Bé dâu sữa có thể có ý xấu gì chứ, cậu chàng chỉ là muốn cho những người anh trai có thể dẫn mình leo rank trên cuộc đời này một gia đình mà thôi.

Nhưng mà Chu Tử Thu lại không thể hiểu được ý tưởng to lớn kiểu này, cầm nĩa, sau một hồi im lặng, nhẹ ha một tiếng: "Đang diễn truyện Thủy Hử à?"

1

"?"

"Đầy khắp núi đồi đều là anh của em?"

"......"

Tuy rằng Thẩm Gia Ngôn không quá thông minh, nhưng cậu chàng vẫn loáng thoáng nghe hiểu được những lời này của Chu Tử Thu hình như có hơi không vui.

Nhưng mà bản thân vừa mới mua bánh sinh nhật, hoa tươi với cả trà sữa cho hắn, phải nên vui vẻ mới đúng chứ?

Còn chưa kịp đợi Thẩm Gia Ngôn đặt câu hỏi, Chu Tử Thu đã nhàn nhạt nói ra một câu: "Sắp về nhà rồi, cúp trước đây."

Nói xong bèn tắt mic, để lại Thẩm Gia Ngôn một mình ngơ ngác chẳng hiểu kiểu gì.

Sao mà người này nói trở mặt là trở mặt ngay thế?

Hay là hồi nãy cậu chàng đã làm sai hay nói sai cái gì đó rồi?

Không có mà.

1

Chẳng lẽ là vì một mình hắn trải qua sinh nhật 18 tuổi nên tâm tình không vui, muốn yên tĩnh một mình?

Có khả năng.

Vì thế mà Thẩm Gia Ngô. không hiểu ra sao bị hờn dỗi một câu còn bị cúp điện thoại nhờ vào mạch não ngốc bạch ngọt của mình, chẳng những không hề nhận ra chỗ nào không đúng hay tỏ ra tức giận, mà còn cảm thấy Chu Tử Thu có hơi đáng thương, thế nên muốn nghĩ ra vài biện pháp để khiến hắn vui vẻ mới được.

Mà sau khi Chu Tử Thu cúp điện thoại, ném di động qua một bên, dựa vào lưng ghế phía sau, cầm nĩa không chút kiên nhẫn chọt chọt quả dâu tây căng bóng tròn trịa, trong lòng vô cùng phiền muộn.

Cảm thấy bé dâu sữa mới là cái máy leo rank vô tình chân chính.

1

Chỉ cần dẫn cô nàng leo rank thì sẽ đều là anh trai, bên hắn còn chưa kết thúc mà bên kia đã tìm được nhà tiếp theo luôn rồi.

Quả nhiên ảnh đại diện càng đáng yêu, vứt bỏ người ta càng tàn nhẫn.

Nhưng mà hắn cũng không được tính là bị vứt bỏ, anh tình tôi nguyện giao dịch với nhau mà thôi.

Hơn nữa vốn dĩ hắn đã định tối nay đánh hết đơn hàng rồi sẽ chạy lấy người, bây giờ bé dâu sữa chủ động nói ra, vừa lúc bớt việc, mọi người cùng vui.

Chu Tử Thu nghĩ như vậy, dùng nĩa múc quả dâu tây kia bỏ vào trong miệng, hung hăng cắn một cái, nước dâu tươi ngon tràn ngập trong khoang miệng, giữa vị ngọt lộ ra chút chua xót.

Quả nhiên, dây tây mùa này chua thật, không thể ăn dù chỉ một miếng.

4

Hết muốn ăn, không có tâm trạng, cũng không có hứng thú. Chu Tử Thu nhét đống bánh kem chưa ăn hết vào trong hộp, sau đó tắt máy chạy lấy người.

Nhưng mà đi được hai bước, lại thở dài, đi vòng vèo trở về, xách hộp bánh kem và bó hoa tươi kia lên rồi một lần nữa bước vào trong màn đêm.

3

Thôi, không thể lãng phí.

Chu Tử Thu cảm thấy bản thân chỉ là đang đơn thuần thực hiện đức tính tiết kiệm tốt đẹp của một đoàn viên thuộc Đoàn Thanh Niên Cộng Sản, cho nên mới mang cái bánh kem dâu tây chua lòm kia về nhà cố ăn cho hết, lại cắm bó hoa linh lan vào bình thủy tinh đặt trên tủ đầu giường, tuyệt đối không phải là do bất kỳ nguyên nhân nào khác cả.

Đặc biệt là không phải do nó được bé dâu sữa tặng.

Chu Tử Thu rất chắc chắn.

15

Chắc chắn đến nỗi cả đêm cũng không ngủ được, giống như là đang chờ đợi ai đó gọi hắn đi chơi game bất cứ lúc nào.

Nhưng mà lại không có, thậm chí cả câu chúc "Anh ngủ ngon nhớ, ngày mai cũng phải vui vẻ hạnh phúc năng lượng tràn đầy đấy *^o^*" như thường lệ cũng không có.

Chờ đến khi vài tiếng đồng hồ trôi qua mà hắn vẫn không cảm thấy buồn ngủ, mới nhịn không được lấy điện thoại ra, nhấn mở Wechat, nhìn ảnh đại diện quả dâu tây hoạt hình vẫn cười đáng yêu như cũ và chỗ trống trên khung thoại, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác bực bội mà ngay cả bản thân cũng không hề phát hiện ra.

Mà chờ tới lúc mở game lên, thấy "Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian" đã lên Vương Giả năm sao, thì càng bực bội.

Xem ra trình độ của cái tên mới thuê này cũng không tồi.

4

Nghĩ đến bộ dạng phân nô của bé dâu sữa, rồi nghĩ đến việc cô nàng mặc bộ váy hầu gái quán cà phê màu hồng nhạt vây quanh người khác nhảy nhót tung tăng ca ngợi "Anh đỉnh ghê á, anh thật là lợi hại", giúp người khác chửi mấy tên ngu, ca hát cho người ta nghe, nói chào buổi sáng rồi chúc ngủ ngon với bọn họ, thêm cả bộ dạng miệng lưỡi ngon ngọt thổi phồng người kia, Chu Tử Thu bỗng bực bội đến nỗi không tự chủ được mà cau mày.

Nhưng tại sao lại phiền, hắn lại nói không nên lời.

Tiện tay đánh hai trận, phát hiện xúc cảm cực kỳ chênh lệch, giống như không có ai ở bên tai mồm năm miệng mười ngược lại có chút buồn chán.

Thế nên hắn tiện tay mở một nhóm chat đặt đơn của đám người chơi đồng hành ra, muốn thuận tiện nhận mấy đơn hàng giết thời gian, kết quả vừa mở ra lại phát hiện trong nhóm chat đang rất náo nhiệt.

Người chơi đồng hành pháo hôi số một: Anh Phi, nghe nói lần này anh lại nhận được đơn hàng của một em phú bà à.

Anh đây gánh em dễ như chơi: Ừ, một em phú bà, giọng nói cực ngọt ngào, kêu anh ơi anh à khiến tao suýt thì cứng.

Người chơi đồng hành pháo hôi số hai: Đệt, không đến mức đó chớ, anh Phi của em cũng coi như kiến thức rộng rãi, có thể nghe một tiếng anh ơi mà đã cứng luôn ư?

Người chơi đồng hành pháo hôi số ba: Không phải là có máy biến âm chứ, thực tế lại là một thằng to xác chơi game ngu chứ.

Anh đây gánh em dễ như chơi: Không đâu, tao nhìn thấy ảnh của nhỏ đó trên vòng bạn bè rồi, có một tấm cosplay Hatsune Miku, tuy rằng chỉ ngó được bóng dáng nhưng mà có thể thấy là một em chân dài, cực thẳng cực thon cực trắng.

4

Người chơi đồng hành pháo hôi số bốn: Đựu má, không tồi, anh Phi, vậy lần này có định chuyển ảo thành thật không?

Người chơi đồng hành pháo hôi số năm: Lời mày nói không phải là xàm lông à, cô gái mà anh Phi của chúng ta coi trọng, có ai mà không ấy được đâu?

Người chơi đồng hành pháo hôi số sáu: Đúng đấy, chúng ta nhận chơi chung là vì kiếm tiền, trai nhà giàu đẹp trai như anh Phi nhận chơi chung chỉ vì tìm gái đẹp nhiều tiền.

Người chơi đồng hành pháo hôi số bảy: Anh Phi à, đến lúc đó nhớ chụp tấm hình cho tụi em nhé, phúc lợi phúc lợi.

Anh đây gánh em dễ như chơi: Nhất định rồi.

......

Từng tin từng tin nhắn một, Chu Tử Thu nhìn mà cảm thấy ghê tởm.

Bình thường hắn không thích vào trong nhóm, bởi vì đám con trai đáng khinh không làm việc đàng hoàng này không phải mỗi ngày nói mấy việc tục tĩu thì chính là xoi mói mấy khách hàng nữ, hạ lưu xấu xa nhưng lại tự cảm thấy cực kỳ tốt đẹp. Sau khi ngăn cản vài lần mà không có hiệu quả, Chu Tử Thu gần như không thèm vào trong đây nữa.

Hôm nay nhất thời hứng khởi muốn nhận đơn mới, lại gặp gỡ việc hết muốn ăn như thế này, Chu Tử Thu cau mày, muốn trực tiếp rời khỏi nhóm chat.

Nhưng mà một giây trước khi ngón tay nhấn vào góc trái ở phía trên, giao diện tin nhắn bỗng nhảy ra một tấm hình, sau đó hắn liếc nhìn một cái đã bị tấm ảnh đại diện dâu tây màu hồng phấn quen thuộc kia thu hút tầm mắt.

Nội dung hình chụp:

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Anh ơi, em tiếp tục gia hạn đơn Vinh Quang Vương Giả có được không? Giá cả nào đều không thành vấn đề ạ ~ ↖(^ω^)↗.

Tin nhắn trong nhóm:

Anh đây gánh em dễ như chơi: Thấy không, chỉ cần kỹ thuật tốt, lớn lên đẹp trai, mấy cô em ngốc nghếch nhiều tiền này sẽ bu lên người mày như ruồi bọ, đuổi cũng đuổi không được.

7

Người chơi đồng hành pháo hôi số một: Chứ sao nữa, mấy cô gái thời nay giống y như bị cuồng si, không có đầu óc.

Người chơi đồng hành pháo hôi số hai: Vậy nên mới ngủ ngon đó.

Người chơi đồng hành pháo hôi số ba: Tao cược là lần này anh Phi ngủ với em này thì ngay cả tiền phòng cũng không cần trả.

7

Rầm.

Cây bút chì không biết được Chu Tử Thu nắm chặt trong lòng bàn tay khi nào đã bị đốt ngón tay dùng lực quá mạnh mà bẻ gãy đôi, gân xanh trên thái dương và xương cổ tay đột ngột gồ lên thể hiện sự phẫn nộ dù hắn có cưỡng chế đè ép xuống như thế nào cũng chẳng được.

1

Bởi vì ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo mà đôi mắt hẹp dài trông có vẻ cực kỳ sắc bén, khóe môi hơn nhếch, lạnh lùng trào phúng một tiếng, đầu ngón tay nhanh chóng di chuyển trên điện thoại, gõ ra những tiếng vang tàn nhẫn trên màn hình làm bằng thủy tinh công nghiệp.

Autumn: Các cô ấy là ruồi bọ bu lại đây, vậy mày là cái đéo gì?

Autumn: Mọi người ai cũng biết, ruồi bọ thích nhất là cứt, mày trông vậy mà cũng tự mình biết mình ghê.

1

Autumn: Không đúng, cứt ấy à, tụi nó tốt xấu gì cũng có thể khiến đất đai phì nhiêu, mày còn phải chờ đến khi đem đi chôn cất mới so sánh được với nó.

Autumn: Vậy nên một đám loser chỉ dám lên mạng s3x joke tại sao lại không biết xấu hổ tụm lại đây tỏ vẻ tự tin thế?

48

Autumn: Trạm tái chế rác thải cũng đéo muốn thu nhận tụi bây.

1

Một lời vừa ra, toàn nhóm bùng nổ.

Một đống lời nhục mạ Chu Tử Thu đều xem như không nhìn thấy.

Dù sao thì trở thành bên đối lập với một đám rác rưởi ngu dốt là một việc rất đáng để kiêu ngạo, không có gì phải tức giận cả.

1

Hắn chỉ còn chờ một câu của anh Phi nữa thôi.

Quả nhiên, anh Phi rất nhanh đã trả lời: Mẹ nó mày nói ai là loser chỉ biết lên mạng giả ngầu? Có bản lĩnh thì gặp mặt offline đánh một trận? Để xem ai mới là loser, thằng rác rưởi.

Cái tên anh Phi này bởi vì ở trong giới thường chơi tới bến, có nhiều đơn đặt hàng nên danh tiếng không tồi, thế nên chuyện gã ở Nam Vụ cả Chu Tử Thu cũng biết, những lời này cũng là thứ hắn chờ từ nãy tới giờ.

Autumn: Cửa sau tiệm net Lam Du, có bản lĩnh thì mày tới đây.

1

Anh đây gánh em dễ như chơi: Được, chỗ đó rất gần chỗ tao, hai mươi phút, mẹ nó đứa nào không tới thì đứa đó là cháu trai.

Chu Tử Thu đã nhớ không rõ lần trước chính mình đánh nhau là khi nào.

Hắn vốn không hề thích gây chuyện, nhưng cũng không sợ chuyện.

Thay áo hoodie màu đen, đội mũ lên, lại lấy khẩu trang màu đen đeo lên mặt, hai tay cắm túi rời khỏi nhà.

Đã là ba giờ sáng, người trong nhà đều đã say giấc, đường phố cũng đen thui một mảng, ngoại trừ thỉnh thoảng có một vài tên ma men lớn tiếng ồn ào thì không còn bóng dáng của ai cả.

Lam Du là một tiệm net đen, nên vô cùng khuất và đổ nát, cửa sau dẫn thẳng vào một con hẻm chất đầy rác, không ai qua lại, cũng không có camera.

Quả thật chính là thiên thời địa lợi nhân hòa.

Lần này hắn không dạy dỗ tên anh Phi phải làm người như thế nào, ba chữ Chu Tử Thu này của hắn sẽ viết ngược lại.

1

Nghĩ thế, Chu Tử Thu quẹo vào hẻm, chợt thấy một tên nam sinh cao gầy, mặc áo hoodie Supreme bản lậu, quần màu đen bó sát ống chân, chân đi giày Tod"s đính đầy đinh tán, cùng với quả đầu xoăn xù uốn giấy bạc đang đứng ở đó hút thuốc.

2

Hắn nhàn nhạt kêu một tiếng: "Anh Phi."

Nam sinh nghe vậy quay đầu lại.

Xem ra không nhận sai người.

Chu Tử Thu thuận tay lượm một cây gậy gỗ bên ven tường, ước lượng.

Anh Phi: "?"

Chu Tử Thu: "Chuẩn bị xong chưa?"

Anh Phi: "??"

Không phải chứ, vừa mới gặp mặt không thèm đấu khẩu vài câu mà đã trực tiếp đi thẳng vào vấn đề luôn à?

6

Không đợi anh Phi kịp phản ứng, Chu Tử Thu đã không nói hai lời tiến lên vài bước, vừa nhấc chân đã trực tiếp đạp gã ngã ngửa trên mặt đất.

Sau đó xách gậy gỗ mạnh mẽ nện xuống, tránh hết những chỗ yếu hại, chỉ chọn những chỗ dù rất đau nhưng lại không mấy quan trọng.

Chiêu thức không hề hoa lệ, nhưng mỗi một cú đều rất tàn nhẫn và chính xác.

Anh Phi bị đánh đến nỗi không còn đường để phản kháng, chỉ có thể ôm đầu súc vào trong góc tường kêu la áu áu: "Đệt! Đừng đánh! Mẹ nó mày đừng có đánh nữa! Ông đây nhận thua còn không được à! Áu!!! Đau đau đau!!! Tao nhận thua! Cái định mệnh tao nhận thua còn chưa được hả!!!"

Chu Tử Thu đánh vài cái phát ti3t cơn giận xong lại dùng sức đạp gã một cú, mới xách gậy ngồi xổm trước mặt gã, duỗi tay lấy chứng minh trong túi áo của gã ra, chụp hình xong lại vứt về chỗ cũ, lạnh lùng nói: "Sau này nếu để tao biết mày lại làm chuyện gì đó ghê tởm, tao sẽ báo cảnh sát nói mày quấy rối tình d*c, tiện thể còn vạch trần tôn tính đại danh của mày cho người ta biết nữa đấy, hiểu?"

1

"Mẹ nó mày bị bệnh...... Á!" Anh Phi còn chưa mắng xong, trên mông lại vững vàng hứng trọn một cú, gào to một tiếng, "Đệt! Ông đây không ngủ với mẹ mày em mày bạn gái mày! Liên quan cái củ cứt gì tới mày! Áu!!!"

Ngay sau đó chính là một tiếng kêu r3n càng thê lương hơn.

Chân của Chu Tử Thu trực tiếp dẫm lên điểm yếu của gã, chỉ cần hơi dùng sức một chút thì kể từ đó họa sĩ sẽ ngừng hót mãi mãi, gã sợ tới mức vội vàng cầu xin: "Đừng đừng đừng, anh, có chuyện thì từ từ nói, anh nói cái gì cũng được hết."

Chu Tử Thu cầm gậy, rũ mắt, lãnh đạm nói: "Thứ nhất, sau này đừng để tao biết mày lại lừa tiền lừa sắc. Thứ hai, sau này đừng để tao nhìn thấy mày với đám bạn rác rưởi của mày nói mấy lời nhục mạ con gái ở trong nhóm chat, bản thân mày không có mẹ à? Thứ ba......"

Hơi dừng.

Chu Tử Thu mở miệng: "Từ chối đơn hàng Vinh Quang Vương Giả mày vừa mới nhận lại cho tao. Tiền cũng trả lại không thiếu một đồng, ôn tồn xin lỗi em ấy, hơn nữa sau này mày và đám bạn rác rưởi của mày cũng không được nhận đơn hàng của em ấy nữa."

"Không phải...... Mắc gì...... Á!!! Được được được!!! Được được được!!! Mày buông tao ra, tao từ chối ngay đây!!!" Anh Phi cảm thấy bản thân quả thật là xui xẻo tám kiếp, nhưng đánh thì đánh không lại, chỉ đành rưng rưng đồng ý, làm trò trước mặt Chu Tử Thu, quỳ rạp trên mặt đất, run rẩy gửi tin nhắn trả đơn.

Chu Tử Thu lúc này mới buông chân ra, ném cây gậy qua một bên, xoay người rời đi, cũng chẳng thèm quay đầu lại.

Mặc cho anh Phi ở đằng sau vô năng cuồng nộ hò hét: "Cái con nhỏ dâu tây dâu sữa kia rốt cuộc là gì của mày?! Em gái hay là bạn gái của mày hả?! Đến mức này luôn à?!"

1

Đều không phải, chỉ là một kim chủ vô cùng bình thường mà thôi.

Ngoại trừ kêu hắn vài tiếng anh ơi, thì không có gì đặc biệt cả.

1

Chỉ là không viết tại sao, vừa nhớ đến giọng nói vui vẻ khi bé dâu sữa gọi hắn là "Anh ơi", lại nghĩ tới việc sau này mình sẽ không thể nghe tiếp được nữa, mà cô nàng còn có khả năng sẽ gọi mấy tên con trai ngu đần đáng khinh như anh Phi là "Anh ơi", trong lòng hắn lại vừa chua vừa bực vừa phiền.

Chu Tử Thu hai tay cắm túi, cúi đầu, bước đi càng nhanh.

Như là muốn phát ti3t cảm xúc gì đó, mà cảm giác chua chát buồn phiền kia còn chưa kịp phóng thích thì điện thoại đã đột nhiên rung lên.

Lấy ra nhìn thử, cuộc gọi thoại của bé dâu sữa.

Cả một đêm cũng không chịu liên lạc với hắn, bây giờ anh Phi trả đơn thì lập tức tìm tới? Là do tìm không được anh nào dẫn cô mang leo rank nên mới nhớ tới hắn à?

Trong lòng Chu Tử Thu thấy phiền, không muốn trả lời.

Nhưng mà lại không nỡ cúp máy, bèn nhét điện thoại vào trong túi áo, tiếp tục vùi đầu bước đi thật nhanh.

Nhưng đi mãi đi mãi, nghĩ đến cái gì đó, lại bất đắc dĩ thở dài, dừng bước, một lần nữa lấy điện thoại ra.

Tạm thời làm lơ cuộc gọi thoại, nhấn mở trang cá nhân của bé dâu sữa, quả nhiên nhìn thấy tấm hình cosplay Hatsune Miku từ phía sau lẻ loi trong vòng bạn bè được giới hạn hiển thị trong ba ngày.

Hai bím tóc đuôi ngựa màu lục lam, đầu vai trắng nõn mượt mà, vòng eo thoạt nhìn trông không rộng hơn bàn tay của hắn được bao nhiêu, làn váy chỉ ngắn tới đùi, cùng với đôi bắp chân thon dài thẳng tắp được bao bọc trong đôi vớ màu đen cao quá đầu gối, và cả vùng lãnh thổ tuyệt đối trắng đến phát sáng nằm ngay giữa làn váy và bít tất.

4

*Lãnh thổ tuyệt đối: Một thuật ngữ tiếng Nhật ám chỉ vùng da trần nằm giữa bít tất và một chiếc váy ngắn. 

Chu Tử Thu thề, bình thường hắn chưa bao giờ chú ý đến việc nữ sinh mặc gì hay trang điểm ra sao, xuất phát từ tố chất cơ bản và tu dưỡng nên hắn cũng chưa bao giờ nhìn chằm chằm vào con gái nhà người ta, chứ đừng nói là đánh giá thân thể và vùng lãnh thổ tuyệt đối, mấy chuyện rác rưởi như vậy cả đời này hắn làm không được.

3

Nhưng mà khi ảnh chụp của bé dâu sữa chói lọi hiện ra trước mắt hắn, cộng với ảo giác một tiếng "Anh ơi ~", Chu Tử Thu chỉ cảm thấy một dòng máu nóng chợt dâng lên.

Là máu nóng kiểu gì thì hắn nói không được, tóm lại là loại máu nóng khiến hắn đột nhiên có chút khó khống chế cảm xúc của mình. Ấn nút nhận cuộc gọi, nghe thấy một tiếng "Anh ơi ~" hứng khởi tưng bừng hiển nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì của người đối diện, tức khắc giận sôi máu.

Trực tiếp lạnh nhạt mở miệng: "Em là đồ ngốc à? Cái đạo lý không được kết bạn với những người kỳ quặc sau khi đăng mấy tấm ảnh kiểu đó lên vòng bạn bè mà cũng không biết? Chia nhóm là có thể thấy được cũng không biết? Còn nữa, gu thẩm mỹ của em là sao đấy, cái loại người trẻ trâu ăn mặc như hề cà giựt cà giựt này mà em cũng cảm thấy đẹp trai?"

1

Thẩm Gia Ngôn gọi điện nửa ngày không ai bắt máy, vừa nhận đã bị ăn mắng một trận bèn ngơ ngác một hồi, sau đó thật cẩn thận hỏi lại: "Anh ơi, sao thế ạ? Có phải anh gặp chuyện gì đó khiến tâm trạng không vui đúng không anh?"

Một câu hỏi thật cẩn thận, tựa như dòng nước trong lành nhẹ nhàng chảy qua, lập tức xoa dịu sự bức bối trong lòng Chu Tử Thu.

1

Rõ ràng là cô nàng đột nhiên bị mắng, không tức giận thì thôi, tại sao lại còn ngoan ngoãn hỏi lại có phải là hắn đang cảm thấy không vui hay không, đây là đồ ngốc đấy à.

2

Chu Tử Thu nhất thời hết cách biểu đạt cảm giác trong lòng mình hiện giờ là gì.

Vừa chua, vừa mềm, vừa ấm áp, còn có chút hận sắt không thành thép.

Vốn dĩ hắn muốn nói rõ ràng chuyện của anh Phi cho cô nàng biết, rồi hung dữ dạy dỗ cô nàng một phen, nhưng khi nghe thấy giọng nói của người kia, những lời nói, những chuyện và cả những người xấu xa đó lại không thể mở miệng ra được nữa.

Bé dâu sữa có làm sai cái gì đâu, chẳng qua chỉ là đăng một tấm ảnh đẹp của mình lên mà thôi, chẳng lẽ bởi vì mấy tên rác rưởi đó mà sau này không cho cô nàng đăng hình lên nữa ư?

17

Nếu để đối phương biết những thằng khốn đáng khinh đó ở sau lưng mở miệng bình phẩm mình bằng mấy lời dơ bẩn, thì người nọ sẽ khổ sở biết bao.

Hắn không muốn để việc dơ dáy này làm cho một cô gái không tim không phổi lại dị thường sạch sẽ tăng thêm phiền não và ghê tởm, vì thế chỉ nhàn nhạt nói: "Không có gì, chỉ là gặp được người chơi đồng hành mới của em ở trong nhóm, phát hiện người đó chẳng ra gì, nên cãi cọ vài câu."

"Ồ, vậy ạ, em cũng cảm thấy anh ta chẳng ra gì, tên lừa đảo thích lật lọng! Đã nói là sẽ dẫn em lên Vinh Quang Vương Giả nhưng đột nhiên lại không chịu làm nữa, những người khác cũng không chịu nhận đơn hàng của em, giận hết sức giận. Cơ mà anh ơi, anh nói em đăng ảnh là có ý gì vậy anh? Chẳng lẽ là khó coi lắm ạ?"

Thẩm Gia Ngôn chính là sinh vật đơn bào, nếu cậu chàng bắt đầu chú ý chuyện tiếp theo, sự việc của một giây trước sẽ lập tức bị đối phương vứt ra sau đầu. Hơn nữa mạch não cũng khác với người thường, thế nên vô cùng dễ lừa.

Chu Tử Thu đã sớm phát hiện điểm này, nhưng mà lúc nghe thấy lực chú ý của cô nàng cuối cùng lại dừng ở việc ảnh chụp có đẹp hay không, hắn vẫn bất đắc dĩ nhéo nhéo giữa mày.

Nhóc ngốc nghếch kiểu này, thật là vận khí may mắn, ngay từ đầu đã gặp được Thương Hoài, sau đó chính là hắn. Nếu không bị ném vào thị trường chơi đồng hành đen tối ô hợp kia, có lẽ đã sớm bị người khác ăn sạch không còn chút xương vụn.

2

Còn việc ảnh chụp có đẹp hay không......

Cổ họng của Chu Tử Thu không tự giác được mà nhẹ nhàng lăn lên lăn xuống, sau đó nhàn nhạt nói: "Sau này đừng để mấy tên chơi đồng hành không quen biết kết bạn Wechat với em, con gái phải chú ý bảo vệ sự riêng tư và an toàn của bản thân."

Nhưng mà cậu chàng cũng đâu phải con gái.

Thẩm Gia Ngôn ngồi xếp bằng trên giường, cằm tì lên con gấu bông siêu bự nằm trong lồ ng ngực, dẩu miệng, cảm thấy Chu Tử Thu hôm nay có chút kỳ quái.

Cơ mà chuyện này không quan trọng, quan trọng là: "Anh ơi, bây giờ không có người dẫn em leo rank, bọn họ đều nói em quá cùi bắp, dẫn em lên Vinh Quang Vương Giả quá mệt mỏi, không muốn nhận đơn của em."

Thẩm Gia Ngôn sắp tủi thân muốn chết luôn rồi.

Chu Tử Thu nghe vào tai, thì chỉ còn hai chữ. --- "Quả nhiên."

Cô nàng tìm hắn chỉ vì muốn để hắn kéo người nọ đi leo rank mà thôi.

Thế nên giữa hai người bọn họ, bé dâu sữa mới là cỗ máy leo rank vô tình chân chính.

Vì thế mà giọng điệu của Chu Tử Thu ngày càng lãnh đạm: "Em tìm tôi là vì điều này?"

13

Những lời này vừa được nói ra, Thẩm Gia Ngôn mới đột nhiên nhớ tới mục đích thật sự khi cậu chàng đi tìm Chu Tử Thu, vội vàng nói: "Đương nhiên là không phải!"

Câu trả lời ngoài dự đoán, Chu Tử Thu hơi ngẩn ra một chút.

Thẩm Gia Ngôn tiếp tục vui vẻ nói: "Em muốn hỏi anh xem đã nhận được bộ skin đó chưa á ~"

Chu Tử Thu: "?"

"Sinh nhật của anh em chưa kịp chuẩn bị quà tặng, hơn nữa em còn phát hiện ra hình như anh chẳng có mấy bộ skin hết á, vì vậy em mới mua hết mấy bộ skin tình nhân có thể mua được để tặng cho anh, có mấy bộ siêu đẹp luôn cơ, chờ đến khi encore chúng ta lại mua tiếp được không? Vậy thì sau này chúng ta đánh đôi thì có thể dùng skin tình nhân rồi á ~"

Âm cuối khẽ nhếch, mang theo sự vui mừng và chờ mong, giọng điệu giống y như đúc với những cô gái cùng lớp với hắn khi thương lượng mua đồ đôi với bạn trai.

Trái tim của Chu Tử Thu khẽ động, đốt ngón tay cầm điện thoại hơi siết chặt, sau đó bình tĩnh hỏi: "Không phải chúng ta chỉ còn một trận cuối cùng thôi à?"

"Đúng rồi, anh Thương Hoài nói với em là tụi anh sắp thi rồi, thành tích của anh tốt lắm, mỗi lần thi cử đều phải nghiêm túc ôn tập, vậy nên tháng này em sẽ không quấy rầy anh đâu. Nhưng mà chờ đến khi anh thi xong thì chúng ta vẫn có thể tiếp tục đấu đôi đó ~"

Giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng tự nhiên, nghe vào cứ như là vốn dĩ đã tính toán như vậy.

Chu Tử Thu mở game ra, nhìn mấy bộ skin tình nhân kia, rũ mắt, hỏi: "Em không tìm người chơi đồng hành khác?"

"Có tìm chứ, nhưng chỉ là muốn leo rank miễn cưỡng kéo bọn họ để dùng tạm thôi ạ. Bởi vì bọn họ không có tốt tính chơi giỏi mà giọng còn hay giống anh cả, vậy nên em vẫn muốn anh nhất ~"

17

Hôm nay cái tên mới thuê kia tuy rằng kỹ thuật khá ổn, nhưng giọng thì cứ ẹc ẹc lách tách, nhớp nhúa muốn chết, còn luôn tự tin mù quáng mắng chửi đồng đội, chẳng thoải mái giống Chu Tử Thu chút nào cả.

"Vậy thì lần sau chơi đôi chúng ta dùng skin tình nhân được không anh ơi? Mỗi lần nhìn thấy người ta chơi đôi ai cũng có mà em lại không có, chẳng thấy vui chút nào hết."

Ý nghĩ của Thẩm Gia Ngôn vô cùng đơn thuần, chỉ là muốn một cái đùi giúp leo top đáng tin cậy, rồi lại cùng nhau dùng skin siêu cấp xinh đẹp với cái đùi đó mà thôi.

4

Hơn nữa cậu chàng còn ỷ vào việc bản thân cũng là con trai, nên không hề cảm thấy những lời nói và việc làm này có chỗ nào đó không ổn cả.

1

Nhưng vào trong tai của Chu Tử Thu thì hoàn toàn không phải cùng một ý nghĩa.

Những người chơi đồng hành khác đều là công cụ tích điểm vô tình, nhưng hắn không giống vậy.

Những người chơi đồng hành khác đều không xứng dùng skin tình nhân, nhưng hắn có thể.

Những người chơi đồng hành khác đều chỉ là "Anh ơi", nhưng hắn là "Anh ơi ~".

6

Lại nhớ đến chiếc bánh kem và hoa tươi lúc trước, Chu Tử Thu dường như muốn xác nhận điều gì đó, nắm chặt điện thoại, thấp giọng mở miệng: "Không sao, trong lúc tôi ôn tập cũng có choi game, chỉ cần không phải trong thời gian lên lớp, khi nào em muốn chơi thì cứ tìm tôi là được, tôi không lấy tiền của em."

"Thật không ạ?"

Giọng điệu là sự vui mừng khôn xiết khó có thể che giấu.

Đáy mắt của Chu Tử Thu đã tràn ra một ít ý cười, thanh âm cũng dịu dàng hơn rất nhiều: "Ừm, là thật. Nhưng mà có một điều kiện."

"Vâng vâng, anh nói đi ~"

"Sau này đừng tìm người khác nữa, cũng đừng kết bạn Wechat với họ, đừng gọi bọn họ là anh, đừng để bọn họ nhìn thấy ảnh chụp của em."

Có một cái đùi miễn phí cố định cả đời, vừa đẹp trai vừa chơi giỏi là vừa thỏa mãn phúc lợi mê tay mê giọng, ai mà còn thèm đi tìm đám gà rừng kia nữa?!

2

Thẩm Gia Ngôn không hề nghe ra hàm ý trong đó, chỉ cảm thấy thiên hạ vẫn còn chuyện tốt như thế này, lập tức cao hứng đáp lời: "Được ạ! Vậy sau này em chỉ có một người anh trai là anh thôi ~ Ảnh chụp cũng chỉ cho một mình anh xem ~".

Nghe được câu trả lời ngọt ngào không chút suy nghĩ mà không che giấu được niềm vui sướng của đối phương, cảm xúc chua chát buồn phiền bực bội không rõ lý do ở trong lòng Chu Tử Thu rốt cuộc cũng tan đi.

Có một cô bạn gái nhỏ qua mạng vừa ngọt ngào vừa ngoan ngoãn vừa ngây ngốc, hóa ra cảm giác cũng không tồi.

2

Chu Tử Thu đứng trong đêm tối đầu tiên của cái ngày đủ 18 tuổi, thấp giọng cười khẽ một tiếng, đáp: "Ừm, được."

Hết chương 92.

1

Tác giả có lời muốn nói:

Chu Tử Thu: Tôi yêu qua mạng, nhưng cũng không phải là hoàn toàn yêu qua mạng.

Chương sau sẽ lật xe! Bởi vì là phiên ngoại của couple phụ nên muốn khống chế độ dài, nhất định sẽ không có nhiều chi tiết và hoàn chỉnh quá trình tâm lý như chính văn, nhưng tôi sẽ nỗ lực giải quyết rõ ràng tiền căn hậu quả.