Edit: Su

Beta: hana

Mạnh Dịch Nam mỗi ngày như cũ đưa Lộ Hiểu Vụ đi làm, Diệp Tỳ vẫn là một đường đi theo.

Mạnh Dịch Nam nếu đã muốn quyết định kích thích Diệp Tỳ, nhất định sẽ làm được. Chính yếu là, sau một phen giáo dục, Lộ Hiểu Vụ sợ cậu ta nên cũng bắt đầu phối hợp.

Trước kia, Lộ Hiểu Vụ nhìn Diệp Tỳ ở trên xe, khi đến công ty đều là vội vã bước xuống. Mạnh Dịch Nam nếu muốn một cái hôn cũng không yêu cầu như lúc trước, hiện tại chỉ cần một ánh mắt của anh, Lộ Hiểu Vụ liền đỏ mặt dâng đôi môi đỏ mọng, tính hôn khuôn mặt của anh. Mỗi lần như vậy Mạnh Dịch Nam đều giả bộ như vô tình đối mặt, vừa lúc gần với đôi môi, một cái hôn triền miên thật ngọt ngào như vậy trình diễn, hoàn toàn coi Diệp Tỳ không tồn tại. Mỗi lần như vậy Lộ Hiểu Vụ đều đỏ mặt đến mang tai mà xuống xe. Mạnh Dịch Nam vẻ mặt cảm thấy mỹ mãn liếc về Diệp Tỳ ở phía sau, Diệp Tỳ vẻ mặt buồn bực tựa lưng vào ghế, mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Diệp Tỳ phỏng chừng là bị kích thích không chịu được. Đêm nay cư nhiên không về nhà Mạnh Dịch Nam.

Mạnh Dịch Nam nhìn tin nhắn của Diệp Tỳ “Đêm nay không trở về nhà”, vẻ mặt đắc ý nở nụ cười, tên điên này rốt cuộc chịu không nổi đi!

Lộ Hiểu Vụ đang chuẩn bị nấu cơm, nhìn Mạnh Dịch Nam một mình ngồi ở sô pha cầm di động cười trộm, cảm thấy thật kì lạ. Từ khi Diệp Tỳ đến, anh không có vui như vậy, hôm nay làm sao vậy? “Diệp Tỳ đâu?”

“Đi ra ngoài chơi.” Mạnh Dịch Nam vừa thấy Hiểu Vụ vừa đi ra, thật nhanh cười trả lời, Diệp Tỳ không trở lại nhất định là đang tìm lý do.

“Cậu ấy không phải trừ bỏ đi theo anh thì chỗ nào cũng không nguyện đi sao?” Lộ Hiểu Vụ cứ nhớ đến ánh mắt ai oán của Diệp Tỳ, trong lòng liền khó chịu, chồng nhà nàng tự nhiên đem trở về một người đồng tính luyến ái.

Mạnh Dịch Nam cười bước qua, nhẹ ôm Hiểu Vụ, vẻ mặt đắc ý “Đã nói kế hoạch của anh không thành vấn đề”. Nhớ đến Diệp Tỳ biểu tình buồn bực khi nhìn anh và vợ yêu ngọt ngào thân mật, Mạnh Dịch Nam thầm cười trong lòng. Năm đó nếu anh chịu hy sinh một chút cùng với nữ sinh nào đó diễn một đoạn tình cảm, khẳng định cũng có thể khiến cho Diệp Tỳ nản lòng thoái chí, nhưng anh tưởng tượng cùng với một nữ sinh diễn trò thân thiết thì so với ở cùng Diệp Tỳ càng khiến anh thêm khó chịu, nên anh đã không làm như vậy. Nhưng anh cũng không ngờ Diệp Tỳ vẫn để ý anh nhiều năm như vậy, đến tận bây giờ cũng chưa hết hy vọng.

Ít nhiều khi có Hiểu Vụ, anh mới chính thức thoát khỏi đoạn bóng ma chua xót đó. Bằng không anh cũng lo lắng cho mình không cưới được vợ, rồi cuối cùng liền di theo Diệp Tỳ luôn.

“Lộ Lộ cảm ơn em.” Mạnh Dịch Nam chân thành hôn lấy Hiểu Vụ, có vợ yêu cuộc sống thật hạnh phúc!!

Lộ Hiểu Vụ bị anh hôn nhiệt tình đến nỗi cảm thấy nóng lên như bị thiêu đốt.

Bỗng nhiên điện thoai của Mạnh Dịch Nam reo lên.

Mạnh Dịch Nam bực bội chậm rãi buông Hiểu Vụ ra, đi qua cầm lấy di động nghe điện thoại của Chung Bình : “Để làm chi?”

“Bây giờ?” Lộ Hiểu Vụ nhìn Mạnh Dịch Nam đang giương mắt nhìn về phía mình, trong lòng cũng buồn bực Chung Bình lại tìm Mạnh Dịch Nam để làm gì?

“Được, chúng ta lát nữa sẽ đến.” Nói xong Mạnh Dịch Nam tắt điện thoại. Đưa mắt nhìn về phía Hiểu Vụ nói: “Chung Bình bảo chúng ta ra ngoài ăn cơm”.

Vô duyên vô cớ tự nhiên mời khách làm Lộ Hiểu Vụ trong lòng nghĩ ngợi băn khoăn, chẳng lẽ cậu ta gian nan vất vả giờ cũng kiếm được mỹ nữ ư?

Vợ chồng Mạnh Dịch Nam lái xe một hồi cũng đi đến địa điểm hẹn với Chung Bình.

Sau khi báo tên, nữ lễ tân đưa bọn họ lên phòng tại lầu ba .

Nữ nhân viên đẩy cửa ra, Mạnh Dịch Nam ôm lấy Lộ Hiểu Vụ tiến vào, hai người có chút sửng sốt khi thấy Diệp Tỳ đã ở đó!!

“Hai người các ngươi thật là chậm chạp, làm chúng tôi chờ đến nửa ngày.” Chung Bình vừa thấy bọn hắn liền đứng dậy cưới nói.

Tay Mạnh Dịch Nam ôm lấy hông Hiểu Vụ có chút căng thẳng, an ủi Hiểu Vụ, Dìu cô đi qua. Đưa cô tới chỗ ngồi xuống, sau đó ngồi xuống cạnh cô. Hai người cùng Chung Bình và Diệp Tỳ ngồi gần nhau. Diệp Tỳ vẫn thản nhiên cười không lên tiếng.

“Cậu không về nhà thì ra là hẹn với Chung Bình”. Mạnh Dịch Nam khóe miệng khẽ nhếch hướng Diệp Tỳ cười khẽ. Cậu ta lại muốn làm cái gì? Thấy anh và Hiểu Vụ rất ngọt ngào, hay là cậu ta muốn nhờ Chung Bình làm quân sư? Mạnh Dịch Nam nhìn Chung Bình châm trà cho mình và Hiểu Vụ, trong lòng thầm nghĩ, Chung Bình trăm ngàn lần đừng gây chuyện gì cho anh nha! Diệp Tỳ đột nhiên xuất hiện đã làm cho anh trở tay không kịp, Chung Bình lại theo tới làm anh thêm loạn, mọi chuyện thật khiến anh và Hiểu Vụ phát điên nha.

“Như thế nào? Nhớ em à?” Diệp Tỳ vừa nói ra lời này, khiến cho mọi người ở đây có chút run sợ. Chung Bình bưng ấm trà ngồi lại chỗ cũ, trên mặt cười trộm. Lộ Hiểu Vụ sắc mặt bình tĩnh, tuy rằng Mạnh Dịch Nam đã nói cô biết Diệp Tỳ có ý đối địch với mình, cậu ta ở trước mặt cô sao có thể nói thẳng ra lời như thế, cô lúc ấy vẫn là lắp bắp mà kinh hãi. Mà nhất là làm cho Mạnh Dịch Nam thay đổi sắc mật như người chết.Trong lòng cô ước gì cậu ta tránh thật xa ra, không bao giờ gặp lại cậu ta nữa!

“Được rồi, A Nam là quan tâm tới cậu, sợ cậu đi lại một mình sẽ lạc.” Chung Bình rốt cục nói vài câu làm dịu đi bầu không khí .

Lộ Hiểu Vụ cũng nhe nắm lấy tay Mạnh Dịch Nam, lo lắng nhìn gương mặt khó chịu của anh, nhẹ giọng mỉm cười nói: “Đúng vậy, Diệp Tỳ đều là bạn của mọi người mà.”

Diệp Tỳ chỉ nhẹ nhàng cười không nói.

Tay Mạnh Dịch Nam nắm chặt, gắt gao nắm lấy tay Lộ Hiểu Vụ, ánh mắt liếc về phía Diệp Tỳ khiêu khích. Xem vợ ta rộng lượng thế nào chưa, không chấp nhặt bất hòa với ngươi.

Chung Bình cười cười hỏi Diệp Tỳ: “Có phải hay không nhanh đến đây?”

Diệp Tỳ mỉm cười gật đầu, nâng chung trà lên chậm rãi uống, ánh mắt như cũ nhìn hai người đối diện mà không nói gì.

“Cón ai nữa? Vệ Đông hay Hàn Xa?” Mạnh Dịch Nam vừa nghe, ki quái hỏi.

“Lát nữa cậu sẽ biết”. Chung Bình cười thần bí.

Mạnh Dịch Nam không ý kiến, chỉ hường Hiểu Vụ hỏi: “Em có muốn một ly nước trái cây?” Hiểu Vụ không thích uống trà, mỗi lần ra ngoài ăn, đều dùng nước trái cây.

Lộ Hiểu Vụ cúi đầu ngượng ngùng, nhẹ giọng nói: “không cần đâu.” Không cần như vậy phiền toái, đối diện hai người nhìn cô có ý tứ không tốt.

“Phục vụ” Mạnh Dịch Nam cũng đã hướng phía cửa kêu. Phục vụ sinh lên tiếng trả lời tiến vào: “Tiên sinh, ngài cần gì?”

“Có hay không nước táo đỏ?” Mạnh Dịch Nam nghĩ đến Hiểu Vụ gần đây sắc mặt có chút tái nhọt, tính cho nàng uống chút để bổ khí huyết.

“Có ạ” Phục vụ sinh lễ phép trả lời.

“ Được, vậy mang cho tôi một ly.” Nói xong mới hướng Chung Bình và Diệp Tỳ “Các cậu có uống hay không?”

Chung Bình khẽ cười lắc đầu. Ai cần cậu hỏi chứ, cậu quan tâm vợ cậu là được rồi.

Diệp Tỳ khẽ nói một câu: “Em hông thích ăn táo đỏ, anh biết rõ mà.”

Mạnh Dịch Nam trừng mắt liếc Diệp Tỳ một cái rồi không thèm để ý cậu ta. Cậu ta hôm nay thật quá mức, tự nhiên trước mặt Hiểu Vụ , cố ý nói những lời ái muội! Chẳng lẽ nhìn thấy anh và vợ yêu ngọt ngào cậu ta kích động nhất thời quyết định cạnh tranh ngay mặt? Mạnh Dịch Nam trong lòng bắt đầu có chút bồn chồn, đánh giá xem Diệp Tỳ muốn gì?

Phục vụ sinh một hồi bưng nước táo đỏ lên, Mạnh Dịch Nam ra hiệu hương về phía trước mặt Hiểu Vụ, phục vụ sinh rót Hiểu Vụ môt chén đầy, sau đó đem bình đặt tai trên bàn, liền lui ra ngoài.

Phục vụ vừa khép lại cửa một hồi, cửa lại bị đẩy ra.

Chung Bình khóe miệng cười lớn hơn nữa, Diệp Tỳ mắt khẽ cười, vội vàng đứng dậy hướng cửa chạy đến.

Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ ngồi ở đằng trước cửa lớn, vừa thấy Diệp Tỳ đứng dậy, liền xoay thân hướng cửa nhìn lại .

Một người ngoại quốc dễ nhìn, Lộ Hiểu Vụ nhìn người mới tới phản ứng Mạnh Dịch Nam thì nhìn ngây người!

Diệp Tỳ tiến lên một bước, hai người gắt gao ôm nhau cùng một chỗ, còn thân mật lẫn nhau.

Người này …là ai? Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ cận cảnh nhìn, đều trợn tròn mắt!

Diệp Tỳ nhẹ buông người đàn ông lạ trong lòng ra, xoay người hướng bọn họ giới thiệu “Michael. My lover.”

Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ kinh ngạc nhìn nhau, lover? Người đàn ông này? Hai người đồng thời nhìn về người nọ, tóc vàng mắt xanh, anh khí bức người, thân hình so với Diệp Tỳ cao hơn nửa cái đầu, Diệp Tỳ yêu người nước ngoài?

“Hi, Chào mọi người.” Người nước ngoài kia kia mở miệng, vẫn là thứ tiếng Trung nửa nạc nửa mỡ?

Diệp Tỳ lôi kéo anh ta ngồi kế bên mình, mỉm cười về phía anh ta giới thiệu, “Mạnh Dịch Nam, vợ của anh ấy và Chung Bình.” Michael mỉm cười gật đầu với mọi người, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở mặt Mạnh Dịch Nam, chậm rãi nhớ kỹ tên anh “Mạnh Dịch Nam.” Tiếng Trung của anh ta tuy rằng nói không sai, nhưng giọng nói ngữ điệu nghe thực mạnh mẽ.

Mạnh Dịch Nam trong lòng chấn động rốt cục cũng quay trở lại, cười khanh khách hướng Michael gật đầu, “Xin chào xin chào.” Ánh mắt liếc về phía Diệp Tỳ, đồ đáng chết, rõ ràng có người yêu, còn chạy về đây quấn quýt lấy anh làm gì?

Diệp Tỳ cưới nhìn anh không nói mà tiếp đón Michael uống trà. Nhìn thì biết hai người rất thân thiết với nhau. Michael nhìn Diệp Tỳ ánh mắt nhu tình như nước, trên mặt thủy chung nét tươi cười.

Mạnh Dịch Nam ở trên bàn nhẹ nhàng cầm tay Hiểu Vụ, cô giờ đã muốn ngốc đến nỗi một câu cũng không nói ra được: “Muốn đi toilet hay không?”, nghe câu ấy Hiểu Vụ mới lấy lại tinh thần, gật đầu. Mạnh Dịch Nam lo lắng Hiểu Vụ bị kích thích quá độ nên hỏi: “Anh cùng em đi”.

Mạnh Dịch Nam đứng dậy thay cô kéo ghế, Hiểu Vụ đứng lên nhẹ lắc đầu: “Không cần, em tự đi.” Nói xong, bước ra cửa, phục vụ sinh liền theo dẫn cô đi.

“Chung Bình, cậu đi ra đây.” Mạnh Dịch Nam vừa thấy Hiểu Vụ đi rồi, mặt nghiêm lại, trừng hướng Chung Bình.

Chung Bình đưa mắt liếc Diệp Tỳ rồi mỉm cười đứng dậy rồi cùng Mạnh Dịch Nam đi ra khỏi phòng.

Mạnh Dịch Nam túm lấy Chung Bình đến một góc tối, “Cậu biết rõ Diệp Tỳ có người yêu đúng không?” Anh còn tưởng chính mình đã thành công trong việc giải quyết Diệp Tỳ, xem ra anh mới là người bị người ta xoay quanh đùa bỡn.

“Cũng mới đây thôi”, Chung Bình nhẹ nhếch môi cười nhẹ “Lúc cậu ta về tôi mới biết.”

“Cậu rốt cuộc muốn làm cái gì?” Mạnh Dịch Nam trong lòng như muốn phát điên. Xem ra chung Bình cũng không phải thuận miệng nói ra địa chỉ nhà mình, cậu ta có mục đích!

“Không có! Diệp Tỳ muốn gặp lại tình nhân cũ nên ta thành toàn giúp cho cho cậu ta!”. Chung Bình miệng càng cười càng thêm xấu xa.

“Chung Bình” Mạnh Dịch Nam dùng sức đẩy anh sát vào bên tường, cậu ta có thể hay không đã nói hết sự thật? “Cậu dẫn Diệp Tỳ đến ở nhà tôi rốt cuộc có mục đích gì?” Anh muốn khẳng định rằng hết thảy mọi chuyện cũng là tên Chung Bình này có ý trợ giúp .

“Cậu cùng Hiểu Vụ hiện tại không phải tốt lắm sao?” Chung Binh nhẹ gỡ tay anh, bị anh đè ép có chút không thở nổi.

Mạnh Dịch Nam trừng mắt không lên tiếng, chờ anh nói tiếp.

Chung Bình cười đến sáng lạn, “Tôi không phải thấy hại vợ chồng son các cậu cứ như vậy thật không tốt nên muốn giúp đỡ thôi.Vừa vặn Diệp Tỳ trở về hỏi thăm cậu , tôi mới nhờ cậu ta giúp hai người một chút, nếu không tính tình của hai người như thế đến năm nào tháng nào mới tốt lên đây.”

“Cậu cố ý nói cho Diệp Tỳ biết chúng ta muốn ly hôn”. Mạnh Dịch Nam dùng sức đỉnh đầu đè nặng vai trái Chung Bình.

“Diệp Tỳ cũng không tệ lắm, tuy rằng năm đó cuốn lấy cậu không thôi, nhưng khi nghe cậu gặp vấn đề liền lập tức đồng ý. Thế nào, có hay không tìm về cảm giác năm đó, công phu bám người của cậu ta còn không có giảm chút nào đi?” Chung Bình nghĩ đến Diệp Tỳ khiến Mạnh Dịch Nam trốn tránh như gặp quỷ, trong lòng cuồng tiếu.

“Chung Bình, tôi thật muốn cho cậu biết tay một chút!” Mạnh Dịch Nam dùng sức đánh một cú vào bụng Chung Bình, thế này mà bảo là hỗ trợ, thiếu chút nữa hại anh tâm thần phân liệt, mỗi ngày lo lắng đề phòng Diệp Tỳ quấy rầy mình, lo lắng Hiểu Vụ sau khi phát hiện sẽ không tha thứ cho mình. Chung Bình thật là một người trơ trẽn, làm anh tức muốn chết.

“Này, uy là anh em nên tôi mới giúp đỡ nha!” Chung Bình ôm bụng kêu .

“Tên khốn cậu không hại chết tôi là tốt rồi!” Thế nào không phải cậu ta giở trò quỷ. Đời này chuyện xưa chua xót nhất của anh đều do Chung Bình ban tặng! Mọi chuyện không hay anh gặp sao lại cứ do tên xấu xa này mang đến đây!

“Này, vợ yêu của cậu hiện giờ có thể chủ động như vậy, cậu còn không cười trộm? Không phải do Diệp Tỳ đến kích thích một chút sao, cô ấy xem chừng không còn buồn suy nghĩ ly hôn với cậu đâu.” Chung Bình nghĩ đến việc Mạnh Dịch Nam nửa đêm lại một mình ra ngoài uống rượu giải sầu liền cảm thấy buồn cười, cậu sẽ không đi tìm người phụ nữ khác, mà nếu chính mình cũng không xuất mã giúp anh tìm biện pháp, anh nhất định là bó tay!

“Đó là do ông đây có bản lĩnh.” Mạnh Dịch Nam khi nghĩ đến sự thay đổi của Hiểu Vụ, trong lòng có cảm động, cứ tưởng tượng nếu anh không lợi hại làm Hiểu Vụ đầu óc choáng váng, làm Hiểu Vụ bị kích thích mà thoát khỏi tình trạng khó khăn, kia không phải bị Chung bình hại thảm hơn.

Chung Bình không chịu nổi mắt trợn trắng lên, có bản lĩnh cái rắm, nếu có đã không bị vợ nửa đêm đuổi ra ngoài!

“Được, cậu lợi hại, khá vậy không quên công lao Diệp Tỳ đi, người ta dù sao đối với cậu vẫn là tình sâu nghĩa nặng, bằng không sao có thể diễn thật như thế?” Chung Bình quyết ăn miếng trả miếng.

“Cậu đi chết đi!” Mạnh Dịch Nam cho anh thêm một quyền vào bụng, xoay người bước về phòng. Chung Bình ôm bụng đi ra, sớm biết rằng sẽ làm cho Diệp Tỳ lại chơi vui vẻ! Xem không thể không đem tiểu quỷ ngươi trêu đùa .

Nói đi nói lại thì bữa ăn cơm này thật có tư vị, muôn màu muôn sắc nha.

Diệp Tỳ cùng Michael ăn uống với nhau đầy ngọt ngào tình tứ, trái lại Chung Bình thì ăn với vẻ buồn bực. Dù sao thì cũng giải trừ được uy hiếp của Mạnh Dịch Nam, vì Diệp Tỳ nói muốn đi qua ở cùng Michael. Ha ha, Mạnh Dịch Nam trong lòng mừng rỡ như điên, nhẹ niết lấy tay Hiểu Vụ, Hiểu Vụ như thế cả buổi nhìn Diệp Tỳ cùng Michael thân mật biểu hiện chăm sóc nhau thật tự nhiên, cô hoàn toàn bị dọa choáng váng. Thì ra hai người đàn ông cũng có thể như vậy!

Tóm lại, tâm Mạnh Dịch Nam rốt cuộc có thể buông lỏng! Không còn lo lắng Diệp Tỳ đến quấy rầy, Hiểu Vụ cũng dần đối với anh ngày càng chủ động săn sóc!

Về phần cái tên đầu sỏ Chung Bình, kỳ thật từ tận đáy lòng Mạnh Dịch Nam vẫn là vụng trộm cảm kích anh, cậu ta đúng là hiểu anh nhất, tổn hại này cuối cùng như vậy vẫn có một chút tác dụng!