Sau khi ra khỏi công ty, Khương Tuyết Nhu lái xe đi đến khu dân cư Thủy Sinh.

Nơi này là khu biệt thự sang trọng đắt tiền nhất Thanh Đồng, người thực sự có tiền mới mua nổi.

Xe cô bị bảo vệ chặn ở cửa khu dân cư, chỉ có thể đi bộ đi vào.

Bên cạnh hồ bơi có một người đàn ông chưa đến ba mươi tuổi đang đứng ở đó. Vóc dáng rất cao, mặt mũi ôn hòa, cả người mặc tây trang màu đen được cắt may riêng, tỏ ra nho nhã lịch sự.


Cô ngẩn người, dò xét, hỏi: "Anh Lương?" "Ừ? Cô là nhà thiết kế bên chỗ Đường Hiếu cử tới đúng không? Cô còn trẻ quá nhỉ!" Trong mắt Lương Mạnh Duy có chút bất ngờ.

Cô gái trước mặt dường như là người xinh đẹp nhất mà anh ta gặp từ khi trở về Thanh Đồng. Nếu không biết chuyện thì còn tưởng là Đường Hiếu tìm người đến cám dỗ anh ta.

Có điều, ánh mắt cô trong suốt kiến nghị, không một chút tia mị sắc nào, có thể thấy là người làm việc đàng hoàng. "Tôi là đàn em của Tổng Giám đốc Đường, anh Lương có thể đợi cho tôi tính toán căn nhà này rồi xem bản thiết kế. Nếu như không thích thì có thể đổi người khác, tôi không có vấn đề gì."

Khương Tuyết Nhu trả lời dửng dưng nhưng không mất sự tự tin: "Hơn nữa tôi cho rằng trẻ tuổi không liên quan đến thực lực, giống như anh Lương đây cũng rất trẻ tuổi."

Lương Mạnh Duy cười: "Cô nói như thế thì tôi không thể phản bác được rồi."

Khương Tuyết Nhu đưa danh thiếp ra.

Lương Mạnh Duy nhận lấy nhìn một chút: "Khương Tuyết Nhu, có chút quen tai."

Khương Tuyết Nhu hơi hoảng. Sợ anh ta nghe qua danh tiếng không được tốt của mình, liền vội vàng nói: "Có thể là có rất nhiều người có cái tên này. Nếu như không ngại thì mời Tổng Giám đốc Lương có thể cùng tôi vừa đi tham quan vừa giải thích yêu cầu mong muốn của anh được không?"

Tiếp theo, Lương Mạnh Duy dẫn cô đi một vòng căn biệt thự lớn này.


Hơn nữa còn nói cho cô, anh ta cần phòng thể dục, phòng chiếu phim, phòng bóng rổ và hồ bơi bên trong.

Khương Tuyết Nhu đại khái biết phong cách mà anh ta thích rồi. Không tới nửa giờ, liền đưa cho Lương Mạnh Duy xem một bản phác thảo sơ bộ.

Lương Mạnh Duy nhìn một cái, hoàn toàn không tìm được bất kỳ tỳ vết nào.

Bản thiết kế này rất hợp ý của anh ta. "Bản lĩnh này của cô Khương không hề thua kém với những nhà thiết kế hàng đầu mà tôi gặp bên nước ngoài. Không tệ, hồ bơi trong nhà này thiết kế rất có ý tứ." "Nếu như được chỉnh sửa hoàn chỉnh thì khi ra ngoài có khi sẽ đẹp mắt hơn." "Được, tôi cho cô thời gian một tuần lễ. Tôi hy vọng cô mau sớm bắt tay làm việc." Lương Mạnh Duy đưa thẻ chìa khóa cho cô: "Sau có chuyện gì thì lúc nào cũng có thể tới công ty tôi gặp. Đây là danh thiếp của tôi."

Khương Tuyết Nhu nhìn một cái, Tổng Giám đốc tập đoàn Hoàn Vũ. Có vẻ, Thanh Đồng lại sắp có quý nhân mới rồi.

Từ biệt thự đi ra, cô còn muốn nhìn một chút trong tiểu khu có hay không khác nhà ở biệt thự không giả bộ.

Kết quả đi chưa được mấy bước, liền thấy một chiếc Lexus màu trắng lái vào trong một cái biệt thự lớn, đó không phải là xe của Hoắc Anh Tuấn sao?

Chẳng lẽ anh cũng mua nhà ở đây? "Tại sao cô lại ở đây?"


Bỗng nhiên, sau lưng truyền tới thanh âm quen thuộc.

Cô quay đầu, thấy Lục Thanh Minh bước xuống từ Lamborghini.

Nếu là bình thường, Khương Tuyết Nhu sẽ quay đầu bước đi, nhưng hôm nay đụng phải anh ta ở chỗ này khiến cho cô hơi nghi ngờ. "Lời này là tôi hỏi cậu mới đúng. Cậu và

Khương Kiều Nhân muốn mua nhà tân hôn ở đây?" "Không có, chúng tôi còn chưa mua, tôi là tới nhìn biệt thự của cậu mình. Cậu ấy muốn sửa sang, tôi định nói cậu ấy giao nhà cho Kiều Nhân."

Lục Thanh Minh vừa nói vừa quan sắt biểu tình của cô.