----------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

----------------------------------------------

Ngày cuối tuần đến tham quan làng Hogsmeade đầu tiên của tháng hai, trùng hợp là thứ bảy này cũng là ngày lễ Tình Nhân.

" Hì hì, Ann, hôm nay tớ không thể đi với cậu rồi..." Mới sáng sớm Fanny đã nói với Ann " Có người hẹn tớ..."

" Hiểu, hiểu mà, thế thì hôm nay sẽ không quấy rầy cậu đâu."

" Ai đó cũng có rất nhiều lời ngỏ..." Fanny cười cười " Hôm qua, tớ nhớ là có một huynh trưởng nhà Hufflepuff vừa mở lời."

" Cậu còn muốn tối nay ăn chocolate ngon nữa không hửm ?" Ann đe dọa.

" Rồi, rồi mà." Fanny nói " Hẹn gặp ở làng Hogsmeade."

" Tốt nhất là không gặp..." Ann thầm thì.

Ann đi lững thững về phía cửa hàng Dervish & Banges. Một áp phích lớn được dựng trên cửa kính bức ảnh của mười Tử Thần Thực Tử trốn thoát. Theo Lệnh Của Bộ Phép thuật, sẽ tặng phần thưởng một ngàn Galleons cho bất cứ phù thuỷ nào có thông tin dẫn đến việc bắt lại bất cứ người tù nào trong bức ảnh.


Đám đông quan sát cũng sôi nổi bàn tán, có vài người huýt sáo hào hứng " Một ngàn Galleons, chà chà, ngon lành đó."

Đợi lúc Ann ôm đống kẹo chocolate bước ra khỏi cửa hàng kẹo của Công tước Mật, thời tiết xám xịt ban sáng đã bắt đầu đổ mưa tầm tã, lấy đống kẹo trên tay bỏ vào túi đeo, cô rút đũa phép giơ lên không trung, niệm chú.

Một dòng nước chảy ra từ cây đũa, nâng lên một độ cao vừa phải, trông như cô vừa làm phép tạo ra cây dù bằng nước, những giọt mưa rơi đa phần thẩm thấu hòa lẫn vào chiếc dù, một phần nhỏ thì văng tí tách ra bên ngoài.

Đi bộ vào bên trong cửa hàng đối diện quán Ba Cây Chổi, Ann tìm vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, gọi một ly cà phê, vừa uống vừa chăm chú quan sát động tĩnh cửa ra vào bên quán.

Nhìn qua đồng hồ, sắp đến thời gian hẹn, Rita Skeeter, Hermione và Luna mang ô đi tới quán Ba Cây Chổi.


Cơn mưa rơi như trút lũ, ồ ạt, Harry chạy vội chạy vàng theo sau vào, lúc sau bóng dáng to lớn của bác Hagrid bước ra từ quán Ba Cây Chổi.

Ann lật cuốn «Điều chế mười loại Độc dược cao cấp ra đọc», thỉnh thoảng lại ngó qua bên kia ngóng thử.

Thời gian đã trôi đi một lúc, mưa cũng dần nhỏ lại rồi tạnh hẳn, bầu trời vẫn xám xịt, mái hiên hai bên đường vẫn còn đọng lại mấy giọt mưa rơi tí tách xuống nền đất.

Rita Skeeter đẩy cửa đi ra khỏi quán, biểu tình trên mặt rất phức tạp, có tức giận, có móc mỉa nhưng nhiều hơn cả là sự hưng phấn khi vừa phát hiện được bí mật, bà ta nhìn xung quanh, rồi che áo choàng lại rời khỏi.

Ann rất nhanh dẹp cuốn sách vào, mang mắt kính và khẩu trang lên, sau đó trùm áo choàng đi theo sau Rita Skeeter.

Quẹo qua một khúc cua, Rita đột ngột dừng bước lại, xoay người nhìn chăm chăm Ann. Đây là một hẻm nhỏ không người, Ann cách đối phương tầm mười mấy bước chân.


" Ngươi là ai ? Vì sao lại theo ta ?" Rita Skeeter nâng tay đặt lên túi dao ca sấu bên hông, nắm chặt đũa phép.

" Tính cảnh giác cũng không tệ lắm." Ann cười cười " Trong vòng chưa tới 30 giây, đã nhận ra có người đi theo dõi, nhưng mà, đừng lo lắng Rita Skeeter, ta không có ý gây phiền phức gì cho ngươi."

Ann lấy túi tiền đã chuẩn bị sẵn từ trong túi ra, quăng cho đối phương, Rita một tay chụp lấy, một tay vẫn nắm chặt đũa phép.

" Không mở ra xem hả ?" Giọng Ann nhẹ bẫng, không chút cố kị nào.

Bà ta nghi hoặc nhìn Ann, cầm tay lắc nhẹ nhẹ cái túi, tiếng leng keng va chạm của mấy đồng vàng vang lên, biểu tình Rita càng nghiêm trọng hơn " Vàng Galleons ? Còn là không ít, ngươi muốn gì ?"

Ann nhún vai, hài hước nói " Không nghĩ tới ngươi còn có năng lực này, nghe tiếng đã biết là vang Galleon."

Rita nhìn chằm chằm Ann.
" 50 đồng vàng là tiền nhuận bút cho bà." Ann nói ngắn gọn " Tiền này dựa trên lương thưởng bà nhận được khi viết bài cho «Nhật báo Tiên tri» một năm trước."

Vẻ mặt của Rita Skeeter trở nên thay đổi, châm biếm chế nhạo " Một năm này ta đã cất bút, không nhận viết bất kì bản thảo nào nữa."

Ann gật đầu nhàn nhạt nói " Ta biết, ta không có bản thảo nào cần ngươi. 50 Galleons này là tiền cho bài báo người vừa đồng ý viết vừa nãy tại quán Ba Cây Chổi cho tạp chí «Kẻ Lý Sự»."

" Ta nhớ rõ lúc nãy không thấy ngươi ở đó." Rita có chút giật mình, nhưng giọng điệu rất chắc chắn.

Ann nhún vai " Đúng là không thể nghi ngờ khả năng quan sát của người lành nghề, đúng vậy, xác thật khi nãy ta không có ở đó."

Rita Skeeter từ kinh ngạc lại chuyển sang có chút hoang mang, ngay sau đó lại ngờ ngợ ra điều gì đấy, nhìn Ann một lúc lâu, bỗng nở nụ cười thoải mái, bỏ túi tiền vào bao da, tiến vài bước đến gần.
" Ta biết ngươi là ai...." Rita trông có vẻ rất hứng thú " Cô gái trong miệng con bé hoàn hảo đó à ? Người thừa kế thứ nhất của gia tộc Roland, quý cô Stokes ?"

Ann nhướng mày " Ngươi đừng nên lo chuyện bao đồng, cầm lấy tiền nhuận bút rồi rời đi đi."

Rita Skeeter lại tiến sát gần hơn, giọng điệu tò mò " Cô gái hoàn hảo đã kêu ta viết bài đó ?"

" Tôi biết, tôi biết cậu ấy sẽ làm thế, cũng biết trong lòng bà đang nghĩ gì, một phóng viên tên tuổi lại bị học sinh năm tư nắm thóp chắc là đang nghẹn tức chứ gì ? Tương lai sau này có cơ hội sẽ tính làm gì ? Lần đầu tin sau một năm bị ép không được cầm bút, nay lại phải đăng tin cho một tạp chí lá cải bị ai nấy đều xem thường đã thế lại còn không có tiền nhuận bút, sẽ có tâm lí gì nhỉ ?" Ann nhẹ nhàng nói.

" Ngươi cảm thấy ta sẽ không đăng bài một cách nghiêm túc ư ?"
Ann lắc đầu, giọng điệu vẫn cứ bâng quơ " Đương nhiên là không phải, bà sẽ viết bài một cách đàng hoàng, sự chuyên nghiệp của bà vẫn còn cao lắm. Nhưng nếu như viết một cách thoái mái, sẽ đỡ cho những phiền phức nhỏ nhặt về lâu dài."

Nếp nhăn trên mặt Rita co giật " Ra là vậy, nhưng hình như cô gái hoàn hảo kia còn chưa biết ngươi đã làm vậy ?"

" Cậu ấy không biết." Ann bình thản nói " Nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì tới việc làm của tôi đúng chứ ? Bà Skeeter, quy tắc thứ sáu của gia tộc Roland, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là mãi mãi."

Rita dần hiểu rõ, đóng túi da cá sấu lại, vui vẻ nói " Không tệ lắm."

Ann gật đầu " Thế nhé tạm biệt bà."

" Hẹn gặp lại, quý cô Stokes." Trên mặt Rita nở nụ cười vui sướng.

Nhìn bóng dáng Ann khuất dần, Rita Skeeter nhanh chóng mở bao da cá sấu lấy túi tiền, nhìn thấy bên trong tràn ngập vàng Galleons, ngẩng đầu lên ngó hướng đi khỏi của Ann.
" Xem ra, quan hệ người thừa kế của gia tộc Roland thần bí và cô gái hoàn hảo kia có rất nhiều thứ để đào bới..."

--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---

Vào một sáng thứ tư, cuối tháng hai, Ann đưa cho con cú giao tạp chí hai đồng Knutz, đẩy «Nhật báo Tiên tri» qua chỗ Fanny, Ann cầm lấy cuộn giấy nâu dài, hình ống mở ra xem thử, là tạp chí tháng ba của «Kẻ Lý Sự».

Bìa báo là tấm ảnh Harry Potter đang mỉm cười, trên bức hình là dòng chữ đỏ in đậm:

CUỐI CÙNG HARRY POTTER ĐÃ NÓI RA CHÂN TƯỚNG:

SỰ THẬT VỀ KẺ-MÀ-KHÔNG-NÊN-GỌI-TÊN-RA

VÀ ĐÊM MÀ TÔI THẤY HẮN TRỞ LẠI

Fanny khó hiểu khi thấy được bìa «Kẻ Lý Sự»., cô nàng bỏ tạp chí trên tay xuống " Ann, tớ cũng muốn xem thử."

" Được, cùng nhau xem thôi..." Ann mở tạp chí ra.

Luna lang thang tới dãy bàn Slytherin, thò đầu ngay chỗ Ann và Fanny " Tuyệt lắm phải không chị ?"
Fanny hoảng hốt, Ann còn tạm ổn, nhưng cô hơi hơi nghiêng người né ra, xoay thân mình đối mặt với Luna.

" Ngày hôm qua vừa được xuất bản." Luna nói " Có một nhà hảo tâm nói là luôn rất thích, hôm trước gửi tới 50 đồng vàng Galleons làm ba em ngơ người luôn, người đó gửi thư tới, nói là hi vọng tạp chí có thể càng ngày càng phát triển tốt hơn nữa. Ba em đã dùng 20 Galleons in ấn thêm nhiều bản thảo tháng ba này, định mang ra..."

" Ồ, nghe cũng không tệ nhỉ." Ann nói.

Nhưng chưa tới giữa trưa, rất nhiều thông cáo đã dán đầy khắp trường học, không chỉ ở phòng thông báo, mà cả ở khắp các hành lang và lớp học nữa.

THEO LỆNH CỦA THANH TRA CAO CẤP TRƯỜNG HOGWARTS

Bất kỳ học sinh nào được thấy xuất hiện trên tờ tạp chí Kẻ Lý Sự sẽ bị đuổi học.

Quyết định trên tuân theo Sắc Lệnh Giáo Dục Số Hai Mươi Bảy.
Đã ký: Dolores Jane Umbridge, Thanh tra Cấp cao

Cả buổi chiêu, giáo sư Umbridge hầu như xuất hiện mọi chỗ trong lâu đài để chặn đám học sinh lại, yêu cầu bọn họ đưa cặp sách để lục soát. Nhưng hiển nhiên làm thế chỉ phản tác dụng, mang lại hiệu quả không tốt, bọn học sinh cao tay hơn bà ấy nhiều, đoạn phỏng vấn của Harry bị ếm bùa chú, người ngoài nhìn vào chả khác gì cuốn sách giáo khoa, nội dung cũng tương tự, hoặc là biến nó trống trơn đi, chỉ hiện chữ khi họ muốn đọc.

Trôi qua một buổi chiều, trong giờ dùng cơm tối, tất cả mọi người đa phần đều thảo luận về bài báo trong cuốn tạp chí «Kẻ Lý Sự».

Harry càng thêm bị nhiều người chú ý, mặc kệ cậu ấy đang ở hành lang, phòng học, hay nhà ăn, đều sẽ bị rất nhiều học sinh chỉ chỉ trỏ trỏ, thầm thì bàn tán.
Buổi tối tại phòng sinh hoạt chung Slytherin, cũng có rất nhiều người xì xào nói về tin tức của Harry.

Trong kí túc xá, Pansy, Millicent và Daphne cũng đang thảo luận, nhưng Pansy chủ yếu là mắng mỏ Harry, bởi vì theo tin cậu ấy đưa thì cha của Malfoy được xác định là một trong những Tử thần Thực tử.

" Ba em đã đi in thêm." Buổi tối ngày hôm sau, lúc đi ngang qua dãy bàn Slytherin, Luna dừng lại trước mặt Ann " Ông ấy nói thật cảm kích vị hảo tâm kia, khẳng định là nhờ có người đó mới đem lại may mắn nâng cao lượng tiêu thụ của «Kẻ Lý Sự», trước nay chưa từng có việc..."

Ann chỉ có thể đáp lại Luna là cô nghe tin này cũng rất vui mừng.

Nhưng ngày tháng của giáo sư Umbridge có vẻ không tốt lắm, bà ta chịu phải áp lực khá lớn, phần lớn các học sinh trong trường đều đã đọc tin từ «Kẻ Lý Sự».
Có lời đồn rằng một lần bà ta đi vào nhà vệ sinh, nghe được mấy học sinh đứng ở bên ngoài bàn tán về Harry, lại còn chế giễu Bộ, thế nhưng không tóm được hai đứa đó.

Ann đứng trước văn phòng Umbridge, nhè nhẹ gõ cửa.

" Mời vào." Giọng nói thật sến sẩm.

Ann đẩy cửa ra " Buổi tối vui vẻ, giáo sư Umbridge."

" Buổi tối tốt lành, trò Stokes, con ngồi đi."

" Vâng ạ, thưa giáo sư Umbridge." Ann tiến tới ngồi xuống cái ghế đối diện bà ta.

" Ta nghĩ trò sẽ cảm thấy rất kì lạ, vì sao ta lại muốn tìm trò đúng chứ, trò Stokes ?" Giáo sư Umbridge nhìn Ann cười.