Mà khi trọng kiếm gần chạm vào người đá màu đen, cơ thể đang nhào về phía trước ấy vặn vẹo một cách kỳ dị, cơ thể lắc lư, bước sang ngang một bước song tốc độ cũng không chậm hơn trước chút nào, rồi lại xông về phía Lục Duyên.

Lục Duyên nheo mắt, hai tay dùng sức, kiếm thế thay đổi, rạch một đường cong giữa không trung và chém lên cổ của người đá.

Tay trái của người đá màu đen đột nhiên duỗi ra chạm vào trọng kiếm của Lục Duyên, hơi kéo ra một cái trọng kiếm đã bị đẩy lệch sang một bên.

Còn tay phải của nó nắm lại, tung một quyền đánh vào ngực Lục Duyên.

Oành!Lục Duyên cảm thấy tức ngực, xương cốt kêu răng rắc giòn giã.

Sức mạnh khổng lồ ấy khiến hắn bay ngược ra xa hơn mười mét rồi nện mạnh xuống đất.

Lồ|\|g ngực cảm thấy đau đớn, sắc mặt của Lục Duyên cực kỳ khó coi.

Xương ngực nứt rồi.

Phòng ngự của mình mạnh như vậy mà vẫn không ngăn cản được ư? !Tại sao lực tấn công của tên khốn này lại mạnh thế? !Lục Duyên còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì tiếng nổ lại vang lên lần nữa.

Người đá màu đen xuất hiện trước mặt Lục Duyên, chân phải đạp mạnh về phía hắn.

Tóc gáy của Lục Duyên dựng đứng hết cả lên, mồ hôi lạnh úa ra.


Hắn lộn một vòng né sang một bên.

Người đá màu đen đạp xuống đất, đến khi nó dời chân đi, trên mặt đất xuất hiện vô số vết nứt giống như mạng nhện.

---Lục Duyên nhân cơ hội đứng lên lùi về phía sau, ở xa cảnh giác nhìn người đá màu đen, đồng thời lấy ra uống một giọt nguyệt thạch tinh hoa.

Cảm giác ấm nóng và sức mạnh của nguyệt thạch tinh hoa lượn quanh trong cơ thể của Lục Duyên, sức mạnh trị liệu bắt đầu chữa trị vùng bụng và lồ|\|g ngực của Lục Duyên.

Vùng bụng và lồ|\|g ngực của hắn trở nên ấm nóng, cơn đau trước đó dần dần biến mất.

Người đá màu đen lại xông đến lần nữa.

Sắc mặt Lục Duyên trầm trọng, vừa chống đỡ người đá màu đen tấn công như vũ bão một cách khó khăn vừa lùi lại.

Trong lòng hắn thầm thấy may mắn.

May mắn trước khi tiếp nhận thí luyện thiên tài, sức mạnh của hắn đã tăng lên vô cùng lớn.

Nếu thực lực của hắn vẫn như trước đây, thì đợt tấn công vừa nãy, có lẽ hắn đã trực tiếp bị một đợt sóng đưa đi rồi.

Nhưng cho dù hiện tại sức mạnh của hắn tăng lên lớn như vậy, sức mạnh và tốc độ của người đá màu đen này vẫn mạnh hơn hắn không ít.

Không chỉ mạnh về cơ thể, ngay cả năng lực chiến đấu, Lục Duyên cũng không bằng hắn.

Đối diện với thế tấn công cường mạnh của người đá, Lục Duyên chỉ có thể chống đỡ miễn cưỡng.

Vẫn may, hắn còn có con át chủ bài khác.

Lục Duyên chống đỡ một cú đấm mạnh của người đá màu đen, cơ thể bật mạnh về phía sau.

Nhân lúc người đá vẫn chưa đuổi đến, trong tay Lục Duyên xuất hiện một chai thuốc màu đen.

Thuốc tăng lực phòng ngự chất lượng cao.

Sau khi uống thuốc phòng ngự chất lượng cao, Lục Duyên lại lấy thuốc tăng tốc độ, thuốc tăng sức mạnh ra uống.


Toàn bộ đều là thuốc chất lượng cao!Hắn uống từng chai thuốc, lập tức linh lực cường mạnh sôi cuộn trong cơ thể của Lục Duyên.

Thuốc phát huy tác dụng, các phương diện của hắn đều không ngừng tăng lên, tăng lên hơn ba mươi phần trăm.

Hiệu quả tăng lên khiến Lục Duyên hơi cau mày.

Vốn dĩ thuốc chất lượng có thể tăng đến trên dưới năm mươi phần trăm, không ngờ bây giờ lại chỉ có thể tăng hơn ba mươi phần trăm.

Có lẽ cũng vì thực lực hiện tại của Lục Duyên khá cường mạnh, cho nên mức độ tăng lên trở nên ít hơn.

Nhưng cho dù tăng hơn ba mươi phần trăm thì cũng đủ rồi.

Lục Duyên nhìn người đá màu đen lại xông lên lần nữa, hắn nhếch miệng.

Lần này, ta xem ngươi có thể chống đỡ được không?Hắn lật người xông lên, trọng kiếm chém ra mang theo khí thế sắc bén cường mạnh hơn trước đó.

Vù!Kiếm quang nhanh chóng đến gần cổ của người đá màu đen“Gru!”Người đá màu đen tức giận gầm một tiếng, vung tay ra đỡ.

Choang!Tiếng kim loại đập vào nhau vang lên.

Lục Duyên và người đá màu đen cùng lùi lại về phía sau mấy bước.

Lục Duyên vung trọng kiếm, trong lòng kinh hãi.

Không ngờ mình sử dụng thuốc cũng chỉ ngang bằng với người đá màu đen này.

Chẳng trách trước đây người đá màu đen này gần như nghiền áp hắn.


Đây chính là độ khó của thí luyện thiên tài sao?Hình như người đá màu đen không có tình cảm, sau khi bị Lục Duyên đánh lùi lại, hắn tức giận gầm một tiếng, lại hóa thành tàn ảnh màu đen xông về phía Lục Duyên lần nữa.

Lục Duyên hít sâu một hơi, cũng xông lên nghênh đón.

Hai bên không ngừng giao đấu trên mặt đất xám trắng, tiếng kim loại đập vào nhau không ngừng vang lên trên mặt đất trống.

Hơn mười phút sau, Lục Duyên thở d0'c, lại lấy ra một viên linh tinh hấp thụ, bổ sung linh lực gần như đã tiêu hao hết.

Trọng kiếm trong tay hắn xuất hiện những vết sứt mẻ.

Phòng ngự của người đá màu đen quá mạnh rồi, cho dù là trọng kiếm phẩm chất tinh nhuệ cũng khó mà không bị tổn hại.

Nhưng lúc này trên người người đá màu đen cũng có thêm vết rạn nứt nhỏ.

Đặc biệt là hai tay của hắn, vì không ngừng đập mạnh với trọng kiếm, cho nên khắp chỗ đầy vết nứt.

Ánh mắt của Lục Duyên lóe lên.

Tuy tên này rất mạnh, nhưng bây giờ mình cũng không yếu, có thể làm hắn tiêu hao đến chết!.