Sinh tử đài trong tiểu thế giới này là một võ đài khốc liệt tỉ lệ cạnh tranh rất cao người chết cũng rất nhiều nhưng đổi lại có thể tăng tiến tu vi rất nhanh đây là cách của vị đại năng Phong Thanh Dương đó nghĩ ra nhằm hạn chế sự sinh sản của yêu tộc quá mức giúp cho chất lượng các yêu tộc trong thế giới này luôn phát triển ở mức ổn định.

Theo sự chỉ dẫn của nàng rất nhanh Cổ Viêm cũng đến được trung tâm của tầng thứ nhất tiểu thế giới.

Tại đây có tổng cộng mười đấu trường rộng lớn thu hút rất nhiều cường giả yêu tộc hùng mạnh lui tới vô cùng náo nhiệt.

Ngoài những đấu trường này ra còn có rất nhiều cửa hàng buôn bán vật liệu tu luyện như yêu đan, đan dược, công pháp, vũ khí, duy chỉ có thịt là thứ mà Cổ Viêm quan tâm lại không có.

Này Ngọc Nhi, đám yêu tộc này ngày thường sinh sống bằng cái gì vậy, không có thịt sao mà chúng sống được, đừng nói là chúng gặm cỏ để sống đấy.

Cổ Viêm mở miệng khẽ hỏi.

Đối với cường giả mà nó chỉ ăn đan dược không đã đủ no rồi huống chi tuổi thọ của họ rất cao cho dù nhịn đói vài ba năm cũng không thành vấn đề.

Ngọc Nhi mỉm cười giải thích nói.

Trời đất mấy viên đa dược đó ăn ít thì không sao ăn nhiều thì sẽ làm cho phát ngán, ta cũng phục đám yêu tộc đó sát đất, cuộc sống không rượu không thịt vậy mà chúng sống được.

Cổ Viêm nếu ngươi muốn chiến đấu vậy hãy mua một ít trang bị để bảo vệ trước khi chiến đấu đi.

Thiên La Dạ Nguyệt mở miệng nói.

Đây đúng là một ý hay, bây giờ chúng ta sẽ tiến thẳng đến tiệm bán vũ khí, biết đâu ta lại nhìn ra được thứ gì đó ưng mắt thì sao.

Cổ Viêm gật đầu cười đáp.


Phía trước có một tiệm bán vũ khí, người đông chen lấn tranh nhau mua hẳn là rất uy tín.

Cổ Viêm cũng vào xếp hàng xem thử còn Ngọc Nhi và Thiên La Dạ Nguyệt đứng ngoài chờ hắn.

Đợi nửa canh giờ cuối cùng cũng đến lượt hắn vào mua.

Khách quan ngài muốn lựa chọn loại vũ khí nào, ở đây chúng ta có đủ cả nhất định sẽ làm ngài ưng ý.

Một tên chủ quán bước ra mỉm cười thân thiện nói.

Mang cho ta loại tốt nhất ra đây xem nào, nếu ta ưng ý sẽ mua ủng hộ ngươi.

Cổ Viêm ngẩn đầu cao giọng nói.

Thấy tiểu tử này ăn mặc sang trọng, gã chủ quán biết ngay hắn là khách sộp lập tức đem ra vũ khí lợi hại nhất của mình ra, hi vọng có thể làm hắn ưng ý mà kiếm được món hời.

Khách quan ngài xem thanh Bích Vân Đại Đao này thế nào, thân dài hai thước lưỡi đao làm bích ngân tinh màu sắc rất đẹp, lưỡi đao sắc bén lại còn có uy lực kinh người.

Nó được xếp vào kiện trung phẩm thánh khí đảm bảo ngài ra trận chỉ có thắng không có thua.

— QUẢNG CÁO —
Gã chủ quán mỉm cười giải thích.

Nhìn thanh đại đao này trông rất bắt mắt quả nhiên hàng xịn có khác làm hắn rất ưng ý nhưng còn về chất lượng phải thử mới được.

Khách quan nếu ngài ưng ý ta chỉ lấy của ngài năm viên yêu đan của thú linh từ ngũ giai đến cửu gia hoặc một viên yêu đan của thú vương ngài thích lựa chọn cách nào cũng được.

Gã chủ quán mở miệng hét giá.

Trước khi mua ta vẫn muốn kiểm tra thử xem chất lượng của nó, liệu ngươi có thể cho ta mượn xem nó không ?
Cổ Viêm mở miệng khẽ hỏi.

Đương nhiên là được, đây là vũ khí tốt nhất quán ta đương nhiên chất lượng không thể bàn cãi, nếu ngài muốn kiểm tra thì hãy kiểm tra thoải mái đi, nhưng nếu muốn kiểm tra ngài phải đặt cọc một nửa giá trị của binh khí thì mới có thể được động vào nó.

Gã chủ quán nhếch mép cười nói.

Lại còn thế nữa, ngươi cẩn thận quá rồi đấy.

Cổ Viêm bật cười nói.

Khách quan làm ăn mà đương nhiên phải cẩn thận mong ngài thông cảm cho.

Gã chủ quán cười khổ nói.

Ngọc Nhi ta tìm được một kiện vũ khí đẹp lắm, muội ra giúp ta mua chúng đi.

Cổ Viêm từ xa hét to gọi nàng.

Ngọc Nhi cùng Thiên La Dạ Nguyệt bước tới gần nhìn kiện thánh khí trung phẩm này không thèm liếc nhìn một cái, với họ loại vũ khí này quá tầm thường, số lượng có cả đống, có thể tùy ý cho hắn chọn, nhưng mà không muốn làm mất hứng lựa chọn đồ của hắn vẫn nên chiều theo ý hắn.

Giá cả thế nào vậy.

Ngọc Nhi mở miệng hỏi.


Rẻ lắm chỉ có một viên yêu đan thú vương mà thôi.

Cổ Viêm híp mắt cười nói.

Nghe đến đây chúng nhân xung quanh cũng phải há hốc mồm trợn con mắt nhìn Cổ Viêm thú vương thực lực ở tầng thứ nhất khủng bố như thế nào kiếm được một viên coi như là chuyện vô cùng khó khăn vậy mà hắn lại là chuyện rất đơn giản đủ thấy tài chính của hắn dư giả đến mức nào lại còn có hai mỹ nhân xinh đẹp bên cạnh làm cho không ít cánh mày râu phải ghen tị.

Nghe theo lời hắn Ngọc Nhi lấy từ giới chỉ của mình ra một viên yêu đan thú vương, yêu đan này nàng có tới cả chục vạn viên một viên là cái đinh gì với nàng, nàng còn không biết vứt bớt nó ở đâu đây hi vọng lần này đi cùng Cổ Viêm có thể xả một lượng lớn đỡ chật không gian trong giới chỉ.

Trời đất là yêu đan của cửu cấp thú vương Lôi Tích Bức Vương ( Dơi Điện ) cho dù bán cả quán này cho ngài ta cũng bằng lòng.

Gã chủ quán hai mắt mở to sáng lấp lánh như nhìn thấy báu vật, miệng nhỏ rãi thèm thuồng.

— QUẢNG CÁO —
Xung quanh chúng nhất nhìn viên yêu đan trên tay Ngọc Nhi đỏ cả mắt, lại nhìn Cổ Viêm ngưỡng mộ tiểu tử này đúng là một phú hào đích thực, ra tay rất hào phóng.

Viên yêu đan này ta có thể đưa cho ngươi, nhưng nếu như chất lượng thánh khí này không được như ngươi nói, ngươi tính làm sao với ta đây.

Cổ Viêm nhếch miệng cười lạnh nói.

Khách quan ta bán hàng chữ tâm luôn đặt lên hàng đầu, tuy ta không có yêu đan cửu cấp thú vương như ngài, nhưng tài sản ta có là mười viên yêu đan thú vương cao cấp trong đó có một viên bát phẩm, nếu chất lượng vũ khí ta thấp kém ta bằng lòng đem toàn bộ tài sản của ta ra bồi thường cho ngài.

Gã chủ quán mặt tự tin mạnh miệng nói.

Là ngươi nói đó, tuyệt đối không nuốt lời đấy.

Cổ Viêm mở miệng đáp lại.

Tuyệt đối không nuốt lời.

Gã chủ quán lời nói không thay đổi gật đầu đồng ý.

Thỏa thuận xong, Ngọc Nhi ném viên yêu đan thú vương cho gã chủ quán.

Gã chủ quán nhìn thấy báu vật mừng rỡ ngay sau đó ném thánh khí cho hắn kiểm tra trong lòng mừng thầm lần này thành công thu được một món hời lớn.

Cầm đại đao trong tay Cổ Viêm vuốt ve nó trên tay, thanh đao này đích thực rất đẹp mắt nhưng có vẻ như lưỡi đao này có vẻ còn quá mỏng.

Viêm ca, ưng ý với vũ khí này không ?
Ngọc Nhi mở miệng hỏi.

Đẹp thì có đẹp nhưng muội có thấy lưỡi đao này còn quá mỏng không ?
Cổ Viêm ngắm nghía cây đại đao nét mặt có chút không hài lòng về chất lượng.

Lưỡi đao vừa dày lại còn sắc bén, độ cứng không tệ với cảnh giới của huynh dùng nó là thích hợp lắm rồi, huynh còn điểm gì chê nó nữa.

Ngọc Nhi mở miệng đáp lại.

Ta không tin, ta phải thử độ cứng của nó mới được.

Hai bàn tay nắm chặt lưỡi đao, Cổ Viêm chỉ dùng một lực nhẹ lập tức xé lưỡi đao như xé một tờ giấy ra làm hai mảnh , tiếng kêu " két két " của kim loại bị xé rách làm cho chúng nhân không khỏi kinh dị rùng mình trước mặt tiểu tử này, trong lòng họ đang tự hỏi rốt cuộc tu vi hắn đã đạt đến trình độ nào mà có thể làm ra chuyện phi thường đến vậy.

Gã chủ quán mừng chưa được bao lâu, đã phải mếu máo như sắp khóc, không biết tên tiểu tử này là quái vật phương nào mà ngay cả thánh khí cũng có thể phá hủy được.

nhưng rõ ràng là trong mắt hắn chất lượng của thánh khí quá kém, lần này không những phải trả lại viên yêu đan thú vương cửu cấp mà còn phải bồi thường lớn cho hắn, đúng là một ngày làm ăn xui xẻo lỗ vốn.


Chủ quán, cây đại đao của ngươi dởm quá, ngươi có tính bồi thường cho ta không vậy.

— QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm hồn nhiên mở miệng hỏi.

Nếu vũ khí ta đã không làm hài lòng, ta sẽ trả lại viên yêu đan này, và bồi thường lại cho ngài như những gì đã nói trước.

Gã chủ quán mặt buồn rười rượi lời vừa nói xong lập tức trả lại yêu đan sau đó quay người đi lấy tài sản của mình ra đền bù.

Thấy gã yêu tộc này thật thà rất giữ chữ tín, Cổ Viêm cảm thấy có chút áy náy, hắn lấy số yêu đan của gã này có tác dụng gì, chỉ bằng lấy thứ khác của hắn ra bồi thường thì tốt hơn.

Khoan đã, ta có ý này hay hơn, ngươi không cần phải bồi thường bằng tài sản của ngươi làm gì, hãy bồi thường thứ trên cơ thể ngươi là được.

Cổ Viêm mở miệng lên tiếng ngăn cản.

Trên người ta thì có gì đánh đổi ?
Gã yêu tộc ngạc nhiên hỏi.

Cánh tay ngươi, để lại một cánh tay của ngươi cho ta là được.

Cổ Viêm cười nham hiểm nói.

Viêm ca, không được làm vậy.

Ngọc Nhi cuối cùng cũng hiểu ý định của Cổ Viêm thứ hắn cần không phải yêu đan hay vũ khí thứ hắn cần là một miếng thịt yêu tộc trên người gã chủ quán kia, cách hắn làm như vậy thật quá thất đức.

Gã chủ quán nghe đến đây mà chân tay bủn rủn vì quá run sợ, tự phế một cánh tay để bồi thường, cách làm này của Cổ Viêm quá nhẫn tâm, làm sao gã có thể chấp nhận cho được.

Thêm một viên yêu đan thú vương cửu cấp này làm vật bồi thường cho tổn thất cơ thể ngươi, ngươi thấy thế nào.

Cổ Viêm ta không phải là kẻ tuyệt tình dồn người khác vào con đường chết, ngươi nên lấy đó làm vinh hạnh đi.

Một cánh tay đổi lấy một viên yêu đan thú vương, nghĩ lại vụ làm ăn cũng không đến nỗi tệ, sau này có điều kiện mua đan dược phục hồi cánh tay đã mất cũng không phải không thể.

Đắn đo một lúc, gã yêu tộc này đành chấp nhận chịu thiệt nghe theo ý của Cổ Viêm chấp nhận cách bồi thường này, người làm ăn luôn phải giữ chữ tín lên hàng đầu không thể làm mất lòng tin của khách hàng được.

Không nghĩ nhiều nữa, gã chủ quán này nhận lấy viên yêu đan thú vương từ tay Cổ Viêm, một tay cầm trường kiếm trực tiếp chém đứt cánh tay trái của mình văng xuống đất, máu me bắn tung tóe toàn miệng thì không ngừng gào thét trong đau đớn làm cho người khác khiếp sợ không dám nhìn.

Cánh tay yêu tộc sau khi đã rời khỏi thân thể sẽ hiện nguyên hình, hóa ra lại là một cái chân ngựa màu đen, bản thể của gã yêu tộc này là yêu thú thượng phẩm Hắc Phong Mã, là một con ngựa màu đen lông mao là một dạng hắc phong, cái tên này rất hợp với chủng tộc của gã.

Nhìn miệng thịt ngựa ứa máu tươi, Cổ Viêm lại liếm mép phát thèm, tối nay lại có món thịt ngựa nướng thơm phức để ăn rồi, không nghĩ ngợi nhiều thêm, trực tiếp dùng giới chỉ hút nó vào bên trong đợi khi quay về mới chế biến nó để ăn sau, tuy không mua được vũ khí tốt nhưng đổi lại được một miếng thịt tươi, thu hoạch này với hắn cũng không tệ chút nào.

.