Cho đến biểu muội chú ý đến có một con ông bình thường cũng thích bay lượn trên đầu hắn, biểu muội chợt hiểu ra tóc hắn cũng bị dính dược phấn, hắn cũng không còn cách nào đành phải đem đầu tóc cạo sạch, hắn từ nhỏ tới lớn chưa từng bị như vậy xỉ nhục bao giờ, hắn thề, nếu như để hắn biết được ai là người hại hắn, hắn nhất định sẽ không buôn tha cho kẻ đó, hắn vì có thể cùng biểu muội vượt qua khảo hạch lần này, hắn đã đem toàn bộ tài sản của bản thân ra để có thể được đoàn đội khác trợ giúp, cho nên mới thông qua khảo hạch lần này, nhưng hắn hiện tại trên người không còn một cái Kim tệ, vài vật quý báo của hắn cũng vậy, nếu để phụ thân biết được nhất định sẽ rất là tức giận, cho nên người hắn đầu tiên nghĩ đến hảm hại mình chính là Liên Vi Thành, lúc trước hai gia tộc Chu, Liên tuy là cạnh tranh, nhưng là trong tối chưa từng xé rách mặt, nhưng không biết Liên gia từ nơi nào nghe nói, nhị ca Chu Chiêu của hắn khiêu chiến với tam thiếu gia Liên gia, thua trận còn đi đánh lén, cho nên tam thiếu gia Liên gia mới mất mạng, cho nên Liên gia đám người không thèm trong tối công kích mà là công khai đã kích Chu gia bọn họ, có thể nói Chu gia và Liên gia đã chính thức xé rách mặt.

Nhưng Chu gia người làm sao có thể tin được nhị thiếu gia thiên tài của bọn họ sẽ thua đâu, dù gì nhị thiếu gia của bọn họ cùng với tam thiếu gia Liên gia cùng cấp bậc, mà nhị thiếu gia của bọn họ lớn hơn tam thiếu gia Liên gia một tuổi, cũng đột phá sớm hơn tam thiếu gia Liên gia một tháng, thì làm sao có thể thua, cho nên trong lòng bọn họ đều cho rằng Liên gia người thua không nổi, cho nên mới làm khó Chu gia bọn họ.

Chu Thường ánh mắt ác độc nhìn Liên Vi Thành như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy, còn Liên Vi Thành nở ra một nụ cười thâm ý, ánh mắt khiêu khích nhìn Chu Thường không chút sợ hãi, hắn không cần biết là ai đã ra tay chỉnh Chu Thường, nhưng chỉ cần là cùng Chu gia người không qua được thì đủ rồi.

Chu Thường lúc này rất muốn tìm cái lỗ chui vào đi, hắn cấm đầu chạy đi, đứng phía xa Nạp Lan Kiều cũng nhìn thấy một màn này, nàng ta trong mắt đều là chán ngét cùng chào phúng không thôi, nghĩ đến dáng vẻ chặt vật của Chu Thường nàng trong lòng rất là vui vẻ, ai bảo hắn cốc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.

Vân Phong Nhã cũng nhìn đủ trò khôi hài rồi, nàng choàng tay lên vai Bắc Cung Nhiên một bộ anh em tốt bộ dáng, nhưng thật ra là muốn thân cận nha.

" Tiểu Nhiên đi, ta giới thiệu cho Tiểu Nhiên người thân cùng bạn của ta cho tiểu Nhiên gặp mặt nha.

"
Bắc Cung Nhiên cả người đều cứng lại rồi, nàng không biết phải làm sao, nàng theo bản năng tránh ra tay của Vân Phong Nhã nói.

" Ta.

.

ta tự mình đi!"

Vân Phong Nhã cũng không nói gì, vả vờ như không có gì, khoé môi vẫn dử một nụ cười tà mị, ai bảo nàng thích nước ấm nấu ết sanh đâu.

" Tiểu Nhiên, đây là biểu tỷ của ta, kêu Vân Mộng Cầm, còn đây là đệ tử Vân gia, Vân Cẩn và Vân Cường, còn đây là Chương Băng Nhi!.

.

" Vân Phong Nhã đem toàn bộ người ở đây giới thiệu cho Bắc Cung Nhiên.

"Mọi người, còn đây là huynh đệ tốt của ta họ Cung tên Nhiên.

"
Vân Phong Nhã tay choàng lên vai Bắc Cung Nhiên một bộ huynh đệ tốt, làm Bắc Cung Nhiên không được tự nhiên, nếu bản thân tránh đi, sợ Vân Phong Nhã và những người này suy nghĩ nhiều, cho nên cơ thể Bắc Cung Nhiên như cương thi vậy, cứng đơ, làm Vân Phong Nhã rất muốn cười nhưng nàng vẫn cố gắng nhịn xuống, làm nàng có một cảm giác Cung Nhiên là nữ chính phẩn nam trang vào học viện, còn mình là nhân vật chính cố ý, không phải, là vô tình thân mật với nữ chính đâu hi hi, cảm giác này thật sản nha.

" Cung công tử.

" Mọi người kêu lên.

Bắc Cung Nhiên gật đầu đáp trả, nàng từ trước đến nay chưa từng có bạn bè, cho nên nàng cũng không biết phải như thế nào đáp trả, chỉ có thể ngật đầu đáp trả.

Lúc này thông qua khảo hạch sinh cũng đã đến đầy đủ, có một lão sư đi lên phía trước, mọi người lúc này cũng rất là phối hợp đều êm lặng.


" Chúc mừng các trò đã thông qua khảo hạch, chính thức trở thành Linh sư học viện học sinh, các trò trên tay ngọc bài chẳng những chứng minh thân phận của các trò, còn có tích phân, mà nó còn là chìa khóa ra vào vào Linh sư học viện môn, phía trên có khí tức của các trò, qua lại sẽ không bị lạc vào mê trận của học viện, nếu có người không cẩn thận đánh mất Ngọc bài, nhất định phải thông tri học viện, tất nhiên tích phân trên Ngọc bài của các trò dành dụm cũng sẽ không còn, mà trong học viện chỉ dùng tích phân để đổi vật phẩm của học viện, ăn, ở, cũng vậy, học viện không dùng kim tệ, mà muốn có tích phân, các trò phải làm nhiệm vụ học viện giao cho, chi tiết cẩn kẻ một lát nữa sẽ có các sư huynh, sư tỷ cùng các trò nói rõ, trên vách tường thông báo của học viện cũng có viết cẩn kẻ, các trò nếu không nhớ rõ thì có thể đến đó xem, chờ các trò vào bên trong học viện lúc sau, có thể tự mình đi xem xét, hiện tại trong Ngọc bài các trò đều được học viện miễn phí tặng 100 tích phân, chỉ có thể dùng trong vòng nữa tháng mà thôi, bây giờ các trò hãi đi theo chúng ta đi.

"
Lúc này tất cả các khảo hạch sinh trong lòng đều kích động không thôi, vì từ hôm nay trở đi bọn họ đã bắt đầu có cơ hội đi lên cường giả con đường.

Hai ngàn mấy người bắt đầu đi theo các lão sư phía trước đi từng bước một đi lên đỉnh núi, đi khoảng hai mươi phút thì tới một thềm đá có chiều ngang khoảng 100 mét, trên đó là có bốn tượng đá có khắc hoa văn đầu lăng lớn, nhưng kỳ lạ là chúng nó đều quai mặt vào bên trong, mà không phải quai mặt ra ngoài, có thể nhìn ra được đây là một trận pháp.

Vân Phong Nhã nhìn thấy trận pháp, cảm thấy rất là quen mắt, nàng suy nghĩ một chút mới nhớ ra, trong không gian có một quyển trận pháp viết về phòng ngự Cửu Lăng trận, nhưng lại không mấy khẩn định, vì Cửu Lăng trận là phòng ngự tốt nhất trong các trận pháp, nhưng Linh sư học viện có thể chứa đến mấy vạn người, nhất định không thua với hoàng cung nhỏ, cho nên muốn bao phủ toàn bộ Linh sư học viện, ít nhất cũng phải là thứ bảy trận trong Cửu Lăng trận trở lên, nhưng muốn trở thành trận pháp sư thì tinh thần lực phải là cấp bốn trở lên, cho nên những người có được tinh thần lực cấp bốn đều chạy đi học luyện đan tiền đồ sẽ càng cao, trừ phi người đó không có hai thuộc tính hỏa và mộc, mới đi học trận pháp mà thôi.

" Hoàng, đây có phải là phòng ngự Cửu Lân trận trong thứ bảy trận pháp có phải không?"
" Chủ nhân trí nhớ thật là tốt nha, đúng vậy, đây chính là phòng ngự Cửu Lân trận trong thứ bảy trận pháp của Cửu Lân trận, phía trước môn sẽ có bốn đầu Kỳ Lân chắn giữ, còn ba đầu Kỳ Lân khác thì ở ba phương hướng khác, tìm ẩn lên vì ba đầu Kỳ Lân đó có một cái là mắt trận, nhưng xem trận pháp này đã có hơn một ngàn năm rồi, cho nên lực lượng của nó cũng đã yếu đi không ít, nhưng ở Linh Phong đại lục này, cũng có thể nói là đứng đầu đi, cũng không biết là vị cường giả Trận pháp nào làm ra tới nữa.

"
Lúc này đi phía trước các lão sư dừng lại, quay người nói.

" Đây là trận pháp của Linh sư học viện, nếu muốn đi vào trong phải có được Linh sư học viện Ngọc bài, cũng chính là Ngọc bài chứng minh thân phận của các trò.

"
Nói xong các lão sư đi qua trận pháp một cách dể dàng, cũng có rất nhiều con em thế gia cũng nghe trong tộc người nói qua, cho nên bọn họ rất sớm đem Ngọc bài đeo bên hông, hoặc cầm trên tay mà không để vào nhẫn chử vật.


Khi mọi người vừa bước qua trận pháp, cảm nhận được Linh khí nơi này nồng đậm hơn bên ngoài một ít, nhưng khi bọn họ nhìn đến kiến trúc quy nga của Linh sư học viện, trong mắt không cách nào che giấu được sự hưng phấn, nhìn trước mắt khoảng một trăm người đứng nghiêm túc có nam có nữ, toàn bộ đều mặc một thân màu trắng, trên vai trái có thiêu ký hiệu của Linh sư học viện.

" Lão sư.

" Một trăm người đồng thanh hô.

" Ân.

" Lão sư ngật đầu lúc sau, thì quai sang các tân sinh nói.

" Bên đó là đăng ký chỗ ở, các trò qua bên đó đăng ký, phòng 20 người trụ, một tháng 20 tích phân, phòng 10 người trụ một tháng 30 tích phân, phòng 4 người trụ một tháng 40 tích phân, phòng 2 người trụ một tháng 45 tích phân, nếu muốn phòng một người ở chỉ có nội môn học sinh mới có, còn có các trò ăn, hai đi thư viện xem thư, hoặc là đi phòng tụ Linh trận tu luyện, đều dùng tích phân đến đổi, bây giờ các trò có thể đi đăng ký và nhận y phục lúc sau, các sư huynh sư tỷ sẽ phụ trách đưa các trò đến nơi ở của mình và sẽ đưa các trò đi một vòng học viện.

"
Mọi người lúc này tấp nập đi về hướng mấy người nghi chép, đại bộ phận đều báo danh phòng 20 người trụ, bọn họ hiện tại cũng không biết tích phân có dể kiếm hai không, phòng vạn nhất, chỉ có thể tiết kiệm được bao nhiêu tích phân là bấy nhiêu.

" Cửu thiếu gia, chúng ta cũng theo những người đó đăng ký 20 người ở thế nào?" Vân Cẩn nhìn Vân Phong Nhã hỏi.

Vân Phong Nhã liếc nhìn bọn họ hỏi.

" Mọi người cũng như vậy tưởng sao?"
Vân Phong Nhã thấy bọn họ đều ngật đầu, cũng lý giải bọn họ suy nghĩ, nhưng khi nhìn đến Bắc Cung Nhiên trong mắt nàng mang theo ý cười, khoé môi cong lên hỏi.

" Tiểu Nhiên thì sao?"
" Ta muốn phòng hai người trụ.


"
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Vân Phong Nhã liền nói.

" Ta cũng vậy, để phương tiện, tiểu Nhiên chúng ta một phòng nhé?"
Bắc Cung Nhiên ngẩn ra, chưa chờ nàng nói chuyện thì Vân Mộng Cầm đã lên tiếng.

" Phong Nhã, ta nghe người ta nói tích phân rất là khó kiếm đấy, hai là!.

"
" Ha hả, không có gì, biểu tỷ yên tâm đi, chỉ là tích phân mà thôi.

"
Nói xong Vân Phong Nhã lại một bộ anh em tốt mà choàng qua vai Bắc Cung Nhiên nói tiếp.

" Tiểu Nhiên nói có phải không? Chúng ta nhanh đi đăng ký đi.

" Nghĩ đến về sau có thể cùng Tiểu Nhiên trụ một phòng, thì không chờ nổi muốn lập tức đăng ký a.

Mấy người Chương Tú nghe Vân Phong Nhã nói, chỉ là tích phân mà thôi, bọn họ khoé môi trù trù, cũng không biết nói như thế nào, vừa cảm thấy cửu thiếu gia quá không biết sống, lại cảm thấy cửu thiếu gia thật khốc a, bọn họ thật không dám hoa nhiều tích phân như vậy phung phí, không hổ danh là cửu thiếu gia.

.