Chương 192


Tiểu tử ngông cuồng lại dám có ý định ăn thịt ta, ta đã cho ngươi rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, nếu ngươi đã chán sống đến như vậy rồi để ta thành toàn cho ngươi.

Hải Long Mãng ngẩn đầu rống lớn một tiếng biển cả trăm dặm quanh đây rung chuyển uy áp khủng bố khiến cho Tiểu Ngư Nhi cảm thấy khiếp sợ vô cùng, nếu không phải con yêu thú này không có sát ý với nàng sợ rằng loại uy áp này khiến kinh mạch nàng vỡ nát hồn phách tiêu tan.

Tiểu tử thối, trúng chiêu này chết cũng không oan, kiếp sau hãy sống cho thật tốt, ha ha.

Hải Long Mãng cười lớn chế giễu.

Kiếp sau là kiếp nào vậy, sao ta không biết gì cả.

Cổ Viêm nằm ngả lưng hai tay để sau gáy trên đầu Hải Long Mã vẻ mặt hồn nhiên hỏi.

Ha ha, kiếp sau là kiếp nào sao.

Mà khoang đã giọng nói này.

Hải Long Mãng đang vui sướng bỗng vẻ mặt cứng đơ trở nên khó coi giọng nói vừa vang bên tai hắn nghe rất quen.

Cúi đầu xuống chỉ thấy những gợn sóng lăn tăn trên mặt biển đến một vũng máu tươi cũng không có, điều đó Cổ Viêm vẫn còn sống.

Chuyện này sao có thể, làm sao hắn lại có thể thoát khỏi uy áp của yêu thánh được.

Hải Long Mãng mặt biến sắc tự hỏi.


Ai mà biết, ngươi còn không biết thì ta làm sao biết được.

Cổ Viêm mở miệng đáp lại.

Tiểu tử thối, quả nhiên ngươi chưa chết lại dám ngồi trên đầu ta, mau cút xuống cho ta.

Hải Long Mãng tức giận lắc mạnh cái đầu đẩy hắn ra khỏi người.

Cổ Viêm sử dụng tốc độ sấm sét nhanh chóng di chuyển ra khỏi đầu nó chạy ra một khoảng rất xa các con yêu thú này một khoảng rất xa để giữ an toàn.

Tiểu tử thối mau khai thật cho ta biết ngươi rốt cuộc đã dùng yêu thuật gì mà thoát khỏi uy áp của ta, ta không tin với thực lực võ hoàng nhỏ bé như ngươi là có nhục thân chống cự được sức mạnh của một yêu thánh như ta.

Hải Long Mãng trợn mắt quát.

Ngụp lặn.

Đơn giản khi ngươi chuẩn bị phóng thích sức mạnh ta ngụp lặn xuống dưới nước, sức mạnh của ngươi có lớn đến mấy cũng chỉ có thể tác động được trên mặt biển nhưng ở dưới mặt biển cho dù có tác động cũng chỉ có một phần rất nhỏ.

— QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm mở miệng giải thích.

Nhưng cho dù vậy với tu vi võ hoàng của ngươi sao lại không có một chút thương tích gì, trừ khi ngươi có thể lặn sâu được ở dưới biển.

Hải Long Mãng mở miệng nói.

Tiền bối những điều tiểu tử này nói là sự thật đấy, tốc độ của hắn vô cùng nhanh khi ở dưới biển cũng nhanh không kém gì những hải thú yêu tộc, ngài đừng nhìn vẻ bề ngoài mà xem thường hắn.

Tiểu Ngư Nhi lên tiếng nhắc nhở.

Nếu những điều ngươi vừa nói là thật vậy ta càng muốn xem thử tốc độ của hắn làm sao có thể đuổi kịp với tốc độ của một yêu thánh như ta đây.

Hải Long Mãng dứt lời liền tăng tốc lao nhanh như một mũi tên hướng về phía Cổ Viêm mở cái miệng rộng đầy răng sắc nhọn định nuốt chửng hắn.

Cổ Viêm cũng không dễ dàng gì mà đem nộp mạng cho nó sử dụng tốc độ sấm sét của mình tức tốc chạy không để cho hắn bắt kịp.

Tốc độ của Hải Long Mãng đã nhanh tốc độ của Cổ Viêm còn nhanh hơn, nhanh như một tia sét mới chỉ dùng có sử dụng một phần ba tốc độ mà con rắn này đã không đuổi kịp nếu dùng lực để chạy sợ rằng cơ hội để nó bám đuôi hắn cũng không có.

Con rắn ngốc chạy chậm vậy, à quên mất ngươi làm gì có chân mà chạy nên chạy chậm là phải rồi, ha ha.

Cổ Viêm giọng điệu mỉa mai đứng từ xa cười chế giễu nói.

Đáng ghét, tên tiểu tử này tu luyện thứ công pháp quỷ dị gì mà lại có tốc độ nhanh hơn yêu thánh ta hay là hắn lại có món bảo vật gì thiên về tốc độ.

Con rắn ngốc ngươi đang suy nghĩ cái gì mà chú tâm vậy, không đuổi ta nữa sao, nếu không đuổi nữa ta về đi ngủ đấy.

Cổ Viêm từ phía xa tiếp tục cười chế giễu nói.

Tiểu tử thối dám ăn nói ngông cuồng trước mặt ta ngươi, tới số thật rồi.

Hải Long Mãng tức giận tăng tốc lao đến phía Cổ Viêm tấn công tốc độ lúc này còn nhanh hơn lúc trước rất nhiều lần bởi vì đã điều động thực lực cấp yêu thánh chỉ trong vòng ba hơi thở thì đã tiếp cận hắn mở chiếc miệng đầy răng sắc nhọn định nuốt chửng hẳn.

Khi Hải Long Mãng tiếp cận đến vị trí của Cổ Viêm, tiểu tử này nhanh chóng lặn mất tăm xuống biển khiến cho nó không thể nào cắn trúng được.

Con thủy quái này bị trọc tức không cam tâm lao xuống biển đuổi bằng được Cổ Viêm thế giết bằng được hắn.

Đuổi gần ba canh giờ Hải Long Mãng không cách nào đuổi kịp được Cổ Viêm chỉ đến khi hắn kiệt sức nó mới dần dần đuổi kịp được hắn.

Hộc hộc, chưa gì đã cạn kiệt năng lượng tro cơ thể rồi sao, đi một vòng lại quay trở lại chỗ cũ.

— QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm đứng một chỗ trên biển mồ hôi nhễ nhại thở hổn hển.

Tiểu tử thối, cạn kiệt năng lượng rồi phải không, chịu chết đi.

Hải Long Mãng lao đến trước mặt của Cổ Viêm cái miệng khổng lồ ngay trước miệng của hắn muốn nuốt chửng hắn làm thức ăn.

Rắn hư mau tránh xa ta ra.

Cận kề cái chết Cổ Viêm hoảng sợ trong giới chỉ có gì ném ra được ném vào người nó tấn công nó.

Cái gì đây sao khó nuốt vậy lại có mùi ghê tởm.

Hải Long Mã mặt nhăn nhó vừa nhai vừa nói.

Hì hì, là tỏi đấy.

Cổ Viêm phì cười nói.

Tỏi ?
Tỏi la cái thứ gì mà sao khó nuốt vậy.

Hải Long Mãng ngạc nhiên hỏi.

Tiểu Ngư Nhi đang ngồi bế quan trị thương khôi phúc thực lực nghe một người một yêu nói chuyện tò mò liền mở mắt ra nghe thử xem bọn họ nói gì, nghe đến Cổ Viêm nhắc đến chữ " Tỏi " trong đầu đang suy nghĩ thử xem rốt cuộc tỏi mà hắn đang nhắc đến là một loại thảo dược gì.

Nghe con rắn hỏi Cổ Viêm mới nhớ ra đám yêu thú ngoài tu luyện với tu luyện ra đã cách biết với thế giới bên ngoài làm cho đầu óc đần độn đến tỏi là gì cũng không biết phen này chơi cho nó một vố dọa cho nó sợ chết khiếp mới được.

Ngươi hỏi " Tỏi " nó là thứ gì phải không, ta có thể nói cho ngươi biết nó là một loại độc dược độc tính cực mạnh ban đầu kẻ bị trúng độc này sẽ bị hôi miệng thở ra mùi khó chịu đợi đến khi độc ngấm vào lục phủ ngũ tạng sẽ bị thối rữa thành vũng máu tươi, chết rất thê thảm.

Kẻ bị trúng loại độc này có hai cách để chữa một là trừ khi đạt đến cấp bậc yêu đế hay võ đế thì mới có thể tự đào thải độc ra bên ngoài, cách thứ hai phải có thuốc giải đặc chế mới giải được độc nếu sau ba canh giờ không giải được độc sẽ lập tức phát độc mà chết.

Cổ Viêm sắc mặt trở nên nghiêm trọng mở miệng nói.

Tiểu tử thối những lời ngươi nói là thật sao, trên đời này lại có loại kịch độc có thể giết chết yêu thành bọn ta thật sao.

Hải Long Mãng nét mặt lo sợ mở miệng hỏi.

Đương nhiên rồi, ngươi đã bị trúng độc của ta ngoài ta ra không ai có thể cứu được ngươi đâu, nên ngươi không thể nào giết ta được đâu.


— QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm cười đắc ý nói.

Tiền bối đừng tin lời tiểu tử này nói, hắn đang nói dối đấy, ta đã đọc qua rất nhiều điển tích về thảo dược trên mặt đất cũng như ở dưới biển chưa từng nghe qua đến loại thảo dược nào tên là " tỏi ", nhất định tên tiểu tử này cố ý bịa đặt để khiến ngài tha mạng mà không giết hắn.

Tiểu Ngư Nhi mở miệng nói.

Tiểu cô nương nói phải, nhất định là tên tiểu tử này cố ý lừa ta để giữ lại mạng sống, nhân tộc bản chất gian xảo thật không đáng tin.

Tiểu tử thối chịu chết đi.

Hải Long Mãng tức giận, cái miệng mở to ra ngưng tụ ra một quả cầu lửa khổng lồ đường kính dài hơn hai mét khiến không gian xung quanh trở nên vặn vẹo, sức mạnh và nhiệt độ của nó thật kinh khủng đến Tiểu Ngư Nhi đứng từ rất xa cũng cảm nhận được sức nóng của nói thêm vào đó là uy áp của yêu thánh lại càng làm cho nàng ta trở nên khó thở mà như sắp ngất đi, tên Cổ Viêm mà hứng phải đòn công kích này chỉ có kết cục chết mà thôi.

Mãng Long Chân Viêm.

Hải Long Mãng hét lớn nhả quả cầu lửa khổng lồ bay với tốc độ cực nhanh hướng về Cổ Viêm ở phía xa công kích.

Đòn công kích này khi tiếp cận đến vị trí của hắn gây ra một vụ nổ lớn trên mặt biển khiến mặt biển biến dạng sinh ra một hố nước xoáy lớn tất cả sinh vật sống quanh đó một trăm mét để bị tiêu diệt hoàn toàn.

Tiểu Ngư Nhi trông thấy cảnh tượng trước mắt trong lòng không giấu nổi vui sướng, có thể tiêu diệt được Cổ Viêm trả thù cho gia gia trả thù cho mẫu thân chắc chắn họ ở trên trời nhìn thấy cảnh tượng như thế này cũng sẽ lấy làm vui mừng giống như nàng vậy.

Tiểu tử đáng chết tốn không ít công sức mới có thể giết được ngươi, ngươi chỉ là một võ hoàng lại có tài năng lớn đến vậy đáng tiếc ngươi lại quá ngông cuồng tự đại gặp phải ta hôm nay mà vong mạng, mong kiếp sau ngươi hãy sống cho tử tế đừng có gây thù chuốc oán với ai hết để rồi lại có kết cục bi thảm như ngày hôm nay.

Tiểu nha đầu, kẻ ngươi muốn giết ta cũng đã giết giúp ngươi rồi, ở đây không còn chuyện của ta, ta đi trước đây.

Hải Long Mãng quay đầu nhìn về phía nàng mở miệng nói.

Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ, ơn nghĩa này Hải Nhân Ngư Tộc chúng ta sẽ không bao giờ quên, ngày sau có cơ hội gặp lại nhất định sẽ báo đáp.

Tiểu Ngư Nhi cúi đầu chắp tay hành lễ tiễn biệt.

Tiểu bối không cần đa lễ, dựa vào ngươi có được quyền sử dụng Quyền Trượng Hải Đế xứng đáng để ta ra tay ứng cứu, ở đây không còn chuyện của ta nữa ta đi trước đây ngày sau chúng ta có duyên gặp lại.

Hải Long Mãng gật đầu cười nói sau đó quay lưng rời đi.

Con rắn ngu ngốc phun lửa vào người ta làm cháy hết y phục người ta đang mặc mà không một lời xin lỗi lại còn muốn rời đi đâu có dễ dàng như vậy.

.Chương 193


Hải Long Mãng vừa chuẩn bị rời đi thì trong đám khói bụi mờ mịt từ vụ nổ mà nó gây ra trước đó có âm thanh quen thuộc phát ra khiến con rắn này mặt liền biến sắc như gặp phải ma quỷ.


Ngay cả Tiểu Ngư Nhi đang mừng thầm trong lòng lúc này nghe được âm thanh quen thuộc đó sắc mặt trở lên khó coi hiển nhiên đây là âm thanh của tiểu tử đáng ghét Cổ Viêm không ngờ đến công kích của một yêu thánh mà hắn cũng đỡ được hắn có còn con người nữa không vây, thật khiến cho người ta rùng mình khiếp sợ.


Làn khỏi từ vụ nổ nhanh chóng biến mất hiện ra phía sau là một gã thiếu niên cao lớn thân hình vạm vỡ mới mái tóc trắng ngang vai trong bộ dạng trần như nhộng khuôn mặt lem luốc chắc do vụ nổ vừa nãy gây ra nên mới thành ra bộ dạng thế này.


Tiểu tử thối làm sao, làm sao mà ngươi còn sống dưới công kích của một yêu thánh, ngươi mới chỉ là một võ hoàng cảnh thôi mà.


Hải Mãng Long vẻ mặt khó tin tức giận quát hỏi.


Câu hỏi của con rắn này rất khó trả lời, hắn không thể nói với nó là bản thân có khả năng miễn dịch được tất cả các loại công kích nguyên tố lửa trong vũ trụ, cho dù nó cũng không ai dám tin đây là sự thật, bọn họ sẽ nghĩ rằng hắn có dấu một bảo vật phòng ngự cao cấp nào đó mất công hắn lại tìm cách giải thích.


Cả đám yêu tộc đứng từ xa quan sát cũng cảm thấy kinh ngạc trước thiên phú dị bẩm của Cổ Viêm trong đầu đang nghĩ liệu có thể hắn tu luyện công pháp luyện thể cao cấp nào đó mới có thể chịu đựng được một kích của con rắn cấp bậc yêu thánh nhưng ý nghĩ đó lập tức biến mất ra khỏi đầu chúng, chỉ có một lý do duy nhất để hắn có thể sống xót được chính là có bảo vật phong ngự cao cấp nào đó trong tay.


Phía bên Phi Cầm Yêu Tộc các trưởng lão trong tộc cũng phải há hốc miệng kinh ngạc trước sức mạnh của Cổ Viêm có thể đỡ được một kích của yêu thánh với tu vi võ hoàng cảnh hắn là kẻ đầu tiên trên đại lục làm được.


Hỏa Vân Vũ và Thanh Tước bản thân thì không cho là vậy, nhìn bộ dạng ung dung không lo sợ của Ngọc Nhi ắt hẳn nàng ta sớm lo liệu pháp bảo phòng thân cho Cổ Viêm từ lâu, trên thiên giới bảo vật phong phú tùy tiện lấy mấy món ra cũng dư sức đỡ một kích của yêu thánh này, nàng ta đối xử tốt với hắn như vậy hai nữ nhân này cũng cảm thấy ghen tị với hắn.


Ngọc Nhi quan sát trận chiến của Cổ Viêm rất tự hào về hắn ở đại lục này với tu vi võ hoàng đỡ một kích của yêu thánh hắn là người đầu tiên cho dù Vân Dương Võ Thần năm đó tu vi võ hoàng cũng không làm được nhưng nghĩ đến cách hắn đối xử với tiểu cô nương kia bị đánh bầm dập hủy hoại nhan sắc của nàng ta, đặt ở cương vị là một nữ tử hành động đánh nữ nhân độc ác thế kia thật không thể chấp nhận được đợi chuyện này qua đi phải chỉnh đốn lại hắn thật nghiêm khắc.


Tiểu tử thối ngươi còn chưa nói cho ta biết làm thế nào mà ngươi thoát được khỏi đòn công kích của ta, ngươi còn không nói ta sẽ lấy mạng ngươi.


Hải Long Mãng tức giận quát.


Rắn ngốc, không thấy ta đang thay y phục hay sao, ngươi gấp gáp cái gì chứ, nếu ngươi mà giết được ta thì đã giết từ lâu rồi đâu cần phải lắm lời như bây giờ.


Còn con nha đầu thối, cấm nhìn trộm ta thay đồ đó, nếu dám nhìn ta sẽ móc mắt ngươi ra xem sau này ngươi còn dám nhìn trộm nữa không.


Cổ Viêm nhíu mày cảnh cáo.


— QUẢNG CÁO —


Tiểu dâm tặc ngươi nghĩ ta lại loại xấu xa giống như ngươi sao, ngươi quá coi thường nhân phẩm ta rồi đấy, có chết bổn tiểu thư cũng không thèm nhìn ngươi đâu.


Tiểu Ngư Nhi nét mặt ửng hồng vì ngượng ngùng nhắm mắt lại quá.


Chỉ trong thời gian ngắn ngủi đứng trên mặt biển đã thay xong một bộ y phục mới màu trắng tinh khôi, y phục thơm phức sạch sẽ chỉ ngửi thôi cũng đã cảm thấy tâm hồn sảng khoái khỏe mạnh lên rất nhiều.



 



Ngẩn đầu lên trời lúc này trời quang mây tạnh không còn những đám mây đen xấu xí như lúc trước vì ảnh hưởng của Quyền Trượng Hải Đế đã biến mất, ngắm nhìn những chú chim đang bay hót líu lo, phía trên mặt biển từng đàn cá đang bơi tung tăng nhảy múa cảnh, cảnh tượng hoàng hôn rực rỡ trước mặt làm người ta ngắm mãi không chán.


Này tiểu tử kia ngươi đang làm cái quái gì vậy, y phục mặc thì cũng đã xong rồi, còn câu hỏi của ta ngươi vẫn còn chưa trả lời đâu đấy.


Hải Long Mãng cau mày quát lớn.


Khung cảnh cùng thời tiết đẹp như vậy mà cứ đánh nhau thì uổng phí quá hay là để ngày mai chúng ta đánh tiếp có được không.


Cổ Viêm làm bộ mặt cười thân thiện nói.


Ha ha, tiểu tử thối muốn giảng hòa sao, ngươi đừng có nằm mơ giữa ban ngày, kẻ như ngươi sớm diệt trừ hay ngày đó nếu không sau này sẽ trở thành mối nguy hại cho tộc chúng ta.


Ngươi nói xem ta giữ lại cái mạng của ngươi lại có đáng không.


Hải Long Mãng cười lạnh chế giễu nói.


Ủa, ta đâu có nói sẽ giảng hòa với ngươi, ta chỉ là không muốn đánh nhau với ngươi nữa, ngươi xem ta cạn kiệt năng lượng rồi sao có thể đánh tiếp được nữa, con yêu thú nhà ngươi ta thấy ngươi cũng là một trang hảo hán, ngươi sẽ không nhân lúc ta bị trọng thương mà đánh lén ta đấy chứ.


Cổ Viêm mở miệng đáp lại.


Ha ha, ngươi nghĩ ta sẽ nghe những lời khua môi mua mép mà tha mạng cho ngươi sao, ta không phải con người cần gì phải làm hảo hán, cần gì để ý đến mấy tiểu tiết quân tử gì đó của các ngươi, yêu tộc ta muốn giết ai thì giết không cần phải hỏi ý kiến kẻ khác, hôm nay ta muốn giết ngươi thì không ai cứu nổi ngươi đâu.— QUẢNG CÁO —


Hải Long Mãng dứt lời lao đến vị trí của Cổ Viêm với tốc độ cực nhanh cái miệng một lần nữa mở rộng ra định nuốt cả người hắn vào bên trong bụng.


Cổ Viêm hoảng sợ không đánh lại lặn xuống dưới biển chạy trốn khiến cho con rắn này một lần nữa lại cắn trượt.


Hải Long Mãng lại để cho tiểu tử này thoát chết đến hai lần đây đúng là nỗi nhục lớn nhất của nó để đồng tộc biết được chắc sẽ trở thành trò cười lần này tuyệt đối phải giết được hắn không để hắn chạy thoát được.


Tiểu Ngư Nhi sau ba canh giờ khôi phục được toàn bộ thực lực cũng theo sau Hải Long Mãng đuổi giết Cổ Viêm.


Cổ Viêm hiện tại đã cạn kiệt năng lượng lại bị hai cường giả yêu tộc bao vây tình thế tiến thoái lưỡng nan đường nào cũng là đường chết, mặc dù có thể gọi Lam Hải đến cứu nhưng hắn không muốn làm vậy, hắn không muốn dựa dẫm quá nhiều vào kẻ khác để bảo vệ, hắn muốn càng trong lúc hiểm cảnh hắn càng muốn bình tĩnh dùng cái đầu lạnh giải quyết mọi chuyện, có vậy sau này cho dù gặp đối thủ mạnh cũng không phải sợ.


Tiểu tử thối ngươi có chạy đằng trời cũng không thoát khỏi chúng ta đâu, mau khoanh tay chịu chết đi.


Hải Long Mãng quát lớn.



 



Hừ, hai đánh một có gì vẻ vang mà lớn giọng chứ, có bản lãnh đợi ta khôi phục thực lực chúng ta đánh tay đôi đại chiến ba trăm hiệp không chết không về đi ngủ, các ngươi thấy sao.


Cổ Viêm mở miệng nói.


Đủ rồi ta không muốn nghe ngươi nói nhảm nữa, cho dù ngươi nói gì hôm nay cũng phải bỏ mạng tại đây thôi, nếu ngươi cảm thấy chúng ta lấy hai ăn hiếp một thì cứ để cho tiểu nha đầu này dạy dỗ ngươi, ta tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào trận chiến của các ngươi nữa.


Con rắn ngu ngốc ngươi nói vậy mà cũng nói cho được, một kẻ toàn thân không có chút sức mạnh nào như ta đấu vơi một kẻ năng lượng đã khôi phục hoàn toàn vậy mà công bằng sao khác gì bảo ta dâng hai tay chịu chết.


Cổ Viêm vẻ bất mãn.


Tiểu tử thối, ta không muốn nhiều lời với ngươi nữa, chịu chết đi.


Tiểu Ngư Nhi lao tới vung tay định đánh một chưởng vào hắn.— QUẢNG CÁO —


Là các ngươi ép, sau này nhất định ta sẽ trả món nợ này với các ngươi.


Cổ Viêm lấy một viên bạo huyết đan trong giới chỉ ra bỏ vào miệng, viên đan dược này một khi sử dụng có thể nhanh chóng tăng mạnh tu vi trong thời gian ngắn nhưng hậu quả để lại chính là khiến cho kinh mạch bị đứt đoạn lục phủ ngũ tạng bị thương nghiêm trọng nhẹ thì nằm liệt giường dùng thuốc đặc trị ba đến bốn tháng mới khỏi còn nặng thì tàn phế cả đời không thể tu luyện.


Nguy rồi, hắn định tẩu thoát mau giết hắn.


Hải Long Mãng lao tới tấn công há miệng ăn thịt hắn, Tiểu Ngư Nhi lùi lại phía sau để tránh bị thương tích, lúc này chỉ còn cách để cho Hải Long Mãng ra tay tiêu diệt hắn, tuy có tiếc nuối nhưng không sao chỉ cần con yêu thú này giết được hắn là nàng cảm thấy mãn nguyện rồi.


Đáng ghét vậy mà nói không xen vào cuộc chiến của hai bọn ta, đúng là loại yêu thú không giữ lời uổng công ngươi tu luyện nhiều năm thật uổng phí.


Khặc khặc, ta nói rồi ta không phải con người cần gì phải giữ chữ tín với các ngươi đặc biệt là tiểu tử ngươi ta càng không cần phải giữ chữ tín làm gì, muốn đi sao đừng có mơ tưởng chịu chết đi.


Tốc độ ánh sáng mau đưa ta rời khỏi đây.


Cổ Viêm lẩm bẩm trong đầu phát động toàn bộ năng lượng sử dụng tốc độ ánh sáng để tẩu thoát.


Hải Long Mãng cái miệng đã bao chặt lấy phần thân trên của Cổ Viêm cứ tưởng sẽ ăn thịt được hắn nào ngờ hắn biến thành một đạo ánh sáng kim sắc lấp lánh như ánh sáng mặt trời bay vèo một mạch ra khỏi mặt biển tốc độ này quá nhanh nhanh đến mức nó không phản ứng kịp cho dù có dồn toàn bộ sức mạnh cũng không đuổi kịp.


Đáng ghét lại để hắn chạy thoát, tiểu tử thối đừng để bổn thánh gặp ngươi lần nữa nếu không ta sẽ xé xác ngươi ra làm trăm mảnh.


Hải Long Mãng phẫn nộ gào thét.


Tiểu Ngư Nhi trong lòng cũng vô cùng tức giận, lại để tiểu tử đó chạy thoát sau này ắt sẽ trở thành mối họa lớn trong tộc, lần này nàng quay trở về tộc quyết tâm bế quan tu luyện thề với lòng mình rằng không đột phá võ tôn cảnh không bước ra khỏi tộc nửa bước chỉ có đạt đến võ tôn cảnh mới có cơ hội đánh bại được hắn.