mà*
- Haha, Bạch Đình chiến thần đây không những có tài dẫn binh mà còn có đôi mắt tinh tường nữa, đáng khen!-thiên đế hài lòng nói.
Bạch Đình liền thở phào nhẹ nhõm, nhìn sang thì thấy Ngô Phỉ nhìn mình với ánh mắt kiểu:
*có chắc là như vậy không?*
Xong hai người nhìn nhau cười khúc khích, còn Hồng Ngài một bên thì lại không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Hắn trưng ra bộ mặt dè bỉu nhìn hai người họ.

Song, thiên đế ra lệnh:
- Các ngươi làm tốt lắm, ta sẽ có thưởng, lui xuống đi!
Các vũ công và nhạc công cung kính lui xuống.

Đột nhiên thiên đế vỗ tay ra lệnh cho người bên dưới:
- Mau vào đây!
Nghe lệnh, mọi người ai cũng hiếu kì không biết ý đồ của thiên đế là gì, ngài đang gọi ai.

Họ đều ngóng cổ ra phía ngoài.

Từ hướng đó có hai tiểu tiên vô cùng xinh đẹp đang tiến vào.

Họ trẻ lắm, chắc hẳn họ chỉ mới tu luyện được thành hình người.

Họ bước lên đại điện, cung kính hành lễ:
- Tham kiến thiên đế!
- Tốt, tốt lắm, hai ngươi hãy bình thân!
- Tạ thiên đế!

Đại hoàng tử-Phàn Uyên tò mò hỏi:
- Thưa ngài, họ là ai vậy ạ?
- Bọn họ là tinh linh mới mà hoa tộc dâng lên cho ta đấy, sẵn đây thì Phàn Long và Bạch Đình đều là những người có công lớn nhất nên ta sẽ ban cho hai ngươi mỗi người một tinh linh, mau chọn đi nào!
Hai người họ đều đang có suy tính riêng.

Thật là khó đưa ra sự lựa chọn.
- Bạch Đình thượng thần đây có công lớn nhất nên mời ngươi chọn trước!
- À....dạ...tạ nhị hoàng tử!-nàng cười nói nhưng trong lòng thầm chửi:
*Được lắm "con giun" thối tha, không chọn được nên đá qua cho ta chứ gì, xí*
Nàng quan sát tỉ mỉ hai người họ một lượt liền có suy đoán:
*Trông ngươi bên trái khá đơn thuần, lanh lợi còn người bên phải thì có phần trầm mặc, ánh mắt lại thâm sâu khó dò với nãy giờ cứ liếc nhìn "con giun" kia chắc cũng mến mộ đã lâu.

Thôi thì lần này ta tác thành cho 2 người họ vậy, hí hí*
- Ta chọn xong rồi.

Người bên trái ngươi tên tuổi là gì?
- Hồi thượng thần, tiểu tiên là Tố Linh
- Tố Linh à.

Được, ta chọn ngươi!.