----------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

----------------------------------

" Chào con Granger, rất vui khi được gặp lại lần nữa...."

Diana còn chưa ngồi xuống, dì ấy đang đứng nhìn, vẻ mặt đầy ý cười, tựa như việc Ann và Hermione cùng nhau đi vào phòng ăn là một sự kiện rất đáng để hào hứng.

" Trang viên Roland đã lâu không có khách tới thăm, ở đây con đừng khách sáo nhé, có trục trặc gì thì cứ nói thẳng với Annie, con bé sẽ rất sẵn lòng giúp con giải quyết...."

" Cực kì nguyện ý..." Ann nghiêng đầu nhìn Hermione.

Chờ cho ba người vào vị trí, Cor nhẹ nhàng búng tay, những món ăn phong phú liền hiện lên.

Bữa trưa mang phong cách Pháp, khai vị là canh hành tây và salad rau củ.

Thịt bò nướng chín vừa vặn, ngào ngạt mùi tiêu xanh kết hợp với hương thảo, dùng dao nĩa cắt một góc nhỏ, cắn vào miệng, thịt vẫn còn mọng nước, lan tỏa khắp đầu lưỡi, nhai nuốt xong Ann lại tiếp tục ăn tiếp. Tay nghề của Mur quả nhiên có nhiều tiến bộ, xem ra mấy quyển sách cô tặng không hề lãng phí.


Cor tiến lại rót cho Diana một ly rượu vang lấy từ trang trại trồng nho ở Bourgogne, dì nhấp nhẹ, lúc đặt ly xuống bàn thì quay sang hỏi " Ta nghĩ đây là lần đầu Granger biết đến mấy gia tinh Cor, chắc là con cần hiểu chút về họ nhỉ ?"

" Vâng ạ, lúc mới đầu con đã giới thiệu sáu người bọn họ cho Hermione, con cảm thấy biết từ ban đầu sẽ ổn hơn..." Ann dừng dao nĩa lại, vội nói.

Diana cùng Hermione đều liếc nhìn Ann, nhưng ánh mắt hai người khác nhau.

Hermione có chút khẩn trương, ngay từ đầu Ann đã biết điều đó nên mới nhanh chóng đáp lại lời Diana. Còn Diana chỉ cảm thấy thắc mắc Ann vội vàng trả lời thế để làm gì chứ, nhưng khi nhìn về phía Ann lại phát hiện con bé đang nhìn qua Hermione, chỉ đành cười cười hiểu rõ."

" Hôm nay Mur làm bò nướng ăn ngon hơn so với hồi trước..." Ann nói.


Diana cũng tiếp lời cô " Đúng vậy, ăn ngon hơn nhiều. Annie con lại mua thực đơn mới hả ?"

" Thực đơn ?"

" Khụ, lúc đi ngang qua hiệu sách không kiềm được, nhưng ai biết được có người lại làm tiệm sách trông y như quán cà phê, vào ngồi một hồi mới phát hiện được nó là tiệm sách. Hơn nữa còn chuyên bán những cuốn sách nấu ăn và thực đơn, bánh ngọt và nước ở chỗ đó cũng không tệ, thế là ăn xong liền mua mấy cuốn..." Ann cố tình nhìn qua Diana nói thêm " Loại hình kinh doanh này cũng tốt lắm, đối với một người yêu thích ẩm thực, đi vào một quán cà phê thơm ngon, xung quanh lại còn có nhiều sách dạy nấu ăn, mô hình buôn bán kép này rất hay...."

Diana nhấp ngụm rượu vang " Ầy, ta cũng không phải loại người suốt ngày nghĩ tới công việc. Annie, con làm vậy sẽ khiến Granger lưu lại ấn tượng không tốt về ta đấy..." Diana lắc lắc ly rượu, nhìn sang Hermione cười nói " Nếu Granger đã biết về mấy người Cor, thì ngoài Annie, con cứ tự nhiên trò chuyện với bọn họ, bọn họ sẽ sẵn lòng giúp đỡ con trong mọi vấn đề..."


Hermione cười đáp lễ " Vâng ạ, thưa cô Roland."

Dianan phẩy tay " Ở Pháp đã lâu, không quen lễ nghi bên nước Anh tí nào, đặc biệt còn đang ở nhà, như này đi, con cứ giống như Annie gọi ta là Diana, ta cũng gọi tên con, Hermione, thế nào ?"

Hermione liếc nhìn qua Ann, thấy hai bắt cô sáng lên cũng nhận lời đồng ý.

Bầu không khí sau đó cũng thoải mái hơn nhiều, Ann làm đầu têu, cô biết rõ Hermione cũng giống mình, luôn thấy hứng thú với thế giới phù thủy ở những quốc gia khác, vì thế mở chuyện khai thác rất nhiều về sự khác biệt giữa các phù thủy nước khác với các phù thủy nước Anh.

" Không ngờ là, phù thủy ở Đức lại khác với Anh và Pháp tới thế...." Hermione nói.

Hai người sóng vai đi lên phòng thí nghiệm trên tầng bốn, dùng bữa xong thì Hermione đã đưa ra lời đề nghị này, Ann đương nhiên nguyện ý, cùng với nàng thì đi đâu mà chẳng được.
Phía Tây Nam của tòa tháp lớn hơn bên Đông Bắc không chỉ là gấp đôi, phòng thí nghiệm trên tầng bốn cũng ếm không ít bùa chú phòng hộ. Đẩy cánh cửa lớn được đóng kín ra, hiện diện trước mắt là một bàn dài thí nghiệm vuông vức, trên mặt bàn là các dụng cụ, thiết bị rất đầy đủ, hai cánh cửa sổ được mở rộng, gió lùa thoang thoảng rất mát mẻ.

Vòng quanh bàn dài thí nghiệm ngắm nghía, nguyên liệu trên bàn được phân loại rất rõ ràng, chi tiết, còn có không ít sách về điều chế.

Ann đi tới giá gỗ gần nhất, chỉ vào cuốn sổ màu xám da dê nói " Trên giá gỗ này đều là sổ ghi chép tài liệu, bởi vì nhiều loại nguyên liệu, dung dịch không thể đặt ở đây nên đều xếp dưới phòng chứa đồ ở tầng ngầm. Nếu có cái gì cậu cần, mà không thấy trên đây, thì có thể lật cuốn này xem thử, cứ nói ra để lấy lên." Cô lại đi tới một cái hộp nhỏ trong giá lấy ra một tấm giấy da và cây bút lông ngỗng trên bàn dài.
" Làm giống vầy nè, viết trên tấm giấy này nguyên vật liệu cậu cần." Ann nói rồi viết xuống ' 15g bột Chesnut, rút ra đũa phép, gõ nhẹ lên biểu tượng gia tộc Roland ở góc bên phải tờ giấy, kí hiệu ở đó dần dần gợn sóng, dòng chữ trên giấy cũng biến mất.

Qua ba giây sau, một góc trống trên bàn thí nghiệm xuất hiện một lọ thủy tinh, bên trong là bột phấn màu xanh lục.

" Là vậy đó, nhưng nếu thí nghiệm của cậu cần dùng đến nguyên liệu trong nhà kính thì phải lên tiếng nói, không thể dùng cách này được phải mang trực tiếp từ dưới đó lên đây. Đúng rồi, cứ bảo Cor hay mấy gia tinh khác hỗ trợ cho, bùa phép này chỉ hiệu nghiệm đối với từ phòng chứa đồ lên phòng thí nghiệm mà thôi." Ann đưa tấm giấy da cho Hermione, ý bảo nàng thử một lần.

Hermione trợn mắt kinh ngạc, bùa chú này ở Hogwarts không hề có, trong những cuốn sách nàng từng đọc cũng không thấy nhắc qua.
Sau đó Hermione cũng thử dùng tấm giấy da, dịch chuyển lên 10ml dịch cây Nhân Sâm, nàng cầm lấy lọ thủy tinh chứa dung dịch nâu sẫm vừa mới hiện lên, nghi vấn " Phép thuật này làm sao biết được 10ml là cỡ bao nhiêu ? Mà lỡ nếu phòng chứa đồ không có thì làm sao ?"

" Vấn đề hay đó." Ann lấy cuốn sổ ghi chép màu xám đưa cho Hermione xem " Trong sổ luôn cập nhật trong kho đồ có món gì món gì, còn về chuyện đo lường mà cậu nói..."

Ann cười hì hì " Thật ra đây không phải bùa chú phức tạp gì, tấm da dê này chỉ là bị ếm một loại bùa chú dịch chuyển, kí tự trên đó được chuyển dời đến một tấm giấy trắng trên bức tường của phòng chứa đồ. Sike là người quản lí của phòng chứa đồ, phần lớn các dược liệu, nguyên liệu cần thiết đều bảo quản theo tỉ lệ cơ bản. Nhưng nếu cậu yêu cầu một loại thuốc khác, thì Sike sẽ nhanh chóng điều phối ra."
" Ra là thế." Hermione đặt lọ thủy tinh trên tay xuống " Nhưng có thể nghĩ ra cách lợi dụng một bùa phép đơn giản làm tới hay đến thế quả thật rất tài giỏi."

" Là ý tưởng của bà ngoại mình đó, bà xuất thân từ nhà Ravenclaw." Ann cười cười " Bất quá cũng có nguyên do, mặt tường lâu đài Roalnd không phải gạch đá bình thường, mà là gạch kiên cố để bảo vệ, phòng thí nghiệm thậm chí còn phết lên một lớp bùn, phép thuật có sức mạnh lớn đến đâu, hay lực sát thương cao thế nào cũng sẽ bị bùn đất ngăn cản."

" Trét bùn ? Cậu nói là bùn trong cuốn «Hai mươi loại thực vật phép thuật quý giá» sao ? Trên sách có nói, nó được làm ra từ một phù thủy, nhưng chỉ có những phù thủy cổ đại mới có thể chế tác ra, hơn nữa nguyên liệu rất phức tạp, quá trình điều chế rất khó nhọc. Ngày nay khó mà có thể thấy được, gia tộc Roland lịch sử hình thành chỉ mới hơn trăm năm..." Hermione nhìn quanh mặt tường của phòng thí nghiệm " Yêu cầu hẳn không chi là một chút ít bùn..."
Ann cong khóe môi cười, áp sát vào tai Hermione thầm thì " Chờ sau này, mình đoán cậu sẽ không còn những nghi vấn nữa..." Trở thành một thành viên của gia tộc, nhiều vấn đề thắc mắc đều sẽ được giải đáp.

Hermione mơ hồ hiểu được ý tứ của Ann, hô hấp cũng trở nên gấp gáp hơn, hai lỗ tai đỏ ửng.

Gió từ trên núi thổi xuống, xuyên qua cửa kính đang mở lớn, mang theo hương vị của rừng núi cây cỏ, vờn quanh phòng thí nghiệm, làm rung lắc nhẹ mấy món đồ mỏng manh, tạo ra tiếng leng keng leng keng.

" Ồ, thiếu chút nữa quên một chuyện..." Ann nhìn ra rừng cây bên ngoài nói.

" Sao thế ?" Hermione nhìn theo tầm mắt của Ann, hướng ra ngoài cửa sổ, những cây cao sum suê cành lá, cơn gió ngoài trời vẫn chưa dừng lại, mấy nhánh lá cây đều đung đưa đung đưa.

Ann lắc đầu như thể chưa tới thời điểm hợp lí " Chờ tối nay cậu sẽ biết, nói chung là một chuyện vui vẻ." Cô còn bỏ thêm câu cuối " Nhất định cậu sẽ rất thích."
Cả buổi chiều sau đó, hai người đều ngồi ngây trong thư viện, cửa sổ mở rộng ra, đón những cơn gió lùa bất chợt đầy ấm áp, thậm chí Ann còn nằm trên ghế dựa, lấy sách che đi khuôn mặt, ngủ một giấc.

Buổi tối vừa điểm 9 giờ, Ann tràn trề hưng phấn đứng trước cửa phòng ngủ trên tầng bốn, cô đã tắm rửa thay xong quần áo ngủ, lúc ăn tối cũng đã lén nhắc Hermione.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Hermione mở cửa ra, đối diện là Ann đang mặc một một cái quần ngắn và áo thun in hình gấu trúc đứng ngoài cửa đợi, vẻ mặt hối thúc mau đi thôi.

Ann gấp gáp chờ không nổi, kéo tay Hermione đi xuống dưới lầu " Thời gian hiện tại vừa đúng lúc, mau đi thôi."

" Ngoài đũa phép, không cần mang theo cái gì khác hả ?' Hermione hỏi.

Ann giơ đũa phép trên tay, nói " Mang đũa phép là đủ rồi..."
Ann nắm tay Hermione, đi xuống tầng một, rời khỏi lâu đài. Buổi tối ngày hè, ánh trăng khuyết tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, gió từ dưới chân núi thổi lên xua tan sự nóng bức, tạo cảm giác mát mẻ, dịu êm.

Ánh trăng sáng ngời, nương theo con trăng, Ann và Hermione đi ra cửa sau của lâu đài, dọc theo lối nhỏ bước vào khu rừng. Dưới cái nắm tay của Ann, con đường này có vẻ cô đi đã rất nhiều lần, mỗi lần gặp đoạn nào hơi khó đi, đều sẽ lên tiếng nhắc nhở Hermione.

Đi sâu vào trong, tán lá cây đã che khuất ánh trăng.

" Lumos..."

Hai cây đũa phép lóe lên ánh sáng, Ann nắm chặt tay Hermione " Sắp tới rồi."

Bốn phía đều là rừng cây u tối, gió thổi qua làm mấy nhánh lá cây xào xạc phát ra tiếng, nhưng âm thanh này không còn dịu êm mà ngược lại còn mang tới cảm giác rợn gáy, khắp khu rừng tối mịt, chỉ có hai cây đũa phép là phát ra ánh sáng mỏng manh, rọi lối đi nhỏ phía trước.
Nhưng Hermione cũng không rảnh chú ý tới tiếng gió, góc mặt Ann bị ánh đèn chiếu rõ ràng từng nét, biểu tình hưng phấn, hào hứng trên mặt cũng lộ ra rõ hơn.

" Phía trước là tới rồi !" Ann nói, rồi nắm chặt tay Hermione, quay đầu cười cười nhìn nàng " Có thể dập tắt ánh sáng của đũa phép rồi, đợi lát nữa không cần quá ngạc nhiên nhá."

Vòng qua mấy bụi rậm thì cũng tới, Hermione bị khung cảnh trước mắt làm kinh ngạc, không kiềm được hô nhẹ lên.