Chương 1139

“Không, một cô gái trẻ đẹp như em đêm khuya bắt taxi về là không an toàn.” Hoắc Anh Tuấn lắc đầu, “Em đưa hóa đơn cho tôi, ngày mai tôi sẽ trả lại cho em”.

Khương Tuyết Nhu liếc xéo anh một cái.

Giường bệnh đêm nay chật cứng, anh chỉ có thể ngồi trên ghế truyền dịch, trong phòng truyền dịch im ắng chỉ có anh, không khí lộn xộn ở đây hoàn toàn không phù hợp với khí chất tao nhã cao quý của anh, cả người nhìn trong suốt, có một chút ảm đạm.

Cô nhắm mắt lại, không thể mềm lòng .”Không cần trả lại, anh đừng tưởng tôi không biết, không phải anh định mượn cớ trả tiền để tiếp tục dây dưa với tôi đấy chứ.”

Hoắc Anh Tuấn tâm tư bị chọc thủng, cười nhạt nói: “Không trả thì không trả, dù sao tôi và em tuy hai mà như một, tôi hiểu.”

“Ai với anh tuy hai mà là một.” Khương Tuyết Nhu bị sự vô liêm sỉ của anh làm cho phát cáu, “tôi không muốn để cho anh có cơ hội tiếp cận tôi, hiểu chưa.”

“Tôi biết, em đau lòng vì tôi không còn giàu có như xưa. Em muốn tiết kiệm cho tôi một chút.” Đôi mắt quy*n rũ của Hoắc Anh Tuấn đầy trìu mến.

Khương Tuyết Nhu hoàn toàn bó tay với anh, “Tôi cũng lười nói nhảm với anh, tôi đi rồi, không cần Ngôn Minh Hạo đưa.”

Tên điên này quá vô sỉ, khiến cô có chút không chịu nổi.

“Tuyết Nhu, đừng đi, tôi biết em không muốn Ngôn Minh Hạo đi cùng, sợ tôi ở đây một mình sẽ không tiện ….” Giọng nói khó chịu của Hoắc Anh Tuấn vang lên từ phía sau.

Khương Tuyết Nhu chịu không nổi, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói: “Được được được, anh cho rằng tôi không an tâm cũng được, anh buông tha cho tôi đi, tôi sợ tôi sẽ cầm chai dịch truyền nện anh choáng váng luôn.” .

“Nếu em thật sự muốn rời đi, đợi lát nữa về tới nhà gửi tin nhắn vào điện thoại của Ngôn Minh Hạo, nếu không báo, anh sẽ gọi hỏi Lương Duy Phong xem em có ở nhà không.” Hoắc Anh Tuấn nhàn nhạt thở dài, tỏ vẻ bất lực.

“Được rồi, tôi an toàn, anh không cần tìm Lương Duy Phong, tối nay tôi sẽ về nhà ba tôi ngủ.” Khương Tuyết Nhu nhìn anh một cái đầy hằn học trước khi rời đi.

Hoắc Anh Tuấn nhìn cánh cửa nơi cô rời đi, nở một nụ cười.

Anh chưa bao giờ nghĩ có ngày mình sẽ dùng hết tâm trí đi quấn lấy một người phụ nữ.

Anh đã từng khinh thường kiểu người đó, nhưng bây giờ anh thấy rằng không có gì sai khi theo đuổi một người phụ nữ anh yêu.

Sau khi Khương Tuyết Nhu về đến biệt thự Diệp gia, lập tức gửi Wechat vào điện thoại của Ngôn Minh Hạo: Tôi về rồi.

Wechat nhanh chóng có tin nhắn lại trong vài giây: Tốt rồi, nghỉ ngơi sớm đi.

Có vẻ như Hoắc Anh Tuấn đã lấy lại điện thoại của Ngôn Minh Hạo.

Sau khi tắm xong, Khương Tuyết Nhu nằm trên giường, luôn nghĩ đến vẻ mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn, rốt cuộc mất ngủ.

… … …

Đồng thời.

Sau khi nhận được cuộc gọi của Sở Văn Khiêm, Lương Duy Phong tức giận đập nát điện thoại ngay tại chỗ.

Sở Văn Khiêm trên điện thoại chửi thề, “Anh có ý tưởng thật ngu ngốc, không những không giết chết Hoắc Anh Tuấn, mà Hoắc Anh Tuấn còn cứu Mạnh Tử Hàm, để Hoắc Anh Tuấn trở thành ân nhân cứu mạng của Mạnh gia. Tôi nghe nói lúc đó vợ chồng nghị viên không ngừng nói cảm ơn Hoắc Anh Tuấn. ”