Chương 22: Bày tỏ

Author: Lakshmi

Mitamul thoáng cau mày nhìn mấy khúc vải vừa bị trả về chất chồng một góc phòng, trước mắt nàng đang có thêm vài thị nữ nữa cũng đến để trả vải. Số vải kia phân phát cho hậu cung dùng để may quần áo vào mùa đông, lý do bị trả về rất đa dạng khiến Mitamul phải đau đầu.

Khi thì chất lượng không tốt, lúc thì màu sắc quá nhạt, còn có người chê không đủ, dường như tất cả nữ nhân trong hậu cung đều muốn chọc nàng tức điên mới hả dạ!

"Thưa công chúa, Thứ phi Edana sai nô tỳ đến hỏi điện hạ đã chuẩn bị đủ số vải bông của Babylon chưa? Thứ phi đang cần gấp để may y phục mùa đông cho Ngũ công chúa ạ!" Một thị nữ lên tiếng, dù cử chỉ không có gì quá phận nhưng giọng điệu lại hơi vênh váo.

Chuyện trả vải còn chưa giải quyết xong thì đã có người đến đòi hỏi thứ khác, chỉ trong một chốc mà Mitamul đã bị xoay đến chóng cả mặt. Trước dáng vẻ tức tối không thể bộc phát của công chúa, đám thị nữ quỳ dưới đất được một phen cười thầm.

"Thưa công chúa, có công nương Iris xin cầu kiến." Một cung nữ vui vẻ tiến vào báo tin khiến Mitamul sững sốt.

Công nương Iris! Chẳng lẽ là tiểu thư Iris, chủ nhân của Lita ư? Nàng ấy đến đây làm gì, hoàng huynh chịu để nàng ấy ra ngoài sao?

Dù không biết lý do đằng sau cuộc viếng thăm đột ngột này nhưng Mitamul rất nhanh đã mỉm cười, "Mời công nương vào đi." Cung nữ vâng lệnh rồi lui ra ngoài.

Chẳng mấy chốc Isis đã tiến vào cung điện, dáng vẻ xinh đẹp lấn áp mọi cảnh vật xung quanh, "Đã lâu không gặp điện hạ!" Isis hơi cúi đầu hành lễ, phía sau nàng là Lita và Luca.

Nếu cả Luca cũng tháp tùng Iris vậy đồng nghĩa với việc anh trai nàng đã cho phép Iris tiến cung, "Ta đang định đến thăm cô nhưng cô đã nhanh chân hơn rồi." Nàng công chúa nắm bắt tình hình khá nhanh, vươn tay về phía nàng.

Hai cô gái trẻ hành xử rất thân thiết cứ như bạn cũ lâu ngày gặp lại, hoàn toàn bỏ quên mấy thị nữ đang quỳ dưới đất không dám đứng lên. Người con gái vừa đến chính là ái phi của Thái tử, được dân chúng thành Hattusa xưng tụng là một công nương xinh đẹp và nhân hậu.

Bọn họ có thể cậy chủ mà hơi lên mặt với công chúa, vì họ biết rõ nàng ấy chỉ tạm thời cai quản hậu cung dù sớm hay muộn quyền lực thực sự cũng sẽ trao trả cho Vương phi. Với cách hành xử quen thuộc, Vương phi cũng sẽ nhắm mắt làm ngơ chuyện này.

Nhưng vị công nương Iris này lại khác, nàng ấy đã đạt được điều mà mọi cô gái khác ở đế quốc đều mơ ước, chính là nắm giữ được trái tim của Chiến thần Hittite. Một cô gái có thể làm được điều hàng vạn thiếu nữ không thể, sẽ là người dễ đối phó ư?

So với Đại công chúa Mitamul thì bọn họ có phần e sợ vị Thứ phi này hơn!

"Điện hạ, sao bọn họ vẫn quỳ ở đây thế? Chẳng lẽ người đang bận sao?" Trò chuyện được một lúc thì Isis tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn về phía đám thị nữ.

Mitamul nghiêng người rót trà vừa pha ra tách rồi chuyển một chiếc cho Isis, "Các ngươi lui xuống cả đi, chuyện vải vóc ta sẽ thông báo sau." Lúc này nàng mới tạm tha cho đám thị nữ kia.

Bọn họ cung kính vâng dạ rồi thi nhau cáo lui thật nhanh, chắc chắn chủ nhân của họ sẽ rất muốn nghe tin tức mới này.

"Xem kìa, bọn chúng còn sợ cô hơn là sợ ta!" Mitamul bĩu môi nhìn theo dáng vẻ hấp tấp của đám thị nữ.

Isis vỗ nhẹ lên cánh tay nàng, "Bọn họ nào có sợ tôi, người họ sợ là Thái tử Ismir, anh trai của điện hạ!"

Mitamul không chấp nhất mấy cái suy nghĩ thiển cận của đám nô tỳ nữa, nàng vẫn còn rất nhiều câu hỏi dành cho Isis đây, "Sao cô lại ở đây? Hoàng huynh bảo cô đến ư?"

Người thiếu nữ đối diện nàng vừa lắc đầu vừa gật đầu, "Là tôi muốn đến để giúp điện hạ."

Mitamul thở dài, chỉ cần một ngọn gió thổi qua hậu cung cũng nằm trong dự tính của hoàng huynh, "Nhất định là hoàng huynh rất thất vọng khi biết ta chẳng thể tự mình xoay sở."

"Khi Thái tử bắt đầu học cách xử lý chính sự, chắc chắn cũng cần người hỗ trợ. Bây giờ công chúa cũng thế, chẳng qua cách học tập của mỗi người không giống nhau." Isis bật cười, an ủi cô công chúa đang chán nản.

"Điện hạ có biết người đã sai ở đâu không?" Nàng muốn xem Mitamul có nhận ra vấn đề cơ bản này không, "Từ ban đầu ta đã quá vội vàng, chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng khiến mọi công sức trước đây tiêu tan."

May mắn là Mitamul đã nhận ra, vậy công việc của Isis sẽ trở nên dễ dàng hơn rồi, "Trước tiên, điện hạ phải tìm kiếm đồng minh trong hậu cung. Chỉ cần có người khởi xướng thì sẽ có kẻ làm theo thôi."

"Phần lớn bọn họ đều công khai chống đối, cho dù ta muốn kết đồng minh cũng không dễ dàng đâu." Việc này Mitamul đã từng nghĩ tới, nhưng một khi động chạm đến lợi ích cá nhân thì mấy ai chịu từ bỏ.

Nhìn số vải chất đống trong góc, Isis cũng phần nào đoán ra mọi chuyện, "Số vải này để may y phục mùa đông à?"

Mitamul nhìn theo ánh mắt của nàng rồi khẽ gật đầu, "Ừ, nhưng đồ mang tới đều bị mang trả lại."

Đây đều là vải thượng hạng mà dân thường nằm mơ cũng không có để mặc, thế mà đám công nương kia lại chê tơi tả. Chẳng qua bọn họ muốn hợp sức chơi nàng một vố, để nàng biết ai mới là người thực sự điều hành hậu cung.

"Có công nương nào giữ lại vải không?" Isis đứng dậy kiểm tra nhưng phát hiện chúng đều ở tình trạng rất tốt, lỗi không nằm ở phía Mitamul.

Bà Savi là người kiểm kê số vải, vội vàng đáp: "Thưa có, nhưng chỉ là số ít."

Ít ra vẫn còn kẻ tỉnh táo trong cái hậu cung này, Isis mỉm cười hài lòng, "Báo với đám thị nữ bất kỳ phi tần nào mang vải đến trả thì cứ nhận hết, không cần phải đôi co nhiều lời."

"Vâng." Dù không hiểu lý do, nhưng bà Savi rất tin tưởng vào Isis, ái phi được đích thân Thái tử lựa chọn nhất định phải có chỗ hơn người.

Nàng dang rộng hai tay xoay người về phía Mitamul đang nghi hoặc, "Điện hạ thấy y phục của tôi có đẹp không?"

Hôm nay Isis mặc một chiếc váy màu tím nhạt với những hoạ tiết truyền thống của Hittite, phần thân váy dài quét đất ôm lấy cơ thể mỹ miều của nàng. Trang phục tuy đơn giản nhưng không kém phần đặc sắc, kiểu dáng mới lạ kết hợp với chi tiết cổ điển tạo nên sự khác biệt cho chiếc váy.

"Rất đẹp!" Mitamul thật lòng khen ngợi.

Nàng chỉ cần chờ có thế vội đánh mắt ra hiệu cho Luca, hắn ta vâng lệnh nhanh chóng dâng chiếc rương vẫn luôn cầm trên tay. Isis mở nắp rương để lộ ra những bộ y phục đủ màu sắc với các loại kiểu dáng, hoạ tiết khác nhau.

"Những trang phục này vốn là hàng mẫu chuẩn bị tung ra vào đầu mùa đông năm nay, cứ tưởng sẽ phủ bụi trong kho mãi chứ." Isis nâng một chiếc váy lên tay rồi giải thích.

Vải này được dệt từ cây bông trồng ngoài thành, thuốc nhuộm lấy từ các vùng ven biển của đế quốc Hittite. Mấy hoạ tiết truyền thống thì được tạo hình ngay từ bước dệt vải chứ không phải thêu tay nên tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức.

Cuối cùng là nhờ vào đầu óc sáng tạo của các thợ may mà thiết kế ra những chiếc váy với kiểu dáng đặc biệt, đương nhiên cũng có sự đóng góp ý tưởng từ Isis và cả Lita để hoàn thiện trang phục. Toàn bộ quá trình sản xuất đều được tạo nên từ những nguyên liệu trong nước khiến giá thành của nó rẻ hơn so với những chất liệu khác trên thị trường.

"Ý của cô là dùng kiểu vải này để phân bổ cho hậu cung sao?" Mitamul lập tức hiểu được ý tưởng của Isis.

Nàng kiên định gật đầu, "Đã muốn tiết kiệm thì tiết kiệm cho triệt để. So với số vải thượng hạng đắt đỏ kia thì chất vải này vừa rẻ hơn vừa bền màu." Isis vui vẻ đáp.

"Quan trọng là làm sao để thuyết phục bọn họ từ bỏ mấy thứ hàng xa xỉ kia mà chuyển sang dùng chất liệu này mới là điều khó nhất." Dường như Mitamul đã nhìn thấy viễn cảnh hậu cung lại dậy sóng thêm lần nữa.

"Vì thế tôi mới bảo người cần phải kết đồng minh." Chỉ cần là phi tần có địa vị chịu làm gương dùng loại vải này thì mấy người khác cũng sẽ làm theo thôi.

Trong số các Thứ phi có một người đã giữ lại số vải được chia, đồng thời cũng là mẫu thân của Thập công chúa, Thứ phi Agatha.

"Những người mẹ trong hậu cung thường chia làm hai loại, vì con cái mà làm bất kỳ chuyện gì hoặc là vì bản thân mà dùng con cái làm bàn đạp. Thứ phi Agatha chính là loại thứ nhất!" Isis từ tốn phân tích cho Mitamul nghe.

Hiếm có nàng công chúa nào may mắn như Mitamul, khi nàng vừa mang thân phận đích nữ vừa có người anh trai cùng mẹ là Thái tử. Mitamul hoàn toàn có thể tự mình lựa chọn đối tượng kết hôn trong tương lai với sự hậu thuẫn mạnh mẽ đến từ Ismir.

Mười hai cô em gái của nàng thì không được tốt số như vậy, nếu không bị gả đi xa vì mục đích liên minh thì cũng bị gả cho những triều thần vì mục đích chính trị. Dù bị gả cho ai trong hai trường hợp này thì Quốc vương mới là người nắm trong tay vận mệnh của các nàng.

Các phi tần không có con trai để thừa kế vương vị, nên cuộc sống của họ sau này phụ thuộc hoàn toàn vào đối tượng cưới gả của công chúa. Nếu Mitamul đủ thông minh dùng chuyện đó để thoả thuận với những phi tần có con, nàng sẽ buộc được bọn họ phải hợp tác với nàng.

Nhưng chiếc bánh thơm không thể chia đủ cho mọi người, Mitamul phải khéo léo lựa chọn đúng.

Theo những điều Ismir miêu tả thì Thứ phi Agatha là đối tượng phù hợp nhất, bà ấy vừa hết lòng vì con gái vừa xuất thân từ quý tộc Hittite. So với những Thứ phi đến từ ngoại bang thì bà ấy có địa vị cao hơn hẳn, nhất là khi gia tộc của bà đang được Ismir để mắt đến.

Đối với những phi tần không con chỉ biết nương nhờ vào sự sủng ái thất thường của Quốc vương thì càng dễ chi phối, đằng sau các nàng đều đại diện cho một thế lực trong triều. Nếu nói hậu cung là một triều đình thu nhỏ cũng không sai, gia tộc càng có chỗ đứng thì các nàng cũng dễ thở trong hậu cung và ngược lại, đây là quan hệ đôi bên phụ thuộc vào nhau.

Ismir đã nói cho nàng biết về những người hắn sắp đề bạt, hầu như bọn họ đều có người thân trong hậu cung. Trước khi có quyết định chính thức chỉ cần Mitamul nâng đỡ những công nương có liên quan đến danh sách đề bạt, sẽ khiến họ lầm tưởng chính nàng là người đề cử các gia tộc đó trước mặt Ismir.

Thái tử thay mặt Quốc vương xử lý triều chính, đây là một cơ hội tốt để các phe phái củng cố địa vị nhằm đảm bảo quyền lợi trong thời cai trị của Tân vương tiếp theo.

"Điện hạ hãy cho họ thấy lợi ích khi hợp tác với người, các mối liên minh càng thân thiết với Thái tử càng có sức hút với bọn họ." Ismir chính là lợi thế lớn nhất của Mitamul nhưng nàng lại không biết tận dụng.

Mitamul mở to đôi mắt hổ phách khâm phục nhìn nàng, "Sao cô lại biết nhiều điều đến thế, còn hiểu hậu cung hơn cả ta nữa?"

"Là Thái tử đã dạy tôi." Isis cười nhạt, những kinh nghiệm này... Đều được rút ra từ nước mắt và máu của chính nàng khi ngồi trên vị trí Hoàng phi Babylon.

Nhớ đến khoảng thời gian đen tối khiến Isis rùng mình, "Ngoài việc tìm kiếm đồng minh, điện hạ còn nghĩ ra cách nào nữa không?" Nàng hỏi Mitamul để chuyển dời sự chú ý của bản thân.

"Thật ra thì ta vẫn thích ra oai phủ đầu hơn." Nhưng nàng đã nhận được một bài học đắt giá từ phương pháp thô bạo này.

Isis nhìn dáng vẻ phụng phịu của Mitamul thì khẽ bật cười, "Người muốn ra oai không khó, chỉ cần tìm ra nhược điểm của họ là được."

Hai mắt Mitamul sáng lên, "Cô lại nghĩ ra được thứ gì hay à?" Isis gật đầu với nàng, "Nếu tôi thật sự có cách, điện hạ có chịu làm không?"

"Đương nhiên là có!" Mitamul vô cùng hớn hở.

Thời gian qua Mitamul đã chịu đựng đủ sự kênh kiệu của đám phi tần ấy rồi, từ lúc này nàng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chúng đâu. Isis ghé sát vào tai nàng nói nhỏ, Mitamul càng nghe càng thích thú.

"Luca, đêm nay ngươi phải canh gác hậu cung cẩn thận." Trước khi ra về, Isis đã để Luca ở lại.

Thật ra kế hoạch của nàng rất đơn giản, sự có mặt của nàng hôm nay đủ để làm hậu cung xôn xao. Các phi tần muốn báo tin về cho gia tộc nhất định phải đợi trời tối, nhưng việc đưa tin lúc này rất nguy hiểm.

Sau vụ ám sát, Ismir đã hạ lệnh nghiêm cấm hậu cung liên lạc với người bên ngoài để tránh tình trạng cấu kết với nhau như lần trước. Ý chỉ đã hạ nhưng vẫn sẽ có kẻ liều lĩnh lách luật mà thôi.

Đã phạm tội thì phải nghiêm trị!

Đêm nay, ai sẽ là kẻ nôn nóng đến mức tự sa vào lưới nhỉ?

*

"Lâu lắm rồi ta mới thấy Mitamul vui vẻ đến thế, nhờ có nàng đấy!" Ismir ôm lấy nàng ngồi trên bệ cửa sổ.

Trăng đêm nay rất sáng chiếu rọi mỹ nhân trong lòng hắn, nàng mặc trang phục đơn giản khoác lên vai áo choàng to rộng của Ismir. Cơn gió lạnh thổi qua khiến nàng rụt người vào sâu trong chiếc áo, đôi tay ôm chặt ly sữa nóng vào lòng.

Không biết từ khi nào thói quen uống sữa trước khi đi ngủ của Ismir lại lây nhiễm sang nàng.

Chú mèo Eira cuộn tròn nằm đối diện, chiếc đuôi dài phe phẩy qua lại trông rất đáng yêu. Vì cái chân gãy chưa lành khiến Eira hoạt động khó khăn nhưng vẫn không ngăn được nó chạy nhảy lung tung.

Eira rất thông minh, nó đã học được cách co chiếc chân gãy và di chuyển bằng ba cái chân còn lại. Dù dáng vẻ hơi buồn cười nhưng Eira thấy ổn là được.

"Tôi chỉ làm theo lời điện hạ thôi." Vốn dĩ hắn đã có sẵn kế sách trong đầu nhưng vẫn bắt nàng phải động não, tính ra thì mấy điểm mấu chốt của kế hoạch đều bị hắn nhìn thấu hết.

Sự thông minh của nàng vốn không phù hợp với một cô gái, đáng lẽ nàng phải được sinh ra trong hình dáng nam nhi. Nếu điều đó thành sự thật, có lẽ Iris của hắn sẽ trở thành một vị tướng tài ba giỏi thao lược.

Nhưng Iris vẫn cứ là Iris, không biết ở nàng có mê lực gì mà khiến hắn chẳng thể dứt ra!

Ánh mắt Ismir dành cho nàng tràn ngập sự triều mến nhưng khi nhìn đến vết thương còn băng bó trên vai Isis thì cau mày, "Vết thương còn đau không?" Những ngón tay trượt từ cổ xuôi theo vai, rất dịu dàng chạm vào lớp vải trắng.

"Chỉ còn hơi ngứa, thưa ngài!" Nhờ sự chăm sóc tận tình của Thái y, Lita và Mugla, vết thương của nàng đang lên da non.

Giọng điệu của nàng nghe thật bình thản nhưng hắn biết nàng rất đau, Ismir cau mày hôn lên bờ vai của nàng, "Ta sẽ không để bất kỳ kẻ nào làm tổn thương đến nàng."

Mái tóc của hắn vì động tác cúi đầu mà xoã lên vai nàng khiến Isis hơi nghiêng đầu để tránh, sự tê ngứa truyền đến từ bờ vai không biết là do nụ hôn của hắn hay là vì vết thương đang lành.

Không được, nàng phải giữ sự tỉnh táo, lời nói của hắn đã bao giờ đáng tin chưa?

"Dù ngài đã hứa sẽ cho tôi tự do ra vào phủ, nhưng có lẽ chỉ gói gọn trong kinh thành Hattusa phải không?" Isis chuyển đề tài, nàng không muốn tiếp tục chìm đắm trong bầu không khí mị hoặc kia.

Cảm xúc của Ismir bị nàng dập tắt thành công, hắn thở dài ngẩng đầu nhìn nàng, "Nàng thật biết lựa lúc để vạch trần ta đấy."

Isis vô tội nhún vai, "Ngài đang lo tôi sẽ chạy trốn khỏi ngài sao? Tôi vẫn chưa ngốc đến mức đó, tôi chạy rồi thì ngài vẫn có thể bắt anh trai và cha tôi để uy hiếp tôi mà. Lần này không giống với lần trước và ngài cũng không phải cha tôi."

Những đường nét trên mặt Ismir dần mềm xuống, hoá ra nàng đã biết hắn luôn lo sợ điều gì. Cô bé ấy thông minh như vậy, một mình vẫn có thể xử lý việc làm ăn của thương quán gọn gàng. Chút ích kỷ trong lòng hắn, làm sao gây khó cho nàng được.

Ismir sẽ không đủ bao dung như cha nàng, vì yêu thương con gái mà hủy bỏ hôn sự không hợp ý nàng. Còn hắn lại chẳng thể vì nàng mà từ bỏ thứ tình cảm đang ngày càng khắc sâu vào tâm trí.

Hắn biết rõ dù Iris có thật sự trốn thoát thì người thân nàng vẫn còn ở đây, nhưng Ismir không dám thử cũng không dám để nàng đi quá xa. Không chỉ có nàng mệt mỏi, chính hắn cũng bị đoạn tình cảm này dày vò.

"Iris hãy khiến ta an lòng đi, chỉ khi an lòng ta mới đủ tự tin để trả lại đôi cánh cho nàng." Ismir nhăn mặt ôm lấy Isis thật chặt.

Làm an lòng hắn ư? Isis phải làm thế nào đây, cả khi Ismir ôm nàng trong tay vẫn không làm hắn bớt đi nỗi lo đánh mất nàng kia mà!

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau