---------------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

---------------------------------------------------

" Chỗ của chị, vẫn còn." Luna ngẩng đầu ra khỏi cuốn «Kẻ Lý Sự».

Ann mỉm cười nhìn Luna " Cám ơn em." Sau đó chào hỏi Ginny bên cạnh Luna và Harry, ngồi xuống. Hermione theo sau đặt đống đồ ăn vặt lên bàn, ngồi cạnh bên Ann.

Harry hỏi Ann về tình trạng ở cánh tay ngay lúc cô vừa bước vào cửa, cô trả lời ngắn gọn cũng không nói gì thêm.

Như vậy tính trong toa xe có sáu người, Harry, Hermione và Ann cùng ngồi một bên, bên kia là Ron, Ginny và Luna.

" Vậy... chuyện huynh trưởng thế nào rồi ?" Harry hỏi.

" Mỗi nhà có hai Huynh trưởng của năm thứ năm, một nam một nữ." Ron nói.

" Những nhà khác là ai ?" Harry hỏi.

" Hufflepuff là Ernie Macmillan và Hannah Abbott." Hermione nhanh chóng nói " Slytherin là Ann và Malfoy, bên nhà Ravenclaw là Anthony Goldstein và Padma Patil."


" Anh đã dự Vũ hội Yule với Padma Patil." Một giọng nói mơ hồ vang lên, Luna thông qua mép tờ báo nhìn chăm chăm vào Ron.

" Ừ, anh biết, anh có dự mà." Ron giật mình.

" Chị ấy đã không mấy thích thú." Luna nói " Chị ấy cho rằng anh đối xử không tốt với chị, bởi vì anh đã không nhảy với chị. Phải em thì em không lấy đó làm phiền." Con bé nói thêm với vẻ ưu tư "Em không thích khiêu vũ lắm."

Nói xong con bé rút lui về sau tờ tạp chí «Kẻ Lý Sự». Ron nhìn chòng chọc cái bìa tạp chí, miệng há hốc ra mấy giây, rồi quay lại nhìn Ginny như tìm kiếm một sự giải thích nào đó. Nhưng Ginny đã tọng nắm tay mình vô họng để tự ngăn mình cười. Ron lắc đầu, không tin nổi, rồi ngó đồng hồ đeo tay.

" Tụi này có nhiệm vụ tuần tra thường xuyên các hành lang." Ron nói với Ginny và Harry " Có thể phạt nếu ai xử sự không đúng đắn. Mình nóng ruột chờ tóm hai thằng Crabbe và Goyle lúc nó đang vi phạm cái gì đó..."


" Ron ! Bồ không được phép lợi dụng chức vụ của mình." Hermione ngắt lời.

" Ừ, phải đó, bởi vì Malfoy đâu có đời nào lợi dụng chức vụ của nó há !" Ron châm biếm.

" Vậy là bồ tự hạ thấp mình cho ngang tầm với nó hả ?" Hermione nói.

" Không, mình chỉ đảm bảo là mình sẽ chiếu tướng nó trước khi nó đụng tới quân của mình. Mình sẽ cho thằng Goyle chép phạt, cái đó sẽ gϊếŧ nó, nó ghét viết lắm."

Ron hí hửng nói. Cậu ta hạ giọng xuống nhái cái kiểu làu bàu của Goyle, rồi nhăn nhúm mặt lại với vẻ tập trung đau đớn, làm động tác kịch câm viết lên không khí Tôi... không... được... giống... y... như... một... cái... mông... con... khỉ...

Mọi người phá ra cười, bao gồm cả Ann, cô vừa mới định cầm lấy bánh bí đỏ bỏ vào miệng.

Nhưng không ai cười giòn giã hơn Luna Lovegood. Con bé phát ra những tiếng kêu la giỡn chơi vui đến nỗi tờ tạp chí tuột khỏi tay, trượt xuống chân, rơi xuống sàn.


Harry, liếc mắt qua tờ tạp chí trên sàn, chợt kinh ngạc lật ra xem.

" Trong đó có gì hay ho hả ?" Ron nhìn Harry khép tạp chí lại, hỏi.

" Dĩ nhiên là không." Hermione không chờ Harry trả lời, đã khinh thường nói " Kẻ Lý Sự là..."

" Khụ... Hermione, bánh bí đỏ này cho cậu..." Ann cắt ngang lời Hermione, đưa bánh lên miệng nàng.

Hermione nhận lấy miếng bánh, nghi hoặc nhìn Ann.

" Mình cảm thấy «Kẻ Lý Sự» là một cuốn tạp chí khác biệt so với phong cách bình thường, trước đây chưa thấy ai có phong cách độc đáo như này, đúng chứ Harry ?" Ann nói.

" Ừm, kiểu nói như này trước giờ tớ chưa thấy qua." Harry nói.

" Cám ơn." Luna nói, giọng điệu không hoang mang như mọi lần " Cha em là biên tập của tờ tạp chí này, nếu ông ấy nghe được chắc là sẽ rất vui."

" Anh muốn hỏi tí." Harry đưa lại cuốn tạp chí cho Luna " Chuyện về Sirius và Fudge là do ông ấy viết ư ?"
Luna nhận lấy, lắc đầu " Không phải, hầu hết bài đăng đều do người khác viết, được gửi từ mấy con cú sau đó thì đem xuất bản."

Đoàn tàu tiếp tục chạy thẳng về phía bắc, thời tiết không ngừng thay đổi. Hạt mưa lâm râm rơi tí tách đập vào cửa sổ, sau đó ánh mặt trời lại ló lên, rất mau mấy đám mây bay tới che khuất đi. Màn đêm dần buông xuống, trong phòng xe vẫn sáng đèn, Luna cất cuốn «Kẻ Lý Sự» vào cặp sách, ngẩng mặt lên nhìn ngó từng người trong xe.

Ann nhìn ra ngoài cửa sổ, một đêm không trăng, cửa kính tàu lửa ướt đẫm nước mưa trông hơi dơ bẩn.

" Tụi mình nên thay quần áo rồi." Hermione nói, tất cả mọi người ngoại trừ Ann vội vàng mở rương hành lí, khoác áo choàng. Hermione và Ron cẩn thận đeo vào huy hiệu Huynh trưởng.

Tàu cuối cùng cũng chầm chậm dừng lại, có thể nghe thấy tiếng ồn ào xung quanh.
" Ann, cậu không định đi giám sát trật tự hả ?" Hermione không yên tâm lắm hỏi.

" Bỏ đi, mình không muốn đi, dù sao có tới tận hai mươi Huynh trưởng mà." Ann nhìn về đám người xô xô đẩy đẩy ở mấy hàng ghế. Cô theo bản năng sờ vào vết thương ở bụng, đêm qua chỗ đó mới vừa ngừng ra máu, vết thương ở tay sáng nay mới đông máu được. Eren và Diana đáng lẽ không muốn cô đến trường hôm nay, Ann phải hứa đi hứa lại họ mới gật đầu.

Nhưng họ vẫn viết thư cho cụ Dumbledore, dặn dò nhờ vả để Ann mỗi ngày đều phải tới bệnh viện kiểm tra.

Chờ người trên tàu không còn đông lắm, Ann mới từ ghế đi ra, qua lối nhỏ vào sân ga, không có nhiều người lắm, Luna đang dắt Pigwiddgeon, Harry thì dẫn theo Hedwig, Ginny ôm Crookshanks.

Ann nhắc bọn họ cứ đi trước, nhưng ba người họ không chịu.
Phía con đường tối thui xối xả nước mưa bên ngoài nhà ga Hogsmeade, ở đó ước chừng hàng trăm chiếc xe thổ mộ không ngựa kéo luôn túc trực sẵn để đưa học sinh từ năm thứ hai trở lên về lâu đài.

Bọn họ vừa đến Ron và Hermione liền đi qua, nàng có vẻ đang giận dữ vì chuyện gì đấy.

" Malfoy rõ ràng đang ăn hϊếp mấy học sinh năm thứ nhất ở đằng kia, mình thề là mình sẽ báo cáo vụ này, nó mới chỉ đeo phù hiệu Huynh trưởng mới có ba phút mà nó đã lạm quyền hϊếp đáp người ta tồi tệ hơn bao giờ hết... Crookshanks đâu ?"

" Cậu đâu phải ngày đầu biết tính cách của nó." Ann nhún vai nói.

Ginny đưa Crookshanks cho Hermione, Luna thì trả lại Pigwiddgeon cho Ron.

" Được rồi, chúng ta mau kiếm xe nào trống ngồi thôi." Ron nói.

Cả đám đi tới một chiếc xe không có ai, Harry đi được một nửa thì khựng lại, chỉ vào chiếc xe " Khoan đã, mấy cậu xem thử, nó là cái gì vậy ? Tụi nó kéo xe ngựa hả ? Năm nay Hogwarts không còn dùng phép lên xe nữa sao ?"
Hermione, Ron và Ginny đều hoang mang nhìn Harry.

" Cái gì á ?" Ron nói " Phía trước xe có gì đâu, y chang hồi trước mà..."

" Đó đó... Chúng như những con ngựa không có lông ! Chẳng lẽ, chẳng lẽ mấy cậu không thấy gì hết à ?" Harry cực kì kinh ngạc.

Biểu tình Ron lúc này trông thật sửng sốt " Bồ có bị sao không Harry ?"

" Mình ?"

" Không có mà..." Lúc Harry đang ấp úng, thì một giọng nói hoảng loạn vang lên " Anh không có bị điên khùng gì đâu, em cũng thấy chúng mà."

" Thật vậy hả ?" Harry vội vàng hỏi, xoay đầu qua nhìn Luna, hắn có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mấy con ngựa có cánh qua cặp mắt to bạc của con bé.

" Đúng vậy." Luna nói " Từ lần đầu tiên em đã nhìn thấy chúng rồi, chúng vẫn luôn kéo xe ngựa mà, yên tâm đi, đầu óc của anh và em vẫn còn tốt lắm."

Nhưng Hermione, Ron và Ginny đều lộ vẻ khó tin, bọn họ cho rằng chuyện này không đơn giản như thế.
Ann đứng cạnh Hermione, duỗi tay đùa giỡn với Crookshanks, nhè nhẹ gãi cằm nó, trên xe lửa sau khi ngủ dậy nó vẫn luôn muốn qua chỗ Ann, điều mà trước giờ nó vẫn hay làm nhưng đã bị Hermione cản lại, sau đó nó gây náo loạn một trận lớn mới chịu thôi.

Crookshanks đưa lưỡi liếm ngón tay làm Ann cười khúc khích.

" Ann..." Hermione bất đắc dĩ lên tiếng.

" Khụ..." Ann thu tay về " Yên tâm đi, Luna nói không sai. Kẻ kéo xe ngựa chính là Vong Mã, một loại sinh vật huyền bí cực kì đặc biệt, toàn bộ nước Anh cũng không có nhiều lắm. Hogwarts có đông đến vậy cũng là chuyện rất hiếm. Hừm có thể lên xe rồi chứ ?"

Harry, Ron và Ginny thở phào nhẹ nhõm, cả đám bắt đầu leo lên xe.

Nhưng Hermione có vẻ rất kích động " Ann, ý cậu nói là Vong Mã trong cuốn «Sinh vật Huyền bí và Nơi tìm ra chúng» ư ? Nó ở đâu ? Trông ra sao vậy ?"
Hermione luôn rất hứng thú với những kiến thức mới mẻ, Ann kéo Hermione đang tính chạy lại xe ngựa " Nè, cậu đi nhầm rồi."

" Cậu có đứng trước mặt thì cũng không thể nhìn thấy tụi nó, cậu biết mà, chỉ có những phù thủy xảy ra tình trạng đặc biệt mới thấy được nó." Ann nói.

Hermione hơi thất vọng gật đầu " Mình biết, nhưng mà, mình muốn xem thử tụi nó trông như thế nào. Trong cuốn «Sinh vật Huyền bí và Nơi tìm ra chúng» đoạn sau mình xem được luôn nhắc về tụi nó."

Ann nhìn Hermione, ngưng lại một chút rồi nói " Được rồi, mình hiểu, mau đưa Crookshank cho Ginny đi."

Hermione hoang mang đem Crookshanks cho Ginny đã lên xe ngựa.

" Đi theo mình, chút nữa động chạm nhẹ tí." Ann nói rồi kéo tay Hermione đi tới trước mặt Vong Mã, nắm tay nàng đặt lên cổ nó.

" Tuy là không thể nhìn, nhưng sờ thì vẫn được." Ann nói " Chỗ này là cổ nó, Vong Mã tại Hogwarts đã trải qua một khóa huấn luyện, cho nên sẽ không công kích con người, nhưng nếu đây là một con chưa được thuần hóa, cậu tới gần hay sờ nó đều sẽ gặp nguy hiểm nhất định. Đây là cách để gần gũi thân thiết với Vong Mã, khi ở gần chúng sẽ cọ cổ vào người cậu."
Hermione nhìn trước mắt trống trơn, nhưng bàn tay bị cầm lấy như đã đụng vào vật gì đó, sờ vào rất cứng và lạnh.

"Vong mã có hình dáng giống một con ngựa nhưng không có lông, chúng có cánh như cánh dơi, đôi mắt màu trắng bạch, không có đồng tử. Nhìn qua trông có vẻ đáng sợ, nhưng cậu cũng đã từng đọc sách chắc là biết, khả năng xác định phương hướng của nó tốt lắm, chỉ cần nói địa điểm thì dù là bất cứ chỗ nào nó cũng có thể đi tới." Ann miêu tả cho Hermione " Chỗ này là cánh, thực ra, tốc độ chạy của Vong Mã rất nhanh."

Chờ đến khi Ann cầm tay Hermione đi lướt tới đầu của Vong Mã, nó thè lưỡi liếm tay làm nàng hoảng hốt lùi về sau một bước.

" Haha, đừng sợ, lúc nãy nó liếm cậu một cái, ý muốn nói cũng rất thích cậu đấy." Ann cười cười, buông tay ra, thò lấy chiếc khăn trong túi " Nhưng vẫn nên lau nước miếng đi."
Chờ Hermione lau chùi xong xuôi, Ann hỏi " Giờ có thể lên xe đi rồi chứ ?"

Hermione hai mắt sáng bưng, gật đầu, thực tế từ lúc cô nắm tay nàng đi tới chỗ Vong Mã, hai mắt Hermione đã sáng đến nổi có thể nóng chảy, chỉ là màn đêm tối bao trùm và ánh sáng đèn mờ hắt hiu làm Ann không thấy được.