Trần Thất đã luyện khí đến tầng cảnh giới thứ ba cảm ứng, nhưng dù sao cũng chỉ mới đột phá, cũng không thể nào nhanh chóng quen được với sự thay đổi của tầng này.

Tâm tư hắn vừa động liền làm theo một lựa chọn hợp với ý mình nhất, cũng không dự đoán được, nguyên khí hệ hỏa vô cùng tinh thuần này đưa vào hình tròn mấy chục hỏa xà quấn quanh, tạo thành một ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt trong vòng tròn ánh sáng, hỏa xà sắp bị Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp luyện hóa vốn dĩ đang thống khổ giãy dụa lại gặp được món ăn đại bổ này, lập tức trở nên hung mãnh lạ thường, hung hăng cắn một miếng thật lớn vào đồng loại vai u thịt bắp hơn nó gấp mấy lần.
Trần Thất lập tức cảm ứng được từ chỗ bị hỏa xà cắn trúng đang tuôn ra vô số những chân khí hỏa diễm, từng chút từng chút bị hỏa xà do pháp lực mình ngưng luyện tạo thành cắn nuốt tất cả.

Trong lòng hắn hơi vui mừng, biết lần này mình lựa chọn đúng rồi, lập tức liền chỉ ra hai mươi tư đóa Ưu Đàm Ba La Hoa đang trấn áp thêm một con hỏa xà khác.
Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận huyền diệu vô cùng, Trần Thất vận chuyển pháp lực mạnh mẽ trấn áp, lập tức biến hỏa xà này thành một phần hỏa khí tinh thuần, ngưng tụ pháp lực của mình vào trong cơ thể con hỏa xà kia.

Được hai lần đại bổ, con hỏa xà này lập tức phấn chấn ra oai, cắn một miếng diệt gọn đồng loại, miệng há to nuốt chửng vào bụng.
Trần Thất cảm ứng được, con hỏa xà này nuốt được hai luồng tinh khí hỏa diễm và một con hỏa xà đồng loại, bây giờ trong thân thể đã xảy ra biến hóa.

Hắn vận chuyển Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Chân Pháp, triệu hoán con hỏa xà kia xì một tiếng, đầu đuôi cùng ra sức giãy dụa, đứt lìa thành hai con.

Ở chỗ vốn là cái đuôi bây giờ cũng sinh ra mắt miệng lưỡi rắn.
Có thêm một con hỏa xà này, tình thế liền nghịch chuyển, Trần Thất bận rộn trấn áp đến con hỏa xà thứ ba, phát tán một luồng tinh khí hệ hỏa, đưa vào tu bổ nguyên khí trong đó.
Mấy chục con hỏa xà kia vốn đang chiếm thế thượng phong, nhưng mà những con hỏa xà ấy cũng chỉ có linh tính mơ hồ, sao có thể so sánh với tên sơn tặc xảo trá như Trần Thất? Huống chi tiểu tặc này tinh thông nhiều loại pháp thuật, thay phiên nhau vận dụng phát huy, lợi hại hơn một loại pháp thuật duy nhất rất nhiều.

Chờ đến lúc Trần Thất liên tục phong ấn đến con hỏa xà thứ bảy, hỏa xà được hắn biến hóa ra từ Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đã tăng lên đến ba con, giúp cho tiểu tặc này dần chiếm được ưu thế.

Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Chân Pháp lợi hại nhất ở chỗ thao túng nguyên khí thiên địa, trao cho một chút linh tính, biến thành hung cầm ác thú.

Nếu ở cảnh giới nhập khiếu trở xuống thì bộ đạo quyết này cũng chẳng có tác dụng mấy, còn kém xa so với Hỏa Nha Trận và Thái Thượng Hóa Long quyết.

Nhưng Trần Thất đã bước vào cửa ải cảm ứng rồi thì liền có thể phát huy được uy lực lớn nhất của đạo quyết này.

Thậm chí khi Trần Thất đã biến hóa đến con hỏa xà thứ tư, hắn đã có thể gây ra ảnh hưởng lên cả những con hỏa xà không phải do pháp thuật của mình ngưng tụ ra.
Vốn dĩ Vạn Phương thấy những con hỏa xà này hung ác hơn kiến lửa gấp trăm lần, trận này Trần Thất cho dù có thắng được cũng phải khổ cực một phen, thật không ngờ tiểu tặc này vừa xuất thủ liền nghịch chuyển tình thế trong nháy mắt, sau đó thao túng được càng nhiều hỏa xà, ngược lại đổi khách thành chủ, vây khốn xung quanh hơn mười con hỏa xà còn lại.

Dùng vô số Ưu Đàm Ba La Hoa kết thành trận pháp giam giữ vây khốn, luyện hóa từng con một.
Vạn Phương xem đến hoa mắt chóng mặt, niềm khâm phục từ tận đáy lòng với Trần Thất lại không kìm được mà tăng thêm một bậc.

Trong giống loài cầm thú, giống đực hùng tráng cũng dễ thu hút bạn tình.

Mà loài người tuy rằng vượt lên trên cầm thú, nhưng nam nhân ưu tú đương nhiên dễ làm rung động trái tim thiếu nữ.

Lần này Trần Thất lộ ra bản lĩnh đạo pháp xuất chúng, hơn xa tất cả những nam nhân trẻ tuổi mà Vạn Phương từng gặp, vì thế cũng khiến Đại tiểu thư Vạn gia khó tránh nảy sinh tâm hồn tâm hồn thiếu nữ.
Trần Thất ngoắc tay, thu hồi lại hơn mười con hỏa xà bị Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Vạn Thú Chân Pháp biến hóa, trận đại chiến này đối với hắn đem lại ưu thế và lợi ích không thể tưởng tượng được.


Pháp thuật sinh ra từ Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đều hỗn loạn lộn xộn hơn Hỏa Nha Trận và Thái Thượng Hóa Long quyết, biến hóa ra những cầm thú không giống bình thường, mỗi loại đều có bản lĩnh thần thông khác nhau.

Mà muốn tu luyện pháp thuật Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp tới cảnh giới thật cao, lại là chuyện gần như không có khả năng.

Trần Thất thậm chí còn nghĩ, có nên chuyển sang Long Hổ Tổng Nhiếp Ngự Thống Chân Pháp mà bỏ qua Thái Thượng Hóa Long quyết của mình hay không.
Nhờ hỏa xà nuốt được những thứ người tu luyện ra, pháp thuật của Trần Thất ngay lúc này đạt được thành tựu, đột phá một mạch, trong mười con hỏa xà hắn đã thu phục, có sáu con hỏa xà trong cơ thể đã sinh ra hai mươi bảy tầng cấm chế pháp thuật, tiến lên bậc cảm ứng, uy lực pháp thuật cực hạn.
Trần Thất thu lại những con hỏa xà này, sau đó mới híp mắt mỉm cười, hắn đại khái đã biết được uy lực của trận pháp vây khốn hắn và Vạn Phương rồi.
Kiến lửa lúc đầu công kích hắn có vẻ như uy thế rất lớn nhưng lại dễ dàng bị đánh tan.

Sau này uy lực của hỏa xà lại càng lớn, nhưng cũng bị hàng phục y hệt, từ việc này mà suy ra một kết luận.

Trong đại trận này chẳng qua chỉ là một trong rất nhiều đại trận của tiên phủ, mặc dù uy lực không chỉ như vậy, nhưng tòa đại trận này ẩn chứa nguyên khí thiên địa, nguyên khí hệ hỏa cùng lắm cũng chỉ đến vậy, còn lại hỏa mã, hỏa long, hỏa giao, hỏa diễm tinh linh đều là do nguyên khí biến thành, nếu hắn không dẫn động những biến hóa khác thì cũng không quay lại công kích nữa.
Trần Thất thu lại hơn mười con hỏa xà vừa mới hàng phục vào trong khiếu huyệt, ấp ủ hồi lâu, sau đó mới lật tay, thả lại những con hỏa xà này ra ngoài lần nữa, càn quét khắp bốn phương tám hướng.

Đột phá đến bước cảm ứng thiên địa này, nếu là tu sĩ luyện khí tu luyện kiếm thuật đã có thể ngự kiếm trăm bước, chém chết kẻ địch ngoài phạm vi nhiều dặm.

Trần Thất mặc dù chưa từng tu luyện kiếm thuật, nhưng những con hỏa xà này đối với hắn mà nói thì còn linh hoạt hơn phi kiếm, sau khi bắn mạnh ra xung quanh, chỉ trong chốc lát đã nghe thấy tiếng nổ ầm rung mạnh, Vạn Phương theo sát phía sau Trần Thất, trong lòng run sợ bất ổn, lo lắng đề phòng hồi lâu, lúc này mới thấy trước mắt sáng bừng, toàn bộ huyễn cảnh biến mất, mình và Trần Thất đã đứng trước cửa một tòa cung điện lớn.

Trần Thất ngoảnh đầu nhìn lại, sau lưng hắn có vô số nguyên khí thiên địa đang hỗn loạn công kích lẫn nhau, là do hắn sử dụng hơn mười con hỏa xà thúc đẩy đại trận này biến hóa.

Mặc dù tu vi của Trần Thất chưa đủ nhưng nhãn lực có thừa, phát hiện tòa đại trận khi nãy vây khốn hắn đến tám chín phần chỉ là một huyễn trận do chủ nhân tiện tay bày ra, chỉ dùng để khép kín cửa vào chứ không có nhiều uy lực.

Ít nhất là cũng kém xa cấm chế pháp thuật dùng để phong ấn bốn cánh cửa của tiên phủ.
Nhưng chỉ một huyễn trận tiện tay tạo ra, cũng suýt chút nữa khiến Trần Thất hắn nếm mùi đau khổ.

Nếu không nhờ Trần Thất cũng tu luyện Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Chân Pháp, chưa chắc đã vượt qua được cửa ải này.

Trần Thất trong lòng mông lung suy nghĩ, thầm nghĩ: "Mặc dù hắn đã đột phá cảnh giới tầng thứ ba cảm ứng, nhưng cảnh giới pháp lực thì vẫn thiếu sót như trước.

Ít nhất là kém quá xa so với thượng cổ tiên nhân làm chủ tòa động phủ này, tu vi cần phải tăng nhiều hơn nữa.

Chỉ là sau cảm ứng thiên địa sẽ là ngưng sát, không biết ta nên tu luyện như thế nào?"
Trần Thất mặc dù chưa tế luyện được trọn vẹn trang sách vàng kia của Thái Thượng Hóa Long quyết, cũng không biết tiếp theo nên tế luyện như thế nào, nhưng hắn cũng đã tế luyện được trang sách vàng của Hỏa Nha Trận, biết rằng muốn tiếp tục tu luyện luyện khí ngưng sát, nhất định phải tìm được những địa sát âm mạch hết sức hiếm có, chính là những địa sát âm mạch mà ngay cả thời thượng cổ cũng rất khó tìm, dù sao còn phải tu luyện cả Thái Dương Chân Hỏa nữa, nếu tu luyện ở nơi địa sát âm mạch tầm thường, chỉ cần thử luyện Thái Dương Chân Hỏa một chút, lập tức sẽ tan thành tro bụi, căn bản không thể sử dụng được.

Huống chi hôm nay, toàn bộ địa sát âm mạch gần như đã mất hết, cứ cho là một địa sát âm mạch tầm thường cũng khó mà tìm được.

Mà Tam phái Lục đạo toàn những đại môn phái cũng phải tìm pháp môn khác, sáng tạo ra nhưng ngọn nguồn sát khí kì quái như Tình Cổ, Tình Ti , Chân Không Âm Dương Sát, Đào Hoa Sát.
Tam phái lục đạo muốn sáng tạo ra được những pháp môn ngưng luyện sát khí này, không biết đã trải qua bao đời cao nhân tiền bối, tốn bao tâm sức, Trần Thất cùng lắm chỉ là một tên tiểu tặc mới tu hành, làm sao có bản lĩnh tự mình sáng tạo ra một pháp môn ngưng luyện sát khí? Không thể tìm ra được địa sát âm mạch thích hợp, cũng không thể tự sáng chế pháp môn ngưng sát khác biệt, Hỏa Nha Trận đối với Trần Thất mà nói, tu vi dường như đến đây là chững lại không thể tiến tiếp, cánh cửa cảm ứng thiên địa cuối cùng cũng đóng lại.
Còn về phần Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp, Trần Thất đột phá Cảm ứng Luyện khí cũng có thể nhìn thấy được pháp môn ngưng sát.


Bởi vì Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp thao túng nhiều loại nguyên khí thiên địa, không chỉ là ngưng sát, mà tốt nhất nên tìm toàn bộ bảy mươi hai địa sát âm mạch, sau đó tu luyện trọn vẹn ba mươi sáu chân khí Thiên Cương, thành tựu rạng rỡ không thể đoán được.

Ít nhất cũng phải tìm được bảy tám loại địa sát âm mạch để ngưng sát, nhưng bây giờ những việc này dường như đều chỉ là vọng tưởng.
Thôn Nhật Thần Viên Biến và Hỏa Nha Trận đều là một mạch Thái Dương Chân Hỏa, những yếu tố cần thiết để ngưng sát gần như không khác biệt, Hỏa Nha Trận không thể ngưng sát thì Thôn Nhật Thần Viên Biến cũng không thể, không cần suy nghĩ cũng biết.
Một chút hi vọng duy nhất của Trần Thất chính là Thái Thượng Hóa Long quyết.

Trang sách vàng này còn chưa hiện ra pháp môn ngưng sát, nói không chừng còn có khả năng, chỉ là môn đạo quyết này của Trần Thất hết lần này đến lần khác vẫn không thể đột phá tầng cảm ứng.
Trần Thất hơi ngẫm nghĩ trong chốc lát, liền tạm thời gác lại những phiền não này, cùng Vạn Phương đi vào bên trong tòa cung điện.
Tòa cung điện mà Trần Thất và Vạn Phương lựa chọn nhìn nguy nga lộng lẫy, nhưng chính bởi vậy nên không phải chỗ ở chủ nhân, chỉ là một phòng tiếp khách.

Trần Thất đưa mắt nhìn quanh, thấy được rất nhiều đồ vật khoa trương, lập tức tỉnh ngộ, mình chọn mục tiêu sai rồi.

Chỉ là dù sao muốn tới một chuyến cũng không dễ dàng, Trần Thất hắn không cam lòng về tay không.

Hắn liền cùng Vạn Phương tỉ mỉ tìm kiếm lục lọi khắp tòa cung điện này, chỉ liền là thứ có hơi thuận mắt liền trực tiếp cầm lấy mang đi.
Vạn Phương chưa từng trải như Trần Thất, đối với Trần Thất mà nói, những đồ này có cũng được mà không có cũng chẳng sao, nhưng với nàng ta đều là vật ngàn vàng khó cầu.

Nàng thấy Trần Thất dường như không có hứng thú lắm, liền cầm ngay một thanh đao yến khách, sáu bảy mươi cái chén ngọc, bàn ngọc, còn có mấy tấm nệm ngồi tết bằng linh thảo, những thứ này chẳng những hiếm thấy ở nhân gian mà còn có mấy tầng cấm chế, đối với Vạn Phương xem ra đã là trân quý vô cùng.

Phải biết rằng La Phù lục nữ không có pháp khí, mà kể cả Vạn Phương giàu có cũng chỉ có một món bảo nang bậc phù khí, cũng may cái túi pháp bảo của nàng không rộng lắm, bằng không cả mấy cái bàn ngọc thạch kia Vạn Phương cũng đem đi hết..