"Thứ phụ nữ đĩ điếm như cô luôn luôn là như vậy, không một kẻ nào khác cả.

Thẩm Quân Dao, cô thèm tiền lắm phải không? Phục vụ tôi tốt, tôi sẽ cho cô một số tiền lớn, cô thấy sao?"
Nước mắt của Thẩm Quân Dao ngày một tuôn rơi nhiều hơn trước những lời đay nghiến kia của Trác Du Hiên.

Một câu chửi cô là đĩ điểm, hai câu mắng cô không bằng một con chó.

Trác Du Hiên chẳng lẽ không cảm thấy tội lỗi hay sao? Chứng kiến cái cảnh Thẩm Quân Dao khóc nức nở kia, Trác Du Hiên lại càng cảm thấy thật ghê tởm.

Người phụ nữ này đúng là không từ thủ đoạn để đạt được mục đích của mình mà.

Quả nhiên chỉ là một loại phụ nữ kém sang mà thôi! "Thẩm Quân Dao, cô khóc cái gì? Không phải tôi chỉ đang thoả mãn nguyện vọng của một con điểm như cô sao? Đừng cố tỏ ra là bản thân của mình oan ức lắm vậy!"
Trác Du Hiên liếc mắt nhìn Thẩm Quân Dao một cái, nói chính xác là lườm.

Nhìn gương mặt đau đớn kia của người con gái, Trác Du Hiên chẳng những thái độ vẫn giữ nguyên như hiện mà hẳn ta còn nhục nhã Thẩm Quân Dao nhiều hơn thế nữa.

"Thẩm Quân Dao, tôi khuyên cô, cô hãy nên cảm thấy may mắn vì được Trác Du Hiên tôi coi trọng đi.Cô nghĩ vì cái gì mà đến bây giờ tôi vẫn để cho cái loại đĩ như cô ở lại bên cạnh tôi?"
"Đừng tưởng rằng tôi nể mặt nhà họ Thẩm, không có đâu.Thẩm Quân Dao, nếu không phải vì tôi coi trọng cái thân thể rách nát chắc cũng đã qua tay bao nhiêu thăng đàn ông này của cô, thì cô nghĩ cô sẽ có cơ hội được ngôi ở đây hay sao?"
Trác Du Hiên hừ lạnh một tiếng, gương mặt hiện rõ sự khinh bỉ.


Quả thật Trác Du Hiên nói không sai! Lý do mà hẳn giữ Thẩm Quân Dao ở lại bên cạnh mình, một phần là vì muốn cho Thẩm Quân Dao nếm trải mọi đau khổ trên thế gian này.

Nhưng đa phần là bởi vì, Trác Du Hiên hắn cảm thấy hứng thú với thân thể yếu ớt kia của Thẩm Quân Dao.Chỉ cần CLICK VÀO ĐÂY mất 3s là bạn đã ủng hộ team dịch có kinh phí dịch truyện rồi đó ^^
Lần đầu tiên, Trác Du Hiên hắn có một sự hứng thú cùng ham muốn mãnh liệt đối với một người phụ nữ như vậy đấy.

Thẩm Quân Dao có thể đưa hắn lên đỉnh mà không một người phụ nữ nào có thể làm được điều này.

Đây chính là lý thuyết mà hắn ta quyết định để cho Thẩm Quân Dao ở lại bên cạnh mình.

Nhưng không phải lần đầu tiên của Thẩm Quân Dao là Trác Du Hiên đã đoạt lấy hay sao chứ? Sao người đàn ông này lại có thể nhẫn tâm nói ra những lời nhục mạ đó với Thẩm Quân Dao cơ chứ? Quả thật, gọi Trác Du Hiên hẳn chính là ác quỷ cũng không sai một chút nào cả.

Trái tim của Thẩm Quân Dao đang liên tục co rút, cực kì đau nhói.

Đau cứ như bị một người nào đó bóp chặt một cách vô cùng tàn nhẫn khiến cho trái tim của cô cứ như muốn vỡ vụn ra thành từng mảnh vậy.

Thật đau.

Những vết thương ngày càng in đậm ở sâu trong trái tim của người con gái.

Trác Du Hiên đột nhiên đứng dậy, hắn buông hai cánh tay gầy gò đang liên tục của Thẩm Quân Dao ra, để cho chúng vô lực rơi bộp xuống đất một cách đau đớn.

Nước mắt cứ liên tục lăn dài trên gò má của người con gái, sâu trong đôi mắt kia, người ta có thể cảm nhận được một nỗi đau cực kì dằn vặt, vô cùng kinh khủng của người con gái vậy.

Đau, nhưng chẳng thể làm gì! Nỗi đau ấy lại chính là do người đàn ông mà Thẩm Quân Dao yêu nhất trên đời gây ra.

Trác Du Hiên đứng dậy, hắn ta cười một cách quỷ dị.

Thẩm Quân Dao mệt mỏi, vô lực nhìn theo bóng dáng của Trác Du Hiên.

Trác Du Hiên đưa tay cởi từng chiếc cúc áo trên người của hắn, để lộ ra phần cơ bắp cuồn cuộn.

Cởi áo, rồi đến thắt lưng, toàn bộ mọi thứ trên người của Trác Du Hiên hoàn toàn được trút bỏ một cách nhanh chóng.

Trác Du Hiên nhếch môi một cái, khinh bỉ nhìn Thẩm Quân Dao đang nằm co ro ở một góc kia.


Chẳng lẽ Trác Du Hiên lại thật sự bắt ép Thẩm Quân Dao phục vụ hẳn hay sao? Trác Du Hiên hản có bị điên hay không vậy? Thẩm Quân Dao đã mệt mỏi, không còn một chút sức lực như vậy rồi.

Thế mà Trác Du Hiên vẫn muốn bắt ép cô phục vụ cho hản, để cho cô trở thành công cụ để cho hắn ta phát tiết như vậy.

Thẩm Quân Dao mới từ tay của thần chết trở về đấy! Chẳng lẽ Trác Du Hiên lại không hề quan tâm đến sức khỏe của người con gái này có chịu được hay không ư? Trác Du Hiên có biết rằng liệu hắn ta làm như vậy, rất có thể sẽ khiến cho Thẩm Quân Dao mãi mãi rời xa cuộc đời này hay không vậy? Trác Du Hiên thật sự muốn nhìn thấy Thẩm Quân Dao chết, đến lúc đó hắn ta mới chịu dừng lại ư? Hắn cứ gây tổn thương cho Thẩm Quân Dao như vậy, nếu sau này sự thật phơi bày, có khi Trác Du Hiên có muốn cầu xin sự tha thứ, liệu Thẩm Quân Dao có mềm lòng hay không? Nhưng những điều đó, Trác Du Hiên đâu hề để tâm đến điều đó cơ chứ? Thứ hắn quan tâm lúc này đó chính là, giải quyết nhu cầu của bản thân hẳn mà thôi! Trác Du Hiên là một người đàn ông có dục vọng vô cùng mãnh liệt, vì vậy, hắn có thể nổi lên ham muốn bất cứ lúc nào.

Tuy là vậy, nhưng thân thể của Thẩm Quân Dao thật sự không thể chịu nối nữa, nếu chịu thêm sự dày vò của Trác Du Hiên hẳn nữa, không đảm bảo được rằng tính mạng của cô có còn giữ được nữa hay không? Vậy mà, Trác Du Hiên vẫn một mực ép buộc cô phải phục vụ hắn, trở thành công cụ để cho hẳn ta phát tiết.

Trác Du Hiên đột nhiên quỳ xuống nền đất lạnh lẽo, một dòng nước lạnh buốt vẫn chảy ở trên đó.

Bỗng dưng, Trác Du Hiên đưa tay nắm chặt hai phần cẳng chân của Thẩm Quân Dao, hắn ta dùng lực mạnh kéo hai chân của Thẩm Quân Dao rộng sang hai bên.

Đôi mắt đỏ ngầu của hẳn nhìn chằm chằm nơi riêng tư của người con gái.

Thẩm Quân Dao đột nhiên bị kéo mạnh một cái, khuôn mặt của cô bỗng nhăn lại.

Thẩm Quân Dao dùng răng cắn chặt môi mình, không để tiếng "đau"phát ra từ miệng.

Trán của Thẩm Quân Dao đã lấm tấm những giọt mồ hôi.

Ý cười trên gương mặt của Trác Du Hiên ngày càng đậm dân.

Hản ta hơi nheo mắt lại quan sát gương mặt trắng bệch không còn một chút huyết sắc nào của Thẩm Quân Dao kia.


Sự chế giễu đi theo lời nói phát ra từ miệng của Trác Du Hiên.

"Thẩm Quân Dao, đã ướt như vậy rồi mà còn dám bảo không muốn nữa hay sao? Đúng là miệng thì nói một đằng nhưng thân thể của cô thì lại nghĩ một nẻo đấy!"
Trác Du Hiên đưa cánh tay lạnh lẽo của mình vuốt ve gương mặt trắng bệch kia của Thẩm Quân Dao, khiến cho Thẩm Quân Dao đã sợ lại càng thêm sợ hãi.

Cả người của Thẩm Quân Dao càng ngày càng run mạnh hơn.

"Thẩm Quân Dao, cô đúng là loại phụ nữ dâm đãng.Một thứ đàn bà lẳng lơ, không biết liêm sỉ.Mới có đụng chạm như vậy mà đã ướt thể rồi, gọi cô là một con điếm cũng không sai vào đâu mà"
"Với tôi như vậy, không biết những tên đàn ông khác khi được lên giường cùng một con điểm như cô, bọn họ sẽ tận hưởng đến thế nào chứ nhỉ?"
Những lời nói lạnh lẽo của Trác Du Hiên càng khiến Thẩm Quân Dao như rơi xuống từ trên cao vậy.

Cô như đang nằm giữa một khoảng không vô định, không biết mình sẽ rơi xuống nơi nào.

Nước mắt cứ thế ứa ra từ trong hốc mắt của Thẩm Quân Dao, đầu cô hơi dựa vào tường.

Thẩm Quân Dao quay đi, không nhìn về phía của Trác Du Hiên nữa.

"Thẩm Quân Dao, nếu cô đã khát vọng như vậy rồi, thì để tôi thoả mãn cái loại phụ nữ dâm đãng như cô vậy!"
Vừa dứt lời, Trác Du Hiên đã vô cùng mạnh bạo đâm thẳng vào mà không cho Thẩm Quân Dao một chút chuẩn bị nào cả..