“Đây là linh lực của cây sinh mệnh……”

“Cây sinh mệnh đã hồi sinh sao……”

Giữa không gian vang lên những giọng nói chứa đầy sự kinh ngạc, các tinh linh đều thất thần, cả đám đều mang biểu tình không thể tin được nhìn vào khu rừng rậm sâu hun hút kia, rồi vội vàng lao về phía cây sinh mệnh.

“Sao lại như vậy……” Đỗ Tư trưởng lão cùng Á Lê vẫn chưa đi xa, hiển nhiên không ngờ rằng Phong Vân xúc động chạm vào cây sinh mệnh.

Lúc này thấy vầng sáng tỏa ra, Á Lê đang mơ mơ màng màng, xoay người, vẻ mặt mừng như điên phóng về phía ngân hồ.Á Lê vô cùng kinh ngạc, như nhìn thấy kỳ tích, không kiềm nổi tò mò liền đi theo hướng phát ra ánh sáng.

Ngàn hoa khoe sắc, khắp nơi tràn ngập đủ loại màu sắc.Trong bóng đêm, lưu quang lung linh rực rỡ làm bừng sáng một phương.

“Trong thân thể nàng lại ẩn chưa năng lực tự nhiên thuần khiết như vậy, bảo sao…bảo sao…”

Trong bóng đêm, Hoàng Kim sư tử nhìn cảnh sắc rực rỡ tuyệt vời này nửa ngày mới cúi đầu nói một câu, ‘’ đúng là có duyên’’ .

Mộc Hoàng vẫn đang chú ý tới Phong Vân nghe vậy quay đầu nhìn Hoàng Kim sư tử:“Ngươi biết những gì? Hãy nói cho ta biết Phong Vân cùng bộ tộc tinh linh có quan hệ gì?”

Hoàng kim sư tử nghe xong ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Mộc Hoàng một cái:“Ngươi……”

“Ai?” Ngay lúc đó, Mộc Hoàng đột nhiên mạnh mẽ quay đầu nhìn vào sâu trong bóng đêm.Nơi đó, có một hơi thở âm hàn thâm trầm mạnh mẽ phát ra.