----------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

----------------------------------

Bên ngoài phòng, lá cây rơi xào xạc, gió thổi hiu hiu lay động bức rèm lắc lư đụng nhẹ bệ cửa sổ tạo ra âm thanh lạch cạch. Ann dần tỉnh dậy, híp đôi mắt lại, từ lúc bắt đầu kì nghỉ hè cô thường xuyên dậy sớm.

Liếc mắt ngó qua đồng hồ, mới có 7 giờ 15 phút, cách cuộc họp lúc 8 giờ còn một quãng xa, lại cúi đầu nhìn người trong lòng, Ann bất giác mỉm cười.

Chầm chậm rút tay ra, nhẹ nhàng ngồi dậy rời khỏi giường, cẩn thận di chuyển chăn bông phủ lên người Hermione, bất chợt bị nàng ôm chầm lấy, còn nghe thấy mấy câu lẩm bẩm " Crookshanks, đừng phá..."

Chưa từng nhìn thấy Hermione trông như thế bao giờ, suýt nữa là cô buột miệng bật cười, nàng thật đáng yêu. Bỗng nhiên nghĩ tới Crookshank đã là một con mèo thành tinh từ lâu, không biết được Hermione kiếm từ đâu ra.


Ann dọn dẹp mọi thứ xong, đi ra ban công dùng đũa phép phát tín hiệu, giây lát sau Cor đã bưng bữa sáng xuất hiện trước ban công. Ann nhận lấy, dặn dò Cor đem Crookshanks trong phòng ngủ của Hermione qua đây.

Đem Crookshanks còn đang cuộn tròn thân người, lười biếng ngái ngủ đặt bên giường, nở nụ cười xấu xa. Cô thật muốn xem khi Hermione tỉnh dậy, nhìn thấy Crookshanks đang ngủ bên cạnh sẽ có biểu tình gì.

Ann đưa mắt nhìn đồng hồ, tiếc là thời gian không còn sớm, dời mắt nhìn qua bữa sáng và giấy ghi chú trên bàn, cô bước đi rời khỏi ngôi nhà trên cây cổ thụ.

Ann cầm tài liệu bước vào phòng họp, bên trong là năm người khoác áo choàng đen đang ngồi, nhìn thấy cô tiến đến liền tháo mũ trùm xuống.

Liếc nhìn xung quanh phòng họp, Ann nói " Mọi người đã vất vả rồi." Cô phân phát tệp tài liệu trên tay ra cho từng người " Đây là báo cáo từng khu vực của tháng trước, cùng với đề xuất và công việc cho hai tháng tới đây."


Một người đàn ông dáng béo mập cầm xấp tài liệu trên tay, kinh ngạc la lên " Nhiều đến thế ?"

Ann cười cười " Không có gì kì lạ, tài sản thu lợi từ chiến tranh luôn cao hơn so với mua bán thông thường."

Vị nữ phù thủy cao gầy lật xem báo cáo rồi lên tiếng " Nhưng cái này cũng tăng quá cao rồi... Phía bên Bộ Phép thuật thế nào ?"

" Thương trường chỉ nói chuyện làm ăn..." Ann nói " Chúng ta hoàn toàn không có làm trái pháp luật, huống chi, nếu ta không làm người khác cũng sẽ làm."

Một vị phù thủy lớn tuổi xem xét kĩ rồi chầm chậm lên tiếng " Cháu rất có phong thái của ông ngoại cháu năm đó, lúc đó gia tộc Roland dưới trướng ông ấy cũng quyết đoán như thế."

" Cháu xem như ông đang khen cháu vậy..." Ann nở nụ cười, sau đó rất nhanh trở về vẻ mặt nghiêm túc " Tuy lợi nhuận thu về là rất khả quan, nhưng cũng xin phép nhắc nhở mọi người, đây là một việc làm rất nguy hiểm, đặc biệt là trạng thái hiện nay của giới phép thuật đang công khai bùng nổ chiến tranh, thế lực của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy mạnh mẽ ra sao thì mọi người hẳn cũng rõ."


Cuộc họp kéo dài gần bốn tiếng đồng hồ, trước khi rời khỏi, mỗi người đều đem tệp tài liệu trong tay bỏ vào lò than đã chuẩn bị sẵn trước, ngọn lửa tím rịm bừng bừng cháy thiêu đốt mọi thứ sạch sẽ, một chút cũng không để sót lại.

Ngồi ở ghế đầu, Ann đùa nghịch đồng vàng Galleons, Cor dịch chuyển vào bên trong phòng họp, khom lưng cung kính nhìn Ann " Thưa cô chủ nhỏ, bọn họ đều bình an độn thổ rời đi."

Ann thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười tươi tắn " Làm tốt lắm Cor, cám ơn ngươi, chuyện này tạm thời có thể yên tâm." Cô duỗi lưng, cất vàng Galleons vào trong túi rồi đứng lên " Quý cô Granger hiện đang ở đâu ?"

" Thưa, phòng sách lầu ba."

" Ừm..." Ann biết ngay Hermione sẽ ở chỗ đó cả ngày.

Bưng hai ly nước ép dưa hấu đã ướp lạnh lên tầng ba, Ann đi tới trước phòng sách thì khựng lại. Xoay người đi vòng lại hành lang, bước vào phòng làm việc. Trong này không có ai, cánh cửa nối thông với phòng sách đang khép hờ.
Ngồi xuống chỗ đàn dương cầm, mở nắp lên, chơi một bản Thư gửi Elise của Beethoven. Tiếng đàn vừa vang lên, từ phòng sách tiếng mèo kêu cũng vang lên, theo sau đó là Crookshank chui tọt qua cánh cửa gỗ, nhảy phóc lên ghế sô pha.

Hermione cũng cầm cuốn sách bước vào phòng làm việc, dựa lưng lên tường nhìn Ann mỉm cười.

Ngón tay không dừng lại mà nhảy múa trên phím đàn, Ann hất cằm ý bảo Hermione hãy uống ly nước dưa hấu để trên bàn.

Hermione chầm chậm đi lại bàn làm việc, nhâm nhi ly nước ép.

Phím đàn cuối cùng rơi xuống, Ann đứng lên, đang chuẩn bị đi tới cạnh Hermione thì bị Crookshanks bám lấy, nó quanh quẩn dưới chân Ann đôi mắt liếc xéo nhìn qua ly nước còn lại trên bàn.

Giống như đang muốn nói, nếu không cho ta uống thì đừng hòng lại gần chủ nhân của ta. Hermione cầm ly nước được ướp lạnh cười khẽ, nhìn Ann để xem cô sẽ ứng phó thế nào.
" Nhìn dáng vẻ này, hôm nay ta không cho ngươi uống thì không thể nào lại gần chủ nhân của ngươi hửm ?"

Crookshanks tựa như nghe hiểu mấy lời này, hành động rất giống người gật gật đầu làm Hermione cũng bật cười theo, còn nó thì gặm lấy ống quần Ann.

" Rồi, rồi, được rồi..." Ann giơ tay đầu hàng, Crookshanks thấy thế liền kêu lên vui sướng, tốc độ như chớp phóng lên bàn làm việc, hai chân trước chụp lấy ly nước, thò đầu liếʍ ɭáρ.

Ann đi qua bên cạnh Hermione, bàn tay rất tự nhiên đặt lên vai nàng " Hermione, Crookshanks thật sự không phải do phù thủy nào hóa thú thành à ? Mình thấy cậu nên đến Bộ tra xét thử đi..."

Lời này vừa phát ra, đã đón lấy ánh mắt trợn trừng của Crookshanks, càng làm cho Hermione cười hăng hơn " Không phải, Ann, mình có thể khẳng định, nó không phải..."
" Ầy, thôi vậy..." Ann nhún vai " Nhưng nếu đã thế..."

Cô nở nụ cười xấu xa " Mèo của cậu đã uống ly nước của mình, thế mình đây uống ké ly của chủ nhân nó một ngụm nhỏ xem như đền bù vậy..."

Nói xong, cô liền thuận tay cầm lấy ly nước của Hermione để trên bàn uống một hớp lớn, xong rồi còn chép chép miệng " Quả nhiên mùa hè uống nước ép dưa hấu ướp lạnh là tuyệt nhất, mát lạnh, lại còn ngọt ngào..."

Mặt Hermione đỏ ửng, trong đầu hiện lên nụ hôn tối hôm qua, sau đó lại nghĩ đến tình cảnh sáng nay thức dậy nhìn thấy Crookshanks thì muốn hoảng hồn.

" Hừm, chuyện sáng nay là sao hả ?" Hermione nhìn Ann nói " Sáng sớm vừa mở mắt dậy đã hoảng sợ, Crookshanks không thể nào tự mình chạy hơn nửa cái trang viên rồi bò lên cây cổ thụ thế được..."

Ann sờ sờ mũi, cô có thể tưởng tượng ra biểu tình hốt hoảng sáng nay của Hermione khi phát hiện Crookshanks đang cuộn tròn người ngủ ngon lành.
Dưới ánh mắt của nàng, Ann có chút chột dạ " Nếu không, lần sau cậu cũng quăng Crookshanks lên giường mình bù lại ?"

Crookshanks đang nhâm nhi ly nước nghe thấy Ann nói, cũng rất ưng thuận kêu lên, sau đó từ trên bàn nhảy tọt qua chỗ Ann, cô nhanh chóng đưa tay đón lấy, nó có vẻ rất hài lòng, vui sướng cọ cọ.

" Cậu xem, Crookshanks cũng rất vừa lòng với đáp án này..."

" Ai thèm làm vậy chứ..." Hermione không có biện pháp ứng phó với da mặt dày này của Ann.

Cô nhướng mày, nhếch miệng cười " Thế này đi, ngày mai chúng ta ra hồ nước nướng cá ăn ! Bảo đảm cực kì ngon luôn..."

Hermione đối với lựa chọn này có vẻ hài lòng hơn nhiều, mà Crookshanks trong lòng Ann còn hưng phấn hơn, cái đuôi ngoe nguẩy nóng lòng muốn thử.

Dùng bữa trưa xong, Ann cùng Hermione ngồi trong phòng sách cả ngày. Cô cần xử lí công việc của gia tộc và những mối đầu tư riêng tại thế giới Muggle, tài sản của cô đã đạt tới gần hơn một triệu bảng Anh, nhưng nhiêu đó vẫn là chưa đủ.
So với những sắp xếp cho tương lai, nhiêu đấy tiền là quá ít. Ann nhìn biểu đồ giá trị tài sản, có lẽ cần một đòn bẩy kinh tế và phải chấp nhận rủi ro lớn hơn.

--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---

Thời tiết trong lành, hồ nước phản chiếu sắc xanh biếc của bầu trời. Bên cạnh căn nhà gỗ, có một con suối chảy từ ngọn núi gần nó dẫn ra hồ.

Dưới dòng suối có hai thanh gỗ cách khoảng ba mét, ở giữa là một cái lưới tương tự lưới bóng chuyền, trong cái lưới có năm con cá đang tung tăng bơi lội.

" Không thể dùng phép thuật ư ?" Hermione nhìn mấy con cá đang bơi.

Ann đang vén quần qua khỏi đầu gối, lắc đầu khẳng định " Như thế thì còn gì thú vị... Lại nói, tối qua không phải cậu bảo chưa từng bắt cá bao giờ à ?" Ann nóng lòng muốn thử " Hôm nay tụi mình thử xem, tin mình đi, tự thân bắt cá nướng ăn sẽ khác với đồ có sẵn, hơn nữa có hai tấm lưới thu hẹp phạm vi, độ khó đã được giảm thấp."
Ann nhìn qua Hermione, nói thêm một câu khiêu khích " Quý cô Granger, không phải là sợ rồi chứ, chỗ này vừa đúng có năm con cá, sao nào muốn so tài không ?"

" Ai sợ chứ ???" Hermione hất đầu lên, vừa nghe tới thi đấu thì cũng dâng trào hứng thú " Được thôi."

Cô biết ngay mà, Ann cong môi cười, dẫn đầu bước đôi chân trần vào dòng nước, sau đó vươn tay ra, cẩn thận dắt Hermione đi theo vào trong. Crookshanks vui vẻ phẩy phẩy cái đuôi, chạy qua chạy lại bên bờ.

Năm con cá tựa như biết vận mệnh cuộc đời sắp tới, ra sức vùng vẫy, cái đuôi đập đập lạch bạch làm cho lớp bùn cặn đóng ở dưới cũng nổi lên, dòng suối trong veo nháy mắt vẩn đục.

Hermione nhíu mày " Chẳng thấy con nào..."

Ann cười khẽ, đỡ tay nàng " Cũng không tệ, từ bắt cá thành tìm cá, độ khó tăng cao, hì hì, Hermione, không lẽ cậu vì tí khó nhằn này mà chùn bước rồi ?"
" Mới không có !" Hermione nói, thoát khỏi cánh tay đang đỡ của Ann, thử đi hai ba bước trong nước, rồi nhìn sang cô " Mau nói bắt đầu đi."

Ann cười cười " Được thôi, bắt đầu !"

Ann khom lưng, đi theo mép rìa lưới vài bước, là thế này, cá có sở thích bơi dọc theo bờ, nếu không ngoài dự liệu, điểm giao giữa mép lưới và bờ sông sẽ có cá.

Quả nhiên là thế, vừa mới duỗi tay sờ thử, Ann đã bắt được một con cá, nó giãy dụa trong tay cô.

Quay đầu lén nhìn Hermione cách đó không xa, nàng vẻ mặt rất nghiêm túc lần mò cá.

Nhẹ thả tay ra, con cá trơn mướt tuột khỏi bàn tay Ann chạy biến đi.

Cô cong khóe môi, đổi một chỗ khác.

" Ầy..." Giọng nói thất vọng của Hermione vang lên " Một con cá vừa trốn khỏi tay mình, mình đã bắt được rồi mà nó..."

Ann nhàn nhã bắt lên một con cá cầm trong tay " Xem nè, bắt được một con rồi, hì hì, mình mới không thèm nói cho cậu biết, kĩ thuật bắt cá là để tay khép hờ, khi sờ trúng liền chộp lấy mang cá đâu..."
Hermione liếc mắt nhìn Ann rồi lại khom lưng tiếp túc bắt cá.

Ann quăng con cá lên bờ, Crookshanks nhanh chóng phóng vèo tới, móng vuốt đè chặt con cá đang giãy đành đạch, kêu to báo hiệu với Ann.

" Bỏ vào thùng nước ! Crookshanks..." Nghe thấy cô nhắc nhở, nó liền ngậm cá lên chạy lại chỗ thùng nước gần đó, thả cá vào rồi kêu meo một tiếng thật to tranh công lao.

Đúng ngay lúc này, Hermione hưng phấn giơ con cá đang gắng sức quẫy đuôi trong tay lên " Xem nè, bắt được rồi !"

" Chà !" Ann tán dương rồi nhếch miệng cười cười " Mình cũng phải cố gắng tí mới được."

Hermione vứt cá lên bờ, nhìn Ann nói " Còn ba con nữa."

Cuối cùng kết quả trận đấu là Hermione thắng, nàng bắt được ba con cá, còn Ann chỉ có hai con.

Quá trình chế biến, nướng cá sau đó Hermione đều rất hào hứng, lửa than cháy phập phừng cùng với phương pháp điều chế gia vị ướp cá của Ann kết hợp, tạo thành một món ăn thơm ngon.
Crookshanks được cho ăn con cá mập mạp nhất, khen thưởng cho công sức cố gắng khi nãy của nó.

Ăn cá nướng trong nhà gỗ xong, Hermione học theo Ann, hai chân để trần, tay xách giày dép dẫm lên mặt cỏ trở về lâu đài. Tuy là trên người toàn nước bùn, nhưng vẻ mặt cả hai đều treo nụ cười xán lạn, vô cùng tươi tắn.